ZingTruyen.Store

Vkook Fanfic Doi Em Yeu Anh

[Quy định]

Thư ký riêng sẽ hầu hạ 2 ông chủ của mình. Bất cứ lúc nào ông chủ cần phải có mặt ngay lập tức Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại. Không được hỗn với ông chủ,không được nói xấu ông chủ. Ông chủ phải là trên hết....

Về phía ông chủ, không chịu trách nhiệm các việc làm không đâu của thư ký. Có tất cả mọi quyền hành trong tay ....

-Cái quái gì đây?_Cầm cái hợp đồng phi pháp trong tay, Jungkook hết sức ngạc nhiên. Cậu gằng từng chữ - Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại?Luật rừng à?

Namjoon đáp lại bằng cái gật đầu làm Jungkook sôi máu sùng sục: Ta biết ngay mà. Cái bọn các ngươi là đồ đầu lố lăng,người rừng,lép mông... nếu các ngươi không dẫn ta vào trường vì uy hiếp chú bảo vệ thì có nằm mơ ta cũng không đụng vào cái hợp đồng quái quỷ này đâu...

-Còn một điều nữa bọn tôi không ghi trong hợp đồng. Việc cậu có thể bồi thường vì trái lệnh đương nhiên là thật. Thêm vào đó, bọn tôi vẫn sẽ trả lương theo tháng cho cậu. Vậy mới công bằng. Nếu không, có người nói bọn tôi lợi dụng sức lao động người khác thì nguy .

Hoseok khoanh tay trước ngực, mắt nhìn sang Namjoon mà không thèm nhìn Jungkook. Cậu không để tâm, chỉ lắng tai nghe cho kỹ lời Hoseok vừa nói, đến phần Jungkook cho là quan trọng, mắt cậu sáng bừng lên:

-Có lương sao?Bao nhiêu?

Ngỡ ngàng trước thái độ tươi tỉnh của Jungkook, cả 2 tên đó quay sang nhìn nhau: Mê tiền đến vậy hả trời?

-Hừm, lương tháng của cậu là 500.000 won.

-500.000 won sao?_Jungkook mở to mắt.

-Tôi chưa nói hết.Mỗi tháng, cậu sẽ nhận tổng cộng 1 triệu won từ 2 người bọn tôi và bọn tôi có cách để mình đầu tư đúng với số tiền đó.À ,thêm một điều nữa vào hợp đồng. Thư ký không được chen ngang lúc chủ đang nói chuyện,nếu không sẽ trừ lương.

Hoseok nói rồi ký tên vào bản hợp đồng, đưa sang Namjoon rồi tới lượt Jungkook. Cậu cắn răng vì số tiền đó mà ký tên vào. Cũng chẳng phải Jungkook mê tiền cho lắm, chỉ là nhà cũng hơi ...khó khăn nên số tiền này cậu sẽ để dành cho mẹ hoặc khi nào cần thì dùng.

-Chết!Có khi nào cái tên đó cho người tìm mình rồi đòi tiền không?Hoặc lỡ như đang đi ngoài đường gặp lại thì sao?Hắn có đòi mình đền không trời.

Khi không Jungkook lại nhớ đến hình ảnh ban sáng rồi tự dọa mình rồi tự thấp thỏm lo sợ.

-Hi,Hoseok / Hi,Namjoon.

Giọng nói thanh thoát của hai bạn nam đang đứng trước mặt làm Jungkook thoát khỏi dòng suy nghĩ . Cậu đưa mắt nhìn, là Yoongi và Seok Jin. Hai cậu bạn xinh trai lớp ...có lẽ cũng nhất trường .

Jungkook nghĩ thầm: Haha 2 ngừơi cũng đào bông dữ. Toàn trai xinh gái đẹp tìm đến. Chắc các ngươi cũng khổ lắm nhỉ? Cứ từ từ gặm nhắm đi. Ta đi đây!

Jungkook cười đắc chí rồi toan đứng lên định bỏ đi chơi thì:

-Thư ký dẹp loạn.

Namjoon ngang nhiên đặt chân lên bàn rồi ra hiệu cho Jungkook. Ánh mắt Jungkook phừng phực lửa giận nhưng cậu kiềm chế. Quay sang hai cậu bạn kia, Jungkook cười gượng:

-Hi, hai bạn thông cảm, ông chủ (đầu heo) đang mệt (sắp chết luôn cũng được) .Hai bạn đợi khi khác ( khỏi đợi, cứ đứng đây đi) rồi đến tìm (2 tên khùng) nha!_Jungkook vừa nói vừa nghĩ trong đầu rồi tự cười .

Lúc này, Yoongi mới để ý, cậu quay sang Jungkook:

-Bạn là ai mà mình phải nghe lời bạn!

-Thư ký_Jungkook đáp gọn.

Không hiểu sao, Seok Jin kéo tay Yoongi đi,cả hai nở nụ cười tựa thiên thần rồi quay người bước đi.

Jungkook thở phào rồi ngồi xuống chỗ mình.Hoseok đắc ý cười rồi bảo:

-Ứng xử khá lắm.

-Hello.

Yugyeom vừa vào đã nhoẻn miệng cười chào Jungkook, cậu cũng cười đáp. Nhìn thấy cảnh trước mắt mà mặt hai ông chủ cứ chau mày khó chịu.

----

Tại khuôn viên của trường :

-Tên nhóc đáng ghét đó..._Seok Jin tức tối.

-Phải dạy cho cậu ta một bài học mới được. Dám đeo bám Hoseok.

Yoongi mặt đầy bí hiểm nói với Seok Jin đang đi cùng mình,cậu ta cũng hưởng ứng lại:

-Cậu ta còn dám cả gan lại gần Namjoon của tớ nữa . Mình dạy cậu ta từ từ thôi, Yoongi nhỉ?

-Đúng.Như vậy mới thú vị.

----

-Sao?Mẹ nói gì chứ?Con vừa mới về đây chưa được một tuần mà.

Jaejoong nói với vẻ mặt ngạc nhiên cùng cực. Mẹ Jaejoong gọi về gấp vì chuyện làm ăn của công ty. Khi anh vừa đi sang Hàn Quốc thì công ty gặp chuyện.

-Con mau về đi. Công ty không có con thì không được. Mẹ đang lo lắm.

-Con biết rồi!

Jaejoong tắt máy trong nỗi buồn vô hình. Mới gặp lại Jungkook, chưa kịp để anh nói nhiều chuyện, chưa kịp để anh nói những điều quan trọng với cậu thế mà đã phải về Mĩ rồi.

Bỏ điện thoại vào túi quần. Jaejoong ung dung bước đi. Anh về nhà chuẩn bị hành lý rồi phóng thẳng xe đến trường của Jungkook.

"Mời Jeon Jungkook lên phòng Hiệu trưởng, có người cần gặp. Xin nhắc lại mời Jeon Jungkook lên phòng hiệu trưởng có người cần gặp"

Tiếng loa phát thanh của trường không ngừng thôi thúc bước chân Jungkook, cậu không biết ai là người cần gặp cậu nữa .

Đến phòng Hiệu trưởng, Jungkook thở hắt một cái rồi đưa tay gõ cửa.

Cạch!

Tay Jungkook chưa chạm đến cánh cửa thì cửa đã tự mở ra, Jungkook ngơ ngác nhìn người trước mặt...

-Chào vợ thân yêu!Jungkookie_Taehyung nói rồi đưa tay kéo Jungkook vào trong.

Jungkook tối sầm mặt lại: Cái tên này, sao tìm ra trường mình được nhỉ,mà mình làm hư cái kính chiếu hậu của hắn mà hắn kêu mình là vợ ư? Không lẽ bắt mình đền ..bằng thân thể...Never..

Jungkook lăm le nhìn Taehyung rồi quay sang cái bàn trước mặt:

-Chào Hiệu trưởng ạ.

Hiệu trưởng Guk Man bất giác quay người lại ,gương mặt này mới đầu nghe tên , ông cứ ngờ ngợ ,nghĩ rằng làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ , mắt ông ánh lên tia vui mừng ,một phần trong đó còn có nỗi sợ vô hình xen lẫn .Đứa con trai mà ông yêu quí, nó học ngay tại trường nơi ông làm Hiệu trưởng ,nó đang hiện diện ngay đây mà ông không tài nào gọi tên được .Người vợ yêu quí của ông đã và đang ở gần đây làm ông đã lo nay càng lo hơn .Không ngờ sao bao năm xa cách ,con ông đã lớn và đẹo trai thế này ,điều đó đồng nghĩa với việc Jungkook sẽ phải kết hôn và gặo nguy hiểm.

Ông không cho phép mình mềm lòng mà gọi Jungkook 2 tiếng : Con trai .Vì sinh mạng bé bỏng ấy mà ông đã từ bỏ con đường tàn ác,ông đã phản bội tổ chức để giấu đi chìa khóa vàng.

Ông đưa mắt nhìn người chủ trẻ của tổ chức , ông chắc rằng người con trai này không hề biết Jungkook chính là chìa khóa vàng, cậu ta chỉ đến theo lệnh của ông Ji Hong -theo ông là một lão già mưu mô,xảo nguyệt ,độc ác,tàn bạo.Và vì khi xưa,trong lúc ông không ổn,lão Ji Hong đã cận kề bên ông và hai người đã hứa hôn cho Jungkook và Taehyung - tức con và cháu của mình.Ông thật ân hận vì điều đó .

Nhưng giờ đây,nhìn vào Taehyung, ông thấy mình có thể tin tưởng giao con trai mình cho cậu ấy.Thậm chí Taehyung còn không hề biết, ông đã từng là người của tổ chức. Nhưng nếu có bất kỳ nguy hiểm nào,ông sẽ liều cả mạng của mình để cứu đứa con trai thân yêu .

Thấy Hiệu trưởng không trả lời mình ,Jungkook cứ nhìn ông suốt rồi thốt lên:

-Hiệu trưởng ,Hiệu trưởng ơi.

Lúc này ,ông mới bừng tỉnh, đưa mắt nhìn Jungkook và nói:

-À người này nói là có chuyện muốn đưa con đi và đã xin phép nhà trường .

Vừa nghe đến mấy chữ có-chuyện-muốn-đưa-con-đi là Jungkook bất giác nhớ lại vụ kính chiếu hậu ...Cậu nhìn Taehyung đang tươi cười rồi lại nhìn sang Hiệu trưởng .Jungkook lại dùng chiêu cũ: tam thập lục kế ,tẩu vi thượng sách .

-A ,ra là vậy,vậy chào Hiệu trưởng con về lớp ạ.

Lần này thành công tuyệt đối. Jungkook co chân chạy ra khỏi phòng Hiệu trưởng và về lớp .

Đã vào tiết học đầu, thấy Jungkook hớt hải chạy về lớp( giống như đi trễ) cô Hyo Joo bực bội trách :

-Sao lại vào trễ?

-Ha , hộc ..hộc ...dạ ,tại ...tại, mà cô cho em vào lớp cái đã_Chạy nhanh xuống chỗ mình ,Jungkook thở như trâu .

Jungkook sợ đứng ngoài cửa lớp sẽ để tên kia tức Taehyung trông thấy thì tiêu.Jungkook nghĩ Taehyung chưa biết lớp mình nên mới đến phòng Hiệu trưởng tìm, và điều đó hoàn toàn đúng .

-Em xin lỗi vì vào lớp trễ, vì em có việc ở phòng Hiệu trưởng ạ.

Nói một hơi với cô giáo và Jungkook lại thành công khi nhận được cái gật đầu của cô. Cậu vui vẻ ngồi xuống .

-Cậu đi ăn trộm bị phát hiện à? Làm gì chạy như ma đuổi vậy_Hoseok cất giọng trêu Jungkook.

-Còn hơn thế nữa_Jungkook ngao ngán trả lời rồi gục xuống bàn không thèm quan tâm có bị mắng vì tội không chú ý nghe giảng bài hay không.

Cùng lúc đó.

-Cho hỏi lớp này có ai tên Jeon Jungkook không?

Taehyung và 2 tên vệ sĩ đang đi lùng sục khối năm nhất. Theo Taehyung được biết, trường có 8 lớp cho năm nhất nên anh quyết định sẽ bắt đầu tìm từ lớp BK8.

Đi đến đâu, gương mặt anh tuấn của Taehyung cũng hớp hồn mấy đứa con gái dại trai đến đó, làm cả khối năm nhất Đại học ồn ào hẳn lên, đến cả giáo viên cũng phải nhìn theo.

Đến lớp BK3,Taehyung cười hé lộ hàm răng trắng đều ,anh đã biết Jungkook ở cái xó xỉnh nào rồi! Chỉ còn duy nhất 1 lớp.

Phòng học lớp BK3 đang chìm đắm trong tiếng giảng bài của cô Hyo Joo,Taehyung và 2 tên vệ sĩ bước đến.

-Chào cô. Tôi muốn tìm Jungkook.

Taehyung nói với cô giáo nhưng mắt thì đảo quanh lớp tìm Jungkook, mắt anh dừng lại ngay cái người đang gục đầu xuống bàn .Jungkook vẫn nhởn nhơ, đâu nhận ra sự có mặt của Taehyung. .

Vẻ đẹp anh tuấn ấy đã làm siu lòng cả khối con gái trong lớp kể cả cô Hyo Joo , cô ấy gật đầu cái rụp .Taehyung ra lệnh cho hai tên vệ sĩ theo mình ,anh bước xuống bàn Jungkook.

--Jungkookie_Taehyung dùng cái giọng ngọt như mía để gọi cậu.

Gương mặt dưới bàn chuyển từ bực bội sang ngạc nhiên vì giọng nói rất ư là quen thuộc .Jungkook từ từ ngồi dậy và như không tin vào mắt mình:

-Sao ...anh ...anh ......sao...._Jungkook lắp bắp không nói được cái gì cho ra hồn.

Taehyung nhếch môi cười rồi thì thầm vào tai Jungkook:

-Nếu không muốn mọi người trong lớp biết chuyện .Em nên ngoan ngoãn đi ,vợ à.

Câu nói ấy như nhát dao cứa vào lòng căm phẫn của Jungkook ,Jungkook nhìn Taehyung bằng nửa con mắt nhưng đâu dám làm gì.Bỏ tập sách vào ba lô ,Jungkook dùng dằng toan bước đi.

-Không được đi_Namjoon nói kèm theo cái nhìn răn đe.

Taehyung ngạc nhiên cực độ, nhìn sang Namjoon.Jungkook không muốn xảy ra thêm rắc rối ,cậu vội giải thích với ông chủ.

-Nhà tôi có chuyện, người này là anh họ của tôi. Nếu cần gì, hai người cứ gọi cho tôi là được.

Nói rồi Jungkook đi cùng 2 tên vệ sĩ và anh họ mình. Để lại trong lớp vẻ mặt khó coi của 3 người con trai bàn cuối.

End chap 4.

Nhớ vote và cmt cho tớ biết nha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store