Vong Xoay Con So Lichaeng
Mới ngày nào, một mảnh đất được dựng đầy ấp những gian hàng trò chơi và chiếc sân khấu lớn lộng lẫy, thế nhưng giờ đây chỉ còn lại là một khu đất trống hoang tàn không hơn không kém.Trí Tú thở dài, ánh mắt luyến tiếc nhìn nơi cư ngụ suốt bao nhiêu năm trời thì nay lại phải rời đi." Dọn đồ xong hết chưa, coi còn sót cái gì hong đó nghen bây "" Dạ xong hết rồi mẹ lớn, con kiểm tra kỹ càng rồi, mình xuất phát thôi mẹ "Thái Anh nói xong cũng xách ba lô đi lên chiếc xe mười sáu chỗ hơi cũ kỹ, thoạt nhìn rất giống xe buýt.Bên ngoài được sơn màu vàng, hai bên sườn xe còn phác họa thêm dòng chữ ' Đoàn lô tô Cát Tường '.' Cạch 'Tiếng đóng cửa xe vang lên, Trí Tú cài dây an toàn lại đàng hoàng rồi bắt đầu cho xe lăn bánh.Vậy là cả đoàn phải bắt đầu lại một hành trình mới, ai cũng âm thầm cầu trời khấn phật cho mọi sự được bình an suôn sẻ, mong cho đoàn đậu vào bến mới sẽ ổn định và thuận lợi hơn." Mắc giống gì mà từ tối tới bây giờ mặt mày mấy người quạo đeo ạ "" Nhớ là đừng có quên người ta nhe "Thái Anh trả lời không đâu vào đâu, lại còn liếc xéo Lệ Sa khiến cô cũng bàng hoàng khó hiểu, thái độ đó là sao chứ?Cả hai người ngồi chung ở băng ghế cuối, tuy khoảng cách có hơi xa so với Trân Ni đang ngồi ở ghế phó lái phía trước.Nhưng Lệ Sa vẫn là không nên đôi co với Thái Anh, ở đây có đầy đủ mọi người, lỡ đâu nàng giở thói ương bướng, giãy đành đạch làm lớn mọi chuyện lên thì lại khổ thân." Khùng hả gì á trời "Cả đoàn đi xe suốt gần một ngày trời mới đến nơi mới, mỗi người một công việc, cánh đàn ông con trai thì đi lắp ráp lại giường đặng tối nay còn có chỗ ngủ.Bên cạnh đó đàn bà phụ nữ hoặc những người tự xem mình là phụ nữ thì đi sắp xếp đồ đạc, làm mấy chuyện linh tinh lặt vặt." Tiền cọc trước ba tháng nè, bà đếm lại coi có thiếu một ngàn nào không? "" Thôi khỏi đếm, bà làm như tui với bà xa lạ lắm dị bà Ni.Mười mấy năm trước tui cũng cho bà mướn đất rồi còn gì "" Ê bà Mười, tui biết trong xóm này hỏng ai qua được cái miệng của bà.Bởi dị tui nhờ bà nha, hễ mà bà đi tới đâu á là bà quảng cáo đoàn lô tô của tui giùm nghen "Bà Mười có chút bất mãn:" Dòng thứ dô diên bỏ mẹ, mà yên tâm đi nể tình có quen biết với bà nên tui sẽ giúp "" Dị hén, đoàn lô tô mần ăn khấm khá thì tui mới mướn đất của bà dài hạn được chớ ơ "" Thôi tui đi về à "" Bà già ơi bà già, cái vali đựng tóc giả của tui bà để ở đâu rồi trời ơi là trời "Tiếng Diễm Phượng la ó um sùm, Trân Ni liếc qua liếc lại cặp mắt, nhớ rõ ràng là lúc sáng có bỏ lên xe rồi, không lẽ còn sót sao?" Thôi chết mẹ "
.............
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store