[VIEWJUNE] Mỗi ngày một mẩu truyện nhỏ cùng 🐶🐰
[AylinLuna] Em thích chị đến phát điên (2)
Một tiếng gọi cực kì sến rện vang lên sau lưng tôi, cả tôi và Luna đều đồng thời quay lưng lại. Ồ, là đàn anh khoá trên của tôi hai lớp, là người theo đuổi Luna hơn một năm. Anh ấy đang lại gần chúng tôi với chiếc xe bị mòn xích kêu lạch cạch."Nong Luna, oái..."Tea định thể hiện bằng cách đá lửa chân chống xe đạp nhưng không may có một viên đá nằm chình ình ở đó khiến cho chân chống không thể bật hết ra được và anh ta ngã sõng soài dưới đất, cằm cũng bị trầy đến chảy máu. Tôi không phải là một người xấu tính, nhưng ngoài mặt tôi sợ hãi thêm chút khó hiểu nhưng trong lòng thật sự rất muốn cười rặc rặc. Tôi và Luna phải đứng một lúc nhìn anh ta rồi lại nhìn nhau, sau đó nghe thấy anh ta cầu cứu mới vội vàng đỡ lên. Tôi nói cho anh Tea biết nhé, tôi có mắt đấy, cũng không ngu đâu. Nghĩ tôi không nhìn thấy bàn tay anh ta chạm vào đôi bàn tay nhỏ nhắn của Luna hả? Tôi khó chịu, Luna cũng không thoải mái, chị ấy nhíu mày thì tôi ngay lập tức hất tay đàn anh ra, cầm lấy cổ áo anh ấy xốc đứng dậy làm anh ta choáng váng."Không cần cám ơn đâu"Tôi phủi phủi một vài hạt bụi trên bả vai Tea, cứ như chúng tôi rất thân nhau rồi cầm tay Luna rời đi, đàn anh chỉ còn biết í ới chạy theo sau chúng tôi với chiếc xe đạp bị méo bánh trước.Luna nhìn tôi, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt đáng yêu của chị ấy cứ nhìn chằm chằm vào tôi làm tôi bối rối. Sao tôi có thể tự tin nhìn vào đôi mắt long lanh như giọt sương ban mai của một buổi sáng sớm giữa tiết trời thu se se lạnh ấy kia chứ.Khoan. Tôi mới làm thơ đó à? Mà thôi kệ đi, tôi cần phải nói gì đó để chị ấy đừng có nhìn chằm chằm vào tôi nữa, nếu không trái tim bé nhỏ này sẽ vụn vỡ mất."Loài người cao cấp, sao chị cứ nhìn em mãi vậy?""Aylin, sao hôm nay em đáng yêu thế?"Chị ấy lắc lắc cánh tay đang nắm chặt mười đầu ngón tay của chúng tôi, lúc này tôi mới tá hoả phát hiện ra tôi đã nắm cánh tay chị ấy suốt dọc đường đến trường, đã vậy còn là chủ động nữa chứ."X-xin lỗi"Tôi nhẹ nhàng gỡ ngón tay ra khỏi bàn tay Luna, kì thực tôi tiếc nuối lắm, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ gây ra khó chịu với chị ấy nếu như tôi cứ mãi nắm tay Luna như thế này.Lạ thật, Luna không hề khó chịu với tôi, chị ấy còn nở một nụ cười rạng rỡ với tôi, hai đôi mắt của Luna híp lại tạo thành một đường thẳng trông rất đáng yêu.Tim tôi lại không khống chế được bắt đầu đập loạn xạ. Xung quanh tôi bây giờ tràn ngập màu hồng cùng ong bướm bay ngập trời, cứ như tôi vừa mới chơi thuốc liều cực nặng vậy."Aylin, em có khó chịu khi thấy chị tiếp xúc với một ai đó không?"Tôi không hiểu câu nói của chị ấy lắm. Sao chị ấy lại muốn biết cảm nhận của tôi? Để làm gì cơ chứ?"Em nói không thì sao mà có thì sao?""Em trả lời trọng tâm có được không?"Luna lại giở ra chiêu độc nhất vô nhị của mình- làm nũng. Sao trên đời lại có người dễ thương vô đối như này nhỉ, Luna làm vậy chỉ càng khiến tôi thích chị ấy nhiều hơn thôi."K-không có""Thật sao?"Tôi nghe thấy giọng Luna có vẻ hơi thất vọng, chị ấy thôi nhìn tôi, cúi đầu hướng ánh mắt về phía mũi giày của chị ấy. Tôi bối rối, không phải mới nãy còn rất vui vẻ sao? Chả lẽ tôi nói gì sai làm chị ấy buồn rồi?"N-nè, chị làm sao vậy, đừng có khóc mà"Tôi sợ nhìn thấy người khác khóc lắm, vì bản thân tôi khép kín với mọi thứ trên thế giới này nên tôi hạn chế tiếp xúc với con người nhiều nhất có thể, tôi cũng chưa thấy ai khóc trước mặt mình bao giờ."Aylin không khó chịu với mối quan hệ xung quanh chị..."Tôi nuốt nước bọt cái ực."Tức là Aylin không quan tâm đến chị rồi"Sao tự dưng tôi cảm thấy ngập tràn tội lỗi thế này? Đây là cảm giác mà một con người vô tình làm tổn thương một con người có vị trí đặc biệt trong lòng mình sao?"Nhưng không sao. Nếu em không quan tâm chị, thì chị sẽ làm điều đó, vì chúng ta là bạn của nhau mà"Phải ha. Chúng tôi mãi mãi chỉ là bạn, sao có thể hơn được chứ, tôi đúng là thần kinh đến mức có cảm xúc khác lạ khi tiếp xúc với chị ấy rồi.Dù trong lòng đang rất buồn nhưng khi nhìn thấy nụ cười của chị tôi lại bắt đầu nghĩ đến ngôi nhà có chị vào những đứa trẻ rồi."Đi thôi, chúng ta sắp muộn học rồi"Giờ giải lao, tôi như thường lệ lên trên sân thượng của trường đi tìm bạn của mình. Đang chuẩn bị đồ đạc thì tôi nghe thấy tiếng rầm của cánh cửa tầng thượng, sau đó một tốp nữ sinh cúc trên cúc dưới cài lộn xộn, miệng còn ngậm điếu thuốc lá đang đi khệnh khạng như bà bầu mới đẻ lại gần tôi."Ê, cút xuống dưới đi, bọn tao xí chỗ này rồi"Tôi tỏ ra thờ ơ và không quan tâm vì đó là cách mà tôi vẫn làm, tôi chỉ chủ động quan tâm đến Mặt Trăng của mình tôi mà thôi."Này, mày bị điếc à!? Nghe bà nói gì không?"Một người đi đầu đàn chắc là chị đại cầm lấy cổ áo tôi kéo tôi đứng dậy, nhưng tôi vẫn lạnh lùng liếc mắt nhìn chị ta rồi cầm lấy bàn tay bẩn thỉu đó gỡ ra khỏi áo của tôi.Bị bẽ mặt trước đàn em, cô ta có vẻ xấu hổ liền tiến lên định tát tôi một cái, tôi lúc đó không chuẩn bị kịp vì cơ thể tôi cực kì chậm chạp, chỉ có thể nhắm mắt chờ đợi cái tát đến choáng đầu của cô ta."Này!!! Mấy đứa đang làm gì vậy? Muốn chị báo cáo với giáo viên không?"Chị ấy lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc giải vây cho tôi, cùng là con gái với nhau sao chị ấy có thể mạnh mẽ được như vậy nhỉ? Sau này Luna mà cưới chồng chắc chị ấy sẽ làm chồng luôn quá.Luna đứng dang hai tay chắn trước mặt tôi, nghiêm túc nhìn đám học sinh kia. Tôi đột nhiên cảm nhận thấy ánh nhìn của đứa đầu đàn nhìn chị có chút khác biệt, dịu dàng mà cưng chiều lắm."P'Luna. Haha, bọn em đang giỡn mà. Chúng ta giỡn phải không Aylin? Haha, nay cậu vui tính quá"Cô ta đứng bên cạnh tôi, vỗ vỗ vai tôi cứ như bạn bè tri kỉ, đương nhiên tôi cúi đầu lùi về sau làm cho cánh tay của cô ta chưng hửng trên không trung."Nine phải không? Chị cũng đã nghe danh em lâu rồi, chuyên đi bắt nạt bạn bè, chia bè chia phái đi đánh nhau với trường khác. Chị tự thắc mắc tại sao trường vẫn chưa đuổi học em nhỉ?"Nine cúi đầu không dám bật lại, khác hẳn dáng vẻ huênh hoang trước đó, cô ta đang cố tỏ ra mình là một cô gái dịu dàng dễ bị bắt nạt trước mặt Luna hả? Tôi buồn nôn quá đi."Lần này chị sẽ không nói với giáo viên, nhưng nếu em còn động đến Aylin của chị thêm một lần nữa thì chị sẽ chơi tới bến với em!"Luna dứt khoát cầm tay tôi rời đi, tôi muốn ngăn chị ấy lại vì đồ đạc của tôi vẫn còn ở trên đó, nhưng có lẽ tốt nhất là tôi nên đi cùng chị ấy. Tôi cảm thấy ở cùng chỗ với bọn họ thật sự làm tôi ớn đến tận óc."Aylin, em có làm sao không? Cô ta làm gì em không hả?"Lúc này cả hai chúng tôi đều đang ở thư viện và Luna thì đang xoay tôi như chong chóng tre, miệng hỏi dồn dập làm tôi váng hết cả đầu, mãi một lúc sau mới chịu dừng lại."Cô ta... Cô ta cầm cổ áo em, rồi rồi... rồi xách em lên vầy nè"Tôi đang làm cái quái gì thế? Sao giọng tôi dẹo chảy nước thế này? Tay chân làm sao mà như bánh quẩy mới được nhúng nước vậy? "Ôi dị ó hỏ? Ui thương Aylin nhá, thương lắm thương lắm. Đâu để chị xem nào, Aylin đừng khóc nhá, ngoan nhá"Luna cũng dễ thương ghê, không tỏ ra kì thị về nhân cách mới của tôi, ngược lại còn hùa cùng tôi dỗ dành sự tủi thân của tôi. Tôi không biết cảm xúc này là gì nữa, nhưng tôi thật sự thích nó.Đồng hồ điểm đúng chín giờ tối, lúc này cả Ongsa và Alpha mới từ lớp học thêm trở về. Tôi mở lồng thức ăn ra rồi ngồi xuống ăn cùng với các chị, không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng chén đũa va vào nhau."Chị họ loài người, nếu em có cảm xúc đặc biệt với một người giống như yêu thích người ngoài hành tinh thì đó là gì vậy?"Tôi luôn như thế, bộc bạch, thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình làm hai chị họ xịt keo, ngưng hẳn hành động ăn cơm mà nhìn về phía tôi."Aylin, em đang nói gì vậy?""Thì... nếu như em cũng thích một người giống như thích người ngoài hành tinh, vậy thì cảm xúc đó gọi là gì? Em muốn biết"Alpha và Ongsa nhìn nhau, tôi thấy họ nói chuyện bằng ánh mắt và tôi cực kì kém khoản này nên không thể đọc được họ đang nói gì."Em đang nói đến... Luna hả?"Alpha huých tay tôi, Ongsa kéo ghế ngồi gần lại tôi, hai người đó dí sát mặt vào mặt tôi nhưng tôi chẳng hề bối rối tí nào."Chị không cần biết điều đó, chỉ cần trả lời câu hỏi của em là được rồi"Đừng hòng bới được chút xíu thông tin nào từ em, em nổi tiếng là kín mồm kín miệng lắm đó. Nghe được câu trả lời của tôi, hai người thất vọng quay về vị trí ngồi của mình rồi từ từ giải thích cho tôi."Đó giờ em có thích cái gì ngoài người ngoài hành tinh, vũ trụ và thịt heo chiên giòn chưa?""Chưa, nhưng bây giờ thì em có rồi""Và em cũng thích người đó giống như những gì em thích?"Tôi gật đầu, rồi lại lắc đầu."Không hẳn, em chưa bao giờ cảm thấy khó thở hay tim đập nhanh với người ngoài hành tinh cả. Lạ lắm chị họ loài người"Alpha mỉm cười, dùng tay xoa xoa đầu tôi, còn Ongsa thì nhìn tôi, vừa ăn cơm vừa nói."Aylin, cái này không phải là thích, cái này là yêu rồi""Yêu? Yêu là cái gì? Như thế nào là yêu?"Tôi cảm thấy thật may mắn khi một đứa em họ ngốc nghếch như mình lại có hai người chị họ vừa xinh đẹp, học giỏi lại tận tình giảng giải cho mình."Yêu là khi em muốn dán môi mình lên môi người đó đó"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store