Vô Hạn Lưu Kí Túc Xá Nửa Đêm | Bonbin
Chap3: Phòng hoà âm tử thần
Tiếng máy móc vừa dứt câu, không gian xung quanh lập tức chuyển cảnh. Koo Bonhyuk được đưa đến một phòng hoà nhạc vô cùng rộng lớn, nhưng đèn điện không sáng lắm. Mọi thứ xung quanh đều vô cùng mờ ảo.Quan sát một lượt xung quanh, cậu nhìn thấy nơi đây có một vài dụng cụ âm nhạc cơ bản, hai chiếc đàn piano, một nâu một trắng. Một vài chiếc kèn sacsophone, sáo, trống, micro,v.v... Thế nhưng tất cả lại không được sắp xếp theo một trình tự nhất định nào, vô cùng bừa bãi. Xung quanh khắp phòng, dưới đất, trên tường la liệt những nốt nhạc bằng một chất liệu cứng mà Koo Bonhyuk cũng không biết nó được làm từ gì.Lúc này, hệ thống lại vang lên.[Căn phòng này là phòng hoà nhạc của một nghệ sĩ nổi tiếng bị sát hại cách đây không lâu, manh mối tìm được trong căn phòng có thể giúp bạn nhanh chóng hoàn thành thử thách][Thời gian qua ải: 30 phút][Bắt đầu]Đầu Koo Bonhyuk trở nên choáng váng sau thông tin được cung cấp vừa rồi. Ai mượn nó nói ra chân tướng của căn phòng đáng sợ này vậy?Một vụ án mạng, người bình thường như cậu nghĩ đến mà không khỏi rùng mình.Lỡ.. Lỡ đang đi mà nhìn thấy vết máu, Koo Bonhyuk té xỉu ra đây luôn cũng không chừng nữa...Thế nhưng, bây giờ cậu làm gì còn sự lựa chọn nào khác. Hoặc là chết vì bị doạ chết, hoặc là chết vị bị loại khỏi trò chơi. Dù là theo cách nào cũng không thể thoát được.- Không sao, mình làm được mà...Vừa đưa tay lên ngực trấn an bản thân, Koo Bonhyuk liền nghe thấy một tiếng động truyền đến tai mình.Cạch... Cạch...Ôi mẹ ơi!!!! Ai đó đưa Koo Bonhyuk thoát khỏi đây được không?? Cậu thực sự sợ đến xanh mặt luôn rồi.Tiếng động vẫn tiếp tục vang lên không dừng lại, như thể ép buộc người đang đứng trong căn phòng phải bước đến. Koo Bonhyuk nhớ lại lời của hệ thống, đây có thể là một manh mối gì đó cũng không chừng. Nếu như mở cái đó ra, biết đâu có thể vượt qua chỗ quái quỷ này nhanh hơn không?Rốt cuộc là mở hay không mở?Thoạt nghe thì tiếng động này phát ra khá giống với tiếng kim đồng hộ chạy. Nhưng làm gì có chiếc đồng hồ nào lại kêu to đến thế? Đây có thể là một cái bẫy thì sao?Thời gian vẫn cứ trôi qua không dừng lại, nếu như cậu còn chần chừ thêm nữa, có thể sẽ không kịp hoàn thành thử thách mất.Koo Bonhyuk đi lại chiếc bàn nơi phát ra tiếng động, nghiến răng cầm tay kéo cửa tủ kéo nhẹ ra phía trước, vừa kéo vừa cầu nguyện....- Một chiếc đồng hồ đeo tay?Bình thường đồng hồ kích cỡ nhỏ thể này khi kim quay sẽ chẳng bao giờ phát ra tiếng động đáng kể, thậm chí đến đồng hồ treo tường còn chẳng phát ra âm thanh lớn đến mức đó. Vậy mà Koo Bonhyuk lại có thể nghe rõ âm thanh phát ra một cách rõ ràng như vậy.Cậu chợt nhớ ra một chuyện. Chiếc inaer cậu đang đeo!Thì ra là do nó đã phóng đại âm thanh của chiếc đồng hồ này lên, khiến cho Koo Bonhyuk có thể nghe thấy nó.Cậu nhìn sang bên cạnh chiếc đồng hồ, có một mảnh giấy nhỏ vương mấy vết máu đã khô, dè dặt cầm lên đọc thử."Hung thủ sẽ còn quay lại để xoá bỏ dấu vết."......Đang đùa nhau phải không????Koo Bonhyuk sắp khóc đến nơi rồi, thật đấy. Chuyện này là thế nào chứ hả??Khoan... Khoan đã, nếu nói hung thủ sẽ quay lại đây... Vậy chẳng phải... Cái xác cũng đang còn ở đây đấy chứ?Bàn tay run rẩy của Koo Bonhyuk lúc này như càng trở nên hoảng loạng hơn. Lúc này, ngay lúc này đây, nếu chỉ cần nhùn thấy "cái đó", có thể Koo Bonhyuk sẽ nằm xuống tại đây luôn mất.- Không được, mình cần phải hoàn thành thử thách trước khi hung thủ quay lại, chứ không phải là 30 phút.- Thế nhưng, nốt nhạc mình cần thu thập là của bản nhạc nào mới được??Trong căn phòng này, chắc hẳn vẫn đang còn sót lại manh mối.Chiếc inaer này liệu còn dị năng đặc biệt nào nữa không?Koo Bonhyuk tháo inaer ra khỏi tai, cầm lên quan sát xung quanh một cách kĩ càng, phát hiện ra có hai nút bấm nhỏ ở bên trong.Một nút màu xanh lục, một nút màu đỏ.Nếu bây giờ cậu ấn vào, có chuyện gì xảy ra không?Koo Bonhyuk đánh liều bấm thử nút màu xanh lục.Chiếc inaer sau khi được bấm công tắc phát ra một luồng sáng mạnh mẽ đến chói mắt. Thứ ánh sáng này có thể có công suất còn lớn hơn cả đèn điện hiện đại.Vậy ra công dụng thứ hai của nó, chính là phát sáng.Trong không gian tối tăm này, có thứ ánh sáng từ chiếc inaer phát ra quả thực đã khiến Koo Bonhyuk bớt sợ hãi đi rất nhiều. Tuy nhiên, ánh sáng xuất hiện cũng làm xuất hiện những hình ảnh mà nãy giờ cậu chưa được thấy.Dưới đất có một chiếc bánh kem bị đập nát, chiếc nến đốt đã bị gãy làm đôi, có lẽ do bị rơi từ trên cao xuống.Hôm nay là sinh nhật của người ca sĩ này sao?Từ từ suy luận, có thể đoán hung thủ nhân ngày sinh nhật, mang bánh kem đến tặng người nghệ sĩ này, sau đó ra tay sát hại?Vậy thì bài hát mà cậu cần tìm, có thể là một bài hát liên quan đến sinh nhật. Vậy còn chiếc đồng hồ trong ngăn bàn, nó có ý nghĩa gì?Koo Bonhyuk vội vã cầm chiếc đồng hồ lên xem lại. Đồng hồ chỉ 3:00.Bây giờ Koo Bonhyuk mới phát hiện ra một điều, mặc dù có âm thanh "lạch cạch" vang lên, nhưng chiếc đồng hồ này lại không hề quay tiếp!Kim của nó luôn dừng lại ở lúc 3 giờ.Điều này ám chỉ cái gì?Hướng 3 giờ?Koo Bonhyuk vội lần theo hướng 3 giờ của căn phòng, đi về phía cuối góc tường đó. Ở đây có một bình hoa lớn đặt trên kệ tủ.Cậu thò tay vào bên trong...Một nốt nhạc!!Koo Bonhyuk đã tìm thấy một nốt nhạc. Đây là nốt Son.Bên trong lọ hoa lại có một tờ giấy khác, Koo Bonhyuk cầm lên xem thử."Nốt nhạc này nằm trong bản nhạc cần tìm, có 5 nốt tương tự"Chỉ có thông tin năm nốt Son, quá ít dữ liệu để hoàn thiện bản nhạc. Nói về bài hát sinh nhật, có đến triệu triệu bài hát có 5 nốt son. Thế này không phải đánh đố người ta sao? Hiện tại manh mối đã đứt đoạn, cậu biết làm thế nào tiếp theo?Để tiết kiệm thời gian, Koo Bonhyuk nhanh chóng đi tìm 4 nốt Son còn lại trong khi tìm kiếm manh mối cho bản nhạc này. 4 nốt Son lần lượt được cậu tìm thấy ở gầm bàn, rèm cửa, trên phím đàn piano và ở loa phát nhạc.Koo Bonhyuk chợt dừng lại, đứng nhìn chiếc loa phát nhạc trong phòng. Liệu bài hát cậu cần tìm có nằm ở chiếc loa này không?Koo Bonhyuk bước lại gần chiếc loa, mạnh dạn ấn công tắc khởi động."Happy Birthday to you...
Happy birthday to you...
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you.."Bài hát chúc mừng sinh nhật kinh điển vang lên trong căn phòng im ắng.Vừa nãy Koo Bonhyuk đã nghĩ đến bài hát này, chỉ là không nghĩ hệ thống lại cho cậu tìm một bài hát dễ đến như vậy. Hợp âm của bài này cũng rất đơn giản.5 nốt Son, 3 nốt La, 1 nốt Si, 4 nốt Đô và 2 nốt Rê.Người học thanh nhạc hầu như đều biết điều này.Nhiệm vụ bây giờ của cậu là, tìm nốt những nốt nhạc còn lại, trước khi hung thủ kịp quay lại hiện trường.Cái xác không có trong căn phòng này, có lẽ đã được đưa đi. Thế nhưng hiện trường chưa được dọn dẹp sạch sẽ, có lẽ hung thủ muốn quay lại để xoá về vết tích gây án.Koo Bonhyuk không quan tâm đến chuyện phá án, nhiệm vụ chính của cậu là phải tìm thấy đủ nốt nhạc, chứ không phải tìm hung thủ.Cậu đi xung quanh căn phòng tìm kiếm từng nốt nhạc khớp với bài hát Happy Birthday, cẩn thận kiểm tra đúng nốt mới thu thập, nếu không sai sót quá ba lần, cậu sẽ bị loại. Lúc này đột nhiên chiếc inaer trên tay cậu vụt tắt, căn phòng phút chốc lại chìm đắm trong bóng tối.- Cái.. Cái quái gì vậy?Koo Bonhyuk ra sức bấm vào chiếc nút màu xanh lục, kết quả vẫn không có gì thay đổi.Không lẽ dị năng phụ này còn có thời gian quy định?Đúng lúc này, cậu lại nghe thấy âm thanh truyền đến inaer, tiếng bước chân của một người trưởng thành ngày một rõ ràng hơn.Dị năng chính không biến mất, vì thế cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân dưới tầng 1.Hung thủ đến đây rồi sao?Cậu còn chưa thu thập đủ nốt nhạc.Bây giờ phải làm sao? Nếu để hắn nhìn thấy, Koo Bonhyuk... có thể sẽ bị giết chết.Cậu điên cuồng bấm nút màu xanh lục trên inaer, khuôn mặt hoảng loạn.Có một nút đỏ nằm ngay bên cạnh, Koo Bonhyuk do dự không biết có nên thử hay không.Các công tắc màu đỏ xuất hiện trong những bộ phim hay câu chuyện, thường không phải thứ mang tính chất tốt đẹp. Liệu cậu ấn vào thì sẽ xảy ra chuyện gì?Cạch!!Tiếng cửa phòng vang lên.Không kịp rồi, đành phải liều thôi!
Happy birthday to you...
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you.."Bài hát chúc mừng sinh nhật kinh điển vang lên trong căn phòng im ắng.Vừa nãy Koo Bonhyuk đã nghĩ đến bài hát này, chỉ là không nghĩ hệ thống lại cho cậu tìm một bài hát dễ đến như vậy. Hợp âm của bài này cũng rất đơn giản.5 nốt Son, 3 nốt La, 1 nốt Si, 4 nốt Đô và 2 nốt Rê.Người học thanh nhạc hầu như đều biết điều này.Nhiệm vụ bây giờ của cậu là, tìm nốt những nốt nhạc còn lại, trước khi hung thủ kịp quay lại hiện trường.Cái xác không có trong căn phòng này, có lẽ đã được đưa đi. Thế nhưng hiện trường chưa được dọn dẹp sạch sẽ, có lẽ hung thủ muốn quay lại để xoá về vết tích gây án.Koo Bonhyuk không quan tâm đến chuyện phá án, nhiệm vụ chính của cậu là phải tìm thấy đủ nốt nhạc, chứ không phải tìm hung thủ.Cậu đi xung quanh căn phòng tìm kiếm từng nốt nhạc khớp với bài hát Happy Birthday, cẩn thận kiểm tra đúng nốt mới thu thập, nếu không sai sót quá ba lần, cậu sẽ bị loại. Lúc này đột nhiên chiếc inaer trên tay cậu vụt tắt, căn phòng phút chốc lại chìm đắm trong bóng tối.- Cái.. Cái quái gì vậy?Koo Bonhyuk ra sức bấm vào chiếc nút màu xanh lục, kết quả vẫn không có gì thay đổi.Không lẽ dị năng phụ này còn có thời gian quy định?Đúng lúc này, cậu lại nghe thấy âm thanh truyền đến inaer, tiếng bước chân của một người trưởng thành ngày một rõ ràng hơn.Dị năng chính không biến mất, vì thế cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân dưới tầng 1.Hung thủ đến đây rồi sao?Cậu còn chưa thu thập đủ nốt nhạc.Bây giờ phải làm sao? Nếu để hắn nhìn thấy, Koo Bonhyuk... có thể sẽ bị giết chết.Cậu điên cuồng bấm nút màu xanh lục trên inaer, khuôn mặt hoảng loạn.Có một nút đỏ nằm ngay bên cạnh, Koo Bonhyuk do dự không biết có nên thử hay không.Các công tắc màu đỏ xuất hiện trong những bộ phim hay câu chuyện, thường không phải thứ mang tính chất tốt đẹp. Liệu cậu ấn vào thì sẽ xảy ra chuyện gì?Cạch!!Tiếng cửa phòng vang lên.Không kịp rồi, đành phải liều thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store