ZingTruyen.Store

Tu Quyen Luc Den Tinh Yeu

Seungkwan vào nhà, cảm giác bồi hồi trước người đàn ông lạnh lùng kia không biết chính xác nó là cảm giác gì. Đặt túi xách xuống ghế sofa, cậu đứng nhìn ra cửa sổ, ánh đèn phố phường Seoul lấp lánh trong màn đêm tĩnh lặng.

Cảm xúc trong lòng cậu thật khó tả, tựa như một cơn gió nhẹ lướt qua, vừa mơ hồ vừa rõ ràng. Vernon người sếp lạnh lùng, nghiêm khắc, nhưng lại làm cậu cảm thấy an toàn một cách kỳ lạ. Tại sao lại như vậy?

Cậu nhớ lại ánh mắt của anh khi nhìn mình, có một điều gì đó trong đôi mắt ấy khiến cậu không thể rời mắt. Đó là sự tò mò, sự thấu hiểu hay một chút quan tâm ẩn sau vẻ ngoài băng giá? Seungkwan không rõ, nhưng cậu biết rằng mình đã bị cuốn hút bởi người đàn ông mang cảm giác khó gần đó.

Seungkwan thả người xuống ghế sofa, đầu óc cậu tràn ngập những suy nghĩ hỗn độn. "Liệu đây có phải là tình yêu?" Cậu tự hỏi. "Hay chỉ là sự ngưỡng mộ đơn thuần?"

Nhớ lại khoảnh khắc trên xe, cậu cảm nhận được sự ấm áp từ giọng nói của anh. Ngay cả khi lạnh lùng và xa cách, anh vẫn có một cách nào đó làm Seungkwan cảm thấy được bảo vệ và an toàn khi bên cạnh anh.

Seungkwan thở dài, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Có lẽ, cậu nên tập trung vào công việc, vào những gì mà cậu đã và đang cố gắng để chứng minh năng lực của mình cho gia đình thấy. Nhưng không thể phủ nhận rằng, anh đã để lại một dấu ấn trong lòng cậu, một loại cảm xúc  mà cậu chưa từng được trải qua trước đây.

Cậu đứng dậy, quyết định chuẩn bị một bữa tối nhẹ nhàng cho bản thân, cố gắng xua tan những suy nghĩ mơ hồ kia. Tuy nhiên, hình ảnh của anh vẫn lởn vởn trong đầu, khiến trái tim cậu đập mạnh hơn mỗi khi nhớ lại ánh mắt ấy.

"Tốt hơn hết là mình nên đi nghỉ ngơi sớm,"cậu tự nhủ với mình. "Ngày mai lại là một ngày mới, với những thử thách mới." Nhưng sâu thẳm trong lòng, cậu biết rằng những cảm xúc dành cho Vernon sẽ không dễ dàng biến mất, và cậu sẽ phải học cách đối diện với chúng, một cách chân thành và thẳng thắn.

—————————————-

Sau khi rời khỏi tổ chức với tâm trạng đầy phẫn nộ, anh lái chiếc Range Rover Autobiography của mình thẳng đến clup của Kim Mingyu. Đây là nơi mà Vernon thường đến để giải tỏa những áp lực công việc và suy nghĩ phức tạp trong lòng.

Bước vào clup, anh không nói gì, chỉ gật đầu chào Mingyu rồi đi thẳng đến quầy bar. Mingyu, người hiểu rõ Vernon hơn bất kỳ ai, chỉ lặng lẽ gật đầu lại, không cần hỏi han nhiều.

"Cho tôi một chai whisky," Vernon nói với bartender, lời nói mang đầy sự tức giận không thể giấu.

Bartender nhanh chóng đưa cho anh một chai whisky hảo hạng. Vernon rót cho mình một ly, cầm lấy ly rượu và ngửa đầu uống một hơi. Với mỗi ngụm rượu, anh hy vọng rằng cơn giận trong lòng mình sẽ dịu đi. Nhưng khi nhắm mắt lại hình ảnh của Seungkwan lại hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết. Ánh mắt ngây thơ, nụ cười nhẹ nhàng và cái cách mà cậu khiến anh cảm thấy lạ lẫm. Những cảm xúc mà anh chưa từng nghĩ mình sẽ có lại trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Những cô gái xung quanh thấy Vernon ngồi một mình liền tiếp cận, mong muốn được gần gũi với người đàn ông quyền lực này. Họ cười đùa, cố gắng thu hút sự chú ý của anh. Một cô gái với mái tóc đen dài, mặc chiếc váy đỏ bó sát, tiến đến gần anh, đặt tay lên vai anh và khẽ nói: "Anh có muốn uống cùng em không?"

Anh nhìn cô ta một lúc, cảm thấy một cơn giận không lý do bùng lên. Anh gạt tay cô ra, giọng lạnh lùng và len lỏi trong đó một sự tức giận không giấu: "Đi chỗ khác."

Cô gái kia lùi lại, nhưng không hề bỏ cuộc. Cô ta cười cợt, ngồi xuống ghế bên cạnh và tiếp tục: "Anh đừng lạnh lùng như vậy chứ. Em chỉ muốn làm quen với anh thôi mà."

Anh không trả lời, chỉ uống tiếp ly rượu của mình. Tuy nhiên, sự kiên trì của cô gái kia khiến anh cảm thấy khó chịu. Những cô gái khác thấy vậy cũng tiến lại gần, cố gắng thu hút sự chú ý của anh. Một cô gái tóc vàng, mặc chiếc váy xanh dương, ngồi xuống phía đối diện và nhoẻn miệng cười: "Anh, em thấy anh có vẻ căng thẳng. Uống với bọn em đi, sẽ vui hơn đấy."

Vernon nhắm mắt lại, cố gắng xua đi hình ảnh của Seungkwan ra khỏi đầu. Nhưng mỗi lần nhắm mắt, anh lại thấy nụ cười của cậu, ánh mắt trong sáng và đầy nhiệt huyết. Hình ảnh Seungkwan với đôi mắt lấp lánh, nụ cười tươi tắn, mái tóc mềm mại và dáng vẻ tự tin, khiến tim anh đập mạnh.Anh  cảm thấy như mình bị cuốn vào một vòng xoáy không lối thoát, khi mà hình ảnh của Seungkwan cứ liên tục hiện lên trong đầu anh.

Một cô gái khác, với mái tóc ngắn cá tính và đôi mắt sắc sảo, tiến lại gần hơn, đặt tay lên cánh tay anh: "Anh, anh có chuyện gì buồn sao? Chúng em có thể giúp anh giải tỏa mà."

Anh cảm thấy không thể chịu đựng được nữa. Anh gạt mạnh tay cô gái kia ra, đứng dậy và quát lớn: "Tôi đã bảo đi chỗ khác mà, cô không có lỗ tai hay là bị ngu?"

Những cô gái xung quanh nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Vernon, nhanh chóng lùi lại, sợ hãi trước vẻ mặt đanh thép của anh.Anh uống nốt ly rượu cuối cùng, đứng dậy và bước ra khỏi clup.

Mingyu nhìn theo, hiểu rằng có điều gì đó đã thay đổi trong người thằng em của mình. Anh không nói gì, chỉ im lặng quan sát, biết rằng lúc này Vernon cần không gian riêng để đối diện với những cảm xúc của mình.

Lái xe về nhà trong đêm, Anh cảm thấy một sự trống rỗng lạ thường. Anh không thể xua đi hình bóng của Seungkwan ra khỏi đầu. Mỗi lần nhắm mắt lại, anh lại thấy nụ cười xinh yêu của cậu, ánh mắt trong sáng và đầy nhiệt huyết, luôn mang lại cho người khác cảm giác vô cùng gần gũi. Anh  thở dài, cảm nhận được sự mệt mỏi len lỏi trong từng hơi thở.

Cuối cùng, Vernon quyết định rằng anh cần phải làm gì đó để hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình. Anh không thể để mình bị cuốn vào vòng xoáy của những cảm xúc mơ hồ và mất kiểm soát như vậy. Seungkwan đã trở thành một phần trong suy nghĩ của anh, và anh biết rằng mình phải đối diện với sự thật này một cách thẳng thắn và rõ ràng.

———————————————-
tới đây rồi mng thấy ổn hơn chưa dạ @_@

tui còn luỵ otp lúc CRL nha trời, ảnh này làm tui luỵ càng luỵ và nổi hứng viết đêm khuya

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store