Tuan Van 169
Chap 1Tại nguyệt thự riêng của Anh...Tại phòng khách...Lúc này có 1 Cô Gái đang nằm ngủ ngon trên sofa...Bỗng có 1 Chàng Trai đi vào...Chàng Trai đó ko nói gì mà chỉ im lặng ngồi xuống ghế sofa, nhẹ nhàng đỡ đầu Cô để lên đùi mình, rồi tay Anh vòng qua ôm chặt eo nhỏ của Cô...3 tiếng sau...Lúc này Thần Băng,8 Anh,Ngọc, 6 ả ta, 9 người đi vào phòng khách...Lý Thần : Ngạn Tuấn, Em đang làm gì vậy Hả...Ngạn Tuấn : nhỏ tiếng chút để Em ấy còn ngủ nữa..."ôm eo, xoa đầu Cô nói "Thảo:Anh Ngạn Tuấn, Cô ấy là ai vậy ạNgạn Tuấn : được, muốn biết thì Tôi sẽ nói. Văn Em ấy là Vợ của Tôi...Băng Băng : còn con bé thảo thì sao...Ngạn Tuấn : Tôi ko quan tâm cô ta...Vy : Anh Ngạn Tuấn, Anh nói vậy mà nghe được sao, dù gì thảo cũng là hôn phu của Anh mà...Ngạn Tuấn : Mày Im...Châu : Anh Ngạn Tuấn..." chát..." Anh tát Châu...Châu : aa..."ôm mặt..."Ngạn Tuấn : tụi mày là nữ Tao sẽ ko động tay động chân còn ko thì đừng trách Tao...Văn : ưm..."vùi mặt vào lòng Anh..."Ngạn Tuấn : hửm..."xoa đầu Cô nói..."Văn : Anh về rồi sao...Ngạn Tuấn : ko lên phòng ngủ, hửm... "cưng chiều, xoa đầu Cô nói..."Văn : có, Em ngủ từ sáng hôm qua tới bây giờ rồi...Ngạn Tuấn : ngủ nhiều vậy hửm, ko đói bụng à...Văn : mỗi lần cứ ăn vào là sẽ ói nên Em ko muốn ăn...Ngạn Tuấn : ko ăn là nhịn đói luôn à...Văn : huhu, nae, nhưng mà Em làm biếng ăn lắm...Ngạn Tuấn : ko ăn nhiều cũng phải ăn ít chứ..."xoa đầu Cô nói..."Văn : nhưng mà Em làm biếng ăn lắm " oà khóc nức nở..."Ngạn Tuấn : ngoan, ko ăn cũng ko sao hết, nín nào "xoa đầu, cưng chiều Cô "Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn :..."cưng chiều nhìn Cô..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Lý Thần : Ngạn Tuấn, Cô Ta là ai đây...Ngạn Tuấn : Vợ của Tôi...Văn :..."phồng má, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn :..."cưng chiều, nhìn Cô..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Anh nhẹ nhàng bế Cô lên, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên đùi, tay Anh vòng qua ôm chặt eo Cô...Ngạn Tuấn : haha ayzo, Bảo Bối Nhỏ à " xoa bụng Cô nói..."Văn :..."phồng má, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : đau bụng "xoa bụng Cô "Văn : nae, Em đau lắm á...Ngạn Tuấn : nào, Chúng Ta lên phòngVăn:nae "ôm cổ, rúc sâu vào lòng Anh"Sau đó Anh bế Cô đi lên phòng...Tại phòng Anh, Cô...Anh bế Cô đi vào phòng, khóa cửa lạiAnh bế Cô đi lại giường, Anh ngồi xuống giường, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên đùi, tay còn lại ôm chặt eo Cô...Ngạn Tuấn : đã 5 tháng rồi mà bụng cũng ko bự..."để tay lên bụng Cô..."Văn : tại Anh bỏ đi chứ bộ...Ngạn Tuấn : cũng do ai đó ko chịu ăn uống gì hết, chỉ ngủ thôi...Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : haha ayzo wei Bảo Bối Nhỏ của Tôi à, Chúng Ta có Bảo Bối rồi..."bế Cô lên, quay vòng vòng..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."" Reng...reng...reng " điện thoại Anh...Ngạn Tuấn :..."bắt máy..."Lâm Lão Gia : Bé Văn đâu rồi Ta...Văn : Ba Mẹ ơi..."cười tươi..."Lâm Phu Nhân : ayzo, Bé Văn à đến Lâm Gia chơi nha chưa...Văn : nae, tuân lệnh Ba Mẹ "cười tươi "Lâm Lão Gia : haha, ayzo 2 Đứa đã có Bảo Bảo rồi phải ko...Văn : dạ, sao Ba Mẹ biết vậy ạ...Lâm Phu Nhân : Ngạn Tuấn nói cho Tụi Ta biết đó Con...Văn :..."cười tươi, nhìn Anh..."Lâm Lão Gia : cho Con 1 tiếng để chuẩn bị thôi đấy...Văn : tuân lệnh Ba Mẹ..."cười tươi..."Ngạn Tuấn :..."cúp máy..."Văn : Em đang nói chuyện với Ba Mẹ mà, sao Anh lại tắt...Ngạn Tuấn : Em ko nghe Ba Mẹ nói à...Văn : nae...mau đưa Em đi chuẩn bị...Ngạn Tuấn : ra lệnh cho ai vậy hửm...Văn :..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : nào, Chúng Ta đi chuẩn bị nhé...Văn : nae..."ôm cổ Anh..."Anh nhẹ nhàng bế Cô lên rồi bế Cô đi vào nvs...Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...Anh bế Cô đi ra ngoài, trên người Cô là chiếc khăn tắm được quấn ngang người, và máy tóc ướt sũng nước...Sau khi Anh mặc đồ, sấy tóc cho Cô xong thì cũng đã là 16h chiều...Anh ko nói gì mà chỉ im lặng bóp nhẹ má Cô...Văn :..."phồng má, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."" Reng...reng...reng " điện thoại Anh...Lâm Phu Nhân : sao chưa về tới nữa vậy 2 Đứa...Văn : 2 Tụi Con chuẩn bị đi rồi Mẹ...Lâm Lão Gia : nhanh lên nha chưa...Văn : tuân lệnh Ba Mẹ...Ngạn Tuấn :..."cúp máy..."Văn : Anh ơi, Em muốn đến Biển trước cơ..."nũng nịu với Anh..."Ngạn Tuấn : ko về Lâm Gia trước à...Văn : Anh ơi, nhưng mà Em muốn đi Biển trước cơ..."nũng nịu với Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn : yeah..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : thích vậy à..."cưng chiều "Văn : nae..."ôm eo Anh..."Ngạn Tuấn : nào, Chúng Ta đi thôi nào " xoa đầu Cô..."Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."Cô lấy túi xách, đt mình và Anh...Anh đưa tay, Cô đặt tay mình lên tay Anh, Anh và Cô nắm chặt tay nhau rồi cùng nhau đi xuống nhà...Tại phòng khách...Cô nhìn thấy Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, 6 cô ta, 9 người thì định giật mạnh tay khỏi tay Anh thì bị Anh nắm chặt tay...Văn :..."nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : nào được rồi, Chúng Ta đi thôi..."nắm chặt tay Cô nói..."Văn : nae..."ỉu xìu..."Ngạn Tuấn : nào, có Tôi ở đây rồi, ko sợ gì hết...Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : đi thôi nào...Văn : nae..."cùng Anh đi xuống..."Băng Băng : Ngạn Tuấn, Em làm vậy là sao hả...Ngạn Tuấn : Tôi ko làm gì cả...Lý Thần : Cô Ta là ai vậy...Ngạn Tuấn : Tôi đã nói rồi, Cô Ta là Vợ Tôi cơ mà...Gia Hân : Anh Ngạn Tuấn à, còn thảo thì sao...Ngạn Tuấn : tụi mày nên nhớ, Tao và cô ta ko liên quan gì đến nhau, dù cho ba mẹ cô ta có ép buộc Tao như thế nào thì cũng ko lay chuyển được trái tim Tao đâu..."lạnh, sát khí..."Thảo : nè, Cô là ai, Cô mau nói đi, sao Cô lại cướp Anh Ngạn Tuấn vậy của Tôi hả..." nắm cổ áo Cô, lắc qua lại..."Văn : cô buông Tôi ra..."giật mạnh tay cô ta khỏi cổ áo..."Ngạn Tuấn :..."tát thảo..."Thảo :..."ngã xuống, ôm mặt..."Mai : Anh Ngạn Tuấn, sao Anh lại đánh thảo chứ...Ngạn Tuấn : động vào ai thì động, động vào Người của Tôi thì đừng trách Tôi sẽ ko nương tay với Các Người...Băng Băng : cả Anh Chị, Tụi Nó, Ngọc mà Em giết sao...Ngạn Tuấn : đúng..."lạnh, sát khí..."Văn : Anh..."đánh nhẹ tay Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : được rồi, Chúng Ta đi thôi nào...Văn : nae..."chạy đi trước..."Ngạn Tuấn : từ từ thôi nào..."ôn nhu "Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh..."Anh, Cô cùng nhau đi ra ngoài xe, rồi lên xe lái xe đi...Thảo :..."nhìn ra ngoài..."Giao : thôi mày cũng đừng buồn nữa mà..."xoa vai ả ta..."Thảo : ukm, tao biết rồi. Mà tao muốn ra biển chơi...Kha : được, đưa em đi biển chơi...Thảo : bạn của em là nhất...Vy : coi nó vui chưa kìa...Thảo :..."cười..."Hồng anh : nào, chúng ta đi thôi nào...Nhân : Anh Chị, Mấy Anh, Ngọc có đi chung với tụi em ko ạ...Lý Thần : đi chung với mấy đứa chứ...Thảo : dạ, vậy chúng ta cũng đi thôi ạNói rồi Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, 6 ả ta, 9 người cũng ra ngoài xe rồi lên xe lái xe đi...Tại chỗ Anh, Cô...Lúc này trên xe...Anh nhìn qua ghế phụ thì thấy Cô ngồi dựa vào cửa kính ngủ...Ngạn Tuấn : ayzo, buồn ngủ nữa rồi à..."xoa đầu Cô nói..."Văn : nae..." nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : ayzo, có Bảo Bảo nên ngủ nhiều..."để tay lên bụng Cô..."Văn : nae..."ôm tay, dựa vai Anh nói..."Ngạn Tuấn :ngủ đi, đến nơi rồi Tôi kêuVăn : nae..."dựa đầu ra kính..."Anh nhẹ nhàng để đầu Cô dựa lên vaiCứ như vậy cho đến 18h chiều...Tại Biển...Anh nhìn qua Cô thì thấy Cô ngủ say...Anh nhìn Cô với ánh mắt đầy ôn nhu, cưng chiều, Anh vỗ nhẹ lưng Cô...Văn : ưm..."ngồi dậy nhìn Anh nói..."Ngạn Tuấn : thức rồi à..."xoa đầu Cô "Văn : nae..."ôm eo Anh nói..."Ngạn Tuấn : đến Biển rồi này...Văn : yeah...đến Biển rồi..."cười tươi "Ngạn Tuấn : nào, mặc áo khoát vào đi rồi hả xuống xe...Văn : Em ko có lạnh đâu...Ngạn Tuấn : ngoan...nghe lời Tôi đi nào..."xoa đầu Cô..."Văn : Em sẽ ko sao đâu..."nũng nịu..."Ngạn Tuấn : thật ko...Văn : thật mà..."nắm tay Anh lắc qua "Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn : yeah..."hôn môi Anh, mở cửa bước xuống xe..."Anh cũng mở cửa bước xuống xe rồi đi lại chỗ Cô...Văn : Anh ơi, gió mạnh quá à...Ngạn Tuấn : đã nói rồi mà cũng ko nghe à..."cốc nhẹ đầu Cô nói..."Văn :..."bĩu môi, phồng má, nhìn Anh "Anh ko nói gì mà chỉ im lặng, bất lực cười cưng chiều Cô, Anh cởi áo khoát ngoài ra rồi mặc lên người cho Cô...Văn : hihi..."cười tươi, hôn môi Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Băng Băng : Ngạn Tuấn, Em đến lúc nào vậy...Ngạn Tuấn :..."xoa đầu Cô..."Văn : Anh..."đánh nhẹ tay Anh nói..."Ngạn Tuấn : sao..."cưng chiều Cô "Văn : Chị hỏi mà Anh ko trả lời gì hết àNgạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô "Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : tới lúc nãy rồi...Vy : sao Anh ko đưa Thảo đi, mà lại đưa Cô Ta đi chứ...Ngạn Tuấn : Tao ko thích thì sao...Khang : Anh nói chuyện gì kỳ vậy...Ngạn Tuấn :..."cười nhếch mép..."Văn : Anh ơi..."nắm tay Anh, lắc qua "Ngạn Tuấn :"cười cưng chiều Cô ". Nào dẫn Em đi dạo Biển nhé..."đưa tay ra "Văn : nae..."đặt tay lên tay Anh..."Sau đó Anh, Cô nắm chặt tay nhau rồi cùng nhau rời đi...Thảo :..."nhìn theo sau Anh, Cô..."Châu : kệ đi, chúng ta cũng đi dạo thôi Anh Chị, Mấy Anh, Ngọc...Nói rồi Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, 6 ả ta, 9 người cũng đi dạo...Lúc này tại chỗ Anh, Cô...Văn : Anh à, hoàng hôn đẹp thật đấy... "cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn : ko đẹp..."cưng chiều Cô..."Văn : sao ko đẹp Anh..."ôm tay Anh..."Ngạn Tuấn : vì Bảo Bối của Tôi là đẹp nhất..."ôm eo Cô..."Văn :..."cười tươi, nhìn Anh..."Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."Văn :..."ngồi khụy xuống..."Ngạn Tuấn : hửm, sao..."khụy xuống " Văn : tạt nước Anh nè..."tạt nước Anh "Ngạn Tuấn : ayzo, Bảo Bối, Em dám tạt nước Tôi đấy à...Văn:tất nhiên rồi "cười tươi,nhìn Anh"Ngạn Tuấn : ayzo..."bế Cô lên quay..."Văn : haha..."cười tươi, ôm cổ Anh..."Ngạn Tuấn : chừa chưa hả...Văn : nae, Em chừa rồi..."nũng nịu..."Ngạn Tuấn : Bảo Bối à..."hôn môi Cô "Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh...". Anh à Em Yêu Anh...Ngạn Tuấn : Tôi Yêu Em..."Anh nhìn Anh có với ánh mắt đầy ôn nhu, cưng chiều..."Văn :..."nhảy lên lưng Anh..."Ngạn Tuấn :..."vịnh Cô lại...". Biết nguy hiểm lắm ko hả..."lạnh..."Văn : Em xin lỗi..."cúi đầu xuống..."Ngạn Tuấn : nếu Tôi ko đỡ Em thì sao, hửm..."nhẹ nhàng để Cô xuống..."Văn : Em biết lỗi rồi..."cúi đầu xuống " Ngạn Tuấn :..."cốc nhẹ đầu Cô..."Văn :..."uất ức, phồng má..."Ngạn Tuấn : còn vậy nữa đó hả. Em bị gì là Tôi lo lắm ko hả...Văn : Em biết lỗi rồi...Ngạn Tuấn : còn nói nữa à...Văn : Em sẽ ko có lần sau nữa đâu...Ngạn Tuấn : Em còn muốn có lần sau nữa đó Hả...Văn : Em ko dám có lần sau đâu...Lý Thần :Thái :
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store