Tuyen Tap Doan Van Lang Truy Off
Sau đêm hôm đó, Kim Lăng không nói chuyện đã gặp Tư Truy cho bất cứ ai, hắn bỏ chiếc mạt ngạch đen của y vào trong hộp cất giữ cẩn thận rồi lại làm việc như cũ, vẫn không đoái hoài gì đến người vợ mới cưới của mình, nàng cũng không hề cưỡng cầu, chỉ biết bầu bạn với những người hầu thân cận mà thôi bởi vì hôn ước của nàng và Kim Lăng đều là do người lớn sắp đặt, nàng không có quyền quyết định và cũng vì chuyện đó mà làm lỡ lời hứa của mình với người yêu. Một hôm, Tô Như đang đi dạo ngoài vườn mẫu đơn một mình, nàng bỗng nghe thấy một âm thanh du dương như tiếng đàn, liền tò mò đi theo nó nhưng vừa đến đình viện ở góc của khu vườn thì có một cơn gió mạnh mang theo một làn khói đen thổi đến cuốn nàng đi mất. Tô Như sợ đến ngất đi và khi tỉnh lại nàng thấy mình bị trói trong một cái hang, trước mặt là một nam nhân hắc y đang nhìn mình với ánh mắt đáng sợ kèm theo nụ cười cổ quái: "Cô tỉnh rồi"Tô Như mơ màng hỏi: "Ngươi là ai? Ta đang ở đâu?"Người kia nói: "Ở đâu không quan trọng nhưng ngươi biết lý do mình bị bắt đến đây mà, vì chính ngươi là kẻ đã khiến A Lăng rời bỏ ta"Cô nàng chợt nhận ra kẻ đã bắt mình là ai liền hốt hoảng hét lên: "Ngươi, chẳng lẽ ngươi chính là...""Phải, ta là người đáng lẽ ra sẽ cưới Kim tông chủ nếu không có sự xuất hiện của cô""Lam Tư Truy huynh, không phải huynh đã chết rồi sao? Tại sao lại thành ra như vậy?""Ta trở thành như vầy không phải đều là do các người ban cho sao? Những kẻ làm ta tổn thương sẽ không thể nào sống yên ổn được đâu. Nhưng đừng lo, ta biết sớm muộn gì Kim Lăng cũng sẽ đến cứu cô, đến lúc đó, ta sẽ đưa tiễn hai ngươi cùng một lúc hahahaha""Không phải như huynh nghĩ đâu mà, ta và Kim tông chủ vốn dĩ là bị ép buộc, huynh ấy không hề yêu ta, từ đầu hôn lễ giữa chúng ta chỉ là hình thức mà thôi, kể từ đêm đó ta cũng không còn gặp trực tiếp huynh ấy nữa. Xin hãy nghe ta, người mà Kim Lăng yêu nhất chỉ có mình huynh thôi"Lời nói của Tô Như làm nụ cười của Tư Truy dần vụt tắt, y tức giận quát lớn: "Cô biết cái gì mà nói, nếu hắn yêu ta tại sao lúc ta bỏ đi lại không đuổi theo ta, lại còn đối với ta nói những lời như vậy. Cô biết lúc đó hắn đã nói gì không? 'Ta đã không còn yêu ngươi nữa, mối quan hệ giữa chúng ta đã chấm dứt rồi' thật nực cười đúng không? Nếu đã như vậy thì ta sẽ để nó chấm dứt trong tuyệt vọng, hai người các ngươi sẽ phải chết trong đau khổ" dứt lời, Tư Truy liền bỏ đi, y không hiểu vì sao khi nói ra những lời này trái tim y lại đau như vậy nhưng tự nhủ rằng mình phải trả thù cho bản thân như vậy y mới có thể mãn nguyện đượcVà đúng như lời Tư Truy dự đoán, sau khi Kim Lăng hay tin phu nhân của mình mất tích đã tìm kiếm khắp nơi, Tư Truy cố tình theo dõi và gợi ý cho hắn đến chỗ cái hang này, hắn vừa vào đã thấy y đợi sẵn ở đó cùng với phu nhân đã bị trói của hắnTư Truy mỉm cười tà mị nói: "Tới rồi sao? Cũng nhanh thật đấy, được chứng kiến cảnh phu quân đến cứu thê tử của mình quả thật cảm động""A Nguyện, chuyện này là do ngươi làm sao? Nếu ngươi hận ta vậy thì cứ giết một mình ta là được, đừng lôi nàng ấy vào chuyện này""Ha, biết ngay ngươi sẽ nói như vậy mà, ngươi quả nhiên đã có ý định phản bội từ trước""Không có, ta chỉ không muốn làm liên lụy người vô tội mà thôi, Tô Như chỉ là một con cờ trong cuộc hôn nhân đã được sắp đặt này, hãy tha cho nàng ấy, ta nguyện hủy đi hôn ước cùng ngươi làm lại từ đầu có được không?"Khi nghe lời nói của Kim Lăng, câu nào cũng là vì Tô Như khiến Tư Truy thất vọng tột cùng, ắt hẳn hắn cũng vì an toàn của nàng mới quyết định quay lại bên y, thế thì còn ý nghĩa gì nữa. Tư Truy tức giận nói: "Hóa ra từ đầu đến cuối ngươi vẫn là vì nàng ta, vậy thì ta sẽ khiến nàng ta sống không bằng chết" Nói xong y liền bắt đầu thi triển ma pháp lên người Tô Như khiến nàng đau đớn kêu gào thảm thiết, Kim Lăng thấy vậy vội vàng lao đến ôm chặt lấy Tư Truy nói: "A Nguyện, mau dừng lại đi mà, xin ngươi đó. Nàng ta chỉ là người vô tội, không đáng bị như vậy. A Nguyện, hãy nhớ lại bản thân mình trước kia, đây không phải là ngươi, hãy trở về là A Nguyện mà ta yêu đi mà, xin ngươi đó. Ta vẫn còn rất yêu ngươi"Nghe đến đây, pháp thuật của Tư Truy dần yếu đi rồi biến mất hoàn toàn. Y đứng lặng một hồi rồi quay sang Kim Lăng nói: "Có thật không? Ngươi vẫn còn yêu ta sao?""Đúng vậy, kể từ sau lễ thành thân ta không khi nào ngừng nhớ về ngươi cả" Sau đó Kim Lăng lôi trong áo ra hai chiếc mạt ngạch Tư Truy đã đưa cho hắn rồi nói tiếp: "Ngươi xem, ta vẫn còn giữ chiếc mạt ngạch trắng mà ngươi đã trao cho ta khi tỏ tình, cả chiếc mạt ngạch đen hôm đó nữa, tất cả những gì của ngươi đối với ta đều vô cùng giá trị vì chúng mang đầy kỷ niệm của chúng ta. Ta rất muốn thành thân với ngươi, cùng ngươi làm lại từ đâu, vậy nên hãy quay về bên ta có được không?"Tư Truy nhìn Kim Lăng rồi nhớ lại những kỷ niệm đẹp của hai người khi còn ở bên nhau, y cuối cùng cũng đã hiểu ra ngay từ đầu mình đã sai khi quyết định đi theo con đường hắc hóa nhưng đã không còn kịp nữa rồi, nếu y không giết Kim Lăng thì sẽ mãi mãi biến mất, nhưng như vậy cũng tốt vì y dù thế nào thì y cũng không thể ra tay với người mình yêu đượcTư Truy nhìn Kim Lăng mỉm cười nói: "Ra là vậy, có lẽ ngươi nói đúng, ta nên dừng lại ở đây thôi" y giải thoát cho Tô Như rồi nói với Kim Lăng: "Đưa cô ta về đi, và nhất định phải sống hạnh phúc đó""Nhưng còn ngươi thì sao?""Ta vốn đã không còn sống nữa rồi, ta có được ngày hôm nay là nhờ ngài ma vương ban sức mạnh ma pháp cho, nếu ta từ bỏ làm chuyện ác thì sức mạnh này sẽ tiêu tán, ta cũng sẽ trở về với cát bụi. Vậy nên, Kim tông chủ à, kiếp này chúng ta coi như không thể ở bên nhau được nữa rồi""Không...không thể nào, A Nguyện, chúng ta chỉ vừa mới gặp lại nhau thôi, ngươi đừng đi...đừng rời xa ta có được không?" Kim Lăng đau khổ đến mức không nói nên lời, nước mắt của hắn chực rơi xuống khi nhìn thấy thân ảnh Tư Truy mờ dần, hắn cố gắng đến gần ôm y nhưng không thể chạm vào y được nữaTư Truy đưa tay về phía hắn, mỉm cười nói: "A Lăng, xin lỗi...và cảm ơn ngươi vì tất cả, nếu có kiếp sau, ta nguyện dành cả đời bên ngươi. Vĩnh biệt" dứt lời Tư Truy biến mất để lại Kim Lăng gào thét tên y trong tuyệt vọng. Thương Diệm đứng ngoài cửa hang đã nhìn thấy tất cả, dù hơi thất vọng nhưng gã cũng hiểu được nỗi lòng của những con người yêu nhau nên không thể xen vào được, sau khi Tư Truy biến mất gã cũng đã rời khỏi đó và đi con đường riêng của mìnhSau khi khóc thương Tư Truy xong, Kim Lăng đưa Tô Như trở về nhà của nàng ta rồi tuyên bố hủy hôn ước và bế quan vô thời hạn trong phòng của mình. Ba năm sau đó, Kim thị xảy ra lục đục nội bộ, mọi người vào phòng định thuyết phục hắn ra ngoài giải quyết nhưng lại phát hiện Kim Lăng đã chết, thi thể hắn nằm trên giường, tay nắm chặt hai chiếc mạt ngạch trắng đen dù có làm thế nào cũng không lấy ra được, có vẻ như lúc sinh thời hắn đã rất nặng tình với chủ nhân của chúng đến nỗi muốn mang theo chúng xuống hoàng tuyền để tìm lại y nhưng liệu việc đó có thành công hay không thì không ai biết được cả.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store