Wangho khó hiểu nhìn bạn gái mình vừa đi vừa kể về cô bạn kia . Và anh thậm trí còn bất ngờ hơn về khả năng ghen tuông ấy . Nói thật với mấy bài ghen tuông này bạn gái anh phải gọi người ta là cụ . Em bé nhà anh không biết là tin tưởng anh quá hay như nào nhưng rất hiếm khi ghen. Mà một khi đã ghen thì thôi rồi giận anh cả tuần trời không hết
Thật ra thì cũng chẳng có gì , vẫn là nỗi lo của bao nhiêu cô gái ngoài kia . Minji hiểu cho sự ghen tuông ấy nên cô cũng cố gắng hạn chế tới gần Dohyeon. Cô biết rằng người bạn kia rất hay nghĩ nhiều và dễ tủi thân nên dù làm gì Minji cũng sẽ báo với em một tiếng .
" vậy tên của em ấy hiện tại là..."
" tên Hàn là Nari còn tên gốc là Hứa Y Sương !"
"Nhưng em có làm gì đâu mà em ấy không thích em? "
" anh ngốc nó vừa thôi , ví dụ nhé ! Em tán tỉnh anh , nhưng mà em vẫn hay nói chuyện và che chở cho một thằng khác . Anh có ghét không ?"
" có !"
" thì đó ! Ngày ấy do Dohyeon chơi thân với anh em . Nên anh em hay nhờ Dohyeon trông chừng ấy , chưa kể lúc sang đây cũng là lấy họ của anh ấy ! Nên việc này cũng không khó hiểu gì ... Dohyeon cũng rất tốt bụng nên hay giúp đỡ người khác nữa...."
" vậy thì là em ấy xấu tính à ?"
Minji quay qua nhìn anh với ánh mắt không thể nào tin nổi . Rốt cuộc công sức giải thích nãy giờ của em đi vào công cốc . Người yêu ngày thường ranh mãnh mà sao hôm nay ngốc vậy không biết nữa .
Phía bên kia , sau khi Minji và Wangho rời đi thì tâm trạng của người yêu cũng đã trở lại . Dohyeon không buông em ra , anh biết những lúc này đây Nari của anh đang rất nhạy cảm . Em vẫn luôn như thế, Nari từ trước khi quen vẫn luôn nghi ngờ và chẳng bao giờ cho anh cơ hội tiếp cận . Chỉ tới khi anh cố chấp tiến lại gần xé rách lớp phòng ngự thì yêu của anh mới dần dần mở lòng .
2 năm không phải là khoảng thời gian ngắn , Park Dohyeon đã dùng 2 năm ấy để vừa theo đuổi đam mê lại vừa theo đuổi tương lai . Anh chấp nhận hạ mình xuống lại gần tiếp cận em từ từ , chấp nhận chịu đựng những lần nghi ngờ thái hoá của em . Hơn cả Park Dohyeon luôn lắng nghe em nói hết những gì mình nghĩ ra và cùng em tìm cách gỡ rối . Những lần cãi vã sảy ra không ít nhưng khi em khóc Dohyeon liền cảm thấy bản thân sai .
Lý do vì sao anh làm được như vậy ? Đơn giản mà....vì Dohyeon yêu em , anh yêu cái sự ngọt ngào từ hành động đến lời nói mà Nari của anh mang đến . Khi anh ốm , em có thể thức cả đêm không chợp mắt dù chỉ một giây để chắc chắn rằng bệnh tình của anh không nặng lên . Em cũng có thể vì chờ anh làm việc mà ngày ngày ngồi ở phòng khách đến 3 4 giờ sáng dù bản thân đã làm việc đến kiệt sức cả ngày hôm đó .
Anh biết Nari yêu anh , em chỉ hơi nghĩ nhiều mà thôi .
" chúng ta về nhé, em không thoải mái ở đâu sao ?"
" không có , em bình thường mà..."
" vậy đi thôi, anh cầm cho...."
Anh thơm nhẹ lên má em , không thể để cho yêu của anh lo lắng được . Hôm nay là ngày kỉ niệm cơ mà , Dohyeon muốn em phải vui hơn cả những ngày thường ....
Trở về nhà , em sắn tay em lên bước vào sơ chế nguyên liệu . Nhìn chiếc tạp dề xinh sắn do chính tay mình may thật sự rất thoải mái . Dohyeon sau khi uống nước thì từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy em . Cằm anh đặt lên bờ vai nhỏ nhìn người yêu đang thành thục xào nấu .
" vợ anh giỏi quá !"
" bớt khen em lại !!!"
" anh chỉ công nhận tài năng của vợ thôi mà..."
" miệng anh bôi mật hay sao mà nói không biết ngượng vậy hả !"
Dohyeon thơm vào má rồi xoay người em lại để đưa cả hai vào nụ hôn ngọt ngào . Nari của anh rất thơm , cả người em luôn toả ra một mùi hương giống với mấy em bé sơ sinh . Cũng vì vậy mà Dohyeon mê tít việc gục mặt vào người em để mùi hương ấy bao quanh mình . Có vài lần Hyeonjoon nói rằng người anh có mùi lạ lắm nhưng thơm và dễ chịu . Khi đó Dohyeon sẽ phổng mũi và nói rằng đêm qua bạn gái đã mặc áo của anh đi ngủ nên giờ toàn mà mùi của em . Mỗi lần như vậy Hyeonjoon và Hwanjoong đều sẽ nhìn anh và khinh bỉ . Họ luôn nói rằng anh yêu đến nghiện rồi .
Thì Dohyeon nghiện thật mà ... anh nghiện Nari của anh đến chết đi sống lại ....
" bỏ em ra .... để yên cho em nấu nướng xem nào...."
" nấu nhanh rồi chúng ta cùng xem phim được không ? Anh nhớ em....."
" được rồi được rồi anh ra ngoài xếp dọn rồi tìm phim đi !"
" vâng thưa vợ...."
Bộ phim mà hôm nay Dohyeon chọn là phim hành động . Nari của anh rất thích xem , em thường dành hàng tiếng đồng hồ trong ngày để theo dõi những thể loại phim này . Giúp em bê đồ ra bàn xong hai đứa ngồi xuống đất vừa ăn vừa xem phim cùng nhau .
" đồ vợ nấu ngon thật đó !"
" có bao giờ thấy anh chê đâu ? "
" tại vợ nấu lúc nào chả ngon , không điểm nào chê được !"
" dẻo miệng ..."
Sau hai tiếng vừa ôm nhau vừa xem thì phim cũng kết thúc . Bên ngoài cửa sổ mặt trời cũng đã đi nghỉ ngơi . Nhìn nhân vật chính ôm nhau trong nước mắt , quay ra đã thấy người yêu chấm nước mắt theo .
" hai người họ mạnh mẽ quá ...."
Không nhịn nổi khi nhìn thấy người yêu nằm trong lòng mình rồi khóc thương cho cặp đôi khác. Dohyeon cúi xuống đoạt lấy môi xinh trước khi em kịp nhận ra vấn đề . Vòng tay xiết chặt lấy dáng người nhỏ con vào lòng ép em phải đáp lại nụ hôn .
Nari nhỏ nhắn cũng chẳng thể phản kháng chỉ đành ngập ngừng thuận theo anh . Chợt cả người em được Dohyeon bế lên . Nhìn gương mặt với khoảng cách gần này thật khiến em mê mẩn như mới ngày đầu .
" vợ...hôm nay được không...."
Câu hỏi không rõ ràng nhưng em hoàn toàn hiểu . Gương mặt nịnh nọt đáng thương của Dohyeon cứ nhìn em như vậy thì làm sao mà em có thể từ chối được cơ chứ . Miệng xinh hôn lên cằm anh mà ngọt ngào dỗ dành.
" sáng mai em phải đến công ti sớm chồng ạ!"
" chưa muộn mà ..."
" vậy một chút thôi nhé !"
" um um ..."
Có được sự đồng ý , Dohyeon bế em vào phòng rồi đóng cửa khoá trái lại . Đương nhiên đêm ấy bên trong căn phòng là tiếng thở dốc và rên rỉ của đôi nam nữ mặn nồng . Khoảng cách trên cơ thể bị rũ bỏ hoàn toàn , Dohyeon ôm lấy thân ái của mình chặt đến nỗi có thể nghe rõ được tiếng tim đập của đối phương .
Chẳng nhớ rằng Dohyeon đã đưa đẩy bao lâu và cũng chẳng biết được đêm ấy nước mắt em đã rơi nhiều như thế nào . Chỉ biết rằng trong cuộc yêu Nari đã nỉ non tên anh cả trăm lần và Dohyeon cũng đã hôn em cả trăm lần . Tới khi mệt nhoài thì cuộc yêu mới được dừng lại....