ZingTruyen.Store

Van Chuong Dinh Menh

Sau khi cuộc trò chuyện của Linh và Huy làm cả nhóm bạn đứng hình một lúc, không khí bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn. Dù có phần ngượng ngùng, Linh cảm thấy một điều gì đó khác biệt. Huy không còn là một người bạn chỉ biết chọc ghẹo hay tranh cãi với cô nữa. Giờ đây, anh là một phần quan trọng trong suy nghĩ của cô, và cảm giác đó cứ đọng lại trong lòng như một mối dây liên kết vô hình.

Nhưng dù sao, Linh vẫn cố gắng không để những cảm xúc này chi phối quá nhiều vào cuộc sống hằng ngày. Cô tiếp tục tập trung vào học hành, cố gắng để mọi thứ không bị thay đổi quá nhiều. Nhưng điều đó dường như không dễ dàng.

Mỗi khi nhìn thấy Huy, Linh lại cảm nhận một chút xao xuyến. Cô không thể phủ nhận rằng, mặc dù cảm thấy bối rối, cô vẫn mong muốn gần gũi anh hơn. Còn Huy, mặc dù không thể hiện ra quá nhiều, nhưng những ánh mắt thỉnh thoảng hướng về Linh cũng không còn như trước. Anh không trêu đùa cô nữa mà thay vào đó là sự dịu dàng, nhẹ nhàng mà chỉ có thể nhận ra khi chú ý kỹ.

Một ngày nọ, sau giờ học, nhóm bạn quyết định tổ chức một thử thách mới. Họ cùng nhau tụ tập tại sân trường, và lần này, trò chơi không còn đơn giản là "Thật hay Thách", mà là một trò chơi đặc biệt mà Mai đặt ra.

"Đây là thử thách dành cho các cặp đôi!" Mai tuyên bố, mắt sáng lên khi nhìn Linh và Huy. "Các cậu sẽ phải đối mặt với nhau trong một cuộc thi... ai sẽ thừa nhận cảm xúc của mình trước."

Mọi người trong nhóm đồng loạt quay sang nhìn Linh và Huy, và điều này khiến cả hai cảm thấy bối rối. Cả hai vừa mới bắt đầu nhận ra cảm xúc của mình, và bây giờ họ lại phải đối mặt với thử thách này, một cách công khai.

"Chúng ta phải làm gì?" Linh hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình thản mặc dù trái tim cô đang đập nhanh hơn.

Mai cười tươi, vẻ mặt đầy tinh quái: "Thử thách của các cậu là phải nói ra cảm xúc thật của mình. Ai nói dối sẽ bị phạt."

Linh nhìn Huy, cảm giác lo lắng lạ kỳ trỗi dậy. Cô không biết phải bắt đầu từ đâu. Mặc dù đã thừa nhận với chính mình rằng có cảm tình với Huy, nhưng làm thế nào để nói ra khi mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình?

Huy ngồi đối diện, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng đôi mắt anh lại sáng lên một cách kỳ lạ. Linh có thể cảm nhận rõ ràng rằng anh cũng đang suy nghĩ giống cô.

Một lúc sau, Huy mở lời. "Linh, tôi không biết cách nói chuyện với cậu về chuyện này, nhưng tôi thật sự... thật sự thích cậu. Đó là cảm xúc thật mà tôi không thể giấu nữa." Giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán.

Linh nghe vậy, một phần trong cô cảm thấy hạnh phúc, nhưng một phần lại cảm thấy hoang mang. Cô không muốn nhanh chóng đưa ra câu trả lời khi chưa chắc chắn hoàn toàn. Tuy nhiên, khi nhìn vào ánh mắt của Huy, Linh biết rằng anh đang chờ đợi một sự thật từ chính cô.

Linh nuốt một hơi, rồi nói: "Tôi... cũng thích cậu, Huy. Nhưng tôi chưa biết chắc mọi chuyện sẽ như thế nào. Cảm giác này... mới mẻ lắm."

Huy mỉm cười, ánh mắt anh không còn là sự trêu đùa hay châm chọc nữa, mà là sự chân thành. "Tôi hiểu. Nhưng tôi muốn thử. Chúng ta thử bắt đầu lại, thử hiểu nhau nhiều hơn. Được không?"

Linh nhìn Huy một lúc, rồi gật đầu nhẹ. "Được, chúng ta thử thôi."

Cả nhóm bạn vỗ tay reo hò, nhưng Linh và Huy không để ý nhiều đến tiếng ồn xung quanh. Trong khoảnh khắc đó, họ chỉ có nhau, và dù chẳng ai biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng ít nhất lúc này, cả hai đã tìm thấy một sự thấu hiểu và đồng cảm, điều mà họ chưa từng có trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store