Van Chuong Dinh Menh
Mối quan hệ giữa Linh và Huy dần trở nên thân thiết hơn, mặc dù cả hai vẫn chưa thực sự thoải mái hoàn toàn khi bước vào giai đoạn mới của tình bạn, hay có thể gọi là tình yêu. Họ bắt đầu dành nhiều thời gian cho nhau hơn, và những khoảnh khắc bên nhau không còn chỉ là những lần tranh cãi hay xích mích nữa. Cảm giác bối rối, những câu nói trêu đùa, giờ đây trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ.Một buổi chiều, khi Linh đang ngồi đọc sách trong góc sân trường, Huy bất ngờ xuất hiện. Anh không còn vẻ lạnh lùng, thay vào đó là nụ cười dịu dàng, ánh mắt dịu lại khi nhìn vào Linh."Chả, hôm nay có gì đặc biệt không?" Huy hỏi, tựa như thể đây là một buổi chiều bình thường như bao ngày khác.Linh ngẩng lên nhìn anh, rồi mỉm cười nhẹ. "Không có gì đặc biệt. Chỉ là hôm nay muốn thư giãn chút thôi."Huy ngồi xuống bên cạnh Linh, để ý thấy cuốn sách mà cô đang đọc là một tác phẩm văn học cổ điển. Anh luôn ngưỡng mộ sự thông thái của Linh, cái cách mà cô nhìn nhận thế giới qua những trang sách. "Sách này hay không?""Khá hay." Linh gật đầu, đáp lại một cách đơn giản nhưng đầy sâu sắc. "Nhưng sao hôm nay cậu lại muốn ngồi đây vậy? Bình thường cậu hay đứng xa xa, làm bộ không thèm quan tâm đấy chứ."Huy nhún vai, cười nhẹ. "Tớ nghĩ nếu chúng ta đã thử bắt đầu một mối quan hệ khác, thì phải thay đổi cách nhìn nhận chứ nhỉ? Cứ đứng từ xa làm sao hiểu được."Linh có chút bất ngờ với câu nói của Huy. Cô không thể phủ nhận rằng, anh bắt đầu có những sự thay đổi rõ rệt, những thay đổi khiến cô cảm thấy gần gũi hơn, dễ chịu hơn. Nhưng cũng chính vì điều đó, cô cảm thấy khó xử. Cô không biết liệu cảm xúc của mình đối với Huy có phải là sự thay đổi từ tình bạn sang tình yêu hay chỉ là sự rung động nhất thời."Cậu... cậu nghĩ chúng ta thực sự có thể thay đổi như vậy sao?" Linh lên tiếng, không giấu được sự hoài nghi.Huy quay sang nhìn cô, ánh mắt anh đầy sự kiên định. "Tại sao không? Nếu chúng ta không thử, làm sao biết được? Tớ chỉ muốn chúng ta có một cơ hội để tìm hiểu nhau thêm."Linh nhìn vào đôi mắt kiên quyết của anh, cảm thấy sự chân thành trong từng lời nói. Tuy vậy, cô vẫn không thể quên được những ngày tháng trước đó, những lúc mà cả hai còn không nhìn mặt nhau. Cảm giác lo lắng, sợ bị tổn thương lại dâng lên trong lòng cô."Nhưng... chúng ta không sợ sao?" Linh khẽ nói, đôi mắt như xa xăm. "Sợ rằng mọi thứ sẽ thay đổi theo chiều hướng không như mình mong đợi?"Huy im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng cầm tay Linh. "Nếu mọi thứ thay đổi, chúng ta chỉ cần đối mặt với nó thôi. Quan trọng là chúng ta đã thử, đã cho nhau cơ hội."Linh cảm thấy hơi ấm từ bàn tay Huy truyền đến, những cảm xúc trong lòng cô bắt đầu dâng lên mãnh liệt. Cô không thể phủ nhận rằng, cô cũng có cảm giác đặc biệt với Huy, dù nó đến muộn màng, dù cô không thể giải thích được rõ ràng."Vậy nếu chúng ta thử, liệu cậu sẽ không hối hận chứ?" Linh hỏi, ánh mắt có chút lo lắng.Huy mỉm cười, nắm chặt tay cô hơn. "Tớ nghĩ chúng ta sẽ không hối hận. Còn cậu, Chả, cậu có sợ không?"Linh nhìn vào mắt Huy, rồi khẽ gật đầu. "Không, tớ không sợ nữa."Và như vậy, mối quan hệ giữa họ dần trở nên chính thức hơn. Tuy không quá rõ ràng, nhưng cả Linh và Huy đều cảm nhận được sự thay đổi trong cách họ đối xử với nhau. Những lời nói ít ỏi nhưng chân thành, những lần gặp gỡ đầy bất ngờ, tất cả khiến cho tình cảm giữa họ dần dần nảy nở, lớn dần lên trong những phút giây không hề báo trước.Linh không thể tưởng tượng rằng mình lại có thể đi qua những rào cản, những lo lắng để đến được với Huy. Nhưng cũng chính vì những thử thách này, tình cảm của họ lại trở nên mạnh mẽ hơn, bền vững hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store