Trung Vuong Cao H Np
Truy Phong và Lời Kêu Gọi của Trùng VươngNgay sau đó, từ sâu trong cơ thể Truy Phong bỗng truyền đến một tầm nhìn xa lạ, không phải của chính hắn. Hắn hiểu, đây chính là tầm mắt của Trùng Vương. Dưới sự kết nối tinh thần từ bệ hạ, hắn cảm nhận được chiến trường trước mặt qua đôi mắt mình. Là một kẻ trời sinh trầm ổn, Truy Phong biết rằng được Trùng Vương tin tưởng là một ân sủng lớn lao. Hắn chỉ có thể cố gắng hết sức, dang cánh dò xét và tìm kiếm mọi dấu vết.Đột nhiên, một cơn đau nhói truyền đến. Đôi cánh của hắn bị súng laser của con người bắn thủng. Cơn đau khiến hắn thống khổ, nhưng ngay lập tức, từ sâu thẳm trong tâm trí, một cơn phẫn nộ chưa từng có trào lên. Hắn biết, không chỉ bản thân hắn, mà cả Trùng Vương cũng cảm nhận được sự khiêu khích từ việc đánh lén này.Người điều chỉnh khẩu súng laser kia là một thượng tướng chiến đấu của nhân loại. Kẻ này biết rằng tộc Ong không giỏi cận chiến như các Trùng tộc khác, nên hắn tin mình có thể giết chết Truy Phong. Nhưng hắn đã đánh giá thấp cơn thịnh nộ của Trùng tộc. Đối với họ, việc địch nhân dám mạo phạm Trùng Vương là sự sỉ nhục không thể tha thứ, và họ sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ bệ hạ.Thượng tướng không ngờ rằng, con trùng bị bắn hỏng cánh trước mặt lại lao đến với tốc độ còn nhanh hơn trước. Nhanh đến mức ngay cả dị năng của hắn cũng không thể theo kịp. Chưa kịp để hắn hồi phục tinh thần, chỉ trong chớp mắt, những hàm răng sắc nhọn đã xé nát đầu hắn, thân thể bị xuyên thủng bởi những chiếc gai từ bụng ong tộc. Máu của thượng tướng đổ xuống như suối, cơ thể hắn trở thành bữa ăn của ong tộc.Đây là lần thăm dò đầu tiên trong đời, Truy Phong giết chết một kẻ địch. Trong khi hắn đang nỗ lực nhấm nháp xác thịt kẻ thù, một âm thanh bỗng vang lên trong tâm trí hắn – tiếng cười nhạo từ Sean. Truy Phong sững người tại chỗ, miệng vẫn ngậm đầy xương thịt chưa kịp nhai, máu tươi nhỏ xuống tạo thành vũng trên mặt đất."Đây là giọng nói của bệ hạ sao? Giọng nói của bệ hạ thật dễ nghe. Ngài vừa nhìn thấy ta giết kẻ địch sao? Ta là một trùng binh ong tộc có khả năng chiến đấu!"Trong lúc Truy Phong còn đang phấn khích, kết nối tinh thần với Trùng Vương vô tình đột ngột bị cắt đứt. Nhiệt huyết sôi trào trong người hắn bỗng chốc như rơi vào vực thẳm băng giá. Truy Phong trong phút chốc trở nên cô đơn. Dù vậy, hắn vẫn cố gắng trút hết sự thất vọng lên xác con mồi, tiếp tục gặm nhấm máu thịt của nó.Kể từ ngày trở thành Trùng Hài, Truy Phong không ngừng săn lùng và tiêu diệt kẻ thù, ăn sạch máu thịt của chúng. Chỉ như vậy, hắn mới có thể đẩy nhanh quá trình tiến hóa thành hình người, biến thành hình dáng mà bệ hạ yêu thích, một hình dáng thật đẹp. Hắn khao khát được Trùng Vương công nhận và ngưỡng mộ y. Giống như mọi Trùng tộc khác, Truy Phong dốc hết sinh mệnh để tăng cường sức mạnh chiến đấu, hy vọng một ngày nào đó có thể trở thành Trùng Tướng.Có lẽ ngay từ ban đầu được Sean chủ động liên kết tinh thần với, Truy Phong đã được định sẵn số phận may mắn. Với sự kiên trì đó, Truy Phong cuối cùng cũng thành công trong việc đánh bại các tướng lĩnh của mình vào mỗi dịp khiêu chiến Trùng tướng diễn ra vào năm thứ năm, giành được cơ hội diện kiến Trùng Vương.Dù bề ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh, bên trong Truy Phong không ngừng kích động. Hắn quỳ rạp trên mặt đất, dùng lễ nghi tối cao của Trùng tộc để chờ đợi bệ hạ. Một lúc lâu sau, tiếng bước chân của Sean vang lên. Truy Phong cố gắng kiểm soát cơ thể mình, không để nó run rẩy vì lo sợ sẽ làm bệ hạ phật ý. Hắn thầm cầu nguyện, hy vọng hình dáng người của mình sẽ khiến Trùng Vương hài lòng."Đây là tiểu tướng mới nhậm chức? Ngẩng đầu lên để bổn vương xem nào."Giọng nói uy nghiêm và trầm ổn ấy như khắc sâu vào linh hồn Truy Phong. Hắn ngẩng đầu lên, đối diện với vị vua mà hắn tôn thờ như thần thánh. Bệ hạ tối cao của hắn.“Bệ hạ thật sự quá đẹp... Làm sao thế gian lại có một sinh vật hoàn mỹ như vậy?”Truy Phong không thể che giấu ánh mắt kính ngưỡng và mê luyến, nhưng Sean đã quen với kiểu ánh mắt ấy từ các Trùng tộc khác. Y sờ cằm, chăm chú quan sát vị tướng mới nhậm chức."Ừm, hình người của ngươi cũng không tồi.""Hô… Hô… Hô…" Tiếng thở dốc đột ngột kéo Truy Phong trở về thực tại. Giờ phút này, hắn đang nằm dưới thân Trùng Vương, hổn hển thở dốc. Trùng Vương ban cho hắn không khí, mỗi hơi thở đều mang theo hương vị nồng đậm tỏa ra từ hậu huyệt y sau cơn cao trào vừa rồi. Dương vật của Truy Phong càng thêm cương cứng. Trong khi đó, mỹ nhân chỉ khẽ nhúc nhích mông, như thể vừa kéo dương vật của hắn từ cõi chết trở về.Sean cảm nhận được từng nhịp thở mạnh mẽ của tên trùng dưới thân. Chân y vẫn luôn nhẹ nhàng dẫm lên dương vật Truy Phong, rồi đột ngột nhấc chân lên. Y độc ác dùng những ngón chân thon dài kẹp chặt lấy quy đầu vẫn còn đang căng phồng của Truy Phong. Cơ thể Truy Phong vừa mới trở lại trạng thái bình thường, lại bị Trùng Vương trêu chọc như vậy, lập tức bắn tinh.Lượng lớn tinh dịch trào ra không trung thành từng đợt mạnh mẽ. Sean nhìn dòng tinh dịch phun trào mạnh mẽ như suối, không trách được cảm giác bị bắn vào bên trong lại kích thích và thoải mái đến vậy. Một ít tinh dịch bắn lên ga trải giường. Nhưng phần lớn bắn vào mu bàn chân đang co lại và mắt cá chân mảnh khảnh của Sean."Bệ hạ… Thuộc hạ… Không phải bệ hạ…" Sean vừa định nổi giận thì nghe thấy tiếng rên rỉ rầu rĩ từ phía dưới mông truyền lên.
Không hiểu sao cơn giận của y cũng tan biến. Có lẽ Sean cũng biết mình vừa trêu chọc con ong nhỏ này hơi quá đáng. Y rời khỏi người Truy Phong, ngồi dậy trên giường, nói: "Liếm sạch chỗ dơ bẩn của ngươi đi.""Vâng, vâng." Truy Phong nhanh như chớp.
Giây tiếp theo, hắn đã quỳ dưới chân Sean, cúi đầu liếm láp.Bàn chân ngọc vốn đã mẫn cảm, giờ bị Truy Phong liếm mút lại càng run rẩy. Những ngón chân trắng nõn hơi cong lên, siết chặt. Mỹ nhân trời sinh quyến rũ, ngay cả động tác nhỏ này cũng vô cùng gợi tình.
Truy Phong dùng lưỡi dài cẩn thận liếm từng tấc bàn chân ngọc. Bàn chân cũng là nơi mẫn cảm của Sean. Theo từng đợt liếm láp của Truy Phong, cơ thể mỹ nhân run rẩy, phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.Những ngón chân vì quá mẫn cảm mà thỉnh thoảng cong mạnh như muốn trốn tránh đầu lưỡi. Nhưng đôi khi lại như vì quá sung sướng mà hơi duỗi thẳng ra. Tinh dịch trên đó dần bị Truy Phong liếm sạch.
Mu bàn chân hoàn mỹ banh ra như một con thiên nga kiêu hãnh. Sean đang tận hưởng thì đột nhiên Truy Phong dừng lại. Hắn thật sự không nhịn được mà nói:"Bệ hạ… Thuộc hạ… Thuộc hạ có tội… Thuộc hạ lại sắp không nhịn được nữa rồi…"Sean nheo mắt nhìn Truy Phong đang cúi gằm mặt như muốn vùi đầu xuống giường.Y hừ một tiếng.Truy Phong vội vàng giải thích:"Bệ hạ… Bệ hạ quá đẹp… Bệ hạ… Bệ hạ… Bệ hạ…"Biết mình phạm lỗi, Truy Phong chỉ còn cách kêu lên để mong được mỹ nhân tha thứ. Dương vật hắn vẫn luôn cương cứng, mấy lần không được giải tỏa đều sắp nổ tung. Vừa rồi hắn liếm làn da ngọc ngà của mỹ nhân, ngửi mùi hương lẫn với tinh dịch tanh tưởi của chính mình, cùng với động tác ngón chân của mỹ nhân khiến hắn không nhịn được mà liên tưởng rất nhiều.
Sean cũng không tức giận, chỉ trào phúng nói:"Chịu đựng kém vậy sao?"Truy Phong biết việc vừa rồi tự nhận là người có sức chịu đựng tốt chỉ là khoe khoang thiếu suy nghĩ. Hắn run rẩy nói: "Bệ hạ, những sinh vật dơ bẩn thấp hèn đó không xứng được bệ hạ so sánh cùng.Đối mặt với bệ hạ, thuộc hạ không có bất kỳ sức chịu đựng nào.Bàn chân của bệ hạ quá… dụ dỗ.""Dụ dỗ?" Truy Phong nghe Trùng Vương lẩm bẩm một câu rồi bật cười khẩy. Giây tiếp theo, cằm hắn đã bị mũi chân mỹ nhân hất lên.Mái tóc đen dài xõa trên ga trải giường. Mỹ nhân mặc áo đen lười biếng nhìn tấm đệm trắng phía sau. Đuôi mắt y hơi cong lên, ánh mắt quyến rũ vì dư vị tình dục mà phủ một lớp hơi nước. Cổ áo rộng mở lộ ra hai điểm anh đào hồng trước ngực. Những đường cơ bắp mỏng manh nửa ẩn nửa hiện dưới lớp áo. Đôi chân thon dài hơi tách ra, một chân khiêu khích hất cằm hắn, chân còn lại uốn cong trên ga giường.Những sợi Tuyến Trùng đỏ quấn quanh mắt cá chân kia là điểm diễm lệ thứ ba trên người mỹ nhân, ngoài đôi môi đỏ và đuôi mắt. Vùng mông vừa bị hắn vùi mặt vào giờ đã được lớp áo đen che phủ hơn nửa. Từ góc độ này, Truy Phong mơ hồ nhìn thấy lối vào ẩn giữa hai cánh mông."Đây mới là dụ dỗ, con ong nhỏ." Sean dùng ngón chân nhẹ nhàng nâng cằm Truy Phong. Y không hề che giấu mà phô bày mị lực của mình. Y hài lòng nhìn Truy Phong cố ý nhìn chằm chằm cơ thể mình, thậm chí còn nhìn quá mức cho phép, nói: "Dùng thứ kia của ngươi đến hầu hạ bổn vương."Sean không muốn động đậy. Y đã quen được hầu hạ và đương nhiên không cảm thấy tư thế nằm dưới là biểu hiện của sự thấp hèn. Truy Phong ân cần đỡ lấy đầu y, đặt lên gối. Hắn ưỡn người, dùng dương vật đang cương cứng tiến vào nơi tư mật của Trùng Vương.Lần đầu tiên của trai tân luôn ngây ngô, vụng về. Truy Phong không tìm đúng vị trí lối vào, hơn nữa giữa hai chân Sean đều là mật dịch trơn trượt. Dương vật hắn trực tiếp cọ vào đáy chậu bên cạnh huyệt khẩu.
Cảm giác khác lạ khiến Sean thoải mái rên rỉ một tiếng. Truy Phong biết mình đã sai, hắn điều chỉnh lại tư thế. Thử mấy lần vẫn không vào được. Trùng tộc luôn có thân nhiệt thấp mà giờ cũng đổ mồ hôi. Sean có chút mất kiên nhẫn nhìn hắn. Truy Phong dùng tay dẫn đường, cuối cùng cũng tiến vào cơ thể Trùng Vương.Cơ thể Sean lập tức bị cự vật lấp đầy. Y thoải mái nhẹ nhàng thẳng lưng. Truy Phong cảm nhận được vòng eo đầy chết chóc của mỹ nhân. Dương vật hắn sắp nổ tung. Từng lớp thịt mềm mại ép chặt lấy dương vật hắn, như muốn nhanh chóng ép hắn xuất tinh. Nhưng hắn biết, nếu không có sự cho phép của Sean, dù tiểu huyệt có cắn đứt dương vật hắn cũng không thể bắn tinh trong cơ thể Trùng Vương. Hắn nhanh chóng điều chỉnh tư thế, dùng bản năng sinh vật để lấy lòng Sean.Hoàn toàn chìm đắm trong sự hầu hạ, Sean nhanh chóng đạt cao trào. Những móng tay sắc nhọn để lại những vết cào sâu trên lưng Truy Phong. Máu từ vết thương rỉ ra, chảy theo đường cong cơ bắp xuống ga trải giường. Truy Phong nhìn Sean chìm đắm trong cơn cao trào do hắn mang lại, một cảm giác thỏa mãn lớn lao dâng lên trong lòng."Ưm…" Lượng lớn mật dịch từ cơ thể Sean phun ra, bắn lên dương vật Truy Phong. Sean sảng khoái hơi trợn trắng mắt. Dương vật Truy Phong vốn đã ở bên bờ vực xuất tinh, làm sao có thể chịu được sự kích thích này? Những nhịp nhấp mạnh liên hồi của quy đầu như đang cố gắng chiều theo ý Sean. Mật dịch trông có vẻ dịu dàng nhưng thực chất lại là cực hình đáng sợ nhất. Truy Phong không hổ là người có sức chịu đựng tốt nhất trong Trùng tộc. Ngay cả khi ở dưới thân mỹ nhân, hắn cũng phải tự làm đau mình để kìm nén việc bắn tinh.Trong khi đó, Truy Phong đối diện với Sean.
Biểu cảm cao trào của Trùng Vương còn khiến người ta rung động hơn cả mật dịch trong mông y. Truy Phong nắm chặt ga trải giường, cố gắng kìm nén việc bắn tinh.Sau cơn cao trào, Sean nhìn Truy Phong đang ở trên mình, biểu cảm có chút vặn vẹo vì cố gắng kiềm chế. Y vươn tay vuốt phẳng những cơ mặt đang co giật của Truy Phong, vẻ mặt trông có vẻ dịu dàng nhưng thực chất lại lạnh nhạt, nói: "Bổn vương muốn ngủ một lát, ngươi cứ tiếp tục."Nói xong, y bổ sung một câu: "Không được bắn vào trong người bổn vương."Những ngón tay thon dài lướt nhẹ trên khuôn mặt Truy Phong, khẽ chạm vào cằm hắn. Truy Phong nhìn mỹ nhân có chút buồn ngủ sau cơn cao trào, nhìn đôi môi đỏ mọng vừa thốt ra những lời tàn nhẫn.
Hắn cũng biết mình không có tư cách bắn vào cơ thể Sean. Việc dương vật hắn có thể được ở trong cơ thể mỹ nhân đã là ân huệ trời cao ban ân.Sean nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Trong cơ thể y, cây gậy mát xa kia cũng thức thời không còn mạnh bạo như vừa rồi, chỉ nhẹ nhàng di chuyển, khiến y thoải mái như đang ở trong dòng nước êm ái. Truy Phong vừa hầu hạ cơ thể Trùng Vương vừa ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của y. Đây là phần thưởng chỉ có những người bên cạnh như Trùng Soái Linh mới có được. Hắn cảm thấy mọi thứ đều trở nên không chân thực. Ngay khi hắn đang thất thần, tiểu huyệt vì kích thích mà đạt một cơn cao trào nhẹ. Hậu huyệt nhanh chóng siết chặt hắn vài cái như cảnh cáo hắn không được phân tâm. Truy Phong lại lần nữa kìm nén cơn xuất tinh. Hậu huyệt lại siết chặt hắn mấy cái nữa. Cũng may lần này chỉ siết vài cái và không phun mật dịch.Thời điểm hiện tại tại Trùng Tinh số 35Bác Thiên đứng bất động, ánh mắt không rời khỏi Tái Duy. Hắn đứng đó, im lặng đến kỳ lạ. Từ khi Bác Thiên đưa ra yêu cầu gặp Trùng Vương, đã mấy giờ trôi qua. Xung quanh, máu từ xác các trưởng lão bị giết chảy ra, thấm dần xuống đất, đã bắt đầu khô lại. Nhưng Bác Thiên không dám lên tiếng thúc giục. Hắn chỉ có thể đứng thẳng lưng, cố giữ vẻ bình tĩnh, dù bên trong lòng ngổn ngang lo lắng.Tái Duy vẫn chưa nhận được bất kỳ hồi đáp nào từ Trùng Vương. Có lẽ bệ hạ không có ý định để tâm đến lời thỉnh cầu này. Nhưng tình huống lúc này khiến hắn lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, không thể quyết định.Đột nhiên, cơ thể Tái Duy nóng bừng lên. Một cơn kích thích từ sâu trong linh hồn trào ra khi Sean – Trùng Vương của hắn – đồng ý kết nối tinh thần. Nhưng ngay khi cơn phấn khích dâng trào, trong tâm thức Tái Duy vang lên một âm thanh kỳ lạ – một tiếng rên rỉ nhỏ nhưng quyến rũ đến mê hoặc:"Ưm~"Tiếng rên tuy nhỏ, nhưng trong kết nối tinh thần, âm thanh ấy như được khuếch đại vô hạn, vang vọng khắp tâm trí hắn. Đây là điều chưa từng xảy ra trước đây. Theo bản năng sinh học, Tái Duy không thể kiềm chế được, cơ thể hắn bất giác run rẩy, cao trào ngay tại chỗ.Bác Thiên đứng đối diện, ngạc nhiên quan sát. Hắn không hiểu tại sao vị Trùng tướng của tộc Rết lại đột ngột kẹp hai chân, tựa như cố che giấu điều gì. Trong bóng tối, Bác Thiên may mắn không nhìn thấy rõ dáng vẻ kỳ lạ này.Sean vừa mới tỉnh lại từ giấc ngủ sâu. Trong giấc ngủ ấy, cơ thể y đã tích tụ một khoái cảm khó diễn tả. Khi ý thức dần tỉnh táo, cảm giác khoái lạc ấy bỗng ập đến, bao trùm toàn bộ cơ thể. Sean rùng mình, một lần nữa đạt cao trào.Chính vào khoảnh khắc đó, y nhận được yêu cầu kết nối tinh thần từ Tái Duy. Sean thoáng nhớ lại, trước đây mỹ nhân từng có một thoáng suy nghĩ dâm dục không đứng đắn về cơ thể của vị Trùng tướng này. Có lẽ vì vậy, khi đạt cực khoái, Sean quyết định đồng ý kết nối với Tái Duy."Ah…" Sean khẽ thở ra một hơi. Âm thanh ấy cũng truyền đến tâm trí của Tái Duy.Tái Duy không biết bệ hạ đang làm gì, nhưng cảm giác được kết nối với y đã khiến hắn không dám thốt nên lời. Hắn chỉ đứng im, lặng lẽ chờ đợi cho đến khi từ phía bên kia, giọng nói của Trùng Vương truyền đến:"Chuyện gì?"Giọng nói của mỹ nhân, sau cơn cao trào, mang theo một sự mềm mại khó cưỡng. Tái Duy lập tức trấn tĩnh lại, vội vàng báo cáo mọi sự việc vừa xảy ra.Thông qua kết nối thị giác, Tái Duy chia sẻ tầm nhìn với Sean, ánh mắt y hướng về phía Bác Thiên – tên nửa người nửa thú đang cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng không giấu nổi sự căng thẳng, đầy bất lực.Người sói đen nửa người nửa thú? Sean nhướng mày. Bác Thiên lúc này chỉ mặc độc một chiếc quần. Lớp lông đen óng ánh của hắn phản chiếu dưới ánh lửa, những đường cơ bắp rắn chắc cùng dương vật ẩn hiện trong lớp vải đều khơi gợi hứng thú của Sean. Trước đây, y chưa từng thấy người nửa thú có gì hấp dẫn. Nhưng giờ đây, y lại cảm nhận được điều đó..Con sói đen nhỏ này thực sự khiến y hứng thú.Truy Phong nhìn những đường cong trắng xóa nhảy múa trong mắt Sean liền biết bệ hạ lúc này đang liên kết tinh thần với một Trùng tộc khác. Đột nhiên, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại một chút. Trùng tộc luôn cày cấy ở trong cơ thể mỹ nhân biết rõ cơ thể Sean hiện tại chưa đạt cao trào. Việc huyệt khẩu co rút lại chỉ có thể là do Sean nảy sinh hứng thú với Trùng tộc đang liên kết tinh thần với y.Tuy nhiên, điểm này Truy Phong đã hiểu lầm. Sean không chỉ luôn nảy sinh hứng thú với Tái Duy..Mà điều khiến y hứng thú lúc này không phải một Trùng tộc, mà là một người nửa thú."Rút ra đi." Sean mở mắt ra, ra lệnh. Truy Phong kìm nén cơn ghen tuông trong lòng, rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt. Tiểu huyệt hoàn toàn diễn trò trái ngược với chủ nhân. Khi dương vật sắp rời đi, nó vẫn giữ chặt như muốn cắn lấy quy đầu.Truy Phong đột ngột cắn vào đầu lưỡi mới
khống chế được bản thân không tiếp tục đâm vào.P/s : Lời của editor
Vì chuyện này không có văn án cũng thuộc thể loại H văn. Nên mình cũng chẳng biết viết 1 bài pr cho truyện sao cho hay nữa. Ai biết viết thì viết dưới cmt cho mình nha.
Không hiểu sao cơn giận của y cũng tan biến. Có lẽ Sean cũng biết mình vừa trêu chọc con ong nhỏ này hơi quá đáng. Y rời khỏi người Truy Phong, ngồi dậy trên giường, nói: "Liếm sạch chỗ dơ bẩn của ngươi đi.""Vâng, vâng." Truy Phong nhanh như chớp.
Giây tiếp theo, hắn đã quỳ dưới chân Sean, cúi đầu liếm láp.Bàn chân ngọc vốn đã mẫn cảm, giờ bị Truy Phong liếm mút lại càng run rẩy. Những ngón chân trắng nõn hơi cong lên, siết chặt. Mỹ nhân trời sinh quyến rũ, ngay cả động tác nhỏ này cũng vô cùng gợi tình.
Truy Phong dùng lưỡi dài cẩn thận liếm từng tấc bàn chân ngọc. Bàn chân cũng là nơi mẫn cảm của Sean. Theo từng đợt liếm láp của Truy Phong, cơ thể mỹ nhân run rẩy, phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.Những ngón chân vì quá mẫn cảm mà thỉnh thoảng cong mạnh như muốn trốn tránh đầu lưỡi. Nhưng đôi khi lại như vì quá sung sướng mà hơi duỗi thẳng ra. Tinh dịch trên đó dần bị Truy Phong liếm sạch.
Mu bàn chân hoàn mỹ banh ra như một con thiên nga kiêu hãnh. Sean đang tận hưởng thì đột nhiên Truy Phong dừng lại. Hắn thật sự không nhịn được mà nói:"Bệ hạ… Thuộc hạ… Thuộc hạ có tội… Thuộc hạ lại sắp không nhịn được nữa rồi…"Sean nheo mắt nhìn Truy Phong đang cúi gằm mặt như muốn vùi đầu xuống giường.Y hừ một tiếng.Truy Phong vội vàng giải thích:"Bệ hạ… Bệ hạ quá đẹp… Bệ hạ… Bệ hạ… Bệ hạ…"Biết mình phạm lỗi, Truy Phong chỉ còn cách kêu lên để mong được mỹ nhân tha thứ. Dương vật hắn vẫn luôn cương cứng, mấy lần không được giải tỏa đều sắp nổ tung. Vừa rồi hắn liếm làn da ngọc ngà của mỹ nhân, ngửi mùi hương lẫn với tinh dịch tanh tưởi của chính mình, cùng với động tác ngón chân của mỹ nhân khiến hắn không nhịn được mà liên tưởng rất nhiều.
Sean cũng không tức giận, chỉ trào phúng nói:"Chịu đựng kém vậy sao?"Truy Phong biết việc vừa rồi tự nhận là người có sức chịu đựng tốt chỉ là khoe khoang thiếu suy nghĩ. Hắn run rẩy nói: "Bệ hạ, những sinh vật dơ bẩn thấp hèn đó không xứng được bệ hạ so sánh cùng.Đối mặt với bệ hạ, thuộc hạ không có bất kỳ sức chịu đựng nào.Bàn chân của bệ hạ quá… dụ dỗ.""Dụ dỗ?" Truy Phong nghe Trùng Vương lẩm bẩm một câu rồi bật cười khẩy. Giây tiếp theo, cằm hắn đã bị mũi chân mỹ nhân hất lên.Mái tóc đen dài xõa trên ga trải giường. Mỹ nhân mặc áo đen lười biếng nhìn tấm đệm trắng phía sau. Đuôi mắt y hơi cong lên, ánh mắt quyến rũ vì dư vị tình dục mà phủ một lớp hơi nước. Cổ áo rộng mở lộ ra hai điểm anh đào hồng trước ngực. Những đường cơ bắp mỏng manh nửa ẩn nửa hiện dưới lớp áo. Đôi chân thon dài hơi tách ra, một chân khiêu khích hất cằm hắn, chân còn lại uốn cong trên ga giường.Những sợi Tuyến Trùng đỏ quấn quanh mắt cá chân kia là điểm diễm lệ thứ ba trên người mỹ nhân, ngoài đôi môi đỏ và đuôi mắt. Vùng mông vừa bị hắn vùi mặt vào giờ đã được lớp áo đen che phủ hơn nửa. Từ góc độ này, Truy Phong mơ hồ nhìn thấy lối vào ẩn giữa hai cánh mông."Đây mới là dụ dỗ, con ong nhỏ." Sean dùng ngón chân nhẹ nhàng nâng cằm Truy Phong. Y không hề che giấu mà phô bày mị lực của mình. Y hài lòng nhìn Truy Phong cố ý nhìn chằm chằm cơ thể mình, thậm chí còn nhìn quá mức cho phép, nói: "Dùng thứ kia của ngươi đến hầu hạ bổn vương."Sean không muốn động đậy. Y đã quen được hầu hạ và đương nhiên không cảm thấy tư thế nằm dưới là biểu hiện của sự thấp hèn. Truy Phong ân cần đỡ lấy đầu y, đặt lên gối. Hắn ưỡn người, dùng dương vật đang cương cứng tiến vào nơi tư mật của Trùng Vương.Lần đầu tiên của trai tân luôn ngây ngô, vụng về. Truy Phong không tìm đúng vị trí lối vào, hơn nữa giữa hai chân Sean đều là mật dịch trơn trượt. Dương vật hắn trực tiếp cọ vào đáy chậu bên cạnh huyệt khẩu.
Cảm giác khác lạ khiến Sean thoải mái rên rỉ một tiếng. Truy Phong biết mình đã sai, hắn điều chỉnh lại tư thế. Thử mấy lần vẫn không vào được. Trùng tộc luôn có thân nhiệt thấp mà giờ cũng đổ mồ hôi. Sean có chút mất kiên nhẫn nhìn hắn. Truy Phong dùng tay dẫn đường, cuối cùng cũng tiến vào cơ thể Trùng Vương.Cơ thể Sean lập tức bị cự vật lấp đầy. Y thoải mái nhẹ nhàng thẳng lưng. Truy Phong cảm nhận được vòng eo đầy chết chóc của mỹ nhân. Dương vật hắn sắp nổ tung. Từng lớp thịt mềm mại ép chặt lấy dương vật hắn, như muốn nhanh chóng ép hắn xuất tinh. Nhưng hắn biết, nếu không có sự cho phép của Sean, dù tiểu huyệt có cắn đứt dương vật hắn cũng không thể bắn tinh trong cơ thể Trùng Vương. Hắn nhanh chóng điều chỉnh tư thế, dùng bản năng sinh vật để lấy lòng Sean.Hoàn toàn chìm đắm trong sự hầu hạ, Sean nhanh chóng đạt cao trào. Những móng tay sắc nhọn để lại những vết cào sâu trên lưng Truy Phong. Máu từ vết thương rỉ ra, chảy theo đường cong cơ bắp xuống ga trải giường. Truy Phong nhìn Sean chìm đắm trong cơn cao trào do hắn mang lại, một cảm giác thỏa mãn lớn lao dâng lên trong lòng."Ưm…" Lượng lớn mật dịch từ cơ thể Sean phun ra, bắn lên dương vật Truy Phong. Sean sảng khoái hơi trợn trắng mắt. Dương vật Truy Phong vốn đã ở bên bờ vực xuất tinh, làm sao có thể chịu được sự kích thích này? Những nhịp nhấp mạnh liên hồi của quy đầu như đang cố gắng chiều theo ý Sean. Mật dịch trông có vẻ dịu dàng nhưng thực chất lại là cực hình đáng sợ nhất. Truy Phong không hổ là người có sức chịu đựng tốt nhất trong Trùng tộc. Ngay cả khi ở dưới thân mỹ nhân, hắn cũng phải tự làm đau mình để kìm nén việc bắn tinh.Trong khi đó, Truy Phong đối diện với Sean.
Biểu cảm cao trào của Trùng Vương còn khiến người ta rung động hơn cả mật dịch trong mông y. Truy Phong nắm chặt ga trải giường, cố gắng kìm nén việc bắn tinh.Sau cơn cao trào, Sean nhìn Truy Phong đang ở trên mình, biểu cảm có chút vặn vẹo vì cố gắng kiềm chế. Y vươn tay vuốt phẳng những cơ mặt đang co giật của Truy Phong, vẻ mặt trông có vẻ dịu dàng nhưng thực chất lại lạnh nhạt, nói: "Bổn vương muốn ngủ một lát, ngươi cứ tiếp tục."Nói xong, y bổ sung một câu: "Không được bắn vào trong người bổn vương."Những ngón tay thon dài lướt nhẹ trên khuôn mặt Truy Phong, khẽ chạm vào cằm hắn. Truy Phong nhìn mỹ nhân có chút buồn ngủ sau cơn cao trào, nhìn đôi môi đỏ mọng vừa thốt ra những lời tàn nhẫn.
Hắn cũng biết mình không có tư cách bắn vào cơ thể Sean. Việc dương vật hắn có thể được ở trong cơ thể mỹ nhân đã là ân huệ trời cao ban ân.Sean nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Trong cơ thể y, cây gậy mát xa kia cũng thức thời không còn mạnh bạo như vừa rồi, chỉ nhẹ nhàng di chuyển, khiến y thoải mái như đang ở trong dòng nước êm ái. Truy Phong vừa hầu hạ cơ thể Trùng Vương vừa ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của y. Đây là phần thưởng chỉ có những người bên cạnh như Trùng Soái Linh mới có được. Hắn cảm thấy mọi thứ đều trở nên không chân thực. Ngay khi hắn đang thất thần, tiểu huyệt vì kích thích mà đạt một cơn cao trào nhẹ. Hậu huyệt nhanh chóng siết chặt hắn vài cái như cảnh cáo hắn không được phân tâm. Truy Phong lại lần nữa kìm nén cơn xuất tinh. Hậu huyệt lại siết chặt hắn mấy cái nữa. Cũng may lần này chỉ siết vài cái và không phun mật dịch.Thời điểm hiện tại tại Trùng Tinh số 35Bác Thiên đứng bất động, ánh mắt không rời khỏi Tái Duy. Hắn đứng đó, im lặng đến kỳ lạ. Từ khi Bác Thiên đưa ra yêu cầu gặp Trùng Vương, đã mấy giờ trôi qua. Xung quanh, máu từ xác các trưởng lão bị giết chảy ra, thấm dần xuống đất, đã bắt đầu khô lại. Nhưng Bác Thiên không dám lên tiếng thúc giục. Hắn chỉ có thể đứng thẳng lưng, cố giữ vẻ bình tĩnh, dù bên trong lòng ngổn ngang lo lắng.Tái Duy vẫn chưa nhận được bất kỳ hồi đáp nào từ Trùng Vương. Có lẽ bệ hạ không có ý định để tâm đến lời thỉnh cầu này. Nhưng tình huống lúc này khiến hắn lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, không thể quyết định.Đột nhiên, cơ thể Tái Duy nóng bừng lên. Một cơn kích thích từ sâu trong linh hồn trào ra khi Sean – Trùng Vương của hắn – đồng ý kết nối tinh thần. Nhưng ngay khi cơn phấn khích dâng trào, trong tâm thức Tái Duy vang lên một âm thanh kỳ lạ – một tiếng rên rỉ nhỏ nhưng quyến rũ đến mê hoặc:"Ưm~"Tiếng rên tuy nhỏ, nhưng trong kết nối tinh thần, âm thanh ấy như được khuếch đại vô hạn, vang vọng khắp tâm trí hắn. Đây là điều chưa từng xảy ra trước đây. Theo bản năng sinh học, Tái Duy không thể kiềm chế được, cơ thể hắn bất giác run rẩy, cao trào ngay tại chỗ.Bác Thiên đứng đối diện, ngạc nhiên quan sát. Hắn không hiểu tại sao vị Trùng tướng của tộc Rết lại đột ngột kẹp hai chân, tựa như cố che giấu điều gì. Trong bóng tối, Bác Thiên may mắn không nhìn thấy rõ dáng vẻ kỳ lạ này.Sean vừa mới tỉnh lại từ giấc ngủ sâu. Trong giấc ngủ ấy, cơ thể y đã tích tụ một khoái cảm khó diễn tả. Khi ý thức dần tỉnh táo, cảm giác khoái lạc ấy bỗng ập đến, bao trùm toàn bộ cơ thể. Sean rùng mình, một lần nữa đạt cao trào.Chính vào khoảnh khắc đó, y nhận được yêu cầu kết nối tinh thần từ Tái Duy. Sean thoáng nhớ lại, trước đây mỹ nhân từng có một thoáng suy nghĩ dâm dục không đứng đắn về cơ thể của vị Trùng tướng này. Có lẽ vì vậy, khi đạt cực khoái, Sean quyết định đồng ý kết nối với Tái Duy."Ah…" Sean khẽ thở ra một hơi. Âm thanh ấy cũng truyền đến tâm trí của Tái Duy.Tái Duy không biết bệ hạ đang làm gì, nhưng cảm giác được kết nối với y đã khiến hắn không dám thốt nên lời. Hắn chỉ đứng im, lặng lẽ chờ đợi cho đến khi từ phía bên kia, giọng nói của Trùng Vương truyền đến:"Chuyện gì?"Giọng nói của mỹ nhân, sau cơn cao trào, mang theo một sự mềm mại khó cưỡng. Tái Duy lập tức trấn tĩnh lại, vội vàng báo cáo mọi sự việc vừa xảy ra.Thông qua kết nối thị giác, Tái Duy chia sẻ tầm nhìn với Sean, ánh mắt y hướng về phía Bác Thiên – tên nửa người nửa thú đang cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng không giấu nổi sự căng thẳng, đầy bất lực.Người sói đen nửa người nửa thú? Sean nhướng mày. Bác Thiên lúc này chỉ mặc độc một chiếc quần. Lớp lông đen óng ánh của hắn phản chiếu dưới ánh lửa, những đường cơ bắp rắn chắc cùng dương vật ẩn hiện trong lớp vải đều khơi gợi hứng thú của Sean. Trước đây, y chưa từng thấy người nửa thú có gì hấp dẫn. Nhưng giờ đây, y lại cảm nhận được điều đó..Con sói đen nhỏ này thực sự khiến y hứng thú.Truy Phong nhìn những đường cong trắng xóa nhảy múa trong mắt Sean liền biết bệ hạ lúc này đang liên kết tinh thần với một Trùng tộc khác. Đột nhiên, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại một chút. Trùng tộc luôn cày cấy ở trong cơ thể mỹ nhân biết rõ cơ thể Sean hiện tại chưa đạt cao trào. Việc huyệt khẩu co rút lại chỉ có thể là do Sean nảy sinh hứng thú với Trùng tộc đang liên kết tinh thần với y.Tuy nhiên, điểm này Truy Phong đã hiểu lầm. Sean không chỉ luôn nảy sinh hứng thú với Tái Duy..Mà điều khiến y hứng thú lúc này không phải một Trùng tộc, mà là một người nửa thú."Rút ra đi." Sean mở mắt ra, ra lệnh. Truy Phong kìm nén cơn ghen tuông trong lòng, rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt. Tiểu huyệt hoàn toàn diễn trò trái ngược với chủ nhân. Khi dương vật sắp rời đi, nó vẫn giữ chặt như muốn cắn lấy quy đầu.Truy Phong đột ngột cắn vào đầu lưỡi mới
khống chế được bản thân không tiếp tục đâm vào.P/s : Lời của editor
Vì chuyện này không có văn án cũng thuộc thể loại H văn. Nên mình cũng chẳng biết viết 1 bài pr cho truyện sao cho hay nữa. Ai biết viết thì viết dưới cmt cho mình nha.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store