ZingTruyen.Store

[Trans][ThorKi] Midgardian Smut

Midgardian Smut

Airiin_DramaQueen

Steve đặt laptop lên bàn ăn, uống một hơi cốc cà phê rồi ngồi xuống kiểm tra hòm thư điện tử. Khi Tony lần đầu tiên giới thiệu anh về máy tính và mạng Internet, anh đã nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ có thể quen nổi với mấy thứ này. Nhưng thật bất ngờ, mọi chuyện trôi qua khá nhẹ nhàng và dễ dàng. Thực ra thì, không dễ dàng làm sao được khi có một kẻ cứ kè kè bên cạnh 24/24 và luôn khoe khoang việc hắn ta giỏi công nghệ đến thế nào cơ chứ.

Đội trưởng nước Mỹ nhấp chuột vào hòm thư và bắt đầu đọc lá thư đầu tiên. Lá thư đến từ đứa cháu-chắt-chút-chít là con gái của người cô của anh, một cô bé 8 tuổi vô cùng đáng yêu và dễ thương, người thường xuyên gửi anh những bức ảnh và những câu chuyện do cô bé viết. Anh yêu quý và vô cùng trân trọng những thứ này, bởi dù sao thì, nó chứng tỏ anh vẫn còn có một gia đình và một sự kết nối với cuộc đời này, vì những người mà anh biết nếu không già cả, thì đều cũng đã từ giã cõi đời hết rồi.

"Chú Steve yêu quý," lá thư bắt đầu, "Cháu đang viết lá thư này trong lớp đấy. Cháu chỉ muốn chú biết cháu yêu chú nhường nào và chú là người hùng của cháu. Còn người cháu yêu nhì là Iron Man. Cháu nghĩ chú nên hôn chú ấy."

Steve đã nghĩ "Một đứa trẻ tám tuổi mà lại viết những điều như thế này ư?" nhưng, anh vẫn đọc tiếp.

"Cháu nghĩ chú và chú Iron Man nên lấy nhau. Trong đêm tân hôn, chú nên để chú ấy hành hạ chú suốt đêm với cái ấy cương cứng cho đến khi chú cầu xin thêm nữa mới thôi."

Yêu chú nhiều, Annie.

Tái bút: Chú vẫn còn là trai tân chứ ạ?"

Steve đóng mạnh laptop rồi chạy ngay đến phòng nghiên cứu của Tony.

***

"Thư không có virus ở cuối...Địa chỉ IP cũng đã được kiểm tra, đây đúng là email mà cô cháu anh đã gửi, nhưng nội dung thì đã thay đổi?" Tony hỏi trong khi Steve đặt điện thoại xuống.

"Đúng thế, mẹ của Annie nói rằng hai email vẫn mở đầu y hệt nhau, ngay trước phần mà cô bé nói tôi là người hùng của cô bé, và chỉ có phần sau đó là khác thôi." Steve trả lời.

"Vậy cô bé không viết đoạn tôi là người cô bé yêu nhì hả? Ồ, điều đó làm tổn thương trái tym pha lê của tôi đấy."

"Tony, tập trung đi, được chứ?"

"Được rồi, được rồi...Những email khác của anh vẫn bình thường chứ?"

"Tôi vẫn chưa kiểm tra chúng," Steve trả lời rồi mở ra một emal khác. "Cái này cũng đã bị thay đổi này, nó nói rằng tôi nên tăng kích thước của cái ấ...anh biết đấy...thêm 2 đến 3 inch, và còn có cả một đường link nữa. Tôi có nên bấm vào nó hay không vậy?

"Chúa ơi không, và cho tôi xin, nếu có bất kì ai hỏi anh liệu họ có thể chuyển hàng triệu đô la vào tài khoản của anh, thì ĐỪNG có gửi thông tin gì hết. Rõ rồi chứ? Và lá thư tiếp theo là gì?"

"Thư chào hàng từ một công ty mà tôi đã mua đĩa CD."

"Mở cái đó xem nào."

Steve nhấp chuột vào email đó rồi nói lớn, "Nó trông khá bình thường. Những mẫu mới nhất, tin tức của công ty và...Oh."

"Còn gì nữa?"

Stever xoay laptop lại rồi chỉ vào phần cuối của email, đoạn viết:
"KHUYẾN MẠI HẤP DẪN CHO ĐĨA BLU-RAY MỚI NHẤT: Giảm giá 50% cho trai tân 90 tuổi. Câu chuyện ấm áp về việc Steve đã hài lòng thế nào khi người lấy đi sự trinh trắng của anh là tay chơi Tony Stark. Giảm giá 50% cho Người Khổng Lồ Xanh Phi Thường Cường Tráng..."

Tony nhấn nút back, mở lá thư tiếp theo và đọc dòng đầu tiên.

'"Mạnh lên, Tony, mạnh nữa lên," Steve rên rỉ, chân quấn quanh Tony để người kia dễ dàng ...'

"Đủ rồi, tôi thấy đủ rồi," Tony hét.

"Tất cả chúng đều bị vậy sao?" Steve hỏi, Tony gật đầu thay câu trả lời. "Thế quái nào mà mọi chuyện lại xảy ra như này?"

"Kẻ nào đó ở đâu đó quanh đây đã bằng cách nào đó truy cập vào hòm thư và thay đổi nội dung mọi bức thư." Tony đáp, mở laptop của mình ra rồi bắt đầu gõ gõ lên bàn phím.

"Tất cả email đến từ nhiều nơi khác nhau và điểm chung duy nhất là đều đến với hệ thống của chúng ta."

"Anh đang làm gì vậy" Steve tò mò hỏi.

"Tôi đang gửi email cho anh," Tony trả lời, bật laptop của Steve lên rồi xóa hết đống inbox lúc trước. "Chắc chúng chỉ đi đến chỗ của chúng ta. Nếu có ai đó hack, chắc chắn sẽ có sự chậm trễ vì người đó còn phải thay đổi nội dung thư đã."

Tony ấn gửi và chưa đầy một phần nghìn giây sau đó, lá thư đã xuất hiện trong inbox của Steve. Cả hai tập trung quanh chiếc laptop, chờ đợi Steve bấm vào và rồi mồm cả hai há hốc, không tin vào thứ họ đang nhìn thấy.

Lá thư viết:

Chủ đề: Test
Nội dung:
___

/ / 7
(_ , _ /
\ \
\ \
\ \
\ \__
( \ )
\ ___ \ ___ /

"Không thể nào," Tony ngạc nhiên. "Không ai có thể thay đổi nó nhanh đến vậy được."

"Không thể ư?" Steve đáp lại. "Hay đúng hơn là không người thường nào có thể?"

"Anh định nói rằng trong hệ thống mạng của chúng ta có người ngoài hành tinh sao?"

"Không phải người ngoài hành tinh nào hết," Steve nói tiếp. "Một vị thần xứ Bắc Âu mà chúng ta biết, luôn thích trêu chọc và gây rắc rối thì sao?"

"Tên khỉ gió xanh lè đó! Tôi phải giết thằng cha ấy."

"Stark!" Thor lên tiếng, bước vào phòng. "Tôi vừa nhận được mấy thứ này lạ lắm."

"Không phải cả anh nữa chứ?" Steve ôm mặt.

"Anh cũng nhận được hả? Mong là anh chưa đọc, nó khá là tế nhị."

Tony giật lấy laptop từ tay Thor rồi bật lên.

"Fury gửi cho tôi một tin nhắn," Thor giải thích. "Anh biết ông ta ở đâu không? Tôi cần lời giải thích cho cái thứ đồi truỵ này."

"Chủ đề: Gửi đến Thor Ordinson.

Nội dung: Thor hôn Loki đầy tham lam trong khi những ngón tay lần tìm lối vào của người kia, chậm rãi đẩy vào sâu bên trong..."

"Ôi Chúa tôi," Tony cảm thán, xoay trở lại chiếc laptop. "Đừng có đọc thứ đó Steve. Nó không phải Fury gửi đâu. Có ai đó đã can thiệp vào tin nhắn thật và thay đổi nội dung rồi."

"Người duy nhất có thể gây ra việc này không ai khác ngoài Loki." Steve nói.

"Anh nói rằng chính em trai tôi đã gửi tôi một lá thư về việc tôi hành hạ cơ thể nó sao?" Thor hỏi, đầy đe dọa.

"Ừ thì..." Steve nói tiếp. "Gây ra mấy trò đùa như này, khá là giống với những thứ mà cậu ta hay làm..."

Thor suy nghĩ về khả năng này một lúc, rồi nhìn lên trần và hét lớn, "EM TRAI! Anh biết em có thể nghe thấy anh! Tốt hơn hết thì em nên hiện hình đi!"

Một tiếng cười khúc khích trầm thấp phát ra từ phía góc phòng và tất cả đều quay lại để thấy một Loki bước ra từ bóng tối với nụ cười nhếch mép đã thành thương hiệu trên mặt.

"Gọi tôi có việc gì?" Loki hỏi.

"Tất cả chuyện này là sao? Sao em lại gửi mấy thứ kinh tởm này?" Thor chất vấn.

"Bởi nó vui," Loki đáp lại, "Được thấy Đội trưởng nước Mỹ đỏ mặt như vậy thật quá quá vui đi!"

"Em đã viết tất cả chúng?"

"Tất nhiên là không rồi, Thor. Tôi chỉ đơn giản là du lịch trên mạng và rồi một ngày bắt gặp những thứ này thôi."

"Nó gọi là 'lướt web', không phải du lịch." Tony nói, cố gắng kiềm chế mong muốn lên mặt dạy khôn Loki.

"Stark," Loki khịt mũi, "Chỉ có người thường mới lướt web. Ta đâu giống các ngươi."

"Đợi đã," Tony như nhận ra điều gì đó, "Ý ngươi là ngươi có thể ĐI VÀO mạng Internet? Đó chính là cách mà ngươi thay đổi đống email nhanh đến vậy à?"

"Tất nhiên rồi, với người có thể dịch chuyển tức thời và biến hình thì việc đó dễ như trở bàn tay."

"Vậy ngươi biến thành cái gì thế? Số 0 với 1 trong hệ nhị phân à?"

"Thánh thần ơi," Loki chán nản. "Ngươi không hề hiểu tí gì đúng không? Một ngày không xa ngươi sẽ nhận ra ta chính là cái thứ mà ngươi gọi là nhà khoa học đấy, Stark. Ta còn giỏi hơn ngươi gấp nhiều lần nữa kìa."

"Em trai, em phải dừng ngay việc này lại," Thor lên tiếng.

"Nếu không thì sao?" Loki đáp trả, tiến lại gần Thor đầy thách thức. "Đừng tưởng chỉ nói vài câu mà tôi sẽ dừng lại. Không đời nào tôi dừng trò này lại đâu."

Hai anh em gườm gườm nhìn nhau trong vài giây và rồi Loki nói, "Anh thích những thứ tôi đã gửi chứ? Còn rất rất nhiều nữa cơ nên là cứ chờ đấy."

"Anh chưa đọc chúng."

"Anh nên thì hơn, anh trai." Loki nói, lười biếng lướt ngón tay dọc theo quai hàm Thor.

Tony và Steve không ai bảo ai đều tránh ra xa, suy nghĩ đến khả năng hai anh em nhà này lại chuẩn bị có một trân chiến không hồi kết, để lại hàng đống tòa nhà đổ sập và mọi thứ trong bán kính 100ft bị san bằng, nhưng thay vào đó, Loki chỉ đơn giản là lùi lại.

"Tôi có cuộc hẹn không thể đến muộn. Một ngày tốt lành, các quý ông." Loki nói, rồi biến mất.

***

"Ý cậu là gì, chúng ta không thể bắt giam tên đó sao?" Fury hỏi. "Cậu đã nói hệ thống của chúng ta là bất khả xâm phạm. Rằng chúng ta có hệ thống an ninh và bảo mật tuyệt nhất thế giới cơ mà."

"Ừ thì, có vẻ như hắn ta không hề hack hệ thống của chúng ta." Tony trả lời.

"Vậy thì cậu giải thích thế nào với cái đống này?" Fury thách thức, khoanh tay trước ngực.

"Loki tự xưng mình là một nhà khoa học còn Thor thì đồng tình phép thuật CŨNG LÀ một dạng khoa học."

"Và rồi..."

"Giả thuyết thích hợp nhất bây giờ là tất cả chuyện xảy ra đã lên tới mức độ phân tử nào đó. Có thể nói hắn ta đã sắp xếp lại cấu trúc phân tử, biến một cái xe thành một que kem, và nội dung của những lá thư cũng giống như vậy, tất cả đều đã bị thay đổi lại cấu trúc."

"Không thể nào!"

"Với chúng ta thôi! Với trình độ khoa học của chúng ta hiện nay thì đúng là không thể thật, nhưng người Asgard thì lại khác. Họ đi trước chúng ta gần như cả tỉ năm, ai mà biết được họ đã học được những gì cơ chứ?"

"Vậy tại sao tên đó không phân rã các cậu mỗi lần đụng độ, nếu như hắn đã chạm đến mức độ sức mạnh ấy?"

"Tốt thôi, nếu như hắn muốn tự chơi đùa với chính bản thân mình."

Fury nhìn chằm chằm Tony mất một lúc, nhưng rồi cũng lên tiếng: "Vậy chúng ta phải làm gì đây?"

"Không gì cả. Chúng ta không thể làm gì hết." Tony trả lời. " Kể cả chúng ta có cắt hệ thống đi thì cũng không gì có thể ngăn hắn bay nhảy trong tòa nhà được. Tôi sẽ cố gắng tạo ra một lá chắn để ngăn hắn ta đột nhập, nhưng cho đến lúc đó thì tất cả những việc chúng ta làm trên hệ thống mạng khá là nguy hiểm đấy."

Mặc kệ những lời phản đối từ các nhân viên, Fury vẫn hạ lệnh phải ngừng toàn bộ hệ thống máy tính, còn nói thêm từ bây giờ mọi thông tin sẽ được in trên giấy. Ai muốn hỏi gì phải đi in ra và tự người đó phải đi giao tận tay, khi xong việc phải tự động thiêu hủy. Có thể nói, công việc hiện giờ tốn khá nhiều thời gian so với trước.

Fury soạn thảo một lời nhắc nhở đến toàn bộ nhân viên rằng tình trạng này chỉ là tạm thời và sẽ kết thúc khi Stark tìm ra cách giải quyết cho "rắc rối Loki". Ông gửi văn bản đến phòng in và hạ lệnh gửi đến tất cả các trưởng phòng.

Hai mươi phút sau, điện thoại ông rung.

"Thưa ngài, đây là phòng in. Có vẻ như chúng ta đang gặp rắc rối nho nhỏ trong việc in văn bản nhắc nhở của ngài." – người ở đầu dây bên kia nói.

"Nếu như có vấn đề với máy móc thì, anh phải gọi bộ phận sửa chữa, không phải tôi."

"Không phải thưa ngài, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu chỉ chúng ta biết chuyện này."

"Có chuyện gì?"

"Thưa ngài, chúng tôi đã xem đi xem lại văn bản của ngài, và..."

"Chính xác thì có chuyện gì?" Fury nổi cáu trước sự vòng vo của người kia.

"Chúng tôi đã đem in văn bản của ngài, nhưng tất cả những gì hiện ra là...hình ảnh của ngài và một người đàn ông tên là Odin đang..."

"HẢ?" Fury hét lên.

Sáng hôm sau, hệ thống máy tính được sử dụng trở lại và một lần nữa, hòm thư của Thor, Steve và Tony tiếp tục bị dội bom bởi đống fic đồi truỵ của Loki. Thor sẽ vẫn mở thư, vừa che mặt vừa đọc nội dung, nhưng rồi sẽ xóa chúng rất nhanh sau đó. Tony thì dành hàng giờ đọc từng cái link mà Loki gửi, thậm chí còn trả lời "GỬI THÊM PORN NỮA ĐI", khiến nhân viên chăm sóc khách hàng của Amazon ngã ngửa: "HẢ???"

Steve sẽ vẫn tiếp tục đọc, xoá, đọc và xoá từng thư được gửi đến nếu như không có một ngày, sự tò mò khiến anh không thể chịu đựng thêm nữa. Anh do dự bấm vào một đường link và bắt đầu đọc. Ngạc nhiên là câu chuyện viết khá hay, nó còn khiến anh tưởng tượng ra từng lời Tony nói nữa. Một Steve-trong-truyện và Tony-trong-truyện nằm hôn nhau trên sofa khiến Steve bắt đầu suy nghĩ đến cảnh môi của Tony ở trên môi mình thì sẽ có vị như thế nào. Chính bản thân đội trưởng Mỹ cũng không ngờ rằng những thứ này lại có sức cuốn hút mạnh mẽ đến thế.

***

Thor thả mình xuống giường và bắt đầu tháo bốt ra. Anh nghe thấy một tiếng gì đó, gần giống với tiếng nhạc, nhưng cứ nhỏ dần rồi tắt hẳn. Lại thêm cảm giác rung rung dưới gối khiến Thor quờ quạng mất một lúc mới tìm ra nó là cái gì.

"Nó" là một chiếc điện thoại. Anh đã từng thấy Stark dùng một cái như thế và bản thân cũng được cho một cái, nhưng anh không lấy. Vậy thì chiếc điện thoại này ở đâu ra? Trên màn hình còn có hình em trai anh đang mỉm cười rạng rỡ.

Bỗng chiếc điện thoại rung: "All the single ladies. All the single ladies."

Thor nhìn chằm chằm vật thể trước mặt, không biết phải làm gì tiếp.

"Lạy Chúa tôi, Thor!" Loki hét lên, chẳng hiểu từ đâu hiện hình ra chỉ với độc một chiếc khăn tắm quấn hờ hững quanh hông. Tay cậu chỉ thẳng vào nút tròn màu xanh trên màn hình, nói: "Anh phải bấm vào đây khi có cuộc gọi đến." Rồi chỉ trong nháy mắt, cậu biến mất.

Thor bấm vào nút xanh như lời Loki bảo và áp chiếc điện thoại vào tai, "A lô?"

"Xin chào Thor" Loki thì thầm. "Nói tôi biết, anh trai, anh đang mặc gì trên người?"

"Nhưng...em biết anh đang mặc gì mà, em chỉ vừa mới ở đây."

"Cứ nói đi," Loki ra lệnh.

"Anh đang mặc áo giáp."

"Tốt, tốt. Anh có khoác áo choàng không?"

"Tất nhiên là có rồi. Nó là một phần bộ giáp mà."

"Và nó có màu?"

"Loki à, em biết nó màu đỏ mà."

"Đỏ, tôi đang tưởng tượng anh mặc nó đây, ngay lúc này."

"Em trai, chuyện này là thế nào, và tại sao em không mặc gì cả?"

"Tôi nghe nói nói chuyện với người khác qua điện thoại sẽ rất thú vị, và tôi chán việc đọc truyện rồi."

"Em VẪN còn đọc chúng ư?"

"Mạng Internet tràn ngập những thứ ấy Thor, tôi mới chỉ đưa các anh một phần sáu đống đấy."

"Anh tưởng em đọc nhanh lắm mà, em trai."

"Đúng, nhưng tôi còn bận thực hành trong lúc đọc."

"Loki, em kinh quá đấy! Nói cho anh biết làm thế nào để kết thúc cuộc gọi?"

"Anh bấm vào nút màu đỏ, nhưng đợi đã, Th-"

Thor cúp máy rồi đi thẳng vào phòng tắm, quấn chặt chiếc điện thoại bằng chiếc khăn bông dày nhất rồi đặt sau phần chữ U của toilet. Chắc chắn ngày mai anh sẽ hỏi Tony những việc cần phải làm rồi.

Tony cười rũ rượi, hai tay đập bàn như điên dại.

"Thú vị lắm à, Stark?"

"Xin lỗi, nhưng" Tony đáp, lấy tay quệt nước mắt. "Cho tôi cười nốt đã."

"Vậy mà tôi đã nghĩ anh sẽ biết phải làm gì đấy."

"Ừm, cá nhân tôi rồi sẽ nhanh chóng quen với việc này thôi. Có phải ngày nào cũng được phone sex với một vị thần đâu."

"Stark! Anh dám chạm vào em trai tôi, chúng ta sẽ..."

"Whoa, bình tĩnh nào anh bạn, tôi không đụng vào vật thuộc sở hữu của anh là được chứ gì?"

"Anh nói vậy là có ý gì?" Thor giận dữ hỏi.

Steve mệt mỏi bước vào phòng, mắt đỏ quạch do thiếu ngủ, chán nản ném chiếc điện thoại lên bàn.

"Bảo em trai anh dừng ngay việc gọi cho tôi đi." Steve hét vào mặt Thor rồi lê bước về phòng ngủ của mình.

***

Những cuộc điện thoại giờ đã thành một phần trong những hoạt động về đêm của Thor. Ban đầu, Thor sẽ đập vỡ từng chiếc rồi ném chúng đi, chỉ để chưa đầy một phút sau chúng sẽ xuất-hiện-trở-lại vô cùng bí hiểm ngay tại vị trí cũ. Anh mặc cho chúng hết sạch pin, chúng vẫn kêu. Tony chỉ cách rút sim ra, vẫn kêu. Lơ đi ư, nó sẽ chỉ càng kêu to hơn mà thôi, đến mức căn phòng rung như có động đất và mọi người lúc đấy đều không thể chịu nổi nữa mà hét vào mặt Thor và bảo anh nhận quách cuộc gọi đi cho rồi.

Anh ngộ ra nếu nhận cuộc gọi của Loki ngay từ đầu và cứ để cho em ấy lảm nhảm, nếu muốn kết thúc chỉ cần nói rằng anh phải đi ngủ, thì mọi chuyện có lẽ đã nhanh gọn hơn rất nhiều.

Đôi khi có cuộc gọi khá là dễ chịu, về việc như hai người đã có một ngày như thế nào. Nhưng có lúc Loki sẽ hét vào điện thoại, giận dữ về việc những người trên mạng nói rằng cậu nên hẹn hò với Dr Doom. Đó cũng chính là những cuộc gọi khiến Thor khó chịu nhiều nhất.

"Loki, em có thể dừng việc gọi cho anh chỉ để kể về những chuyện vô nghĩa này được không?" Thor chán nản nói, vào một tối nọ.

"Không, không bao giờ! Anh biết bây giờ bọn chúng nói gì không?"

"Ai cơ?"

"Là những tên Midgard kẻ đã viết ra những cái fic đồi truỵ!"

"Không Loki," Thor đáp, dụi dụi đôi mắt chỉ chực díp lại. "Thế giờ họ nói gì?"

"Bọn chúng có vẻ như đều nghĩ rằng của tôi nhỏ hơn anh!" Loki đáp, tông giọng không giấu vẻ tức tối.

"Em RÕ RÀNG nhỏ hơn anh mà."

"Sao anh dám! Có mỗi một inch! Một inch chả nói lên điều gì cả!"

"Có thể ý họ là do em nhẹ cân."

"Có thể ý họ là anh quá béo." Loki đốp lại.

"Loki, câu em vừa nói thật sự rất tổn thương đấy."

"Xin lỗi."

"Nếu em muốn tăng trưởng về mọi mặt thì anh nghĩ bây giờ em nên bắt đầu việc huấn luyện. Anh sẽ giúp đỡ nếu như em muốn."

"Tôi không muốn ai giúp. Tôi không muốn mồ hôi đầm đìa, và nhớp nháp, và thở không ra hơi."

"Có lẽ đó cũng là lí do tại sao em thích thú với việc đọc đống fic kia hơn là kiếm một người thật ngoài đời?" Thor trêu chọc.

"Im đi anh trai ! Anh biết là không kẻ nào được chạm vào Loki này!" Hét vào điện thoại xong, Loki giận dữ cúp máy.

Thor mỉm cười với bản thân, thỏa mãn với việc anh đã khiến em trai mình kết thúc cuộc nói chuyện sớm hơn bình thường và yên tâm lên giường đi ngủ. Anh có lẽ đã chìm vào giấc ngủ từ lâu nếu như không có tiếng chuông tin nhắn kêu ầm ĩ. Anh nhăn nhó nhưng cũng với tay lấy chiếc điện thoại ở chiếc bàn bên cạnh.

Tin nhắn đến là một tin nhắn hình ảnh. Bức ảnh Loki và một dòng chữ trắng với nội dung "I have Mjolnir in my pants" và ở bên dưới em trai anh tái bút, "Ha. Tôi đã tìm thấy một nơi mà ở đó tất cả đều nghĩ rằng của tôi lớn hơn anh LOL!"

Đêm kế tiếp, cuộc gọi đến vẫn có nội dung như cũ. Loki gọi để phàn nàn về mạng Internet.
"Thor!" Loki đi ngay vào vấn đề. "Những tên Midgard đó lại một lần nữa tổn thương trái tim mỏng manh của tôi."

"Ừ đúng rồi Loki, câu chuyện em gửi anh hôm nay thật đau đớn quá đi, anh sẽ không bao giờ ép buộc hay khống chế em làm chuyện ấy nếu như em không muốn."

"Hả? Chuyện đó á? Không, tôi không buồn vì chuyện đó, ngược lại đó còn là kiểu tôi ưa thích nữa kìa. Không, lần này thì bọn chúng thực sự quá đáng rồi!"

"Lần này thì họ làm gì em vậy?" Thor hỏi, đảo mắt chán nản.

"Bọn chúng nói những đứa con của tôi là quái vật!"

"Oh..." Thor nói, "Đúng là có phần hơi thô lỗ thật."

"Tốt thôi, nếu như chúng đã muốn thế, tôi phải báo thù." Loki nói, tông giọng đầy nham hiểm.

"Thế em định sẽ báo thù như nào?"

"Tôi sẽ đánh sập trang web yêu quý của chúng và khiến nó biến mất mãi mãi."

"Liệu có khôn ngoan không nếu em định làm cái việc đó?"

"Tại sao làm việc đó thì lại không khôn ngoan cơ chứ?"

"Thì vì em cũng thích đọc những fic đồi truỵ đó mà, nếu em xóa sổ mấy trang đó đi thì em sẽ chẳng có gì mà đọc nữa."

Loki đứng hình trong giây lát nhưng rồi cũng nói, "Ừ nhỉ, cũng đúng...Ah, tôi biết rồi! Tôi sẽ gây áp lực lên những tên quản lí và bắt chúng phải loại bỏ hết những bình luận xúc phạm. Thế mới dạy cho chúng một bài học được. Đừng tưởng bắt nạt Loki này mà dễ."

"Anh không hiểu gì sất nhưng em trai, nó quan trọng đến thế à?"

"Ồ tất nhiên rồi Thor, cực kì quan trọng!" Loki cười lớn. "Giờ tôi phải đi. Đừng quên kiểm tra mail vào buổi sáng đấy. Tôi sẽ gửi anh mấy thứ vô cùng hay ho. Bảo cả Steve và Stark nữa."

"Steve? STEVE?" Tony hét gọi Đội trưởng Mỹ trong khi lùng sục khắp cả căn hộ, anh cần phải tìm ra người kia trước khi quá muộn. Anh chạy vào bếp và thấy Steve đang ngồi nhìn chằm chằm vào chiếc laptop trước mặt.

"Đừng có bấm vào cái link đó!" Tony hét, nhanh chóng nhảy vụt qua chiếc bàn, cố gắng che mắt Steve bằng tay của mình.

Nhưng đã quá muộn. Steve đã kịp nhìn thấy bức tranh trước khi Tony lao đến.

"Mọi người nghĩ chúng ta làm những chuyện như thế này sao?" Steve hỏi, nghiêng đầu ngây thơ.

"Họ cần nhiều hơn thế."

"Mọi người MUỐN chúng ta làm vậy sao?"

"Nếu tôi không nhầm thì," Tony trả lời, cũng bắt chước kiểu nghiêng đầu của Steve, "Trông anh có vẻ cũng rất hứng thú với nó thì phải."

Cả hai ngồi im lặng một lúc, cùng hướng ánh nhìn về phía bức fan art tuyệt đẹp vẽ Tony đang đè Steve lên bàn và chiếm đoạt đội trưởng Mỹ từ phía sau.

"Người vẽ cái này dù có là ai đi nữa," Steve mở lời, "tôi phải thừa nhận là quá tài năng đi."

"Đúng, họ thực sự đã bắt được cái thần thái".

"Tôi có cảm giác một phần nào đó của bức tranh bị sai kích thước và trông lớn hơn thực tế," Steve đùa, nhếch mép cười.

"Này!" Tony chống chế. "Không hay đâu nhá. Thử nói lại lần nữa xem, tôi sẽ cho anh biết tỉ lệ kích thước bức tranh trên chuẩn xác thế nào."

"Có lẽ tôi sẽ muốn tự mình vẽ gì đó giống như bức tranh này." Steve nói, quay lại đối diện với Tony.

"Tôi vô cùng đồng ý việc anh cần một người mẫu sống," Tony đáp lại, tiến đến gần hơn.

"Tôi nghĩ tôi cần một người mẫu riêng...nồng nhiệt..." Đội trưởng Mỹ đã không thể nào nói hết câu bởi Tony đã ngắt lời anh bằng một nụ hôn nồng cháy.

Cùng lúc ấy, ở đâu đó trong căn biệt thự có một vị thần sấm đương mở đường link của bức ảnh do Loki gửi và Tony và Steve thề rằng cả hai đã nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ giống hệt của mấy cô fangirl tuổi teen nào đó.

***

"Em trai, gần nửa đêm rồi đấy," Thor uể oải nói. "Chúng ta có thể dừng cuộc nói chuyện này lại và để ngày mai nói tiếp được không?"

"Anh có biết tôi đã đọc quá nhiều fic mà trong đó tôi toàn gọi anh vào thời điểm như thế này chỉ để nghe anh gọi tôi như vậy và giờ thì cái từ đó nghe cũng thật gợi tình chưa? Gọi lại như vậy lần nữa đi."

"Gọi em như thế nào cơ? Em trai á?"

"Đúng, đúng, chính nó! Nói lại lần nữa đi..."

"Em trai."

"Lần nữa!"

"Em traii..."

"Nữa..." Loki van vỉ, thở hổn hển.

Thor ngừng lại chuẩn bị trong giây lát và rồi bằng một tông giọng rên rỉ trầm thấp gợi tình hết mức, vị thần sấm kéo dài giọng, "Emmmm traiiiiii..."

Âm thanh duy nhất sau đó là tiếng thở gấp gáp của Loki ở đầu dây bên kia, và đột ngột Loki nói nhanh, "Tôi có việc phải đi," rồi cúp máy.

Thor tự mỉm cười với bản thân. Đâu phải chỉ có Loki mới được xem kịch hay chứ!

Nhưng khi Thor đặt lưng xuống giường thì tiếng thở hổn hển của Loki cứ ám ảnh và tua đi tua lại trong đầu anh. Anh tự hỏi lần này em trai của mình lại có ý định gì nữa, nhưng rồi cơn buồn ngủ đã hạ gục anh. Trong giấc mơ, anh mơ thấy bản thân đặt tay lên Loki và khiến em trai mình tạo ra những tiếng rên rỉ như lúc nãy lần nữa.

Thor dành phần lớn thời gian suy nghĩ về cậu em trai rắc rối của mình, và đúng 10h đêm hôm đó điện thoại anh lại kêu.

"Thooorrr...Những kẻ Midgard, họ nghĩ tôi khóc mọi lúc," Loki sụt sùi mè nheo, lấy khăn xì mũi.

"Em trai, muộn rồi. Có thực sự cần thiết phải nói chuyện vào cái giờ này không?"

"Nhưng chuyện này quan trọng."

"Không, nó không hề. Anh cúp máy đây."

"Đợi, đợi đã!"

Thor cúp máy rồi ngồi lên giường, chờ đợi. Như dự kiến, Loki xuất hiện trong vài giây sau.

"Tại sao anh dừng cuộc gọi?" Loki giận dữ.

"Vậy tại sao em cứ gửi cho anh những thứ đồi trụy như đống fic và fan art của em thế?"

"Nó vui mà."

"Loki...Sao em không chỉ đơn giản là hỏi anh những thứ em muốn, thay vì thế này?"

"Tôi không cần thứ gì từ anh cả," Loki đáp lại, có phần gay gắt.

"Anh biết điều em vừa nói là không đúng, không thì em đã dừng chuyện này lại rồi. Nếu em muốn anh hôn em, em chỉ cần nói ra điều đó, anh sẽ luôn làm điều em muốn mà."

Loki đứng đó, ngỡ ngàng mất mấy giây trước khi yếu ớt chống chế, lắp bắp, "T-t-tại s-sa-sao anh nghĩ tôi muốn hôn anh?"

"Nếu không thì tại sao tất cả những câu chuyện em gửi anh toàn về việc chúng ta là một cặp?"

"Tôi tưởng chúng sẽ gây phiền phức cho anh. Rằng anh sẽ thấy những thứ ấy thật kinh tởm."

"Ngược lại thì đúng hơn," Thor đáp lại, "Dạo gần đây anh có suy nghĩ về việc thực hành những thứ được miêu tả trong những câu chuyện đó..."

"Với tôi á?" Loki hỏi, đầy lo lắng.

"Phải. Với em."

Loki cứng họng, cậu không biết phải làm gì lúc này. Và Thor nói tiếp, "Vậy, em có muốn anh hôn em không?"

Loki ngập ngừng gật đầu. Thấy vậy, Thor bước tới gần em trai mình hơn.

"Đừng lo lắng, em trai." Thor nhẹ nhàng, đặt tay lên vai Loki và rồi cúi xuống hôn cậu. Môi hai người gần như đã chạm nhau, hơi thở phả ra nóng hổi trên mặt mỗi người, nhưng rồi Thor ngay lập tức nhận ra bản thân đang giữ chặt một thứ không gì khác ngoài không khí. Loki đã biến mất rồi.

Mười lăm phút sau, Thor nhận được một tin nhắn với nội dung "Ha ha! Mắc bẫy rồi nhá. Làm như tôi sẽ hôn anh ấy. Đồ biến thái."

Thor nhắn lại đầy chậm rãi, "Khi nào em sẵn sàng cư xử như một quý ông thực thụ thì hẵng quay trở lại. Cho đến lúc đó đừng nhắn tin hay gọi điện cho anh nữa."

"Ý anh là gì cơ, cư xử như một người trưởng thành á?" Loki đáp lại, xuất hiện lại trong phòng, đúng như Thor nghĩ.

"Ý anh là khi em không còn chạy trốn khỏi anh nữa. Em đâu cần phải sợ anh đến vậy, em trai. Anh sẽ không làm tổn thương em đâu, nếu em để anh yêu em."

"Nếu tôi không muốn anh yêu tôi thì sao?" Loki đáp lại, gần như ngay lập tức.

"Chúng ta đều biết rằng điều đó không đúng," Thor nhẹ nhàng. "Nếu em muốn anh, em sẽ có được anh, nhưng chỉ khi em nói ra điều đó."

"Tôi...tôi..." Loki cố gắng buộc từ ngữ phát ra, và rồi cậu nói lí nhí, "Tôi muốn anh."

"Em sẽ có được anh," Thor trả lời, tiến lại gần hơn. Anh đặt tay lên má Loki, lo lắng cậu sẽ lùi lại nhưng không, Loki chỉ đứng yên. Thor liền cúi xuống và hôn phớt lên môi em trai mình.

"Không đáng sợ như em nghĩ, phải không?"

Loki lùi lại, mắt mở to như con thỏ nhìn thấy đèn pha ô tô, và rồi biến mất.

Không lâu sau đó, anh nhận được một tin nhắn với vỏn vẹn dòng chữ "Xin lỗi", và Thor nhắn lại "Khi nào em sẵn sàng, anh sẽ vẫn luôn ở đây."

Sau ba ngày không thấy động tĩnh gì từ Loki, Thor cuối cùng cũng nhận được một email chứa đường link đến một câu chuyện. Thor bấm vào nó, chắc mẩm lại là một thứ đồi trụy hay lố bịch nào đó, nhưng thật bất ngờ là không phải. Câu chuyện lần này vô cùng ngọt ngào, lãng mạn và hường phấn. Thor thở dài ngay khi đọc xong và chỉ ước bản thân có thể hiểu được cái quái gì đã và đang xảy ra trong đầu em trai mình. Anh lấy điện thoại ra gửi cho Loki một tin nhắn đơn giản, "Anh nhớ em."

Thor vô cùng bất ngờ khi không nhận được một tin trả lời nào, nhưng rồi tối hôm đó, ngay khi vừa bắt đầu ngủ thì anh chợt nhận ra chiếc giường bị lún xuống. Loki đã trèo lên nằm ngay cạnh anh, xoay lưng lại. Không một lời nói, cả hai chỉ đơn giản là chìm vào giấc ngủ, và Thor thức dậy vào sáng hôm sau với một Loki đã không còn ở đó.

Mất một tuần trèo vào giường của Thor cho đến khi Loki có đủ dũng khí để quay lại đối diện với anh. Cậu tuy vẫn còn gượng gạo nhưng đã chấp nhận cái ôm của Thor, yên tâm ngủ vùi trong vòng tay ấm áp của anh. Hai tuần trôi qua và Loki đã để Thor hôn mình trở lại. Nó tuyệt hơn Thor từng nghĩ, và sự thuần thục của Loki làm Thor bất ngờ.

"Loki," Thor hỏi, "Em đã từng làm chuyện này từ trước, phải không?"

"Đúng," Loki nói. "Điều đó khiến anh không hài lòng sao?"

"Không hề, chỉ là anh thấy em có vẻ gì đó sợ sệt."

"Nó chưa từng giống thế này bao giờ. Luôn nhanh gọn và," Loki cụp mắt xuống, "không hề dễ chịu cho lắm."

"Có ai đó làm em tổn thương à, em trai?" Thor hỏi, tràn ngập sợ hãi với suy nghĩ này.

"Không, không." Loki đáp. "Không phải như thế."

"Tốt rồi," Thor nhẹ nhõm. "Anh sẽ giết bất kì kẻ nào dám làm tổn thương em."

"Cảm ơn," Loki nói, vùi mặt vào tay Thor. "Anh quá tốt với một kẻ như tôi đấy."

"Không, anh không hề," Thor đáp lời, mỉm cười nhẹ và rồi hôn lên trán Loki.

***

Steve ngồi trên giường đọc sách trong khi Tony lười biếng nghịch tivi. Cả hai đều nghe rõ mồn một tiếng rên rỉ, mặc dù đã được cách âm hết cỡ ở căn phòng kế bên. Họ nhìn nhau cười nhăn nhở rồi nhanh chóng chạy ra áp tai vào cửa phòng. Lúc đầu không có lấy một tiếng động phát ra nhưng chỉ vài giây sau đó là tiếng thứ gì đó đẩy nhẹ nhàng, theo sau là một tiếng rên rỉ. Steve gắng che miệng nhưng không thể ngừng cười ngu trước nhịp điệu đều đặn diễn ra bên trong căn phòng mà cả anh lẫn Tony đều đang nghe lén.

"Có vẻ như hai kẻ nào đó cuối cùng cũng đã thành một cặp," Tony nói, không giấu vẻ hưng phấn.

"Mất bao lâu ấy nhỉ? Ba tháng?" Steve hỏi.

"Loki bắt đợi lâu như thế mà anh ta vẫn chịu được thì nể thật!"

"Uh...Uh...Anh trai...Anh trai..." cả hai nghe rõ tiếng Loki rên rỉ ầm ĩ, xuyên qua cả cánh cửa cách âm.

"Wow," Tony nhận xét, "Tôi không biết bản thân nên cảm thấy bị kích thích hay là thấy kinh tởm nữa."

"Tôi thì lại nghĩ nó khá là nóng bỏng," Steve nói với một nụ cười nhẹ.

"Ồ thế à?" Tony hỏi. "Anh muốn thế, huh?"

Tony tiến lại gần rồi kéo Steve vào một nụ hôn cuồng nhiệt. "Tôi nghĩ là tôi khỏe hơn Thor nhiều."

"Muốn chứng minh không?"

"Rất sẵn lòng."

Tony đã lầm.

***

Trong ánh bình minh ngày mới, Thor ngắm Loki của anh ngủ, vô cùng bình yên và không chút muộn phiền. Một niềm vui cứ thế len lỏi khiến anh không khỏi mỉm cười hạnh phúc. Thor biết, từ giây phút này mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi. Loki yêu anh và ngược lại anh cũng yêu em ấy, nhưng quan trọng hơn cả là Loki đã tự cho phép bản thân được cảm nhận thứ cảm xúc ấy. Chính những hành động như việc Loki vẫn ở đây và không hề biến mất giữa đêm đã minh chứng cho điều anh nghĩ.

Thor nhẹ nhàng gạt một sợi tóc rối khỏi vầng trán của Loki rồi dịu dàng hôn lên khóe môi em trai mình. Anh quan sát em mình mỉm cười hạnh phúc trong trạng thái vẫn còn ngái ngủ và khẽ gọi tên anh, "Thor."

Loki vươn vai, từ từ mở mắt.

"Chào buổi sáng," Thor nói, không giấu nổi niềm vui, nhưng thay vì mỉm cười lại với anh Loki bắt đầu nhìn xung quanh với đôi chút hoảng hốt trên khuôn mặt.

"Mấy giờ rồi vậy?" Loki hỏi, tay dụi dụi mắt.

"Vẫn còn sớm," Thor trả lời, có phần bất ngờ và thất vọng khi thấy Loki nhảy khỏi giường và bắt đầu nhặt quần áo. "Em đi luôn sao?"

"Tất nhiên rồi, hôm nay tôi có cuộc họp với đồng minh. Tôi không muốn xuất hiện trước mặt chúng trong bộ dạng thế này đâu."

"Em vẫn nuôi mộng làm kẻ xấu sao?"

"Đừng hài hước vậy chứ Thor," Loki đáp, tròng áo qua đầu. "Cái ấy của anh không sở hữu sức mạnh làm lành vết thương nhanh đến thế đâu. Mới chỉ một lần mà anh đã nghĩ-"

"Ba lần."

"Được rồi, ba lần, và mọi chuyện theo đó sẽ quay ngoắt 180 độ sao? Ngây thơ quá đấy, anh trai ạ."

"Loki," Thor nói, nắm lấy cổ tay rồi xoay em trai mình lại, "Anh yêu em. Xin em, đừng bỏ anh"

Loki có hơi cáu kỉnh hất tay Thor ra nhưng rồi cũng cúi xuống để hôn anh.

"Tôi sẽ về mà, nếu mọi chuyện tốt đẹp." Loki trả lời trong khi đứng lên, mặc nốt chiếc quần.

"Em có yêu anh không?" Thor khẩn thiết.

Loki đứng hình trong vài giây, nhưng rất nhanh sau đó hướng ánh mắt mình về phía người anh trai rồi quay lại tiếp tục mặc quần áo.

"Em vẫn không thể nói ra điều đó ư? Sau tất cả những gì chúng ta làm, em vẫn không thể thừa nhận nó ư?"

"Tôi là chính tôi, anh trai ạ, không gì có thể thay đổi điều đó, kể cả chuyện này," Loki đáp lại buồn bã. Cậu nhặt lấy đôi bốt rồi biến mất, "Tạm biệt."

Loki biến mất, bỏ lại Thor một mình trong đống suy nghĩ liệu em trai mình có thực sự nghiêm túc về việc cậu nói cậu sẽ trở lại hay không.

Thor tiến vào bếp mà trong lòng nặng trĩu.

"Chào buổi sáng," Tony vừa nói vừa ngồi xuống bàn, săm soi kĩ tấm hình khiêu dâm cực kì nóng bỏng mà Loki đã gửi ngày hôm qua vào chiếc laptop.

"Trông anh có vẻ mệt mỏi đấy Stark," Thor đáp lại, để ý thấy vài quầng thâm dưới mắt Tony.

"Với việc ai đó làm chuyện ấy cả đêm ở phòng bên cạnh thì một giấc ngủ mới xa xỉ làm sao!"

"Anh nghe thấy sao?"

"Tôi khá chắc chắn rằng một nửa New York này nghe thấy đấy."

"Tôi xin lỗi," Thor nói. "Em trai tôi khá là nồng nhiệt trên giường."

Tony suýt sặc cà phê, "Giờ thì đó là việc mà không cần anh nói tôi cũng biết đấy!"

"Tôi sẽ bảo em ấy nhỏ giọng hơn lần tới."

"Không chỉ có mỗi tên đó là người ồn ào đâu."

"Ồ, xin lỗi," Thor kéo một chiếc ghế ra rồi ngồi xuống.

"Có chuyện gì vậy?" Tony hỏi, "Và Loki đâu rồi? Tôi tưởng tên đó sẽ phải lượn lờ quanh đây như con mèo thấy mỡ chứ?"

"Em ấy rời đi rồi. Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ phải khác đi cơ nhưng em ấy vẫn bỏ đi, chỉ để gặp những kẻ chung chí hướng."

"Oh," Tony đáp lại, "Anh biết rồi đấy, tên đó có khá nhiều vấn đề mà. Một sự quan tâm chăm sóc đặc biệt cũng sẽ chẳng giúp được gì nhiều đâu."

"Tôi không hiểu anh đang nói gì."

"Ý tôi là, "chuyện ấy" không phải phương thuốc chữa bách bệnh, nhất là với vấn đề tâm lý."

"Tất nhiên là không rồi, nhưng tôi đã nghĩ nếu là tình yêu thì có thể," Thor nói, và với tính cách tưng tửng của bản thân thì có lẽ Tony đã lăn ra cười hoặc trêu chọc vị thần Sấm rồi, nhưng người Sắt biết Thor thực sự chân thành với từng lời nói ra.

"Biết đâu đấy," Tony an ủi, "Cho cậu ta thêm chút thời gian, được chứ?"

Thor nằm dài trên bàn với chiếc laptop bật sẵn trước mặt. Anh đã ở đó cả ngày nay, hộp thư đến luôn mở, hồi hộp chờ đợi Loki gửi tin nhắn cho anh. Mỗi lần một email nào đó đến là anh lại mỉm cười, hào hứng mở nó ra và mong chờ nó sẽ bị chuyển thành thứ gì đó đồi trụy – dấu hiệu chứng tỏ Loki có suy nghĩ về anh, nhưng tất cả mọi email đều bình thường.

"Anh nên đi làm gì đó vui vui một chút thay vì cứ ngồi vậy và chờ đợi," Tony khuyên. Quay lại bếp để lấy thêm cốc cà phê nữa và phát hiện ra Thor cứ ngồi chăm chăm nhìn hòm thư trống rỗng, thành công khiến Tony thương hại. "Steve sẽ luyện tập với anh đấy, chuẩn bị đi."

"Tôi thà ngồi đợi còn hơn," Thor đáp.

"Nếu như tên đó không quay lại tối nay thì sao?"

"Kể cả thế thì tôi sẽ vẫn tiếp tục chờ."

Tony thở dài, rót thêm cà phê vào cốc và gần như cái bình pha đã trượt khỏi tay người Sắt khi Loki đột ngột xuất hiện trong làn khói.

"Loki," Thor reo lên sung sướng, "Em đã quay lại!"

"Đã nói là tôi sẽ trở lại mà, phải không?" Vị thần mưu mẹo đáp, ngồi vào một cái ghế gần đó.

"Giờ thì anh có còn nghĩ tôi là kẻ nói dối nữa không?"

"Ừ thì...vẫn," Tony đáp.

Loki hơi cáu kỉnh nhưng rồi mặc kệ, "Anh trai, tôi mang cho anh và đám người thường của anh một món quà. Để thể hiện tấm lòng giữa những_người bạn."

"Đợi đã, để tôi đoán...Lại pỏn à?" Tony hỏi.

"Không," Loki trả lời.

"Ồ, buồn ghê."

Loki nhếch mép trước Tony rồi tiếp tục nói, "Các đồng minh của tôi hiện đang lên kế hoạch cho một cuộc tấn công. Tôi có đầy đủ nội dung chi tiết đây rồi. Thời gian. Địa điểm. Cách thực hiện và cả những cách mà các anh có thể chặn đứng nó."

"Em phản bội bọn chúng sao?" Thor hỏi. "Tại sao em làm vậy?"

"Bọn chúng coi thường tôi!" Loki hét lớn, đột nhiên giận dữ. "Chúng sẽ phải trả giá."

"Sao bọn chúng lại coi thường em thế, em trai? Anh tưởng phần lớn chúng sợ em chứ?"

Loki ngồi im lặng không nói, cơn giận dữ lên đến đỉnh điểm nhưng rồi cậu thở dài, lắc đầu chán nản.

"Tôi vô tình gửi..." Phần còn lại của câu nói nhẹ như một cơn gió thoảng.

"Cậu nói gì cơ?" Tony hỏi.

"Tôi vô tình gửi bọn chúng bức vẽ mà đáng lẽ phải gửi cho Thor," Loki quát.

"Ối trời ơi, cậu gửi bọn chúng một trong những tấm fanart á?" Tony hỏi, cười lăn lộn.

Loki nghiến răng kèn kẹt, chống khuỷu tay lên đầu gối, tay day day trán. Cậu nói tiếp, "Còn tồi tệ hơn thế nữa kìa."

"Nhưng còn chuyện gì có thể tệ hơn nữa?" Thor tò mò hỏi.

"Oooohhhh! Ooohhhh! Ooohhhh! Đừng bảo là..." Tony nói vô cùng phấn khích trong khi Loki chỉ còn nước ôm mặt xấu hổ và gật đầu thừa nhận.

"Anh vẫn chưa hiểu." Thor nói.

"Em trai bé nhỏ của anh đây đã vô tình gửi những bức hình khỏa thân của cậu ta cho...Cậu gửi chúng cho ai?"

"Doom," Loki khó khăn nói, vẫn tiếp tục giấu mặt trong lòng bàn tay.

Tony ôm bụng cười ngặt nghẽo trong khi tay rút chiếc điện thoại ra khỏi túi quần, "Tôi phải kể cho Steve, cậu ta sẽ CHẾT vì cười ngay sau khi nghe xong chuyện này mất =))"

"Không! Tôi cấm anh kể cho ai khác," Loki hét lên, nhảy khỏi ghế ngồi. "Nếu anh dám tôi sẽ biến anh thành quần lót và mặc anh mỗi ngày đấy!"

"Ồ thế ư? Tôi sẵn sàng trả cái giá ấy để chuyện này được nhiều người biết đến đấy," Tony vẫn tiếp tục cười trong khi Loki chỉ im lặng không nói, cắn cắn môi dưới suy nghĩ xem nên văng lại gì vào mặt tên người Sắt. Tony bấm nút gọi trên điên thoại và bắt đầu chạy đi chỗ khác. "Steve Steve! Nghe này, anh sẽ không tin chuyện tôi vừa mới nghe được đâu..."

"Cứ chờ đấy, Stark!" Giọng Loki hét lớn đằng sau.

***

Cuộc tấn công xảy ra đúng như thông tin Loki cung cấp và Doom cùng với đội quân của hắn ta bị đánh thua tan tác. Để cảm ơn một chiến thắng vẻ vang nữa của Biệt đội anh hùng, chính phủ thành phố quyết định tổ chức một cuộc diễu hành hoành tráng.

Vào ngày chúc mừng, Thor vận bộ áo giáp đẹp nhất trong khi Loki bận bịu với việc chắc chắn rằng anh trai mình trông thật hoàn hảo. Cậu kéo thẳng áo ra để đảm bảo nó không bị gập chỗ nào, xong xuôi đâu đấy lại còn phủi phủi bằng tay nữa. Hoàn thành, Loki lùi lại, ngắm nhìn thành quả của bản thân.

"Trông anh thế nào?" Thor hỏi.

"Như một người hùng," Loki đáp lại, mỉm cười khúc khích.

"Em có chắc em sẽ không tham gia cùng với bọn anh chứ? Nhờ thông tin của em mà bọn anh mới có thể đánh bại đội quân của Doom được."

"Tôi không nghĩ một lễ diễu hành để biết ơn những anh hùng dũng cảm nhất Trái Đất sẽ phù hợp với một kẻ xấu như tôi, Thor à"

"Em có còn là người xấu nữa đâu."

Loki mỉm cười, thở dài nhẹ rồi nói, "Ahhhh Anh trai à, vẫn còn non và xanh lắm. Đi với đồng đội của anh đi, bọn họ đang chờ đấy."

Thor cười lớn, hôn lên má Loki rồi đáp xuống chiếc xe bus chở cả Biệt đội.

"Gặp lại em sau, Loki!" anh hét lớn lên sau lưng mình.

Loki vẫy chào tạm biệt đầy yêu thương, nụ cười vui vẻ tràn ngập khuôn mặt. Chiếc xe chuyển bánh cũng là lúc Loki khoanh tay mỉm cười ranh mãnh với bản thân.

"Chắc chắn rồi, anh trai. Chắc chắn rồi," cậu nói, cười to.

Thor chưa từng được nhìn thấy khung cảnh như thế này. Anh đã từng được hàng nghìn người vây quanh, nhưng chưa từng được cảm nhận niềm vui không dứt thế này. Kim tuyến bay bay trong gió trông thật giống tuyết rơi ở Jotunheim. Nó thật đẹp, tuyệt đẹp.

"Thật tuyệt vời!" Steve nói, một tay bám vào cánh cửa xe bus trong khi tay còn lại vẫy chào người dân bên đường.

"Aye Captain. Tôi ước gì Loki có mặt cùng chúng ta lúc này," Thor tiếc nuối.

"Tôi khá chắc em trai cậu đang nấp ở đâu đó và quan sát chúng ta đấy."

"Steve!" Tony hét lớn, làm chiếc bus dừng đột ngột. "Anh phải đến xem thứ này mới được! Có một cơ số các cô gái nóng bỏng đang vẫy tay với tôi ở mấy tòa nhà đằng kia!"

"Hả?" Steve sốt sắng hỏi, gạt tay khỏi cái bàn tay Tony, ném anh một cái nhìn không mấy hài lòng.

"Đùa thôi ngốc ạ! Tại sao anh phải ngắm một người phụ nữ nào đó trong khi anh có em chứ?" Tony trả lời đầy ngọt ngào. Người Sắt nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má Steve, không thèm bận tâm đến việc có cả tá con mắt đang trố ra nhìn họ, rồi thản nhiên tiến về phía bên xe bus nơi Bruce và Natasha đang đứng.

Steve đỏ bừng mặt, không biết phải làm gì ngoài cúi gằm xuống sàn xe. Đội trưởng Mỹ nhận ra có gì đó kì lạ. Anh nhặt một mẩu kim tuyến lên.

"Này, thứ này có gì đó không bình thường? Mảnh giấy dán này có chữ trên đó," Steve nói, đưa lên gần mặt để đọc cho rõ. "Ôi Chúa ơi! Dừng cuộc diễu hành lại! DỪNG NGAY CUỘC DIỄU HÀNH NÀY LẠI!"

"Có vấn đề gì vậy, Đội trưởng?" Thor hỏi ngay khi nhìn thấy Steve hoảng loạn. Steve không trả lời mà chỉ dúi vào tay Thor mảnh kim tuyến và chạy ngay khỏi chiếc xe bus.

Thor đưa thứ lấp lánh đó lên và bắt đầu đọc.

Nó viết, "Steve rên rỉ và cong lưng lên trong khi Tony đẩy sâu vào trong cơ thể người kia thứ to lớn..."

"LOKI!!!" Thor gầm lên.

Loki đứng trong đám đông, nước mắt chảy liên tục vì cười quá nhiều. Bên cạnh là một cậu bé đang nhặt lấy những mảnh kim tuyến bám trên đầu mẹ mình trong khi người mẹ đang công kênh cậu lên vai để cậu có thể nhìn rõ những người anh hùng. Cậu bé để ý thấy dòng chữ trên mẩu lấp lánh đó và bắt đầu đọc vô cùng chậm chạp, từng từ vang vọng trong đầu. Có một chữ mà cậu không hiểu lắm.

"Mẹ ơi?" chàng trai bé nhỏ hỏi, làm người mẹ phải đặt cậu xuống đất, "Dildo(*) là cái gì thế ạ?"

End


(*): Là cái s*xtoy ấy :))

[17h33'- 31/12/2013]
Yayyyyy xong fic rồi chời ơi chết tui mất 😥 Dịch xong vào đúng 17h33' ngày 31/12 chỉ còn chờ công đoạn beta nữa là em nó sẽ được tiếp cận với ánh sáng. Hú hú dzui quá đê =)))

[Update 28/10/2014]: Một ngày mưa mất mạng đọc lại vẫn thấy mình dịch hay =)) Đùa chút thôi cái fic này đã nhờ beta rồi nhưng mà người mình nhờ cứ quên suốt nên là thôi tự sửa vậy. Bây giờ chưa phải mùa up lên chắc chả ai đọc =)) Thôi sắp có Avenger phần ba? thì up lên cho xôm tụ =)) Lúc đó mọi người đổ xô đi sớt gg về mấy siêu anh hùng chắc chắn sẽ tìm thấy fic này hihi =))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store