ZingTruyen.Store

[ VHope] Ôm Lão Công Về Nhà

Chap 2

Min_Hope9594

Hoseok hoàn toàn mù mờ.

Anh là ai?

Nhưng làm ông chủ, đương nhiên cậu không thể nói năng như vậy. Vì thế, cậu vừa âm thầm tìm kiếm hình ảnh của vị khách này trong đầu, vừa cười khan một tiếng: "A ha ha ha, rồi rồi, hôm nay ngài Kim tới là muốn làm gì ạ?"

Ngài Kim trực tiếp xem nhẹ câu hỏi phía sau của cậu, giọng điệu chẳng mấy vui vẻ: "Rồi cái gì, có phải cậu đã quên mất tôi không?"

Hoseok xoắn, đành phải gián tiếp thừa nhận: "Liệu ngài có nhận lầm người không?"

Hoseok đảm bảo, cậu thật sự chưa từng gặp ngài Kim. Người đàn ông siêu đẹp trai như thế, nếu từng tiếp xúc, sao cậu có thể quên được chứ!

Nhưng ngài Kim lại lên tiếng nhắc nhở: "Ngày 4 tháng 10, khách sạn DNA."

Lập tức, nụ cười tiêu chuẩn trên môi Hoseok đông cứng lại. Ngay sau đó, môi cậu cũng tái nhợt.

"Cái, cái gì, anh, tôi, ể?"

Đây là, cái loại tình huống gì?

Ngày 4 tháng 10, chẳng phải là...

Cho nên thế này là?

Đối tượng tình một đêm tìm tới cửa?

Anh ta muốn làm gì?

Dù sao chắc chắn là không phải tới tìm cậu để đặt đơn thiết kế.

Hoseok cười gượng: "Ha ha, là anh à."

Cậu tiếp tục suy đoán.

Có di chứng hả?

Chắc không đến mức ấy đâu.

Ngày đó, sau khi kết thúc, Hoseok đã cố tình chạy tới bệnh viện kiểm tra tất cả các hạng mục, cậu không có vấn đề gì hết.

À, vẫn có một chút.

Cậu chảy máu. Mà lúc kể về trải nghiệm này cũng thật xấu hổ, bác sỹ nghe xong nghiêm túc nói với cậu, sắp tới không được sinh hoạt tình dục nữa, bảo cậu phải kiềm chế bản thân một chút.

Giờ phút này, Hoseok đang vô cùng sợ hãi. Cậu không biết ngài Tần tới tìm mình để làm gì. Căn cứ vào tình hình sau ngày hôm đó, đáng lẽ phải là đường ai nấy đi, vạn dặm giang hồ không gặp lại mới đúng chứ. Cho nên là...

Rơi tiền?

Để quên thẻ căn cước?

Lại muốn thêm một lần?

Ấm siêu tốc đặt trên bàn trà đột nhiên reo lên òng ọc òng ọc. Văn phòng yên tĩnh quá mức, âm thanh kia lại hết sức rõ ràng, ánh mắt hai người đều bị nó hấp dẫn. Phỏng đoán của Hoseok cũng tạm dừng lại một chút. Vài giây sau, ấm đun tự ngắt điện, tiếng nước sôi reo không còn nữa, mà ngài Kim đang ngồi đối diện Hoseok lại đột ngột chuyển động.

Hoseok hệt như chim sợ cành cong, giờ ngài Kim làm gì cũng khiến cậu vô cùng sợ hãi. Kết quả, ngài Kim lại mở một cặp tài liệu mang theo từ trước, sau đó lấy những thứ cất ở bên trong ra.

Thẻ căn cước.

Thẻ ngân hàng.

Hộ chiếu.

Giấy phép lái xe.

Các loại giấy chứng nhận linh tinh này nọ.

...

Mấy thứ kia được đặt ngay ngắn trên mặt bàn trà.

Hoseok không nhịn được hỏi: "Ngài Kim, đây là?"

Ngài Kim không đáp mà hỏi lại: "Năm nay cậu Jung có ý định kết hôn không?"

Hoseok nghĩ nghĩ, gật đầu: "Người nhà cũng đang thúc giục, nếu gặp được đối tượng thích hợp, tôi sẽ kết hôn." Nói xong, Hoseok liền gãi đầu. Cậu thực sự không hiểu hướng phát triển của tình hình hiện tại. Nhưng rất nhanh sau đó, ngài Kim đã tiết lộ cho cậu biết.

Ngài Kim nói: "Cậu có hứng thú kết hôn với tôi không?"

Hoseok chậm rãi "Hả?" một tiếng.

Ngài Kim: "Tôi suy nghĩ tròn một tháng, vẫn cảm thấy rằng mình quá vô trách nhiệm. Ngày đó chưa nói gì đã rời đi là do tôi không tốt. Sau nữa, tôi đã tìm hiểu về cậu, cảm thấy cậu rất được. Vừa vặn năm nay tôi có kế hoạch kết hôn, nếu cậu Jung cũng thế, có thể cân nhắc chuyện xây dựng gia đình với tôi một chút."

Hoseok đần cả mặt: "Hảảả???"

Cái đơn hàng này cũng quá lớn rồi!

Hoseok nhìn đống đồ đặt ngay ngắn trên mặt bàn... Giọng điệu của ngài Park đây cũng rất chân thành... Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Hoseok khó có thể tiêu hóa được chuyện này: "Không phải, ngài Kim, là như này, à thì, thực ra ngày hôm đó, tôi không nhớ rõ lắm đâu, cho nên," Hoseok cẩn thận quan sát Kim Taehyung: "Sao tôi có thể xác định người hôm ấy chính là anh?"

Câu hỏi đặt ra quá vô liêm sỉ, Hoseok thật sợ Kim Taehyung sẽ hất ấm nước vừa đun sôi ở gần đó lên mặt mình. Nhưng Kim Taehyung không làm thế. Hoseok nghĩ, gia giáo và nề nếp của đối phương hẳn cũng không cho phép đối phương làm vậy.

Quả nhiên, ngài Kim chỉ mỉm cười. Sau đó, anh nhẹ nhàng nói: "Ở bắp đùi trong của ngài Jung có một vết sẹo, không nhỏ, nhìn giống một con ốc sên."

Đầu cậu nổ "uỳnh" một tiếng, mặt đỏ tai hồng ngay tại trận.

Hoseok không hiểu Kim Taehyung có ý gì, cũng không rõ anh muốn gì.

Vết sẹo ở bắp đùi trong? Sao lại nói điều này ra cơ chứ?

Khả năng cách âm của văn phòng cậu... Rất kém đó trời!

"Nếu ngài Jung còn gì nghi ngờ, vậy..." Kim Taehyung có vẻ còn muốn nói tiếp.

Hoseok vội vàng ngắt lời anh: "Tin, tôi tin."

Tìm một người đàn ông ngủ cùng giường với mình chẳng phải rất đơn giản sao, đến hỏi khách sạn một chút là biết ngay.

"Ngài Kim," Hoseok lấy lại tinh thần, giọng nói nhỏ đi: "Ngài vừa nói muốn kết hôn cùng tôi sao?"

Kim Taehyung: "Đúng vậy."

Để giúp bản thân được bình tĩnh vững vàng hơn, cũng vì muốn mình thêm tự nhiên lễ độ, Hoseok quyết định đi pha một ấm trà trước đã.

Cậu lấy lá trà ra, hỏi: "Vì sao đột nhiên anh lại muốn kết hôn?"

Kim Taehyung nói: "Vừa rồi tôi có đề cập qua, năm nay tôi có kế hoạch kết hôn."

Hoseok cảm thấy rất khó hiểu, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Thế tại sao lại là tôi?"

Kim Taehyung nói: "Tôi cũng mới nhắc đến rồi, cậu rất phù hợp."

<<<<<<<<<<<<

Sau khi viết chap này xog thì tui đang có một cảm giác là vai của Jimin không hợp với bộ truyện này thì phải í nên có thể tui sẽ thay vai của Jimin thành của Taehyung nha....mọi người thấy sao???

Tui sẽ bù một bộ fic Minhope khi nào có ý tưởng và hợp với tính cách của jimin hơn nha. Dù sao thì tui cũng là một người StanAllhope nên sẽ không để mấy kô thất vọng đâu, chỉ cần Hope luôn bot là được ಡ ͜ ʖ ಡ.

Chuyện chỉ có chừng đó thôi nên mọi người đọc truyện vui vẻ nhé 🤗

VOTE CHO TUI ĐỂ TUI CÓ NGUỒN ĐỘNG LỰC RA TRUYỆN TIẾP ĐI NHA MẤY KÔ 😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store