ZingTruyen.Store

Vợ xinh yếu đuối bị djt nát lòn [ NP / Song tính ]

chap 8 : ba ba biến thái trộm ngửi quần lót con trai

hpuow27

Tinh thần của tên biến thái đã hoàn toàn hỏng mất sau khi chịu đủ loại tra tấn, hắn nằm mơ cũng không nghĩ rằng mình đã trêu chọc tên ác ma đáng sợ như vậy, thân thể tàn tật cùng với nguy cơ tử vong cận kề làm hắn tới báo cảnh sát cũng không dám, chỉ có thể một mình nhấm nháp nỗi đau khổ này từng giây từng phút.

Hắn không ngờ là mình còn có thể nhìn thấy Thì An, ngọn nguồn của tất cả những cơn ác mộng này.

Tinh thần điên loạn của hắn làm Thì An cảm thấy sợ hãi, nhưng khi chạm vào phần tay chân bị cụt của tên biến thái đã nói cho cậu biết rằng lời hắn nói có thể là sự thật :"Không thể nào.......Nghiên Sơ không phải là người như vậy."

Giọng nói của tên biến thái trầm xuống, hắn nở nụ cười trông như tên thần kinh, dùng cánh tay còn lại lấy điện thoại từ trong túi ra, mở một video cho cậu nghe.

Thì An không nhìn thấy video, nhưng lại có thể nghe thấy tiếng nói của nam nhân trong video kia, là một giọng nói quen thuộc.

Ngữ khí này, giọng nói này, chỉ có thể là của người chồng ở bên cậu ngày đêm nói ra.

Thế giới tinh thần của Thì An như sắp sụp đổ, cậu run rẩy sắp sửa ngã xuống thì được tên biến thái bắt đứng lên, thẳng đến khi cậu được người cứu, bị gọi mấy lần liên tục, mới run rẩy phát ra một tiếng khóc nức nở.

Ôm thiếu niên mềm mại mảnh khảnh trong lòng ngực, thời điểm Phương Ứng Hoài ôm cậu, cơ hồ chỉ cần một vòng tay là có thể ôm trọn vòng eo mềm dẻo kia.

Hắn không nghĩ tới rằng bế một người nam nhân sẽ mềm mại như vậy, âm thanh run khóc nức nở kia lại càng làm hắn đau lòng hơn.

Phương Ứng Hoài cuối đầu nhìn xuống, khuôn mặt diễm lệ bị nước mắt làm cho ướt nhẹp, đôi mắt tràn đầy hơi nước mênh mông đang mở to nhìn hắn, như là đã chịu đựng một đả kích kinh khủng nào đó tới nỗi đứng không vững.

"Người kia đã bị mang về sở cảnh sát, tôi là cảnh sát, cậu không phải sợ."

Hắn vừa nói vừa lấy ra giấy chứng nhận, thời điểm giơ lên trước mặt thiếu niên, hắn mới phát hiện đôi mắt trong sáng kia tựa hồ không nhìn thấy được, chỉ mờ mịt và chứa nhiều nước mắt.

Thì An bắt lấy tay áo của hắn, giọng nói rất nhỏ nhẹ :"Anh cảnh sát...... Giúp giúp tôi, tôi muốn về nhà."

........

"Cãi nhau với chồng sao?"

Trần Kiến Quân trong miệng ngậm điếu thuốc, đem Thì An bế lên, hắn quanh năm làm việc ở công trường, năm nay đã hơn bốn mươi nhưng toàn thân vẫn trải đầy cơ bắp, khuôn mặt nghiêm túc cộng với râu ria xồm xoàm, khi cúi đầu nói chuyện với Thì An còn mang theo một chút vị đắng của nước bọt.

Thì An lại như là tìm được một người an tâm để dựa vào, nằm trong lòng ngực hắn cuộn tròn lại một cục.

Được ba ba đón về nhà từ sở cảnh sát, qua một lúc lâu, Thì An cũng không mở miệng nói câu nào nữa, thẳng đến khi về nhà, ngồi ở trên chiếc sô pha quen thuộc mà ngày bé cậu thường ngồi, lúc này cậu mới giống như đã tỉnh mộng mà mở miệng nói :"Ba ơi."

Trần Kiến Quân nghe được tiếng kêu ba còn nhỏ hơn so với tiếng mèo kêu, hắn giương mắt nhìn lại, trên mặt con trai cưng của hắn còn dính rất nhiều nước mắt, khóc thì cũng chỉ như mèo con kêu :"Thật là hết nói nổi, đã kết hôn rồi mà còn nháo nhào tìm ba, lỡ một ngày nào đó ba chết thì con làm sao bây giờ."

Tinh thần Thì An đang rất không ổn, nghe được chữ chết liền tái nhợt cả mặt mũi.

Triều Kiến Quân làm sao có thể biết được nội tâm đang mẫn cảm của cậu :"Con tính khi nào thì trở về, vợ chồng cãi nhau, đầu giường giận cuối giường hoà, con đã kết hôn, bây giờ ở đây suốt cũng không tốt."

"Con không về."

Trần Kiến Quân từ nhỏ đến lớn chỉ là một tên chơi bời lêu lổng, không có nghề nghiệp gì cả, nếu dùng tiếng địa phương để miêu tả thì có thể nói hắn là một người du thủ du thực, từ khi còn nhỏ, ai gặp hắn cũng thấy hắn dễ nuôi dễ làm cho gì ăn nấy, nhưng hắn lại sinh ra một đứa con trai kiều khí khủng khiếp, từ khi còn nhỏ đã rất kiều khí rồi, còn mang một khuôn mặt lớn lên còn xinh đẹp hơn cả con gái, hiện tại lại khóc thành bộ dáng chật vật như vậy, hắn thật sự cũng không thể nhẫn tâm đưa người trở về.

"Không về thì không về, có phải chân bị thương không, vén lên cho ba xem nào."

Chân bị thương của cậu đã sớm được băng bó hoàn hảo tại Cục Cảnh Sát, Trần Kiến Quân vén ống quần lên nhìn, trầy da một mảng to, nhưng cơ bản chỉ là trầy da mà thôi, cộng thêm một chút vết bầm xanh tím làm cho vết thương nhìn sơ qua trông rất nghiêm trọng.

Hắn làm việc ở công trường đã trải qua rất nhiều vết thương như vậy, mỗi lần như vậy đều chỉ tùy tiện xoa một chút oxy già sau đó tiếp tục làm việc, hiện tại nhìn thấy vết thương trên đùi Thì An, trong lòng hắn nháy mắt lại nổi lên cảm xúc đau lòng.

Trần Kiến Quân cắn tàn thuốc nói :"Mẹ nó, sinh một đứa con trai còn kiều khí hơn cả con gái."

Thì An nghe thấy cũng bất giác vui vẻ hơn, lộ ra một nụ cười đối với hắn.

Tính tình của Trần Kiến Quân cũng không hề nóng nảy hay khó chịu vì cậu bị mù, mà còn chịu thương chịu khó giúp cậu đi WC tắm rửa, rồi hắn lại tiếp tục về phòng bếp xào rau.

Nếu trong nhà có thiết bị phụ trợ dành cho người mù thì đã khoẻ hơn rồi, nhưng Thì An sau khi kết hôn lại rất ít về nhà.

Trần Kiến Quân có đôi khi cảm thấy thật phí công nuôi dưỡng đứa con trai này, nhưng đôi khi cũng cảm thấy rất nhớ nó.

Hắn cũng không phải là người có chuẩn mực đạo đức gì, sự kiện duy nhất khiến hắn trông có tình người hơn một chút chính là ở câu lạc bộ đêm, đem Thì An còn đang mặc tã lót về nuôi lớn.

Nuôi lớn người song tính còn lao lực hơn cả so với nữ nhân, không thể ăn cái gì quá tùy tiện, cũng không thể mặc đồ kém chất lượng, chỉ cần đồ ăn hơi chút không giống như ngày thường liền sẽ sinh bệnh, chỉ cần mặc quần áo thô ráp một chút làn da sẽ dị ứng đỏ hồng cả lên.

Giống như một thiếu gia nhà giàu vậy, nhưng cố tình lại đầu thai vào làm con trai của một tên lưu manh như hắn.

Trần Kiến Quân mất rất nhiều công sức mới có thể nuôi lớn cậu, nhưng khi cậu đi học đại học, còn chưa có tốt nghiệp đã bị người khác dụ dỗ kết hôn, trước khi kết hôn lại bị mù, tất cả những sự kiện diễn đều khiến hắn không hài lòng.

Nếu như hắn lúc trước không đem Thì An từ tay kỹ nữ kia về nhà, tiền lương mỗi tháng của hắn một vạn, muốn cưới một người vợ cũng không khó, tan tầm về nhà có rượu uống có đồ ăn ăn, buổi tối còn có thể ôm nữ nhân mềm mại để phát tiết dục vọng.

Hiện tại thì cái gì cũng không có, chỉ cần thấy được làn da trắng của mấy cô gái đã khiến cho dương vật của hắn cương cứng, chỉ kém chút nữa là đâm thủng quần xông ra ngoài.

Thì An ở bên trong phòng tắm thật lâu mới ra ngoài, quần áo cậu mặc là bộ đồ ngủ lúc cậu còn học mười hai, rõ ràng là bộ độ có chút nhỏ hơn so với cậu.

Phần trước ngực hơi phồng lên một độ cung, một nửa áo ngủ trong suốt còn có thể thấy được núm vú phấn nộn, vạt áo theo động tác giơ lên của cậu, lộ ra một vòng eo trắng nõn loá mắt.

Trần Kiến Quân nhìn thoáng qua liền cảm thấy toàn thân nóng lên, lại không ngờ rằng khi Thì An đi qua, cái mông mềm mại đàn hồi của cậu được phác hoạ rõ ràng qua chiếc quần đùi, đường cong mê người so với phía trước còn câu nhân hơn.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy miệng lưỡi có chút khô khốc, khi ăn cơm cũng nhịn không được mà luôn nhìn vào mặt cậu.

Hắn ăn mặn, khi xào rau đều bỏ rất nhiều ớt, Thì An cay tới nỗi khuôn mặt đều phiếm hồng, cánh môi mềm mại như được trải lên một lớp nước căng mọng, cánh môi mở ra mơ hồ có thể thấy được màu hồng ướt át bên trong, giống như chỉ cần hung hăng hôn lên, là có thể lấy được nước bọt thơm ngon từ đôi môi ấy.

Trần Kiến Quân bị chính ý tưởng vớ vẩn của mình doạ sợ, cũng không dám nhìn vào mặt cậu nữa, hắn cúi đầu ăn liên tục vài chén cơm.

Thì An ăn cơm rất chậm chạp, ăn nửa ngày mới xong một chén cơm, thấy Trần Kiến Quân ăn nhanh, có chút lo lắng :"Ba à, ba ăn cơm chậm một chút, nếu không thì sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu."

"Ừm, ba phải đi tắm rửa một chút, thời tiết gì nóng như quỷ, con ăn xong thì về phòng đi, ba chờ chút cho tiêu cơm rồi sẽ đi tắm sau."

Trong WC vừa mới sử dụng xong không lâu nên vẫn còn đọng lại hơi nước, vẫn là sữa tắm thường ngày, nhưng sau khi bị Thì An dùng quá nhiều thì trong không khí giống như đều có mùi hương ngọt ngào bay quanh.

Ở trong không gian riêng tư này, ngửi lấy mùi hương đã từng ở trên người của con trai, đầu óc Trần Kiến Quân nóng lên, cặc bự nóng rực trong quần lại bắt đầu khởi động dựng đứng lên như một cái lều trại.

Hắn nhắm mắt lại, vuơn tay chạm vào những hơi nước ngọt ngào còn đọng lại, phía dưới dùng tay ra sức sục lấy dương vật  đen dài, trong đầu hắn toàn là hình ảnh cái mông căng tròn đĩ điếm của con trai, cùng với núm vú phấn nộn hơi hơi phồng lên, còn có đường cong duyên dáng của cơ thể.

Cái miệng nhỏ hồng nhuận kia, còn thêm đôi mắt đầy sương mù mênh mông.

Hô hấp của Trần Kiến Quân càng thêm nặng nề, tần suất sục cặc cũng trở nên nhanh hơn, trứng dái nặng trĩu do dự trữ quá nhiều con cháu, nhưng cái dương vật chết tiệt này lại chậm chạp bắn không ra.

Hắn nghẹn đến đỏ bừng cả cổ, bỗng hắn nhìn thấy một bộ quần áo ở chậu rửa mặt, cùng với một cái quần lót được đặt ở trên cùng, quần lót nhỏ xinh khác hẳn với đống quần áo bèo nhèo nằm dưới.

Hắn như ma xui quỷ khiến mà cầm lên, đáy quần lót bị căng ra, ở giữa lại có một vệt nước sẫm màu, đặt lên mũi ngửi ngửi, có thể nghe được mùi nước dâm ngọt tanh.

Đây là nước dâm của con trai hắn, khi sờ lên vẫn còn ướt, nói không chừng vào thời điểm hắn ôm Thì An đã khiến bướm cậu phun dâm dịch.

Trần Kiến Quân cúi đầu đặt chóp mũi vào đáy quần lót, liều mạng hít lấy hít để hương vị đó, sau khi Thì An lớn thì đã không còn ngủ cùng hắn nữa, lỗ bướm khi còn nhỏ chỉ là một cái khe nhỏ xíu và non mềm, không biết bây giờ bướm nhỏ đã trưởng thành chưa, có lẽ hai môi lồn sẽ trở nên dài hơn, sờ lên sẽ khiến thịt lồn run run......

Nghe nói người song tính có dục vọng rất lớn, Trần Kiến Quân lúc trước còn lo lắng Thì An sẽ bị bạn trai chịch tới nỗi mang thai,  không ngờ rằng Thì An chỉ thành thật tới trường rồi về nhà mà không thèm đoái hoài tới yêu đương, tới năm cậu 20 tuổi, đùng một cái cậu có bạn trai rồi trực tiếp tiến đến hôn nhân.

Trần Kiến Quân cực kỳ chướng mắt tên Thẩm Nghiên Sơ, chỉ là một tên tiểu tử khoác lên mình vỏ bọc nhã nhặn lịch sự, thân phận và địa vị của hắn đều được người nhà giúp đỡ, tên bạch công tử như vậy không biết có thể làm thoả mãn con trai hắn khi lên giường được không.

Nhưng mà con của hắn có lỗ bướm nhỏ như vậy, lại còn phấn nộn, nói không chừng chịch nhiều quá cũng khiến cậu chịu không nổi.

Nhìn về mặt nào đó thì cũng miễn cưỡng coi là xứng đôi.

Quần lót nhỏ nhắn kia được hắn tròng lên dương vật chà xát, trên cặc bự tím đen có treo một cái quần lót của con trai hắn, dâm dịch dính ở đáy quần bị tinh dịch cùng tuyến dịch của hắn làm cho ướt nhẹp, giống như là hắn đã thật sự đụ qua lỗ bướm non mềm kia........

Ở trong nhà vài ngày, Thì An mới từ từ hồi phục lại trạng thái tinh thần, cậu không muốn tin rằng chồng cậu sẽ làm ra chuyện đáng sợ như vậy, nhưng cậu lại không dám về nhà đối mặt với chồng.

Cậu sợ người cậu ở chung sớm chiều là một ác ma khoác da người, lại sợ mình sau khi trở về sẽ không thể nào đi ra được nữa.

Thậm chí việc mở điện thoại lên cậu cũng không dám, cậu không biết nên đối mặt như thế nào với Thẩm Nghiên Sơ, cậu sợ khi nghe được giọng nói của hắn sẽ không nhịn được mà mềm lòng.

Không đụng vào điện thoại di động, Thì An cơ hồ như tách rời khỏi xã hội, cậu không nhìn thấy được đồ vật xung quanh, thứ duy nhất mà cậu nghe được chỉ có tiếng âm thanh TV lâu lâu mới phát ra, hình ảnh toàn là cậu tự tưởng tượng ra.

Chờ đến khi Trần Kiến Quân tan làm về nhà, cậu mới có thể cùng ba ba đi dạo một chút.

Vào thời điểm ngồi ngốc một mình, Thì An luôn nhịn không được mà nhớ về lúc cậu và chồng còn ở chung, tính cách của chồng cậu bỗng nhiên thay đổi chỉ sau một đêm.

Bây giờ không còn tụ tập đi chơi, cũng không uống rượu hút thuốc, luôn dành rất nhiều thời gian để ở bên cậu.

Trước kia bọn họ chịch nhiều lắm là hai lần một tuần, một lần nửa giờ đã xong, bây giờ tuần suất chịch nhau bỗng nhiên tăng đột biến.

Thì An thậm chí cảm thấy lỗ bướm của mình bị đụ dãn rồi, nhưng bất quá mấy ngày nay không hề làm tình, thân thể cậu liền có chút kỳ quái.

Đầu tiên là khi nằm ngủ luôn mơ thấy cặc bự đụ lồn mình, có khi là dùng tư thế truyền thống, có đôi khi lại làm vài tư thế làm cậu vô cùng xấu hổ, thậm chí có lúc còn có tận bốn, năm con cặc bự đồng thời chịch cậu, bị đụ trong mơ suốt một đêm dài, toàn thân của cậu đều bị tinh dịch tưới ướt nhẹp.

Khi sáng hôm sau tỉnh lại, dâm dịch chảy nhiều tới nỗi cả ga giường đều ướt sũng, lấy tay sờ lên lồn nhỏ còn có một chút cảm xúc tê dại.

Thì An tự nhận mình không phải là người có ham muốn tình dục cao, vào thời điểm dậy thì cũng không có nhiều biểu hiện khác thường gì.

Nhưng sau khi lỗ bướm bị đụ dãn, tuy rằng trong tâm trí cậu vẫn sợ hãi Thẩm Nghiên Sơ, nhưng cậu vẫn không quên được con cặc bự ngày đêm đâm thọc bên trong cậu.

Thân thể dâm dục này làm cho Thì An mỗi lần đi đường đều nhịn không nổi mà cọ xát hai miệng lồn lại với nhau, khi không chú ý đụng phải góc bàn, phản ứng đầu tiên của Thì An lại không phải là đau đớn, mà là lồn nhỏ bị vật sắc nhọn kia chọc vào thật là sảng khoái.

Cậu vuốt ve góc bàn, đây là bàn ăn đã lớn lên từ nhỏ cùng với cậu, khi còn nhỏ cậu thường ở đây làm bài tập và đọc sách, nhưng sau khi trưởng thành thì cũng không thường xuyên chạm tới trừ những lúc ăn cơm.

Góc bàn đã bị năm tháng mài gĩua nên không hề sắc nhọn, vừa vặn chỉ là một hình tam giác hơi tròn, kích cỡ cũng khá vừa với lồn cậu, nếu cứ như vậy mà chà lồn lên, hẳn sẽ rất sướng........

Lông mi cậu run rẩy, đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng vỗ lên mặt bàn, cậu như bị ma xui quỷ khiến mà đem lồn đặt lên góc bàn.

Khe thịt kiều nộn bị góc bàn lạnh lẽo nghiền áp, hột le đỏ tươi cũng bắt đầu có cảm giác, cậu nhẹ nhàng đong đưa eo, không ngừng dùng lồn nhỏ cưỡng gian góc bàn, khiến cho dục vọng càng thêm mãnh liệt.

Thì An rốt cuộc cũng bị dục vọng đánh bại, run rẩy dùng tay cởi quần ra.

Cái mông trắng nõn tròn trịa lộ ra ngoài không khí, dương vật giữa háng của thiếu niên cũng đứng thẳng lên, phía dưới trứng dái là lỗ bướm hồng nộn đang phun dâm dịch, môi lồn bị góc bàn ma sát đến thay đổi hình dạng.

Thì An nghĩ lại hành động thường ngày chồng hay làm, mới rụt rè vén vạt áo lên, dùng răng cắn góc áo, đôi tay nhẹ nhàng đặt đôi bầu vú mà xoa bóp, trên dưới đều bị đùa bỡn khiến cho cậu cực kì thoải mái, lồn nhỏ không tự giác tràn ra thêm dâm dịch như là đang tự an ủi bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store