Van Chuong Dinh Menh
Sau trò chơi hôm đó, không khí giữa Linh và Huy càng thêm lạ lùng. Họ không còn là hai người bạn chỉ có những trận cãi vã vô nghĩa nữa. Mỗi lần ánh mắt giao nhau, dù không nói một lời, nhưng vẫn cảm nhận được sự thay đổi. Những cảm xúc chưa được thừa nhận lơ lửng trong không khí, như một vết dầu loang ra từ một cái chạm nhẹ, khó mà gột rửa được.Ngày hôm sau, khi Linh bước vào lớp, cô cảm thấy ánh mắt của Huy luôn dõi theo mình. Mặc dù anh không trực tiếp nhìn chằm chằm, nhưng mỗi khi cô ngẩng đầu lên, cô lại thấy anh đang lướt qua mình, rồi nhanh chóng quay đi. Linh không biết tại sao, nhưng trái tim cô đập mạnh mỗi khi gặp phải ánh mắt đó.Cả hai lại tiếp tục cuộc sống như bình thường, nhưng dường như có một khoảng cách mờ nhạt không thể che giấu. Linh cố gắng không nghĩ đến Huy, nhưng những cuộc đối thoại của họ, dù ngắn ngủi hay chỉ là lời qua tiếng lại trong giờ học, lại khiến cô không thể không nhớ lại khoảnh khắc hôm qua.Tối đó, khi Linh đang làm bài tập ở nhà, cô nhận được tin nhắn từ Huy. Cô hơi bất ngờ, vì chưa bao giờ Huy nhắn tin cho cô ngoài chuyện học hành. Nhưng lần này lại khác.Huy: "Sao hôm nay nhìn cậu có vẻ khác vậy?"Linh ngần ngừ một lúc rồi trả lời: "Có gì đâu. Tớ chỉ là cảm thấy... không biết phải đối diện với cậu thế nào."Cô không biết tại sao lại viết như vậy, nhưng cảm giác đó thật khó chịu. Những lời nói vừa chạm đến trái tim mình, khiến cô không thể giữ im lặng được nữa.Huy: "Tớ cũng vậy. Nhưng đừng lo, chỉ là một trò đùa thôi mà."Linh nhìn vào màn hình, cảm giác khó hiểu lại dâng lên. "Trò đùa?" Cô lẩm bẩm trong miệng. Nhưng sao lại có cảm giác không giống như một trò đùa vậy?Cả đêm hôm đó, Linh cứ suy nghĩ mãi về tin nhắn của Huy. Cô không biết mình cảm thấy thế nào, không biết nên phản ứng ra sao. Trong lòng cô, tình cảm giữa họ đang thay đổi, dù chỉ là những thay đổi nhỏ mà cả hai đều không thể kiểm soát. Linh tự hỏi liệu những cảm xúc này có thật sự là tình yêu hay chỉ là sự bối rối giữa hai con người vốn dĩ chẳng có gì giống nhau?Ngày hôm sau, khi Linh bước vào lớp, cô đã quyết định không để những suy nghĩ về Huy làm ảnh hưởng đến mình nữa. Nhưng khi cô nhìn thấy anh, trái tim cô lại thắt lại. Huy vẫn như ngày hôm qua, không nói không rằng, nhưng đôi mắt anh vẫn nhìn cô một cách lạ lùng.Giờ nghỉ trưa, khi Linh cùng nhóm bạn ngồi ăn cơm, Huy đến gần và ngồi xuống cạnh cô. Linh không thể không nhìn anh, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."Linh," Huy bắt đầu, giọng anh có phần ngập ngừng, "Hôm qua... về trò chơi đó... thật ra thì... tớ chỉ muốn nói, đừng nghĩ quá nhiều về nó."Linh nhìn Huy, cảm thấy có gì đó thật khó nói. Cô không muốn làm mọi chuyện trở nên nặng nề. "Tớ biết mà, không sao đâu."Nhưng không khí giữa họ vẫn căng thẳng. Dù câu nói đó không làm mọi thứ tồi tệ hơn, nhưng Linh cảm nhận rõ ràng rằng cả hai không còn giống như trước. Những điều chưa nói lại dồn nén trong lòng họ, tạo ra một bức tường vô hình mà cả hai không thể vượt qua.Linh không muốn tiếp tục câu chuyện nữa, vì cô cảm thấy mình chẳng thể hiểu nổi cảm xúc của mình, huống chi là của Huy. Cô chỉ mong rằng thời gian sẽ giúp cô tìm ra câu trả lời, nhưng trong lòng cô, có một phần không thể phủ nhận rằng mình đã bị ảnh hưởng bởi Huy.Ngày hôm sau, Huy không ngồi gần Linh như mọi khi. Dù không có ai nói gì, nhưng Linh cảm thấy không khí càng thêm ngột ngạt. Thỉnh thoảng, cô bắt gặp ánh mắt Huy nhìn mình, nhưng cả hai đều không nói gì thêm.Cuộc sống vẫn tiếp tục trôi qua, nhưng mối quan hệ giữa Linh và Huy dường như không còn đơn giản như trước. Những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng trở nên hiếm hoi, thay vào đó là những cuộc đối mặt đầy căng thẳng và im lặng.Có lẽ, đôi khi tình cảm không phải là điều dễ dàng nhận ra, nhưng nó sẽ luôn tìm cách thể hiện bản thân. Và Linh biết rằng, dù có muốn hay không, những thay đổi trong mối quan hệ này là điều không thể tránh khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store