Transfic Yoonmin You Got Daddy Issues
Khi yoongi đi làm thì mọi thứ trông có vẻ dễ dàng hơn. yoongi chìm đắm trong công việc, cuối cùng anh cũng có thể hoàn thành bài hát đó. hiện tại thì những tiếng đàn violin đã được thêm vào phân đoạn chuyển tiếp, anh tự thuyết phục bản thân rằng mình không làm điều đó chỉ bởi vì jimin thích đàn violon.
namjoon và hoseok làm việc trong mv mới của jin, đương nhiên là không có sói, và yoongi biết nó sẽ đem đến những điều tốt đẹp.
nhưng mỗi khi về đến nhà, lần nào anh cũng nhìn xung quanh và thề rằng anh vẫn có thể ngửi thấy mùi dầu gội dừa của jimin, hay mùi thơm của loại kem dưỡng đắt tiền mà cậu ấy dùng để thoa lên làn da của mình.
"nó có vụn vàng bên trong đó." jimin đã thuyết phục yoongi mua cho cậu loại kem dưỡng da đó bằng cách bảo "nó giống như việc anh thích em như thích vàng vậy đó."
có hai chiếc gối được đặt ở một góc của chiếc ghế sofa vì jimin thường ngủ quên ở đó trong khi họ đang xem bất cứ bộ phim nào và yoongi không đủ can đảm để cất chúng đi.
vẫn còn trà trong tủ mặc dù anh không hề uống chúng.có một chiếc áo len màu hồng trên chiếc ghế bành được đặt trong phòng ngủ của yoongi, chiếc áo mà mà jimin đã để quên ở đó và yoongi không thể tự đặt nó trở lại tủ quần áo của cậu.
chết tiệt, yoongi vẫn không thể tìm thấy đủ sự can đảm để bước vào phòng của jimin. anh đã thử một lần, nhưng ngay khi mở cửa, chết tiệt, anh dường như có thể nhìn thấy jimin đang ở trong đó, cậu cuộn tròn trên giường với nụ cười toe toét như quỷ trên khuôn mặt và chỉ điều đó thôi cũng khiến trái tim anh suýt nữa lại tan nát.
hoseok dường như cảm thấy có gì đó không ổn bởi vì yoongi rủ cậu đi uống cà phê cùng nhau vào cuối tuần.
bọn họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ gần trường quay và hoseok đã đến đó.
"có chuyện gì xảy ra hả hyung?" hoseok hỏi yoongi từ phía sau tách cappuccino của anh "gần đây anh thật sự rất kỳ lạ."
yoongi cố mỉm cười và lắc đầu "không, hobi, anh chỉ mệt thôi."
hoseok gật đầu và đặt cốc cà phê xuống "đừng nói dối em, yoongi. nghe này, nếu em không nghĩ rằng điều đó là không thể thì em đã nói rằng anh đang thất tình hoặc đại loại như vậy đó."yoongi im lặng nhìn cốc cà phê của mình lâu hơn bình thường một chút và mắt hoseok mở to như mặt trăng "đcm, không đời nào."
yoongi cau mày nhìn cậu "sao trông em có vẻ ngạc nhiên thế? anh là một con người, em biết không? anh cũng biết thất tình chứ?"
hoseok lo lắng mỉm cười và gãi gãi gáy, cậu ngồi phịch xuống ghế "không, tất nhiên, chỉ là- em không hề mong đợi điều đó."
yoongi ậm ừ "ừ, anh cũng vậy."
hoseok cắn môi dưới và chống khuỷu tay lên bàn, cậu siết chặt cổ tay yoongi "em xin lỗi, hyung. chuyện đã xảy ra như thế nào? đó có phải là người em biết hay-"
"đó là em họ của jin hyung""đợi đã-""và anh là sugar daddy của em ấy""duma cailon gì vậy anh?""sau đó, anh muốn nhiều hơn thế nữa nhưng cậu ấy không thể"
"chết tiệt, anh có thể im lặng một lúc được không?!" hoseok hét lên, những người ngồi ở bàn bên cạnh nhìn họ một lúc.yoongi nhấp một ngụm cà phê "đừng có mà la hét.""anh là sugar daddy của jimin hả?!" hoseok rít lên "nó giống như là, chúng ta đang nói về cùng một jiminn ở đây sao? em họ quý giá của jin hyung, jimin? jiminie quý giá với mái tóc hồng và đôi mắt biết cười?"
"em có biết một jimin nào khác phù hợp với những gì anh tả không?" yoongi càu nhàu, nhìn xuống cốc của mình và gõ móng tay cùn vào nó "phải, là em ấy"
hoseok chế giễu "chết tiệt. anh là đồ ngốc."
"cảm ơn!""jin hyung sẽ giết anh nếu anh ấy phát hiện""đó là lý do tại sao anh ấy sẽ không phát hiện ra." yoongi ngước nhìn hoseok và nhướng mày phải không, hobie?"hoseok chỉ tay vào anh, nheo mắt "đừng dùng biệt danh dễ thương của em như một lời đe dọa. nhưng vâng, chắc chắn rồi, môi em đã bị bịt kín. mắt hoseok dịu lại và anh hít một hơi thật sâu "em xin lỗi về chuyện của jimin, hyung. thật sự."
yoongi khẽ mỉm cười với hoseok "ừ, anh cũng vậy."
phải mất một tuần để quyết định rằng đã đến lúc kết thúc cái địa ngục này.
yoongi đang ở trong phòng thu của mình, viết ra một số lời bài hát mà anh đã nghĩ ra trên đường đi làm, hoseok đeo tai nghe ngồi cạnh anh, nghe bản demo mà một nhà sản xuất trẻ mới gửi cho họ, thì đột nhiên cánh cửa bật mở và kim seokjin đứng đó trong bộ trang phục toàn màu hồng với ánh mắt chết chóc.
yoongi nuốt nước bọt "ôi chết tiệt."
"mày." jin tiến lên một bước và yoongi nhảy khỏi ghế và di chuyển nó trước mặt anh như một lá chắn "anh sắp giết mày, min yoongi."
namjoon cũng xuất hiện ở cửa, mặt đỏ bừng, hơi thở hổn hển và anh ngay lập tức nắm lấy tay jin, ôm anh ấy vào ngực mình "yoongi-hyung, chạy đi!"
"buông anh ra, đồ quái vật cao lớn!" jin hét lên, vùng vẫy khỏi tay namjoon "anh có một thứ khốn nạn để giết!"
hoseok vẫn chưa rời khỏi ghế, nhìn chằm chằm vào khung cảnh đó và trông có vẻ hơi thích thú. yoongi nghĩ anh sẽ đá một phát vào mông hoseok vào lúc khác."anh không thể giết em!" yoongi vặn lại "em là nhà sản xuất của anh đó!"
"vậy thì anh sẽ nhét một cây xương rồng vào lỗ đít mày!" jin gầm gừ và, thành thật mà nói, nếu không có chiếc quần yếm màu hồng mà anh ấy đang mặc,yoongi sẽ tè ra quần mất "mày đang nghĩ cái quái gì thế hả?! là jimin đó, chết tiệt!"
yoongi nhăn mặt "em biết, em xin lỗi, em chỉ-"
"cái gì?! mày chỉ cái gì?!"
"jin-hyung, xin hãy bình tĩnh lại." namjoon cố gắng thuyết phục nhưng jin không nghe.
"mày đã làm tan nát trái tim em họ của anh, nên bây giờ anh sẽ bẻ gãy chân mày!"
yoongi đặt chiếc ghế xuống, khuôn mặt cau có "đợi đã, em đã làm gì cơ? cậu ấy là người rời đi, không phải em, anh đang nói về cái gì vậy?
jin ngừng vặn vẹo trong vòng tay của nnamjoon và nheo mắt "Ý mày là em ấy bỏ đi? mày đã nói với em ấy rằng mày không muốn em ấy nữa cơ mà."
"không, nó phức tạp hơn thế, đó là cả một câu chuyện dài."
"yoongi, tin anh đi, anh biết chuyện mà."jin tặc lưỡi "cái gì, em thực sự nghĩ rằng anh sẽ không để ý khi jimin đột nhiên bắt đầu mặc gucci sao? nghiêm túc mà nói, có lần em ấy đi một đôi giày đắt hơn một nửa giá trị thị trường ngôi nhà của anh."
yoongi chậm rãi gật đầu "ừ, em đã bảo em ấy nói nhỏ thôi, em ấy có sở thích đắt tiền mà."
hoseok cau mày "điều đó nghe có vẻ khiêu dâm kinh khủng."
"hoseok, câm mồm lại đi? làm ơn?" yoongi thở dài và quay lại nhìn jin "chà, nếu anh biết toàn bộ câu chuyện thì anh cũng nên biết em ấy là người đã bỏ rơi em, nên-"
"không, chuyện đó- nghiêm túc đó, namjoon, thả anh ra-" jin trừng mắt nhìn namjoon cho đến khi namjoon bỏ cuộc và thả jin ra "em ấy nói với anh là em không muốn em ấy nữa! điều đó không biết bắt đầu từ đâu, nhưng mà em nói với em ấy như vậy đó! em thực sự đã nói với em họ của annh rằng em không muốn em ấy nữa, cái mẹ gì vậy, em có bị mù hay-, giữ anh lại đi namjoon."
namjoon đảo mắt và quay lại việc ngăn cản jin giết người.
nhưng lúc này yoongi không nói nên lời, cố gắng hiểu những gì jin đang nói với anh "mọi chuyện không diễn ra như vậy. em đã nói với em ấy rằng em không muốn em ấy là một sugar baby nữa.."
"ừ, không có nói gì đâu." jin chế giễu "nhưng hóa ra là em quá gàn dở hoặc là em là thằng ngốc bởi vì jimin yêu em và em chỉ ném em ấy sang một bên khi em chán."
yoongi chớp mắt "jimin gì cơ?"
hoseok há hốc mồm "thật là một diễn biến bất ngờ!"
"em thực sự không biết à?" jin hỏi yoongi và anh chỉ lặng lẽ lắc đầu.
"em-" yoongi nuốt nước bọt "em đã nói với jimin rằng em không thể làm việc này nữa. tất cả những thứ như sugar daddy hay đại loại như vậy, bởi vì em muốn nhiều hơn nữa. em muốn em ấy, em-"
"em yêu em ấy." đôi mắt của Jin mở to "ồ chết tiệt. em yêu em ấy. em ấy nghĩ- khi em nói với em ấy điều đó, em ấy nghĩ rằng em đã chán em ấy rồi.
"em thật sự không có.""em ấy nghĩ đó là do chiếc Tesla hay gì đó?"
"ôi chúa tôi ơi" yoongi rên rỉ "em thật sự không quan tâm đến cái xe chết tiệt đó!"hoseok vỗ tay và mọi sự chú ý chuyển sang cậu - người đang nhìn yoongi với một nụ cười thật tươi "em cảm thấy như anh đang bỏ lỡ một điểm quan trọng trong tất cả những điều này."
"anh?""em ấy yêu anh. anh yêu em ấy. hoseok ra hiệu điên cuồng trong không trung "vậy đi làm tình hay gì đi?"
yoongi cau mày rồi anh thở hổn hển "chết tiệt, em nói đúng. anh cần nói chuyện với em ấy."
"đúng, em nên làm vậy!" jin hét lên và cuối cùng cũng thoát khỏi vòng kìm kẹp chết chóc của namjoon, anh lục trong túi áo khoác và lấy ra một chùm chìa khóa, ném chúng vào ngực yoongi. chìa khóa rơi xuống đất một cách buồn bã, jin nhìn chằm chằm vào nó trong một giây trước khi anh bước đến, nhặt chúng lên và quay trở lại vị trí cũ "được rồi, bây giờ anh sẽ ném nó một lần nữa và em sẽ bắt lấy chúng."
yoongi gật đầu. jin ném chìa khóa và lần này yoongi bắt được chúng.
"em đến chỗ em ấy đi, yoongi!" jin hét lên một lần nữa "lấy xe của anh mà đi!"
yoongi nhìn chằm chằm vào chùm chìa khóa "hyung, em có xe."
jin xì một tiếng "được rồi, nghe này, anh chỉ muốn thực hiện cảnh đó giống như trong phim, trong đó nhân vật phụ giúp nhân vật chính bằng cách đưa cho anh ấy chiếc xe của mình hoặc thứ gì đó, chỉ cần anh hài là được."
yoongi đảo mắt, nhét chùm chìa khóa vào ngực jin và chạy ra khỏi phòng thu, phớt lờ chuỗi lời chửi rủa và than vãn của jin về việc bọn trẻ không biết tôn trọng là gì cả.
namjoon và hoseok làm việc trong mv mới của jin, đương nhiên là không có sói, và yoongi biết nó sẽ đem đến những điều tốt đẹp.
nhưng mỗi khi về đến nhà, lần nào anh cũng nhìn xung quanh và thề rằng anh vẫn có thể ngửi thấy mùi dầu gội dừa của jimin, hay mùi thơm của loại kem dưỡng đắt tiền mà cậu ấy dùng để thoa lên làn da của mình.
"nó có vụn vàng bên trong đó." jimin đã thuyết phục yoongi mua cho cậu loại kem dưỡng da đó bằng cách bảo "nó giống như việc anh thích em như thích vàng vậy đó."
có hai chiếc gối được đặt ở một góc của chiếc ghế sofa vì jimin thường ngủ quên ở đó trong khi họ đang xem bất cứ bộ phim nào và yoongi không đủ can đảm để cất chúng đi.
vẫn còn trà trong tủ mặc dù anh không hề uống chúng.có một chiếc áo len màu hồng trên chiếc ghế bành được đặt trong phòng ngủ của yoongi, chiếc áo mà mà jimin đã để quên ở đó và yoongi không thể tự đặt nó trở lại tủ quần áo của cậu.
chết tiệt, yoongi vẫn không thể tìm thấy đủ sự can đảm để bước vào phòng của jimin. anh đã thử một lần, nhưng ngay khi mở cửa, chết tiệt, anh dường như có thể nhìn thấy jimin đang ở trong đó, cậu cuộn tròn trên giường với nụ cười toe toét như quỷ trên khuôn mặt và chỉ điều đó thôi cũng khiến trái tim anh suýt nữa lại tan nát.
hoseok dường như cảm thấy có gì đó không ổn bởi vì yoongi rủ cậu đi uống cà phê cùng nhau vào cuối tuần.
bọn họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ gần trường quay và hoseok đã đến đó.
"có chuyện gì xảy ra hả hyung?" hoseok hỏi yoongi từ phía sau tách cappuccino của anh "gần đây anh thật sự rất kỳ lạ."
yoongi cố mỉm cười và lắc đầu "không, hobi, anh chỉ mệt thôi."
hoseok gật đầu và đặt cốc cà phê xuống "đừng nói dối em, yoongi. nghe này, nếu em không nghĩ rằng điều đó là không thể thì em đã nói rằng anh đang thất tình hoặc đại loại như vậy đó."yoongi im lặng nhìn cốc cà phê của mình lâu hơn bình thường một chút và mắt hoseok mở to như mặt trăng "đcm, không đời nào."
yoongi cau mày nhìn cậu "sao trông em có vẻ ngạc nhiên thế? anh là một con người, em biết không? anh cũng biết thất tình chứ?"
hoseok lo lắng mỉm cười và gãi gãi gáy, cậu ngồi phịch xuống ghế "không, tất nhiên, chỉ là- em không hề mong đợi điều đó."
yoongi ậm ừ "ừ, anh cũng vậy."
hoseok cắn môi dưới và chống khuỷu tay lên bàn, cậu siết chặt cổ tay yoongi "em xin lỗi, hyung. chuyện đã xảy ra như thế nào? đó có phải là người em biết hay-"
"đó là em họ của jin hyung""đợi đã-""và anh là sugar daddy của em ấy""duma cailon gì vậy anh?""sau đó, anh muốn nhiều hơn thế nữa nhưng cậu ấy không thể"
"chết tiệt, anh có thể im lặng một lúc được không?!" hoseok hét lên, những người ngồi ở bàn bên cạnh nhìn họ một lúc.yoongi nhấp một ngụm cà phê "đừng có mà la hét.""anh là sugar daddy của jimin hả?!" hoseok rít lên "nó giống như là, chúng ta đang nói về cùng một jiminn ở đây sao? em họ quý giá của jin hyung, jimin? jiminie quý giá với mái tóc hồng và đôi mắt biết cười?"
"em có biết một jimin nào khác phù hợp với những gì anh tả không?" yoongi càu nhàu, nhìn xuống cốc của mình và gõ móng tay cùn vào nó "phải, là em ấy"
hoseok chế giễu "chết tiệt. anh là đồ ngốc."
"cảm ơn!""jin hyung sẽ giết anh nếu anh ấy phát hiện""đó là lý do tại sao anh ấy sẽ không phát hiện ra." yoongi ngước nhìn hoseok và nhướng mày phải không, hobie?"hoseok chỉ tay vào anh, nheo mắt "đừng dùng biệt danh dễ thương của em như một lời đe dọa. nhưng vâng, chắc chắn rồi, môi em đã bị bịt kín. mắt hoseok dịu lại và anh hít một hơi thật sâu "em xin lỗi về chuyện của jimin, hyung. thật sự."
yoongi khẽ mỉm cười với hoseok "ừ, anh cũng vậy."
phải mất một tuần để quyết định rằng đã đến lúc kết thúc cái địa ngục này.
yoongi đang ở trong phòng thu của mình, viết ra một số lời bài hát mà anh đã nghĩ ra trên đường đi làm, hoseok đeo tai nghe ngồi cạnh anh, nghe bản demo mà một nhà sản xuất trẻ mới gửi cho họ, thì đột nhiên cánh cửa bật mở và kim seokjin đứng đó trong bộ trang phục toàn màu hồng với ánh mắt chết chóc.
yoongi nuốt nước bọt "ôi chết tiệt."
"mày." jin tiến lên một bước và yoongi nhảy khỏi ghế và di chuyển nó trước mặt anh như một lá chắn "anh sắp giết mày, min yoongi."
namjoon cũng xuất hiện ở cửa, mặt đỏ bừng, hơi thở hổn hển và anh ngay lập tức nắm lấy tay jin, ôm anh ấy vào ngực mình "yoongi-hyung, chạy đi!"
"buông anh ra, đồ quái vật cao lớn!" jin hét lên, vùng vẫy khỏi tay namjoon "anh có một thứ khốn nạn để giết!"
hoseok vẫn chưa rời khỏi ghế, nhìn chằm chằm vào khung cảnh đó và trông có vẻ hơi thích thú. yoongi nghĩ anh sẽ đá một phát vào mông hoseok vào lúc khác."anh không thể giết em!" yoongi vặn lại "em là nhà sản xuất của anh đó!"
"vậy thì anh sẽ nhét một cây xương rồng vào lỗ đít mày!" jin gầm gừ và, thành thật mà nói, nếu không có chiếc quần yếm màu hồng mà anh ấy đang mặc,yoongi sẽ tè ra quần mất "mày đang nghĩ cái quái gì thế hả?! là jimin đó, chết tiệt!"
yoongi nhăn mặt "em biết, em xin lỗi, em chỉ-"
"cái gì?! mày chỉ cái gì?!"
"jin-hyung, xin hãy bình tĩnh lại." namjoon cố gắng thuyết phục nhưng jin không nghe.
"mày đã làm tan nát trái tim em họ của anh, nên bây giờ anh sẽ bẻ gãy chân mày!"
yoongi đặt chiếc ghế xuống, khuôn mặt cau có "đợi đã, em đã làm gì cơ? cậu ấy là người rời đi, không phải em, anh đang nói về cái gì vậy?
jin ngừng vặn vẹo trong vòng tay của nnamjoon và nheo mắt "Ý mày là em ấy bỏ đi? mày đã nói với em ấy rằng mày không muốn em ấy nữa cơ mà."
"không, nó phức tạp hơn thế, đó là cả một câu chuyện dài."
"yoongi, tin anh đi, anh biết chuyện mà."jin tặc lưỡi "cái gì, em thực sự nghĩ rằng anh sẽ không để ý khi jimin đột nhiên bắt đầu mặc gucci sao? nghiêm túc mà nói, có lần em ấy đi một đôi giày đắt hơn một nửa giá trị thị trường ngôi nhà của anh."
yoongi chậm rãi gật đầu "ừ, em đã bảo em ấy nói nhỏ thôi, em ấy có sở thích đắt tiền mà."
hoseok cau mày "điều đó nghe có vẻ khiêu dâm kinh khủng."
"hoseok, câm mồm lại đi? làm ơn?" yoongi thở dài và quay lại nhìn jin "chà, nếu anh biết toàn bộ câu chuyện thì anh cũng nên biết em ấy là người đã bỏ rơi em, nên-"
"không, chuyện đó- nghiêm túc đó, namjoon, thả anh ra-" jin trừng mắt nhìn namjoon cho đến khi namjoon bỏ cuộc và thả jin ra "em ấy nói với anh là em không muốn em ấy nữa! điều đó không biết bắt đầu từ đâu, nhưng mà em nói với em ấy như vậy đó! em thực sự đã nói với em họ của annh rằng em không muốn em ấy nữa, cái mẹ gì vậy, em có bị mù hay-, giữ anh lại đi namjoon."
namjoon đảo mắt và quay lại việc ngăn cản jin giết người.
nhưng lúc này yoongi không nói nên lời, cố gắng hiểu những gì jin đang nói với anh "mọi chuyện không diễn ra như vậy. em đã nói với em ấy rằng em không muốn em ấy là một sugar baby nữa.."
"ừ, không có nói gì đâu." jin chế giễu "nhưng hóa ra là em quá gàn dở hoặc là em là thằng ngốc bởi vì jimin yêu em và em chỉ ném em ấy sang một bên khi em chán."
yoongi chớp mắt "jimin gì cơ?"
hoseok há hốc mồm "thật là một diễn biến bất ngờ!"
"em thực sự không biết à?" jin hỏi yoongi và anh chỉ lặng lẽ lắc đầu.
"em-" yoongi nuốt nước bọt "em đã nói với jimin rằng em không thể làm việc này nữa. tất cả những thứ như sugar daddy hay đại loại như vậy, bởi vì em muốn nhiều hơn nữa. em muốn em ấy, em-"
"em yêu em ấy." đôi mắt của Jin mở to "ồ chết tiệt. em yêu em ấy. em ấy nghĩ- khi em nói với em ấy điều đó, em ấy nghĩ rằng em đã chán em ấy rồi.
"em thật sự không có.""em ấy nghĩ đó là do chiếc Tesla hay gì đó?"
"ôi chúa tôi ơi" yoongi rên rỉ "em thật sự không quan tâm đến cái xe chết tiệt đó!"hoseok vỗ tay và mọi sự chú ý chuyển sang cậu - người đang nhìn yoongi với một nụ cười thật tươi "em cảm thấy như anh đang bỏ lỡ một điểm quan trọng trong tất cả những điều này."
"anh?""em ấy yêu anh. anh yêu em ấy. hoseok ra hiệu điên cuồng trong không trung "vậy đi làm tình hay gì đi?"
yoongi cau mày rồi anh thở hổn hển "chết tiệt, em nói đúng. anh cần nói chuyện với em ấy."
"đúng, em nên làm vậy!" jin hét lên và cuối cùng cũng thoát khỏi vòng kìm kẹp chết chóc của namjoon, anh lục trong túi áo khoác và lấy ra một chùm chìa khóa, ném chúng vào ngực yoongi. chìa khóa rơi xuống đất một cách buồn bã, jin nhìn chằm chằm vào nó trong một giây trước khi anh bước đến, nhặt chúng lên và quay trở lại vị trí cũ "được rồi, bây giờ anh sẽ ném nó một lần nữa và em sẽ bắt lấy chúng."
yoongi gật đầu. jin ném chìa khóa và lần này yoongi bắt được chúng.
"em đến chỗ em ấy đi, yoongi!" jin hét lên một lần nữa "lấy xe của anh mà đi!"
yoongi nhìn chằm chằm vào chùm chìa khóa "hyung, em có xe."
jin xì một tiếng "được rồi, nghe này, anh chỉ muốn thực hiện cảnh đó giống như trong phim, trong đó nhân vật phụ giúp nhân vật chính bằng cách đưa cho anh ấy chiếc xe của mình hoặc thứ gì đó, chỉ cần anh hài là được."
yoongi đảo mắt, nhét chùm chìa khóa vào ngực jin và chạy ra khỏi phòng thu, phớt lờ chuỗi lời chửi rủa và than vãn của jin về việc bọn trẻ không biết tôn trọng là gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store