Tuong Quan Khon Trach Dau Tien Cua De Quoc
Chương 9
Y lại cười gõ nhẹ lên trán cậu nói " Đệ nghĩ bữa tiệc nào cũng có thể mặc những bộ y phục như vậy sao . Ngốc , chỉ có nhưng bữa tiệc lớn mới cho thể mặc y phục và trang điểm lộng lẫy như vậy , những bữa tiệc nhỏ kia Thuần Nhã chỉ cần mặc y phục thường ngày là được . Còn có dù cho Thuần Nhã được tham gia nhưng bữa tiệc lớn cũng không thể mặc y phục và trang điểm lộng lẫy như đệ vì y là Trắc Phi , từ xưa đến này Thiệu Huy Đế Quốc rất xem trọng lễ nghi . Thiếp thất và chính thất luôn được sắp xếp y phục , trang sức và cách trang điểm khác nhau , mà thiếp thất thì không được lộng lẫy hơn chính thất "Tiêu Chiến bĩu môi nói " Còn có cả lễ nghi như vậy sao "Y gật đầu nói " Những chuyện này khôn trạch từ nhỏ đã được dạy dỗ rất kỹ lưỡng mà đệ thân là khôn trạch lại không biết sao "Cậu đáp " Ta từ nhỏ chỉ luyện võ ra sa trường , cầm , kỳ , thi , họa đều là bị phụ mẫu ép học cho nên cũng không quá để ý những cái gọi là lễ nghi này "Nhất Bác xoa đầu cậu nói " Bị phụ mẫu ép học mà có thể học đến thành thạo như vậy quả là không nên xem thường đệ "Cậu không đáp lời y chỉ trừng mắt với y , y lại nói " Vì những lễ nghi đó mà khôn trạch xuất thân cao quý 1 chút đều không nguyện ý trở thành thiếp thất , cũng vì vậy mới xảy ra việc tranh chấp trong nội các . Thuần Nhã là Trắc Phi của Kiệt Vương Phủ đã là 1 may mắn của y rồi a , có 1 Vương Phi như đệ phủ cũng không thèm quản , không soi mói việc ăn mặc của y còn để y muốn làm gì thì làm . Nếu là thiếp thất của 1 phủ khác y đã bị chính thất đuổi khỏi phủ từ lâu rồi "Tiêu Chiến lại nói " Ta thật sự không hiểu , không phải đều là khôn trạch sao , đều vì yêu thương 1 ai đó mới gả đi sao lại phải chịu cảnh thua thiệt người khác "Nhất Bác đưa tay xoa má cậu rồi nhẹ nói " Chiến , là do đệ đơn giản nên luôn cho rằng yêu 1 ai đó chỉ cần được gả cho người đó là đủ , nhưng hôn sự không phải chỉ diễn ra vì tình yêu . Đệ xem , Thuần Nhã thừa biết ta không yêu y mà ta cũng biết y không yêu ta nhưng lại 1 mực muốn gả cho ta không phải sao "Cậu ngẩng đầu nhìn y nói " Sao huynh khẳng định y không yêu huynh "Y đáp " Bởi vì khi yêu đệ sẽ không muốn chia sẻ người mình yêu với ai cả "Tiêu Chiến nhìn y thật lâu rồi khẽ gật đầu thừa nhận lời y nói , Nhất Bác tiếp tục nói " Thuần Nhã muốn gả cho ta bởi vì y cho rằng ta không thích vị Lãnh Hàn Tướng Quân được ban hôn , y cho rằng ta sẽ thích sự dịu dàng , nhu nhược của y . Dù xuất thân của y chỉ có thể làm 1 thông phòng nhưng ở nội các dù chỉ là 1 thông phòng mà được sủng ái còn vinh quang hơn cả chính thất "Cậu tiếp lời y " Nhưng Thuần Nhã không ngờ huynh cho y làm Trắc Phi , cũng vì vậy y cho rằng huynh thích y , sủng ái y . Nên y mới dám nói ra những lời bất kính với ta "Y nắm lấy tay cậu nói " Là ta lúc đó không suy nghĩ chu đáo mới đón y vào phủ , làm khó đệ rồi . Nhưng ta không thể bỏ y , nếu ta bỏ y thì cả đời này y cũng không thể gả cho càn nguyên khác "Tiêu Chiến trở tay nắm lại bàn tay của y nói " Ta hiểu , ta không trách huynh nhưng có lẽ Thuần Nhã y sẽ hận huynh rất nhiều "Nhất Bác vỗ nhẹ bàn tay cậu nói " Nghỉ ngơi sớm thôi , đệ vất vả cả ngày rồi "Trở về sương phòng không lâu cửa phòng đã bị ai đó gõ vài cái , Tiêu Chiến nói lớn " Vào đi "Bước vào là 1 cô nương khá trẻ tuổi , cậu nhíu nhẹ mày nói " Ngươi là Mẫn Hoa nô tì của Thuần Trắc Phi "Ả hành lễ đáp " Dạ phải "Cậu gật nhẹ đầu nói " Ta có nghe nói Thuần Trắc Phi đã thu nhận ngươi vào nửa năm trước , có chuyện gì "Ả lại hành lễ lần nữa nói " Bẩm Vương Gia , Vương Phi , tiết trời dần trở lạnh Thuần Trắc Phi phải tham dự quá nhiều bữa tiệc lại còn phải tính toán sổ sách của Kiệt Vương Phủ nên đã đổ bệnh . Đã mời đại phu đến xem , đại phu nói người lao lực quá nhiều nên mới kiệt sức "Tiêu Chiến nhếch nhẹ khóa môi nói " Nói thẳng vào vấn đề , sai ngươi đến đây vào giờ này là Thuần Trắc Phi có ý gì "Ả quỳ vội xuống đất , hốc mắt nhanh chóng đỏ lên nhìn như sắp khóc đến nơi nói " Thuần Trắc Phi không sai nô tì đến đây , là do nô tì tự ý đến . Người không muốn Vương Gia lo lắng nên mỗi lần đổ bệnh đều giấu nhẹm đi , nhưng đây đã là lần đổ bệnh thứ 4 trong tháng . Nô tì mạo muội tự mình đi đến đây muốn cầu xin Vương Gia 1 chuyện , không biết Vương Gia có thể bỏ chút thời gian đến xem Thuần Trắc Phi 1 chút được không . Từ lúc nô tì vào phủ đến nay Vương Gia chưa từng đến Kha Nguyệt Các , bệnh của Thuần Trắc Phi được đại phu chẩn đoán 1 phần là do tâm bệnh . Mong Vương Gia dành chút thời gian đi xem thử "Nói xong ả lại cuối đầu hành lễ , Nhất Bác nhẹ giọng nói " Nếu đã là bệnh thì nên đi tìm đại phu khác xem lại , bổn Vương Gia có đến đó thì cũng không thể giúp gì được cho y "Tiêu Chiến nắm lấy tay y nói " Nhất Bác , hay huynh đi xem thử 1 chút đi , y dù sao cũng là Trắc Phi của huynh để truyền ra ngoài cũng không tốt "Nhất Bác thở dài 1 hơi rồi nói " Được rồi , ta đi 1 chút sẽ trở lại "Y theo ả đi đến Kha Nguyệt Các , y ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường nói " Nếu đã có bệnh thì phải nghe lời đại phu dưỡng bệnh thật tốt , nếu ngươi cảm thấy vất vả có thể nói Vương Phi chia sẻ công việc trong phủ với ngươi "Thuần Nhã được Mẫn Hoa đỡ dậy tựa lưng vào giường , gã nở nụ cười gượng nói " Không vất vả , Vương Gia không cần lo lắng . Vương Phi bận việc triều chính sao có thể bắt người chia sẻ những việc nhỏ nhặt như vậy với thần hạ , thần hạ chỉ cảm nhẹ thôi . Là do con bé này quá lo lắng nên mới làm phiền Vương Gia "Mẫn Hoa bên cạnh nước mắt lăn dài nói " Chủ tử , người nói gì vậy , rõ ràng người bệnh đến không thể xuống giường sao lại nói là cảm nhẹ "Gã nắm lấy tay ả nói " Mẫn Hoa "Ả mím môi lại đầy uất ức . Nhất Bác cũng không muốn xem chủ tử họ diễn trò quá lâu , y đứng dậy nói " Nếu không có gì đáng ngại thì ngươi nghỉ ngơi sớm đi "Nhìn thấy y chuẩn bị rời đi gã liền vờ ho 1 trận đến long trời lở đất , Mẫn Hoa bên cạnh lập tức khóc lớn hơn nói " Vương Gia , chủ tử bệnh nặng đến như vậy người không thể ở lại lâu hơn 1 chút được sao , Vương Phi cũng không chạy đi mất sao người phải gấp gáp trở về như vậy "Thuần Nhã ôm lấy ngực vội nói " Mẫn Hoa , không được vô lễ "Rồi gã lại hướng y nói " Vương Gia , là do thần hạ quản giáo không nghiêm , Mẫn Hoa còn nhỏ không hiểu chuyện thần hạ sẽ dạy dỗ lại thật tốt xin người đừng tức giận "Nhất Bác xoay người ngồi lại xuống ghế cầm lấy bát thuốc trên bàn thổi cho ngượi bớt rồi đưa chén thuốc cho gã . Thuần Nhã thấy đã giữ được chân y thì trong lòng rất đắc ý đưa tay nhận lấy bát thuốc chậm rãi uống hết , y nhận lấy chiếc bát rỗng đặt xuống bàn rồi nói " Thuần Nhã , lúc đón ngươi vào Kiệt Vương Phủ bổn Vương đã từng nói rõ với ngươi bổn Vương chỉ dùng ngươi chọc tức Tiêu Chiến muốn đệ ấy hủy hôn , bổn Vương không yêu ngươi "Gã ngẩng đầu nhìn y 1 lúc rồi nói " Nhưng Vương Gia , không phải người cũng không yêu Vương Phi sao , sao bây giờ lại thay đổi như vậy "Y đứng dậy xoay lưng về phía gã nói " Bổn Vương chưa từng nói với ngươi rằng bổn Vương muốn hủy hôn là vì không yêu Tiêu Chiến , lúc đó muốn hủy hôn là vì sợ đệ ấy sẽ ủy khuất khi phải gả cho 1 người như bổn vương . Đệ ấy xuất chúng như vậy sao bổn vương có thể không yêu đệ ấy , dù cho lời đồn hủy dung của đệ ấy có là sự thật thì bổn vương cũng sẽ yêu 1 người có thể hi sinh vì cả thiên hạ như đệ ấy "Nước mắt lăn dài trên má gã , gã yếu ớt " Thần hạ luôn cho rằng người không yêu y , thần hạ luôn cho rằng chỉ cần thần hạ cố gắng 1 chút sẽ có thể khiến người yêu thần hạ . Vương Gia , thần hạ không xinh đẹp sao , rốt cuộc thần hạ thua y ở điểm nào "Nhất Bác xoay người nhìn gã cười nhẹ nói " Thuần Nhã , sao ngươi có thể hỏi bổn vương 1 câu hỏi ngu ngốc như vậy , từ xuất thân ngươi đã thua đệ ấy "Thuần Nhã thoáng kinh ngạc rồi nở nụ cười tự giễu nói " Thần hạ chưa từng nghĩ người như Vương Gia cũng nhìn vào xuất thân của người khác "Y lại nói " Bổn vương quả thật không dựa vào xuất thân để yêu 1 ai đó , nhưng xuất thân của 1 ai đó sẽ nói lên phần nào tính cách của người đó . Thuần Nhã , mọi suy nghĩ , hành động của 1 người đều từ gia giáo mà hình thành , không có được gia giáo tốt vĩnh viễn sẽ không có được suy nghĩ tốt đẹp "Gã tiếp lời y " Nhưng người xuất thân nghèo khó chưa chắc đã không có gia giáo tốt "Y gật đầu nói " Ngươi nói đúng , người xuất thân nghèo khó vẫn có thể có gia giáo tốt nhưng lại không phải là ngươi , 1 khôn trạch có gia giáo tốt sẽ không bất chấp tất cả gả cho 1 người đã được ban hôn và sắp thành thân . Họ có lẽ sẽ vì yêu hay vì bất cứ 1 lý do nào đó trở thành thiếp thất nhưng sẽ không ngay từ đầu nguyện ý làm thiếp thất như ngươi "Thuần Nhã vội vàng muốn giải thích với y , gã nói " Vương gia , thần hạ .... "Nhất Bác cắt ngang nói " Đủ rồi Thuần Nhã , ngươi nên cảm thấy may mắn vì Kiệt Vương Phi là Tiêu Chiến , nếu đổi lại là người khác ngươi đừng mong được sống yên thân . Đón ngươi vào phủ là bổn vương có lỗi với ngươi nhưng bổn vương cũng đã đem những thứ bổn vương có thể bù đắp cho ngươi , cho ngươi thân phận Trắc Phi còn ban cho ngươi Kha Nguyệt Các nơi ở chỉ dành cho Vương Phi đã là giới hạn của bổn vương . Mong rằng ngươi hãy yên phận làm 1 Trắc Phi "
Y lại cười gõ nhẹ lên trán cậu nói " Đệ nghĩ bữa tiệc nào cũng có thể mặc những bộ y phục như vậy sao . Ngốc , chỉ có nhưng bữa tiệc lớn mới cho thể mặc y phục và trang điểm lộng lẫy như vậy , những bữa tiệc nhỏ kia Thuần Nhã chỉ cần mặc y phục thường ngày là được . Còn có dù cho Thuần Nhã được tham gia nhưng bữa tiệc lớn cũng không thể mặc y phục và trang điểm lộng lẫy như đệ vì y là Trắc Phi , từ xưa đến này Thiệu Huy Đế Quốc rất xem trọng lễ nghi . Thiếp thất và chính thất luôn được sắp xếp y phục , trang sức và cách trang điểm khác nhau , mà thiếp thất thì không được lộng lẫy hơn chính thất "Tiêu Chiến bĩu môi nói " Còn có cả lễ nghi như vậy sao "Y gật đầu nói " Những chuyện này khôn trạch từ nhỏ đã được dạy dỗ rất kỹ lưỡng mà đệ thân là khôn trạch lại không biết sao "Cậu đáp " Ta từ nhỏ chỉ luyện võ ra sa trường , cầm , kỳ , thi , họa đều là bị phụ mẫu ép học cho nên cũng không quá để ý những cái gọi là lễ nghi này "Nhất Bác xoa đầu cậu nói " Bị phụ mẫu ép học mà có thể học đến thành thạo như vậy quả là không nên xem thường đệ "Cậu không đáp lời y chỉ trừng mắt với y , y lại nói " Vì những lễ nghi đó mà khôn trạch xuất thân cao quý 1 chút đều không nguyện ý trở thành thiếp thất , cũng vì vậy mới xảy ra việc tranh chấp trong nội các . Thuần Nhã là Trắc Phi của Kiệt Vương Phủ đã là 1 may mắn của y rồi a , có 1 Vương Phi như đệ phủ cũng không thèm quản , không soi mói việc ăn mặc của y còn để y muốn làm gì thì làm . Nếu là thiếp thất của 1 phủ khác y đã bị chính thất đuổi khỏi phủ từ lâu rồi "Tiêu Chiến lại nói " Ta thật sự không hiểu , không phải đều là khôn trạch sao , đều vì yêu thương 1 ai đó mới gả đi sao lại phải chịu cảnh thua thiệt người khác "Nhất Bác đưa tay xoa má cậu rồi nhẹ nói " Chiến , là do đệ đơn giản nên luôn cho rằng yêu 1 ai đó chỉ cần được gả cho người đó là đủ , nhưng hôn sự không phải chỉ diễn ra vì tình yêu . Đệ xem , Thuần Nhã thừa biết ta không yêu y mà ta cũng biết y không yêu ta nhưng lại 1 mực muốn gả cho ta không phải sao "Cậu ngẩng đầu nhìn y nói " Sao huynh khẳng định y không yêu huynh "Y đáp " Bởi vì khi yêu đệ sẽ không muốn chia sẻ người mình yêu với ai cả "Tiêu Chiến nhìn y thật lâu rồi khẽ gật đầu thừa nhận lời y nói , Nhất Bác tiếp tục nói " Thuần Nhã muốn gả cho ta bởi vì y cho rằng ta không thích vị Lãnh Hàn Tướng Quân được ban hôn , y cho rằng ta sẽ thích sự dịu dàng , nhu nhược của y . Dù xuất thân của y chỉ có thể làm 1 thông phòng nhưng ở nội các dù chỉ là 1 thông phòng mà được sủng ái còn vinh quang hơn cả chính thất "Cậu tiếp lời y " Nhưng Thuần Nhã không ngờ huynh cho y làm Trắc Phi , cũng vì vậy y cho rằng huynh thích y , sủng ái y . Nên y mới dám nói ra những lời bất kính với ta "Y nắm lấy tay cậu nói " Là ta lúc đó không suy nghĩ chu đáo mới đón y vào phủ , làm khó đệ rồi . Nhưng ta không thể bỏ y , nếu ta bỏ y thì cả đời này y cũng không thể gả cho càn nguyên khác "Tiêu Chiến trở tay nắm lại bàn tay của y nói " Ta hiểu , ta không trách huynh nhưng có lẽ Thuần Nhã y sẽ hận huynh rất nhiều "Nhất Bác vỗ nhẹ bàn tay cậu nói " Nghỉ ngơi sớm thôi , đệ vất vả cả ngày rồi "Trở về sương phòng không lâu cửa phòng đã bị ai đó gõ vài cái , Tiêu Chiến nói lớn " Vào đi "Bước vào là 1 cô nương khá trẻ tuổi , cậu nhíu nhẹ mày nói " Ngươi là Mẫn Hoa nô tì của Thuần Trắc Phi "Ả hành lễ đáp " Dạ phải "Cậu gật nhẹ đầu nói " Ta có nghe nói Thuần Trắc Phi đã thu nhận ngươi vào nửa năm trước , có chuyện gì "Ả lại hành lễ lần nữa nói " Bẩm Vương Gia , Vương Phi , tiết trời dần trở lạnh Thuần Trắc Phi phải tham dự quá nhiều bữa tiệc lại còn phải tính toán sổ sách của Kiệt Vương Phủ nên đã đổ bệnh . Đã mời đại phu đến xem , đại phu nói người lao lực quá nhiều nên mới kiệt sức "Tiêu Chiến nhếch nhẹ khóa môi nói " Nói thẳng vào vấn đề , sai ngươi đến đây vào giờ này là Thuần Trắc Phi có ý gì "Ả quỳ vội xuống đất , hốc mắt nhanh chóng đỏ lên nhìn như sắp khóc đến nơi nói " Thuần Trắc Phi không sai nô tì đến đây , là do nô tì tự ý đến . Người không muốn Vương Gia lo lắng nên mỗi lần đổ bệnh đều giấu nhẹm đi , nhưng đây đã là lần đổ bệnh thứ 4 trong tháng . Nô tì mạo muội tự mình đi đến đây muốn cầu xin Vương Gia 1 chuyện , không biết Vương Gia có thể bỏ chút thời gian đến xem Thuần Trắc Phi 1 chút được không . Từ lúc nô tì vào phủ đến nay Vương Gia chưa từng đến Kha Nguyệt Các , bệnh của Thuần Trắc Phi được đại phu chẩn đoán 1 phần là do tâm bệnh . Mong Vương Gia dành chút thời gian đi xem thử "Nói xong ả lại cuối đầu hành lễ , Nhất Bác nhẹ giọng nói " Nếu đã là bệnh thì nên đi tìm đại phu khác xem lại , bổn Vương Gia có đến đó thì cũng không thể giúp gì được cho y "Tiêu Chiến nắm lấy tay y nói " Nhất Bác , hay huynh đi xem thử 1 chút đi , y dù sao cũng là Trắc Phi của huynh để truyền ra ngoài cũng không tốt "Nhất Bác thở dài 1 hơi rồi nói " Được rồi , ta đi 1 chút sẽ trở lại "Y theo ả đi đến Kha Nguyệt Các , y ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường nói " Nếu đã có bệnh thì phải nghe lời đại phu dưỡng bệnh thật tốt , nếu ngươi cảm thấy vất vả có thể nói Vương Phi chia sẻ công việc trong phủ với ngươi "Thuần Nhã được Mẫn Hoa đỡ dậy tựa lưng vào giường , gã nở nụ cười gượng nói " Không vất vả , Vương Gia không cần lo lắng . Vương Phi bận việc triều chính sao có thể bắt người chia sẻ những việc nhỏ nhặt như vậy với thần hạ , thần hạ chỉ cảm nhẹ thôi . Là do con bé này quá lo lắng nên mới làm phiền Vương Gia "Mẫn Hoa bên cạnh nước mắt lăn dài nói " Chủ tử , người nói gì vậy , rõ ràng người bệnh đến không thể xuống giường sao lại nói là cảm nhẹ "Gã nắm lấy tay ả nói " Mẫn Hoa "Ả mím môi lại đầy uất ức . Nhất Bác cũng không muốn xem chủ tử họ diễn trò quá lâu , y đứng dậy nói " Nếu không có gì đáng ngại thì ngươi nghỉ ngơi sớm đi "Nhìn thấy y chuẩn bị rời đi gã liền vờ ho 1 trận đến long trời lở đất , Mẫn Hoa bên cạnh lập tức khóc lớn hơn nói " Vương Gia , chủ tử bệnh nặng đến như vậy người không thể ở lại lâu hơn 1 chút được sao , Vương Phi cũng không chạy đi mất sao người phải gấp gáp trở về như vậy "Thuần Nhã ôm lấy ngực vội nói " Mẫn Hoa , không được vô lễ "Rồi gã lại hướng y nói " Vương Gia , là do thần hạ quản giáo không nghiêm , Mẫn Hoa còn nhỏ không hiểu chuyện thần hạ sẽ dạy dỗ lại thật tốt xin người đừng tức giận "Nhất Bác xoay người ngồi lại xuống ghế cầm lấy bát thuốc trên bàn thổi cho ngượi bớt rồi đưa chén thuốc cho gã . Thuần Nhã thấy đã giữ được chân y thì trong lòng rất đắc ý đưa tay nhận lấy bát thuốc chậm rãi uống hết , y nhận lấy chiếc bát rỗng đặt xuống bàn rồi nói " Thuần Nhã , lúc đón ngươi vào Kiệt Vương Phủ bổn Vương đã từng nói rõ với ngươi bổn Vương chỉ dùng ngươi chọc tức Tiêu Chiến muốn đệ ấy hủy hôn , bổn Vương không yêu ngươi "Gã ngẩng đầu nhìn y 1 lúc rồi nói " Nhưng Vương Gia , không phải người cũng không yêu Vương Phi sao , sao bây giờ lại thay đổi như vậy "Y đứng dậy xoay lưng về phía gã nói " Bổn Vương chưa từng nói với ngươi rằng bổn Vương muốn hủy hôn là vì không yêu Tiêu Chiến , lúc đó muốn hủy hôn là vì sợ đệ ấy sẽ ủy khuất khi phải gả cho 1 người như bổn vương . Đệ ấy xuất chúng như vậy sao bổn vương có thể không yêu đệ ấy , dù cho lời đồn hủy dung của đệ ấy có là sự thật thì bổn vương cũng sẽ yêu 1 người có thể hi sinh vì cả thiên hạ như đệ ấy "Nước mắt lăn dài trên má gã , gã yếu ớt " Thần hạ luôn cho rằng người không yêu y , thần hạ luôn cho rằng chỉ cần thần hạ cố gắng 1 chút sẽ có thể khiến người yêu thần hạ . Vương Gia , thần hạ không xinh đẹp sao , rốt cuộc thần hạ thua y ở điểm nào "Nhất Bác xoay người nhìn gã cười nhẹ nói " Thuần Nhã , sao ngươi có thể hỏi bổn vương 1 câu hỏi ngu ngốc như vậy , từ xuất thân ngươi đã thua đệ ấy "Thuần Nhã thoáng kinh ngạc rồi nở nụ cười tự giễu nói " Thần hạ chưa từng nghĩ người như Vương Gia cũng nhìn vào xuất thân của người khác "Y lại nói " Bổn vương quả thật không dựa vào xuất thân để yêu 1 ai đó , nhưng xuất thân của 1 ai đó sẽ nói lên phần nào tính cách của người đó . Thuần Nhã , mọi suy nghĩ , hành động của 1 người đều từ gia giáo mà hình thành , không có được gia giáo tốt vĩnh viễn sẽ không có được suy nghĩ tốt đẹp "Gã tiếp lời y " Nhưng người xuất thân nghèo khó chưa chắc đã không có gia giáo tốt "Y gật đầu nói " Ngươi nói đúng , người xuất thân nghèo khó vẫn có thể có gia giáo tốt nhưng lại không phải là ngươi , 1 khôn trạch có gia giáo tốt sẽ không bất chấp tất cả gả cho 1 người đã được ban hôn và sắp thành thân . Họ có lẽ sẽ vì yêu hay vì bất cứ 1 lý do nào đó trở thành thiếp thất nhưng sẽ không ngay từ đầu nguyện ý làm thiếp thất như ngươi "Thuần Nhã vội vàng muốn giải thích với y , gã nói " Vương gia , thần hạ .... "Nhất Bác cắt ngang nói " Đủ rồi Thuần Nhã , ngươi nên cảm thấy may mắn vì Kiệt Vương Phi là Tiêu Chiến , nếu đổi lại là người khác ngươi đừng mong được sống yên thân . Đón ngươi vào phủ là bổn vương có lỗi với ngươi nhưng bổn vương cũng đã đem những thứ bổn vương có thể bù đắp cho ngươi , cho ngươi thân phận Trắc Phi còn ban cho ngươi Kha Nguyệt Các nơi ở chỉ dành cho Vương Phi đã là giới hạn của bổn vương . Mong rằng ngươi hãy yên phận làm 1 Trắc Phi "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store