Tiềm ý mạn sinh
Chương 20: Tiềm ý mạn sinh
(Tình ý ngấm ngầm sinh trưởng)
---
Phòng dữ liệu – nửa đêm
Màn hình hiển thị ánh sáng nhấp nháy liên tục. Trong bóng tối xanh lặng của khoang dữ liệu, Dan Heng lặng lẽ ngồi nghiên cứu những báo cáo từ hành tinh Amphoreus. Nhưng ánh mắt anh đôi lúc lại lạc hướng, không còn tập trung như mọi khi.
Anh nhớ đến giây phút ánh mắt Stelle nhìn thẳng vào mình. Lần đầu tiên sau bao ngày lặng im, cô nói “Tôi xin lỗi” – thật khẽ, nhưng chân thành.
Tâm anh khẽ rung động, như gió lặng lẽ thổi qua mặt nước, dẫu yên bình nhưng không còn phẳng lặng.
---
Khoang nghỉ của nữ – sáng sớm hôm sau
Stelle ngồi trên giường, tay lật xem cuốn ghi chú March từng tặng. Dòng chữ nguệch ngoạc “Ghi lại thứ cậu không dám nói” hiện rõ trên trang bìa.
Cô viết:
> "Tôi nghĩ tôi đã quen với việc một mình. Nhưng Dan Heng khiến tôi thấy mình không còn muốn như vậy nữa."
Đặt bút xuống, cô nhìn ra khung cửa sổ – ánh sáng ban mai đang lặng lẽ tràn lên những vì sao xa thẳm.
---
Khoang ăn – bữa sáng
March vẫy vẫy: “Stelle! Ở đây!”
Stelle tiến lại, ngồi xuống cạnh cô. Dan Heng đã có mặt từ trước, và lần này, cô không tránh mắt anh.
Pom-Pom nhảy tới đặt khay đồ ăn lên bàn. “Cả ba người cùng ngồi? Hiếm thấy nha~”
March gật gù: “Không khí hòa bình rồi!”
Dan Heng dịu giọng: “Chỉ cần không ai chạy trốn nữa.”
Stelle mím môi, rồi bật cười – lần này là nụ cười thật sự.
---
Phòng tập – sau đó
Stelle nâng kiếm trong tay. Động tác vung chém hơi chệch. Dan Heng tiến lại gần, không nói gì, chỉ lặng lẽ chỉnh lại tư thế cho cô từ phía sau.
“Góc cổ tay này… thả lỏng hơn một chút.”
Bàn tay anh chạm nhẹ vào cổ tay cô – một khoảng cách đủ gần để tim người khẽ lệch nhịp.
Stelle hơi sững lại, rồi gật đầu, không rút tay ra.
Dan Heng vẫn giữ tay trên cổ tay cô thêm một nhịp – rồi mới buông.
“Cậu tiến bộ rồi.”
“Là nhờ cậu… ở bên.”
---
Tiềm ý mạn sinh (潛意慢生) – khi tình cảm không cần lời nói lớn, chỉ âm thầm nảy mầm trong từng ánh nhìn, từng hành động, từng khoảng im lặng có nhau.
---
Khoang nghỉ ngơi – khuya
Stelle nằm nghiêng trên giường, mắt mở to trong bóng tối. March đã ngủ, hơi thở đều đều.
Cô rút cuốn ghi chú ra, viết tiếp:
> "Nếu một ngày tôi nhận ra mình thích Dan Heng, liệu tôi còn dám nhìn thẳng vào cậu ấy như hôm nay không?"
Dưới dòng chữ ấy, cô vẽ một nét ngang rất mảnh.
Không phải gạch bỏ.
Mà là một hàng rào ngăn, giữ thứ cảm xúc ấy... còn nằm yên trong tim.
---
Hết chương 20
📘 Chú thích Hán Việt:
Tiềm ý mạn sinh (潛意慢生): Tình cảm chưa lộ diện, âm thầm phát triển trong tiềm thức, lớn dần theo thời gian, nhẹ nhàng như dòng suối len qua khe đá – không ồn ào nhưng bền bỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store