ZingTruyen.Store

Văn Chương Định Mệnh

Chương 19: Lời Nói Vô Tình

chunkymunky_bubbles

Một tuần sau sự cố trong thư viện, Linh và Huy vẫn giữ khoảng cách như mọi khi. Họ không nói về chuyện đã xảy ra, nhưng sự im lặng giữa họ lại khiến mọi thứ trở nên nặng nề. Linh cảm thấy không thoải mái khi nhìn vào mắt Huy, trong khi Huy có vẻ càng im lặng hơn, như thể đang cố gắng che giấu một cảm xúc gì đó. Điều này khiến Linh cảm thấy lo lắng, không biết mình nên làm gì tiếp theo.

Linh cảm nhận rõ ràng rằng không khí giữa họ đã thay đổi. Những cuộc tranh cãi trước đây giờ trở nên mờ nhạt, không còn gay gắt như trước. Thay vào đó, họ dường như tránh nhau nhiều hơn, mỗi người đều tập trung vào những gì mình làm, không dám đối diện với những cảm xúc chưa thể giải thích. Những buổi học nhóm, những cuộc trò chuyện hồn nhiên trước đây giờ chỉ còn lại sự im lặng nặng nề. Linh cảm thấy như mình đang mang một gánh nặng vô hình, và nó ngày càng trở nên khó chịu hơn.

Vào một buổi chiều, khi lớp học vừa kết thúc, Linh và Huy tình cờ gặp nhau trong hành lang. Linh đi vội vã, như thể không muốn đối diện với anh, nhưng một câu nói của Huy đã làm cô phải dừng lại.

"Mầm, cậu đang trốn tránh tớ à?" Huy lên tiếng, giọng có chút đùa cợt, nhưng cũng có chút nghiêm túc. Câu hỏi này như một mũi tên bắn thẳng vào trái tim Linh, khiến cô cảm thấy không thể bỏ đi dễ dàng.

Linh quay lại, không giấu được sự khó chịu trong mắt. "Tớ không trốn tránh. Chỉ là... mọi thứ giữa chúng ta đã thay đổi, và tớ không biết phải làm gì với điều đó." Giọng cô có chút run rẩy, như thể những lời nói ra không chỉ là câu trả lời mà còn là cách để giải tỏa một áp lực trong lòng.

Huy bước lại gần, khuôn mặt anh nghiêm túc hơn bao giờ hết. "Thay đổi như thế nào? Cậu có nghĩ rằng tớ không cảm nhận được những gì giữa chúng ta à?" Anh nhìn thẳng vào mắt Linh, sự chân thành trong ánh mắt khiến lòng cô chao đảo.

Linh ngước lên nhìn anh, đôi mắt cô có chút hoang mang. "Huy, tớ không hiểu những gì đang xảy ra nữa. Tớ không biết phải đối diện với cậu như thế nào sau chuyện đó. Cậu là bạn của tớ, và... chúng ta không thể đơn giản là như vậy, phải không?" Cô không muốn làm tổn thương Huy, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng mọi thứ đã thay đổi.

Câu nói của Linh như một vết cắt vào trái tim Huy. Anh im lặng một lúc, rồi nói, giọng nhẹ nhàng: "Tớ không yêu cầu cậu phải thay đổi gì cả. Nhưng tớ chỉ muốn cậu biết là tớ không phải là người mà cậu có thể dễ dàng quên đi như vậy." Những lời này như một lời tuyên bố, một sự khẳng định về cảm xúc của anh dành cho Linh.

Linh cúi mặt, những lời của Huy khiến cô không khỏi bối rối. Cô muốn trả lời, nhưng không biết phải nói gì. Chỉ có một điều duy nhất cô cảm nhận được là cảm giác bối rối lạ lùng trong lòng mình. Tại sao cô lại cảm thấy như vậy? Liệu Huy có phải là người mà cô thật sự thích, hay chỉ là sự thay đổi trong cảm xúc khi cả hai cùng trải qua những điều mới mẻ? Những câu hỏi này không ngừng xoay quanh tâm trí Linh, khiến cô cảm thấy mệt mỏi.

Linh không nói gì thêm, chỉ quay đi và bước vội ra ngoài. Huy nhìn theo bóng cô, trong lòng có chút thất vọng, nhưng cũng không thể phủ nhận sự thật rằng anh vẫn không thể dễ dàng từ bỏ cảm giác này. Anh biết rằng sự im lặng và khoảng cách này không thể kéo dài mãi, nhưng anh lại không biết làm thế nào để phá vỡ nó.

Với Linh, mọi thứ vẫn chưa rõ ràng. Cô biết rằng tình bạn giữa cô và Huy đã bước sang một ngã rẽ mới, nhưng cô không biết đó là tình yêu hay chỉ là sự tò mò mơ hồ. Cô tự hỏi liệu mình có thể đối diện với những cảm xúc này hay không, và liệu khi mọi thứ trở nên sáng tỏ, cô có đủ can đảm để chấp nhận điều đó.

Những ngày tiếp theo, Linh cố gắng tập trung vào học tập và các hoạt động khác để quên đi cảm xúc lấn cấn trong lòng. Nhưng mỗi khi nhìn thấy Huy, trái tim cô lại đập nhanh hơn, và những kỷ niệm đẹp về những ngày tháng bên nhau lại ùa về. Cô nhớ những tiếng cười, những cuộc trò chuyện vui vẻ, và cả những lúc họ cùng nhau khám phá những điều mới lạ. Dù có những lúc cãi vã, nhưng những điều đó không thể phủ nhận rằng giữa họ đã có một sợi dây liên kết vô hình.

Huy cũng vậy, anh cố gắng làm ngơ trước những cảm xúc của mình, nhưng mỗi lần nhìn thấy Linh, anh lại cảm thấy như một phần của mình đang thiếu vắng. Anh không thể quên được ánh mắt, nụ cười và cả những khoảnh khắc họ đã trải qua cùng nhau. Anh tự hỏi liệu có phải Linh cũng cảm thấy như anh hay không, nhưng lại không dám hỏi.

Cuối cùng, một buổi tối, khi trời đã tối muộn, Huy quyết định nhắn tin cho Linh. Anh biết rằng nếu không nói chuyện với cô, cả hai sẽ mãi mãi rơi vào vòng lặp im lặng không có lối thoát. "Linh, có thể chúng ta nên nói chuyện về những gì đã xảy ra?" Anh không chắc cô sẽ phản ứng thế nào, nhưng anh cảm thấy đây là điều duy nhất mình có thể làm để thoát khỏi gánh nặng này.

Linh nhận được tin nhắn, lòng cô lại dấy lên một cảm giác hồi hộp. Cô biết rằng đây là cơ hội để hai người có thể giải quyết mọi chuyện, nhưng cô lại sợ phải đối diện với sự thật. "Được, mình sẽ gặp cậu." Cuối cùng, cô cũng quyết định đối diện với Huy, và với những cảm xúc đang lẩn khuất trong lòng mình.

Cuộc gặp gỡ này có thể sẽ thay đổi mọi thứ giữa họ, nhưng Linh biết rằng dù kết quả có ra sao, cô cũng cần phải đối diện với nó. Sau tất cả, tình bạn và những cảm xúc chân thành xứng đáng để được khám phá.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store