[vocaloid]~ Đừng làm bạn nữa! Hãy làm người yêu của tớ!
Bị lạc rồi sao !?
Sau khi trị thương, á nhầm uống thuốc, thì lớp tôi đã trở lại phong độ. *đứng 1 chân lên ghế, tay chỉ về phía chân trời nào đó*Nhất định lần này sẽ thắng cho mà xem.Sau đây là tiết mục đi tìm mật thư.- Được rồi! Vậy chia cặp thôi nào. Tự chọn đi.Nói là tự chọn nhưng không còn sự lựa chọn nào khác cả.- Sao tôi phải đi cùng cậu vậy hả Len?- Nhìn là biết rồi.IO vì không có IA nên đã nghỉ chơi từ sớm, còn lại ai cũng đã có cặp có đôi. Miku đã có Mikuo, Usee đã có SeeU, Gumi đã có Gumiya và quan trọng hơn hết là thằng anh trời đánh của tôi theo gái(Lenka) bỏ em, mà thôi dù sao ổng cũng thoát khỏi chứng siscon rồi. Lạy hồn!Nhưng quan trọng hơn cả là Neru đã có Nero rồi mà (ít nhất thì mình nghĩ vậy) Vậy sao còn nhìn về phía mình với luồng sát khí như thế nhỉ?Thôi kệ vậy.Mỗi nhóm được đưa một bản đồ. À nói luôn không chỉ có mình lớp tôi chơi đâu. Những lớp khác nữa cơ. Vì vậy phải thắng!- Hừng hực khí thế nhỉ?- Ừm! Chúng ta phải cùng cố gắng! Tôi nói xong cậu ta nhếch mép, chắc đang cười.
- Cậu vừa cười à?- Không.- Xạo quá đi. Cậu vừa nhếch mép mà!- Bộ nhếch mép là cười hả?- Không nói nữa.- BẮT ĐẦU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Và rồi cuộc đua bắt đầu.-----------------------------------------------------Ở một góc nhỏ nào đó.- Nè Rinto! Rin có biết xem bản đồ không?- Có nhưng vẫn bị lạc! Có chuyện gì sao Lenka?- Len không xem được bản đồ=mù đường đó.Hai con người nhìn nhau và chợt thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.- EM GÁI TUI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- EM TRAI TUI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!------------------------------------------------------Hiện thực tàn khốc-------------------------------------------------- Len đi đúng đường không đó?Mặt Len không cảm xúc nhìn bản đồ.- Cậu không biết xem bản đồ à?Cậu ta đưa bản đồ cho tôi, rồi quay mặt đi. Hình như đang đỏ mặt nữa.- Vô dụng rồi!- Tại sao?- TÔI CŨNG KHÔNG XEM BẢN ĐỒ ĐƯỢC ĐÓ! HIỂU CHƯA??????????????????????????????????- ....- Hức...hức...- Cậu khóc sao?Và sau đó tôi khóc thật to. Mất luôn hình tượng...Đáng lẽ lúc đầu không nên tham gia mới phải. Hối hận quá đi thôi!Tại sao hai con người mù đường đi chung với nhau thế chứ?Hai chúng tôi đi lang thang trong rừng tìm lối ra, vừa đói vừa mệt. Có lẽ Len tự đổ lỗi cho mình nên không nhìn tôi.Nhưng đi mãi lại trở về chỗ cũ. Làm sao bây giờ?Trời bắt đầu sập tối. - Mệt quá.Len ngồi xuống.- Cõng cho.- Thật chứ?- Ừm.Thế là Len cõng tôi.- Mệt không.- ...- Mệt hả?-...Rõ ràng là mệt như chẳng chịu nói.Có căn nhà hoang ở phía trước.- Vào đó nhé?-Len chỉ tay về phía đó.- Ừm.Căn nhà tối om, chả khác nào nhà ma. Nhưng tôi đời nào sợ ma chứ.- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!Và chủ nhân của tiếng thét đó là...Len!?- Cậu sợ chuột á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Trời đất thiên địa quỷ thần ơi! Đường đường là lớp trưởng của cái lớp 3-A không sợ trời không sợ đất mà sợ một bé chuột nhỏ bằng cái lòng bàn tay. Hình như cậu ta đang lẩm bẩm cái gì đó. Đại loại là.- Chuột...gián...chuột...gián...chuột...gián...- Cậu còn sợ gián nữa hả???????????????????????????????????????????????????????????BỘ CẬU LÀ CON GÁI HẢ?Ọc~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ọc~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hai tiếng ọc kéo dài đồng loạt vang lên.Lúc này Len đã đặt tôi xuống, hai đứa nhìn nhau. Len mở chiếc balo ra và lấy một cái bánh đưa cho tôi và lấy một cái cho cậu ta. Trong balo còn nhiều nữa kiểu như biết trước rồi.- CÁI GÌ THẾ NÀY??????????????????????????????????????????? Cậu biết trước hả?- Cứ mỗi lần làm gì đó cần dùng bản đồ là mình phải chuẩn bị chứ không sẽ chết đói nếu đi lạc mất.- Vậy sao lúc đó còn tham gia nữa chứ?- Vì tôi muốn đi cùng Rin.Câu này có hàm ý gì thế nhỉ?Sau khi ăn xong tôi cùng Len chon một chỗ ngồi "khó có khả năng" những sinh vật lạ kia tấn công theo lời nói của Len. A! Buồn ngủ quá đi! Len đã ngủ từ lúc nào. Nhìn cậu ta thật đẹp. Mình đang nghĩ gì thế này?Ngủ quên lúc nào chẳng hay...----------------------------------------------------------------------------Ngủ quên mất rồi. Rin ngồi bên đã ngủ tự khi nào, cô ấy gối đầu lên vai tôi. Hơi thở đều đều đáng yêu chết được.Từ lúc nào mình thích cậu ấy nhỉ?Chắc là lúc đó. Cái lúc cậu khiến tôi có thể mỉm cười.Muốn hun quá nhưng mà không quay người qua được.--------------------------------------------------------------------------------Trời đã sáng rồi. Len cũng đã thức dậy từ lâu. Mình đang gối đầu lên vai cậu ấy sao!?- Đi thôi.- Ăn sáng đã chứ.- Chỉ nghĩ tới ăn được thôi hả?///.\\\- Tờ giấy gì đây?- Là mật thư nè!- Vậy sắp tìm được đường ra rồi.Chúng tôi quyết định đi ra phía sau ngôi nhà hoang.Băng xuyên vài lùm cây...À rế!Đây là khu cắm trại mà!Có lẽ Len cũng đã nhận ra. Nhớ ra rồi, căn nhà hoang đó có trên cái bản đồ.- RIN EM GÁI CỦA TUI! Anh lo cho em quá.Chẳng phải hết chứng siscon rồi sao.- Không sao là tốt rồi!-Lenka đứng ngay cạnh nói.- Vậy cuộc thi đã tìm được người chiến thắng chưa?- Vẫn chưa.- Ahahahahaha!- Sao vậy Rin?- Mật thư đây nà!- Vậy người chiến thắng là Rin và Len!- Tuyệt quá!-----------------------------------------------------------------------------------------Cậu ấy vui vẻ là được rồi.Cái đồ ngốc này! Bao giờ cậu mới nhận ra thế hả?-----------------------------------------------------------------------------------------Dùng hết tuổi thanh xuân viết hết chap này.Phá kỉ lục rồi!Lần đầu tiên viết được hơn 900 từ.Hạnh phúc quá!Cảm ơn đã đọc! Arigatou~
- Cậu vừa cười à?- Không.- Xạo quá đi. Cậu vừa nhếch mép mà!- Bộ nhếch mép là cười hả?- Không nói nữa.- BẮT ĐẦU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Và rồi cuộc đua bắt đầu.-----------------------------------------------------Ở một góc nhỏ nào đó.- Nè Rinto! Rin có biết xem bản đồ không?- Có nhưng vẫn bị lạc! Có chuyện gì sao Lenka?- Len không xem được bản đồ=mù đường đó.Hai con người nhìn nhau và chợt thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.- EM GÁI TUI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- EM TRAI TUI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!------------------------------------------------------Hiện thực tàn khốc-------------------------------------------------- Len đi đúng đường không đó?Mặt Len không cảm xúc nhìn bản đồ.- Cậu không biết xem bản đồ à?Cậu ta đưa bản đồ cho tôi, rồi quay mặt đi. Hình như đang đỏ mặt nữa.- Vô dụng rồi!- Tại sao?- TÔI CŨNG KHÔNG XEM BẢN ĐỒ ĐƯỢC ĐÓ! HIỂU CHƯA??????????????????????????????????- ....- Hức...hức...- Cậu khóc sao?Và sau đó tôi khóc thật to. Mất luôn hình tượng...Đáng lẽ lúc đầu không nên tham gia mới phải. Hối hận quá đi thôi!Tại sao hai con người mù đường đi chung với nhau thế chứ?Hai chúng tôi đi lang thang trong rừng tìm lối ra, vừa đói vừa mệt. Có lẽ Len tự đổ lỗi cho mình nên không nhìn tôi.Nhưng đi mãi lại trở về chỗ cũ. Làm sao bây giờ?Trời bắt đầu sập tối. - Mệt quá.Len ngồi xuống.- Cõng cho.- Thật chứ?- Ừm.Thế là Len cõng tôi.- Mệt không.- ...- Mệt hả?-...Rõ ràng là mệt như chẳng chịu nói.Có căn nhà hoang ở phía trước.- Vào đó nhé?-Len chỉ tay về phía đó.- Ừm.Căn nhà tối om, chả khác nào nhà ma. Nhưng tôi đời nào sợ ma chứ.- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!Và chủ nhân của tiếng thét đó là...Len!?- Cậu sợ chuột á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Trời đất thiên địa quỷ thần ơi! Đường đường là lớp trưởng của cái lớp 3-A không sợ trời không sợ đất mà sợ một bé chuột nhỏ bằng cái lòng bàn tay. Hình như cậu ta đang lẩm bẩm cái gì đó. Đại loại là.- Chuột...gián...chuột...gián...chuột...gián...- Cậu còn sợ gián nữa hả???????????????????????????????????????????????????????????BỘ CẬU LÀ CON GÁI HẢ?Ọc~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ọc~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hai tiếng ọc kéo dài đồng loạt vang lên.Lúc này Len đã đặt tôi xuống, hai đứa nhìn nhau. Len mở chiếc balo ra và lấy một cái bánh đưa cho tôi và lấy một cái cho cậu ta. Trong balo còn nhiều nữa kiểu như biết trước rồi.- CÁI GÌ THẾ NÀY??????????????????????????????????????????? Cậu biết trước hả?- Cứ mỗi lần làm gì đó cần dùng bản đồ là mình phải chuẩn bị chứ không sẽ chết đói nếu đi lạc mất.- Vậy sao lúc đó còn tham gia nữa chứ?- Vì tôi muốn đi cùng Rin.Câu này có hàm ý gì thế nhỉ?Sau khi ăn xong tôi cùng Len chon một chỗ ngồi "khó có khả năng" những sinh vật lạ kia tấn công theo lời nói của Len. A! Buồn ngủ quá đi! Len đã ngủ từ lúc nào. Nhìn cậu ta thật đẹp. Mình đang nghĩ gì thế này?Ngủ quên lúc nào chẳng hay...----------------------------------------------------------------------------Ngủ quên mất rồi. Rin ngồi bên đã ngủ tự khi nào, cô ấy gối đầu lên vai tôi. Hơi thở đều đều đáng yêu chết được.Từ lúc nào mình thích cậu ấy nhỉ?Chắc là lúc đó. Cái lúc cậu khiến tôi có thể mỉm cười.Muốn hun quá nhưng mà không quay người qua được.--------------------------------------------------------------------------------Trời đã sáng rồi. Len cũng đã thức dậy từ lâu. Mình đang gối đầu lên vai cậu ấy sao!?- Đi thôi.- Ăn sáng đã chứ.- Chỉ nghĩ tới ăn được thôi hả?///.\\\- Tờ giấy gì đây?- Là mật thư nè!- Vậy sắp tìm được đường ra rồi.Chúng tôi quyết định đi ra phía sau ngôi nhà hoang.Băng xuyên vài lùm cây...À rế!Đây là khu cắm trại mà!Có lẽ Len cũng đã nhận ra. Nhớ ra rồi, căn nhà hoang đó có trên cái bản đồ.- RIN EM GÁI CỦA TUI! Anh lo cho em quá.Chẳng phải hết chứng siscon rồi sao.- Không sao là tốt rồi!-Lenka đứng ngay cạnh nói.- Vậy cuộc thi đã tìm được người chiến thắng chưa?- Vẫn chưa.- Ahahahahaha!- Sao vậy Rin?- Mật thư đây nà!- Vậy người chiến thắng là Rin và Len!- Tuyệt quá!-----------------------------------------------------------------------------------------Cậu ấy vui vẻ là được rồi.Cái đồ ngốc này! Bao giờ cậu mới nhận ra thế hả?-----------------------------------------------------------------------------------------Dùng hết tuổi thanh xuân viết hết chap này.Phá kỉ lục rồi!Lần đầu tiên viết được hơn 900 từ.Hạnh phúc quá!Cảm ơn đã đọc! Arigatou~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store