ZingTruyen.Store

Trong Sinh Thanh Liep Bao


Khoảng hai tháng nữa mùa mưa sẽ chấm dứt, thương tích trên người La Kiều cũng sắp lành hẳn. Thật không thể tưởng tượng được, vết thương đã từng làm hắn đi thôi cũng gặp khó khăn, vậy mà bây giờ, một chút dấu vết cũng không còn. Màu lông vàng nhạt bóng loáng, sạch sẽ như lúc ban đầu.

"Do ta là loại tiến hóa sao?"

La Kiều nằm trên bãi cỏ, nhìn hai nhóc con rượt đuổi lăn lộn, lắc lắc cái đuôi. La Thụy yếu hơn La Sâm, luôn bại trong tay ca ca mình, La Sâm nhấc người, nhóc đang bị đè liền chạy bắn đến bên người La Kiều, nằm sấp xuống, tùy ý La Kiều liếm trán cùng cái lỗ tai mình. Thoải mái đến độ rên hừ hừ trong cổ họng.

"Ba ba, hôm nay ăn cái gì?"

Đoạn thời gian La Kiều dưỡng thương. La Sâm và La Thụy luôn quấn lấy hắn. Thường xuyên dính lấy La Kiều, ngoan như hai con mèo nhà. La Kiều nghĩ tất cả biện pháp không để cho mình cùng con nhỏ đói bụng, nhưng bởi chủng loại con mồi bắt được có hạn, nên cũng hơi làm khó chuẩn ba ba. Ngoài vưu heo, cha con nhà báo ăn nhiều nhất chính là thỏ. Tuy rằng ăn cũng không tệ, nhưng mỗi khi nhìn bộ dáng hai nhóc kia nhìn đàn linh dương đến chảy cả nước dãi, lòng La Kiều chua xót không thôi.

La Kiều âm thầm hạ quyết tâm, chuyện đầu tiên sau khi khỏe lại, chính là cấp nhóc nhà mình một bữa linh dương gazelle đỡ thèm! Mà thực tế hắn cũng làm được, chỉ có điều không phải linh dương mà là một con khuyển linh. Đầu khuyển linh rất nhỏ, nhưng cũng nhét no bụng. Bởi tập tính sống nên loài này hiếm khi ra khỏi lùm cây, lại thường xuyên trốn trong mấy bụi keo, rất khó bị phát hiện, bất quá hương vị cũng được.

La Sâm cùng La Thụy lần đầu tiên nhìn thấy loại con mồi này, tò mò vây quanh khuyển linh khều khều đẩy đẩy, bất quá lòng hiếu kỳ của bọn nhỏ không kéo dài, nhét đầy bụng luôn là lựa chọn hàng đầu.

Hai tiểu liệp báo đã gần năm tháng tuổi, bộ dáng thập phần khỏe mạnh, răng nanh cũng ngày càng sắc bén, không cần La Kiều giúp xé con mồi mới có thể ăn. Ngẫu nhiên còn có thể truy đuổi một vài động vật nhỏ, tỷ như mấy con chó rừng luôn đi phía sau bọn họ chờ cơ hội kiếm ăn. Loại truy đuổi này vừa là trò chơi vừa để luyện tập săn bắt.

La Kiều ý thức được vấn đề giáo dục, phải tiến hành từ thuở còn non, hắn không có khả năng nuôi bọn nhóc cả đời. Nhìn chung, báo con đều do báo mẹ một mình nuôi nấng, loại tiến hóa cũng giống loại nguyên thủy, ước chừng trên dưới mười tám tháng đều rời khỏi mẹ, bắt đầu sống tự lập. Trước lúc đó, bọn nhóc phải học tất cả kiến thức cả về chủng loại con mồi có thể săn cùng kỹ xảo đi săn.

Với báo con, chúng không có khái niệm về kích cỡ con mồi, có một lần La Sâm còn chỉ vào một con ngựa vằn trưởng thành hỏi La Kiều có thể chộp tới ăn được không.

Ngông cuồng tự thân thay đổi tập tính một giống loài như La Kiều, tự nhận còn chưa có dã tâm cùng năng lực lớn như vậy. Hắn chỉ có thể thuận theo hoàn cảnh, cố hết sức vì bọn nhỏ lo lắng. Tuy rằng La Sâm cùng La Thụy do La Kiều nuôi lớn, hắn cũng không thể phá hư tập tính tự nhiên. Điều này không có ích lắm cho cuộc sống sau này của cả hai.

Mài mài móng vuốt, La Kiều biết thời gian mình có thể cùng hai tiểu liệp báo sống chung chỉ khoảng một năm nữa, điều này làm hắn có chút buồn bực.

Về phần vấn đề giáo dục tiểu liệp báo, phải lên kế hoạch cụ thể.

Phụ tử ba người ăn xong, La Kiều mang hai nhóc con đi tới cái ao gần đây uống nước. Liệp báo không cần uống nước mỗi ngày, vào mùa khô, có thể nhịn khát tới mười ngày. Nhưng phải ăn theo quy luật, vì cấu tạo cơ thể liệp báo toàn thân không có tí mỡ thừa, nếu vài ngày không ăn gì, có thể bị đói chết, ấu tể càng thêm yếu ớt. Đó là nguyên nhân tại sao La Kiều nghĩ tất cả biện pháp để hai thằng ku nhà mình ăn no.

La Sâm cùng La Thụy toàn tâm toàn ý tín nhiệm La Kiều, chỉ cần còn ở bên ba ba, hai tiểu liệp báo có thể chơi đùa không hề cố kỵ. Bọn nhóc phát hiện trong bụi cỏ có một con mèo cỏ Châu Phi đang rình bắt chuột đồng, lập tức hưng trí bừng bừng vọt qua. Liệp báo năm tháng tuổi chỉ bự bằng một con mèo cỏ trưởng thành, trên thực tế, nếu tỉ mỉ so sánh, thì mèo trưởng thành lớn hơn hai tiểu liệp báo một chút, nhưng hai anh em không biết sẽ gặp nguy hiểm, cho đến khi bị con mèo cào rách cái mũi, hai nhóc mới sợ tới mức chạy ngay về bên người La Kiều.

La Kiều bất đắc dĩ thở dài, miêu kia duy trì tư thế cong người, xù lông, bày ra bộ dạng uy hiếp về phía La Kiều. Thấy La Kiều không có ý định công kích, mới xoay người chạy vào trong bụi cỏ.

"Ba ba..."

La Thụy lấy lòng cọ cằm La Kiều, La Sâm cũng ý thức được hình như mình đã gây họa, đứng ở một bên không dám lên tiếng.

La Kiều vốn không định trách bọn nhỏ, chuyện này đều do bản năng truy bắt của liệp báo. Nhưng hắn phải dạy cho hai thằng ku này hiểu được, cái gì có thể trêu chọc, cái gì không thể, một khi chọc nhằm loại phiền toái không thể vứt xuống, có thể trả giá bằng sinh mệnh.

Nói tóm lại, kinh nghiệm cho thấy phải chọn quả hồng nhuyễn mà niết. [A.k.a. Ăn hiếp kẻ yếuヽ(#'Д')ノ, nhún nhường người mạnh (シ_ _)シ, thượng đội hạ đạp ヾ(*⌒ヮ⌒*)ゞ, gió chiều nào xoay chiều đó... Hắc hắc.]

"Được rồi, ba ba không sinh khí."

La Kiều bảo hai tiểu liệp báo đi theo mình, bắt đầu tiết học thứ nhất.

"Hai đứa, hôm nay những điều ba ba dạy, các ngươi nên lắng tai nghe, hiểu chưa?"

"Đã hiểu!"

La Sâm cùng La Thụy nhu thuận đi theo phía sau La Kiều, La Kiều vì bọn nhỏ giảng giải từng loại động vật gặp được. Bây giờ là mùa mưa, cây cỏ động vật tràn ngập thảo nguyên, điều này làm chương trình dạy học của La Kiều phi thường thuận lợi.

"Nhớ kỹ, con mồi của chúng ta, bình thường đều là linh dương gazelle cùng khuyển linh, nhất là những con có hình thể nhỏ như linh dương, còn có một vài loài thực vật và con non một số loài. Đừng trêu vào linh dương đầu bò trưởng thành và linh dương lớn các loại, nhất là hắc ban linh. Ưu thế của chúng ta là tốc độ chứ không phải là sức mạnh, cùng linh dương đầu bò hay ngựa vằn đấu sức, là chuyện của sư tử..."

La Kiều từng chút giảng giải cho hai con trai, ngẫu nhiên tiểu liệp báo sẽ đưa ra một ít vấn đề, La Kiều chưa từng biểu hiện mất kiên nhẫn.

"Ba ba, trứng đà điểu!"

La Sâm phát hiện một tổ đà điểu, bên trong có hơn mười quả. La Kiều vừa định kêu La Sâm quay lại, không ngờ một con đà điểu đực cao lớn đã thay thế công việc của hắn.

La Sâm bị đà điểu làm cho hoảng sợ, La Kiều chỉ có thể xông lên phân tán lực chú ý của đà điểu, sau đó mang theo La Sâm cùng La Thụy né ra xa, tránh lại chọc giận đà điểu ba ba.

"Điều quan trọng, không cần đụng tới đà điểu trưởng thành, bọn chúng không phải là thứ ăn được!"

"Nhưng trứng đà điểu..."

"Đôi khi trứng đà điểu có thể bị bố mẹ vứt bỏ, nhưng chỗ này tập hợp nhiều tổ trứng, nhất định có hơn năm con đà điểu đực bảo hộ, các ngươi phải nhớ lời ba ba. Vừa mới cũng nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không thể trêu vào, hiểu chưa?"

Hai tiểu liệp báo gật gật đầu, La Kiều thở phào một cái, quả nhiên, bé ngoan luôn làm người ta thương mà.

Hắn nhớ rõ liệp báo mẹ sẽ bắt một vài ấu tể giúp con mình tập đi săn, loại huấn luyện này bắt đầu khi con non khoảng mấy tháng tuổi nhỉ?

La Kiều nghĩ mãi cũng không ra, trí nhớ có chút mơ hồ, là sáu hay là tám tháng, có thể là mười tháng chăng? Hoặc là lại lớn hơn một chút?

La Kiều không biết chính xác, thế nên quyết định sẽ bắt đầu từ ngày mai!

Vì vậy hôm sau, La Kiều bắt sống một con trừng linh chưa đến hai tuần tuổi. Hai tiểu liệp báo thành công đuổi theo trừng linh, sử dụng móng vuốt vồ mồi, khi La Kiều cho rằng bọn nhỏ sẽ cắn cổ con vật, thì La Sâm cùng La Thụy chia ra chạy tới định ngậm hai tảng đá, La Sâm còn muốn dùng chân trước cầm lên đập đầu tiểu trừng linh!

"Con trai, ngươi đang làm gì đó? Sao không cắn chết nó?"

"Ba ba đã dùng cách này giết chết đại gia hỏa kia!"

La Sâm ưỡn bộn ngực nhỏ, nghiêm trang nói, mà La Thụy còn đang cùng tảng đá phân cao thấp, thực tế chứng minh, tiểu liệp báo chưa biến hóa, căn bản không cách nào dùng hai trảo trước cầm cục đá lên nga.

Được rồi, La Kiều dở khóc dở cười không biết nên vui với sự quan sát nhạy bén cùng năng lực học tập sâu sắc, hay nên vì bọn nhỏ mà lo lắng. Đúng là hắn dùng phương thức này để bắt một số con mồi lớn, nhưng lúc săn trừng linh, đều là cắn cổ mà!

"Có sao?"

La Sâm cùng La Thụy quay đầu nhìn nhau, đồng thời lệch đầu suy nghĩ.

La Kiều bất đắc dĩ ngẩng đầu hỏi thiên không, giáo dục, con dường dài đầy gian truân và khổ ải. Các con, ba ba cảm thấy áp lực đè nặng a...

Ba ba phiền não không chỉ mỗi mình La Kiều.

Giờ phút này hùng sư Oroz, cũng đang cáu kỉnh.

Sư đàn Oroz có mười hai mẫu sư trưởng thành cường tráng, các nàng đều là vợ của Oroz. Trong mùa mưa này, sư đàn có thêm gần hai mươi tiểu sư tử. Mặc dù một phần trong số chúng sống không quá một tuổi, nhưng nhiều tiểu sư tử như vậy, vẫn làm cho hùng sư thập phần đau đầu.

Sư tử con mê nháo, nhóm mẫu sư lại luôn sủng nịch vô điều kiện. Nhất là đã thăng cấp đến chức tổ mẫu như Valentina, nàng cơ hồ cũng không đối nhóm nhóc con kia sinh khí.

Oroz hiện tại thầm nghĩ hảo hảo ngủ trưa một giấc, mà không phải cùng chơi đùa với mấy nhãi con phiền phức kia!

Bản thân Oroz vốn không nhiều kiên nhẫn, hắn am hiểu nhất là chuyện đánh nhau cùng thủ vệ lãnh địa, chứ có phải làm bảo mẫu đâu! Một khi tiểu sư tử chọc tới Oroz, hắn chắc chắn sẽ nhe răng, trợn mắt, cho tiểu tử kia một lời cảnh báo, chẳng cần biết bọn nhỏ là con mình. Nhưng từ đằng sau, nhóm mẫu sư ngày xưa luôn phục tùng, lúc này lại rống giận, thậm chí đôi khi còn vã cho hắn một bợp tai. Tuy không vươn móng vuốt, nhưng bị nữ nhân tát, có ảnh hưởng nghiêm trọng đến tôn nghiêm nam tử hán!

Oroz tôn trọng nguyên tắc nam không đánh nữ, bị nhóm mẫu sư tống cổ khỏi nhà. Nước mắt lưng tròng nhớ lại chỉ mấy tháng trước thôi, mấy mẫu sư còn bày ra bộ dáng phong tình vạn chủng trước mặt mình.

Cho dù là sư vương, cũng không tránh được vận mệnh ràng buộc.

Oroz nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng thập phần bất đắc dĩ. Hắn đành rời khỏi chỗ sư đàn ở vị trí trung tâm, bắt đầu đi tuần tra lãnh địa. Cũng không ngờ, vừa vặn gặp phải La Kiều cùng hai con trai.

***********

*Khuyển linh 犬羚 Günther Dik-Dik (Madoqua guentheri) là một loài linh dương nhỏ được tìm thấy ở Đông Phi. Nó nặng đến 3-5 kg khi phát triển đầy đủ, có một bộ lông màu vàng - xám đến nâu đỏ. Đuôi ngắn (3-5 cm) và sừng (9,8 cm). Được tìm thấy ở Ethiopia, Kenya, Somalia, Sudan và Uganda.

*Chuột đồng châu phi 田鼠

* Mèo đồng cỏ châu Phi 薮猫 tẩu miêu, tên tiếng Anh serval là một loài mèo hoang châu Phi cỡ vừa. Các nghiên cứu ADN cho thấy rằng nó có quan hệ gần với beo vàng châu Phi.

*Hắc ban linh 黑斑羚 tên tiếng anh impala (Tên khoa học Aepyceros melampus) một loài lnh dương Châu Phi cao từ 75 đến 95 cm nặng khoảng 40 - 60 kg


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store