Freud Thân Yêu_Cửu Nguyệt Hi
Ngôn Cách-Chân Ý1. Trên đời này, anh chỉ thích hai thứ: bầu trời đầy sao và Chân Ý. Một thứ bởi vì em. Một thứ chính là em.2. Tám năm chia xa, nay gần trong gang tấc, thế nhưng thậm chí anh còn không có dũng khí quay đầu lại nhìn cô.3. Anh ấy luôn biết rằng tớ sẽ đứng nguyên tại chỗ nhìn anh ấy, hơn nữa lần nào anh ấy cũng quay đầu, lần nào cũng vậy.4. Thời gian là tĩnh, thứ lưu động là con người.5. Chân Ý, sau này đừng để đàn ông khác chạm vào em nữa, anh sẽ không vui.6. Ngôn Cách, là ai đã nói, nếu muốn anh yêu em thì hãy làm anh cười. Vì thế, em đã làm rất nhiều chuyện để anh được vui và nở nụ cười. Nhưng khi anh cười rồi thì rõ ràng em lại yêu anh lần nữa.7. Anh sẽ yêu em bằng linh hồn tinh khiết thuần túy hơn bất cứ ai. Bởi vì, mười hai năm trước, em đã nắm tay anh không chịu buông, thì lần này hãy để anh dùng cả đời bảo vệ em.8. Ngôn Cách, em yêu anh, không quan tâm đến cái giá phải trả. Em sẽ không lựa chọn lãng quên anh, Ngôn Cách à. Quên anh, chẳng khác nào quên mất chính bản thân em.9. Ngôn Cách, không sao, anh không cần áp lực đâu, là em thích anh, mình em cố gắng là được rồi... Anh không yêu em nếu vậy thì em yêu anh gấp đôi nhé. Tình yêu của anh nếu ít ỏi thì em sẽ yêu anh nhiều hơn một chút, cống hiến nhiều hơn một chút.Cả đời có là gì đâu? Ngôn Cách, nếu anh có thể sống một vạn năm, em cũng sẽ thích anh một vạn năm.10. "Tình yêu trong mắt em không phải thứ tình cảm vấn vương đơn thuần mà là tình yêu vợ chồng. Tình yêu vợ chồng, đêm chung chăn gối. Ngôn Cách, anh cho rằng tình yêu vợ chồng là gì?""Anh cho rằng tình yêu vợ chồng chính là tin em, kính em, bảo vệ em và che chở cho em."11. Ngôn Cách, anh có cô độc không? Ngôn Cách, đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh. Như vậy anh sẽ không phải cô độc nữa...12. "Thật kỳ lạ... Chỉ cần nhìn anh thôi em cũng thấy hạnh phúc.""Thật trùng hợp. Anh cũng vậy."13. "Ngôn Cách, em muốn làm cho anh vui vẻ. Cuộc đời dài đằng đẵng, phải sống nhiều năm đến thế, một mình không cô đơn ư? Ngày nào cũng vậy, một mình lái xe đến bệnh viện, một mình trở về nhà, không ai nói lời thật lòng với anh, anh cũng không để bất cứ ai bước vào trái tim mình. Như vậy không cô đơn sao?" Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, mỉm cười: "Anh như vậy em sẽ đau lòng, vì vậy, dù thế nào đi nữa, em cũng không buông tay đâu."14. Ngôn Cách, chuyện em tự hào nhất trong đời là ở những năm tháng tuổi hoa ngây ngô tươi đẹp nhất, ở độ tuổi dám dũng cảm quên mình vì tình yêu, em đã yêu anh không màng danh lợi, phớt lờ hiện thực, trong sáng không chút vẩn đục và cũng đã bất chấp hết thảy theo đuổi anh. Tuổi hoa tươi đẹp nhất trong đời đã dành trọn để yêu anh, cùng anh trải qua độ tuổi ngây thơ nhất. Thật đáng giá biết bao.15. Lúc tạnh mưa, Ngôn Cách nói: "Ngôn Hủ, anh gặp được một cô bé, cô ấy từ trên trời rơi xuống, như một vầng thái dương rực rỡ."16. "Thỉnh thoảng em nói dối anh, có phải anh đều nhận ra không?""Thỉnh thoảng? Là thường xuyên.""...""Ngượng gì chứ? Anh không để bụng đâu. Em thích nói dối, anh thích phối hợp, vậy là được rồi."17. Có biết tại sao sau khi chúng ta bên nhau rồi nhưng ngày nào em cũng yêu hết mình như vậy không? Bởi vì em cảm thấy, ngày mai chưa chắc sẽ đến với bất cứ ai, tạm biệt có lẽ sẽ không bao giờ gặp lại, xoay người có lẽ sẽ không bao giờ quay đầu lại nữa.18. Rất nhiều chuyện đã rơi vào quên lãng, đã chìm vào mông lung. Em chỉ nhớ rằng mình đã từng rất yêu anh.19. Hôm nay Chân Ý không về...20. Hôm nay mình gặp một cô bé, cô ấy xuất hiện bất thình lình, như vầng thái dương rực rỡ... Hôm nay gặp được Chân Ý.21. Bởi vì là Chân Ý, nên mỗi giọt nước mắt đều rất quý giá, từng giọt từng giọt, vô cùng quý giá.22. Có được là may mắn của tôi, mất đi là số mệnh của tôi.23. Tôi ở bên ai chỉ vì thích chứ không phải vì lòng hâm mộ của người khác. Tôi yêu đương không phải để người khác nhìn. Rất nhiều phụ nữ không phân biệt nổi thứ mình thích là hào quang hay con người, nhưng tôi không phải vậy.24. "Người thương tổn anh sâu đậm nhất và người anh yêu thương nhất cùng sống trong một cơ thể cũng không sao ư?""Không sao. Bởi vì có lòng tốt của cô ấy, sự xấu xa của cô ấy không là gì cả, không đáng để nhắc tới."25. Cô có thể tưởng tượng ra trạng thái của Ngôn Cách khi viết nhật ký lần đầu. Anh nhốt mình trong thế giới tăm tối và tĩnh lặng của bản thân mà không cảm thấy cô đơn. Cho đến ngày có một cô bé xuất hiện bất thình lình... Anh đã nhìn thấy thế giới này. Trong thế giới ấy chỉ có mình cô.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store