Một ý nghĩ trở thành chấp niệm Bãi bể hóa hoang mạc Trong luân hồi,ta tựa Phi Điểu bay qua Đậu lại nơi kí ức Thắp một ngọn lửa đèn Điểm sáng đó liệu có soi sáng được nỗi cô liêu Nghe tiếng mưa nhỏ giọt Ngắm hoa nở vài đóa Tiếc thay mới ngày hôm qua sao chỉ còn lại bóng hình Khóa tình khó mà đứt Trong ánh mắt lặng bặt Một giấc mộng ,ai cũng không thể chạm đến Ta say giữa nơi trần thế Bừng tỉnh mộng phù du Mở mắt ra, thời gian đã giao thoa Một mối tình rực lửa Một con tim u mê Ai vì ai hồn xiêu phách lạc Bút mực thời gian khó khắc họa đôi ta Chẳng cần lưu khoảng trắng quá nhiều Tình nở một đóa, khó phỏng họa tình yêu Dùng cả đời ta theo chàng phiêu lãng Giữ gìn đến khi Hằng Tinh rơi xuống.