[Trans][PJSK] 『RuiKasa』A True Star
Ch.4: Bức tường chỉ cậu mới có thể phá vỡ
Đối với Rui Kamishiro, Tsukasa Tenma là một ngôi sao tỏa sáng lấp lánh quá rực rỡ.Cậu là người có khả năng khiến mọi người xung quanh nở nụ cười chỉ bằng cách xuất hiện trong tầm mắt của họ. Nhiệt tình, tự tin, vị tha và được tất cả những người xung quanh yêu quý—Cậu là người mà Rui không bao giờ có thể trở thành.Bởi vì họ đã gặp nhau, Tsukasa cũng có thể sử dụng phép thuật của mình lên Rui. Cậu đã sử dụng một câu thần chú mà bản thân Rui không thể sử dụng - câu thần chú biến giấc mơ của Rui thành hiện thực.Giấc mơ được tạo ra những show hay nhất, truyền cảm hứng và khiến mọi người nở nụ cười.Nhờ Tsukasa Tenma mà Rui Kamishiro đã có thể mỉm cười và giành lại những giấc mơ mà anh đã từng mất hết hy vọng vào."Làm show với tớ đi, Rui!"Mặc dù cách diễn đạt mỗi lần mỗi khác, nhưng Tsukasa Tenma là người duy nhất đã nói những lời đó ba lần với Rui, trong khi những người khác chỉ nói một lần hoặc chẳng bao giờ nói vậy.Đôi mắt nhìn Rui đầy đam mê kia, khiến giờ đây có một người mà Rui luôn mong đợi gặp được. Đó là lý do tại sao Rui có một nơi để thuộc về chỉ khi cùng với Tsukasa Tenma, bởi vì người đó hết lần này đến lần khác mong chờ những ý tưởng của anh, bất kể nguy hiểm đến đâu.—Và chắc chắn, chính người đó sẽ biến những ý tưởng kia thành hiện thực. Sau khi gặp Tsukasa Tenma, Rui cuối cùng đã có thể nắm bắt được hình thù giấc mơ của mình - và chính cảm giác đó, cảm giác mà anh đã khao khát trong nhiều năm này là điều mà anh sẽ không bao giờ quên.Đây là điều mà Rui Kamishiro luôn mong muốn.Tuy nhiên, một ngày nào đó, tất cả những điều này sẽ chẳng còn. Cho đến lúc đó, Rui muốn trân trọng khoảng thời gian còn lại để không lãng phí bất cứ điều gì._________________________Sau cuộc họp chiến lược, Rui, Emu và Nene biết rằng Tsukasa đã rời Sekai trước họ một cách bí ẩn. Họ đã tìm kiếm cậu trước khi Miku tìm thấy họ và bảo với họ rằng cậu ấy đã rời đi.
Emu là người đầu tiên nhắn tin trong cuộc nhóm để hỏi về sự rời đi đột ngột của Tsukasa, và câu trả lời của Tsukasa đến không lâu sau đó. "Xin lỗi, mình quên mất mẹ nhờ mình đến một số cửa hàng tạp hóa." Tsukasa cũng bảo rằng chắc chắn sẽ xin lỗi tử tế vào ngày hôm sau. Mặc dù vậy, không có gì phải xin lỗi vì dù sao thì cậu cũng không cần phải ở lại.Nhưng có vẻ như Tsukasa cũng gánh vác quá nhiều trách nhiệm. Tsukasa-kun thực sự cần phải thả lỏng nhiều hơn , Rui thường tự nghĩKịch bản giờ đã được hoàn thiện kha khá. Thường thì Tsukasa là người viết toàn bộ kịch bản với lời khuyên từ các thành viên khác, nhưng lần này Rui tình nguyện để thử đổi gió. Rui không coi viết kịch bản là tài năng của mình, nhưng làm việc với chúng vẫn rất thú vị - đặc biệt là với những gợi ý điên rồ của Emu và lời khuyên sáng suốt của Nene.Emu sẽ không ngừng gợi ý những trò ảo thuật mà các nhân vật sẽ biểu diễn - có lẽ vì em ấy đã quen với việc nhìn thấy ông của mình biểu diễn những trò ảo thuật trên sân khấu nên em ấy biết rất nhiều. Mặt khác, Nene rất giỏi trong việc chỉ ra những phần có lỗ hổng hoặc có kẻ hở trong cốt truyện với kinh nghiệm mà cô ấy có được từ việc phân tích phim.Kịch bản sẽ không thể hoàn thành trong một cuộc họp duy nhất, vì vậy Rui phải giải tán và tiếp tục công việc của mình sau khi trở về nhà. Rui có rất nhiều việc phải làm, vì nó còn đi kèm với việc thiết kế đạo cụ sân khấu nên anh hầu như không có giấc ngủ nào.Rui đã hỏi ý kiến của Tsukasa về kịch bản khi họ gặp nhau ở trường. Nhưng Tsukasa dường như không có gì để bình luận, điều này hơi bất thường. Chỉ có, 'Nhớ đảm bảo là nhà vua cực kì nổi bật nhé!'.Sau khi hoàn thành kịch bản, Rui quyết định sẽ đi ngủ sớm cho đến khi anh đổi ý và chọn đến thăm Sekai để thả lỏng. Thật thú vị khi dành thời gian với bọn thú nhồi bông và những trò thú vị trẻ con của chúng. Với Rui, như vậy sẽ giúp cải thiện tâm trạng trước khi anh chìm vào giấc ngủ..Anh mang theo kịch bản đến Sekai trong trường hợp những con thú nhồi bông tò mò. Anh không muốn làm chúng thất vọng nếu chúng muốn đọc nó.Nhưng những gì anh nhìn thấy ở Sekai là một cảnh tượng mà anh chưa bao giờ nghĩ là có thể xảy ra - Tsukasa đã tự mình dành thời gian cho những con thú nhồi bông.—Chính bản thân Tsukasa, người đã mất rất nhiều thời gian để làm quen với thực tế là những con thú nhồi bông trong chiếc Sekai của mình đang di chuyển và có ý chí của riêng chúng.Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên nhất là biểu hiện trên khuôn mặt của Tsukasa khi Rui cố gắng giới thiệu mình với người bạn mới đến. Tsukasa đã hất tay anh ra, một cách khá thô bạo, khi anh chỉ muốn xoa đầu con gấu đang thu mình lại.Và sau đó anh xin lỗi và mỉm cười, như không có chuyện gì xảy ra.Tsukasa hiếm khi e ngại về việc nổi giận với Rui. Nếu cậu tức giận, cậu nhất định sẽ nói ra. Vì vậy, việc cậu ấy bỏ qua nhanh như vậy chắc chắn là không bình thường.Đó không phải là tưởng tượng của Rui, Rui chắc chắn về điều đó. Tsukasa có vẻ tức giận—hoặc thậm chí có thể là hoảng sợ. Rui không có cách nào để xác nhận.Nhưng vì Tsukasa đã phủ nhận điều đó, nên chắc chắn đó chỉ là tâm trạng thất thường nhất thời, hoặc Rui muốn tin như vậy. Mặc dù vậy, anh không thể chạm vào bọn thú nhồi bông một lần nữa vì có khả năng Tsukasa sẽ phản ứng lại theo cách tương tự.—Sự thật là Rui thực sự sợ hãi khi thấy Tsukasa hành động khác với bình thường. Anh cũng không hiểu tại sao.Vì vậy, để trấn tĩnh bản thân, anh quyết định đến thăm KAITO, dưới vỏ bọc là tìm người xem qua kịch bản của mình.Không mất nhiều thời gian để Rui tìm thấy chàng ca sĩ ảo. KAITO đang đứng một mình ở trung tâm sân khấu, với ánh mắt dán chặt vào hàng ghế khán giả như thể đang suy nghĩ sâu xa, "À, chào mừng, Rui-kun."Thật ngạc nhiên khi thấy KAITO một mình mà không có Miku, và thậm chí còn kỳ lạ hơn, khi không có bất kỳ món đồ chơi nhồi bông nào xung quanh anh ấy. Chắc hẳn là do chúng đang dành thời gian với Tsukasa bên ngoài."KAITO-san, xin chào," Rui nói. "Cậu đang làm gì một mình ở đây thế?""Tôi đang động não xem nên trang trí sân khấu như thế nào cho vở kịch tiếp theo của chúng ta," KAITO quay người về phía Rui. "Sắp tới bọn tôi sẽ biểu diễn một vở kịch theo chủ đề phép thuật, vì vậy cần phải suy nghĩ rất nhiều về đạo cụ sân khấu. ""Ồ, giống như vở kịch của bọn mình vậy," Rui nói với nụ cười thích thú."...Nhắc mới nhớ, hôm trước các cậu đang thảo luận về kế hoạch cho vở kịch tiếp theo của mình tại đây," KAITO nhớ lại. "Tiến độ thế nào rồi?""Về điều đó, mình tự hỏi liệu cậu có thể kiểm tra kịch bản của mình không," Rui nói, vẫy vẫy tập tài liệu mà anh dùng để giữ kịch bản đã in. "Mình sẽ đánh giá cao nếu cậu có thể thêm vào một ít chi tiết và ý kiến phản hồi đấy.""Haha, cậu luôn rất nghiêm túc trong việc làm mọi thứ tốt nhất có thể, Rui-kun," KAITO nói với một cái gật đầu tán thành. "Được, tôi sẽ đọc qua.""Fufu, cảm ơn," Rui bước đến gần KAITO và đưa cho anh ấy tập file trên tay.Khi KAITO đọc qua kịch bản, Rui quyết định đi dạo quanh sân khấu một chút.Rui không thể không hồi tưởng về việc Sekai bí ẩn như thế nào. Thi thoảng, có những sinh vật kỳ lạ ở hàng ghế khán giả có vẻ như được mệnh danh là 'người quan sát Sekai', và đôi khi, không có ai cả - như lúc này. Cũng có lần Rui là khán giả duy nhất nữa.Khung cảnh chẳng có ai ngồi ở hàng ghế khán giả trong một nhà hát lớn như vậy có cảm giác thật cô đơn. Cảm giác cô đơn do hàng ghế khán giả trống không thể hiện rõ ở Wonder Stage, vì nó nhỏ hơn rất nhiều so với sân khấu của Sekai. Nhưng đây là khung cảnh mà các diễn viên có kinh nghiệm sẽ quen thuộc, vì đây là nơi họ luyện tập hàng ngày để tạo ra những màn trình diễn hay nhất.Không mất nhiều thời gian để KAITO đọc xong kịch bản, và Rui rất ngạc nhiên khi thấy KAITO có vẻ mất tinh thần. Rui sẽ không nói rằng anh viết kịch bản tệ đến mức khiến ai đó thất vọng khi đọc kịch bản nghiệp dư của mình. Đó cũng khác với biểu hiện của KAITO mỗi khi đọc bản nháp thô của Tsukasa, vì vậy Rui không thể ngăn được sự lo lắng trong lồng ngực.Hôm nay, những thứ xảy ra trong của Sekai dường như làm tăng thêm lo lắng của Rui hơn là giúp anh thư giãn."...Có vẻ như có những phần cậu không ưng lắm," Rui nói, đi thẳng vào vấn đề."Hmm... Chà, không phải là tôi không thích nó..." KAITO gãi cằm khi nhìn vào kịch bản. "Chỉ có một điều khiến tôi không hài lòng - cậu có nghĩ rằng các thành viên trong đoàn xiếc nên hiểu nhà vua hơn một chút không?""Hiểu nhà vua hơn?" Rui bối rối. "Ý cậu là sao?""Ừ," KAITO gật đầu. "Đó không phải là trọng tâm của câu chuyện, vì vậy nó không dễ nhận thấy - nhưng thật sự không rõ ràng tại sao nhà vua lại ghen tị với đoàn xiếc ngay từ đầu. Có vẻ như đoàn xiếc đã quyết định rằng cách duy nhất để thuyết phục ông ta thừa nhận họ là thực hiện các buổi biểu diễn để mê hoặc ông ấy...""—Và cuối cùng, nó kết thúc với việc nhà vua bị lật đổ," KAITO giờ có vẻ khó chịu hơn. "Mặc dù ông ấy có vẻ là một vị vua tốt, người đã giúp cho vương quốc của mình trở nên thịnh vượng.""Hmm, mình thừa nhận là cậu có lý," Rui khoanh tay. Đó không phải là ý tưởng của anh mà là của Tsukasa, nhưng Rui vẫn có thể chủ động thay đổi kịch bản. "Câu chuyện đã miêu tả nhà vua như một người xấu. Khán giả sẽ dễ dàng coi ông ta là người xấu hơn.""...Ừ, xét cho cùng thì nhà vua cũng là nhân vật phản diện chính. Ổn ào, kiêu ngạo và vô cảm, nhưng vẫn là người đã làm cho vương quốc của mình thịnh vượng," KAITO nhắc lại lời của mình.Rui không biết phải làm gì trước sự u sầu đột ngột của KAITO. Ít khi KAITO chú ý đến các yếu tố không phải là trọng tâm của câu chuyện. KAITO là kiểu độc giả đánh giá cao nội dung của mọi câu chuyện, mặc dù có những lúc anh ấy chùn bước trước sự lộn xộn trong kịch bản của Tsukasa."—Không, cậu nói đúng, câu chuyện nên dễ hiểu để nhiều người có thể thưởng thức nó," KAITO lắc đầu xin lỗi. "Đó là một bài học hay về việc không đắm chìm trong ghen tị và không quá tự cao như vị vua vô cảm.""...Nhưng mình chắc chắn rằng một số người xem buổi biểu diễn có thể có cùng suy nghĩ với cậu vậy." Rui nhận xét. "Vì vậy, có lẽ nên thử thay đổi kịch bản một chút để người dân bớt tàn nhẫn hơn với nhà vua .""À, nhưng tôi có nghĩ phần nhà vua gia nhập sau đó là một cách hay để kết thúc câu chuyện đấy," KAITO cuối cùng cũng khen ngợi kịch bản, nhưng sự nhiệt tình trong giọng nói của anh ấy chỉ tồn tại trong thời gian ngắn vì nó nhanh chóng bị thay thế bằng sự lo lắng. "Nhưng tôi tự hỏi liệu mọi người có còn cố gắng hiểu ông ấy không.""Đối với các thành viên đoàn xiếc và người dân của vương quốc, nhà vua chỉ là một kẻ ồn ào và hài hước, khiến ông ta trở thành người phù hợp cho vị trí thành viên cuối cùng của một đoàn nghệ sĩ không mấy xuất sắc," KAITO nhận xét khá buồn bã.Rui cau mày. Thực sự đây không giống KAITO khi vòng vo theo cách này."Có phải là điều mà cậu không thể nói trực tiếp với mình không, KAITO-san?""Fufu, xin lỗi, tôi cũng đang nghĩ về một kịch bản mà mình đang viết," KAITO trấn an chàng trai. Tuy nhiên, Rui vẫn không bị thuyết phục. "Đó chỉ là ý kiến cá nhân của tôi. Nhìn chung, tôi vẫn nghĩ đây là một vở kịch sẽ được yêu thích. ""Mình muốn viết lại kịch bản để hiểu rõ hơn ý của cậu, nhưng có lẽ đã muộn lắm rồi," Rui vẫy tay giải tán. "Cậu có nghĩ rằng việc thêm các yếu tố như 'hiểu người xấu' cũng có thể khiến trẻ em khó hiểu không?""Trẻ con rất khó để hiểu được một 'người xấu'... Tôi cho rằng đó là sự thật," KAITO làm một biểu cảm khiến Rui nhớ đến khuôn mặt của anh trong quá khứ - một nụ cười mà anh sẽ làm khi phải chấp nhận rằng 'đây chỉ là cách mọi thứ diễn ra mà thôi'. "...Tôi rất mong chờ nó, Rui-kun."Rui chỉ trở nên lo lắng hơn. Nhưng nét mặt của KAITO đã nói lên rằng anh ấy không muốn nói về nó. Vì vậy, tất cả những gì Rui có thể làm là hy vọng rằng những lo lắng của anh là không có lý do và sự thay đổi trong thái độ của KAITO chỉ là tạm thời, giống như biểu hiện mà Tsukasa đã thể hiện trước đó.Rui có nhận thức được. Rằng luôn có một khoảng cách mà anh không thể vượt qua, ngay cả với những người khiến anh nở nụ cười._________________________"Không ai hiểu được sự ghen tị của ông ta, huh..." Rui lầm bầm với chính mình. Anh nằm dài trên băng ghế sân thượng của trường với đôi mắt hổ phách lơ đãng nhìn lên bầu trời.
Kịch bản đã được hoàn thiện, nhưng những lời của KAITO vẫn còn đọng lại trong đầu Rui. Mặc dù anh đã quyết tâm bỏ qua vấn đề này, nhưng nó vẫn khiến Rui phiền lòng. Thực sự có cảm giác như KAITO đang cố nói với anh điều gì đó rất quan trọng.Sau khi suy nghĩ kỹ hơn, Rui nhận ra rằng biểu cảm mà KAITO có lúc đó giống với khuôn mặt mà KAITO làm mỗi khi Rui có câu hỏi muốn hỏi anh ấy về Sekai. Đó là khuôn mặt mà ai đó sẽ làm khi họ không biết câu trả lời cho một vấn đề, nhưng phải duy trì khí chất của một nhà lãnh đạo lôi cuốn. Trong trường hợp này, hẳn là KAITO không chắc liệu anh ấy có thể nói cho Rui biết chuyện gì đang thực sự xảy ra hay không.Rui ngân nga một mình khi đặt bút lên sống mũi. Ngay cả khi không nói đến hành vi kỳ lạ của KAITO, lý do khiến nhà vua đột nhiên ghen tuông khiến anh tò mò. Nếu anh có thể viết lại kịch bản, anh sẽ viết vị vua như thế nào? Tại sao ngay từ đầu nhà vua lại ghen tị?Và rồi không được báo trước, điện thoại của Rui bắt đầu đổ chuông. Là một cuộc gọi từ Emu." Chào buổi chiều, Rui-kun! " Giọng của Emu vẫn năng động hơn bao giờ hết, và sự hăng hái của giọng nói đó đủ để khiến Rui thoát khỏi cơn mơ màng. "Bây giờ là giờ ăn trưa của anh, phải không? Giờ anh có bận không? ""Chào em, Emu-kun. Anh rảnh nói chuyện đó," Rui vừa nói vừa nhấc lưng khỏi băng ghế và khéo léo đỡ lấy cây bút rơi khỏi mặt. "Có gì mà em muốn thảo luận à?"" Hmmm, à, không có gì to tát cả... " Emu nói. " Nhưng em tự hỏi liệu anh có biết gần đây có chuyện gì xảy ra với Tsukasa-kun không. Dạo này anh ấy có vẻ hơi lạ. "Rui ngạc nhiên khi biết Emu cũng có ấn tượng như vậy. Có phải Tsukasa cũng hành động kỳ lạ gần Emu không?"...Anh không biết," Rui trả lời. "Nhưng anh thấy cậu ấy lơ đãng rất nhiều trong những ngày này. Em hẳn là đang lo lắng về nó?" Vậy là Rui-kun cũng đã nhận ra điều đó. Đúng vậy... " Giọng Emu trở nên trầm lắng. " Dường như mấy ngày nay anh ấy không thực sự cười... Em không biết phải giải thích như thế nào, thực sự rất khó nói... ""Chà, anh nghĩ lo lắng cũng chẳng ích gì đâu, Emu-kun," Rui khuyên. "Lo lắng cho cậu ấy là tốt, nhưng Tsukasa-kun luôn xử lý các vấn đề của mình khá tốt ngay cả khi chúng ta không để tâm. Cậu ấy có lẽ sẽ buồn hơn nếu em mất tập trung vào buổi diễn vì lo lắng cho cậu ấy đấy."" Mmmm... Đúng vậy, nhưng... " Emu trả lời với giọng bối rối. " À! Em cũng đã nghe từ Saki-chan rằng Tsukasa-kun nói rằng anh ấy cảm thấy mệt mỏi vì công việc trong những ngày này. Có lẽ là như vậy? Lần này có lẽ chúng ta có thể bớt nhiều công việc hơn cho anh ấy... ""Nếu vậy thì anh có thể đảm nhận thêm công việc của cậu ấy," Rui đồng ý mà không do dự. "Anh cũng sẽ hỏi Nene, chắc rằng em ấy sẽ ổn với điều đó thôi."" Rui-kun...! Emu vui vẻ. " Cảm ơn anh! Em sẽ xem chúng ta có thể làm thêm những nhiệm vụ gì ở vị trí của Tsukasa-kun! Em có thể thử thiết kế và đặt hàng trang phục lần này! ""Fufu, sẽ rất thú vị khi xem những bộ trang phục mà em sẽ thiết kế đó, Emu-kun," Rui nói với vẻ mong đợi.Nhưng nguồn gốc của hành vi kỳ lạ từ Tsukasa vẫn khiến Rui bận tâm - chuyện gì đang thực sự xảy ra với cậu ấy vậy? Điều đáng sợ hơn là cả Tsukasa và KAITO đều có những hành động kỳ lạ trong cùng một khoảng thời gian. Và khiến Emu chú ý đến cũng có nghĩa là nó phải là một thứ gì đó khác chứ không phải là sự thay đổi tâm trạng.—Có lẽ là một sự suy sụp chăng?" Nhưng em nghĩ chúng ta thực sự nên làm nhiều hơn cho Tsukasa-kun, " Emu gợi ý. Đúng là em ấy khi luôn muốn cho đi càng nhiều càng tốt. " —Ồ, em có một ý này! Chúng ta tổ chức một bữa tiệc bất ngờ sau vở kịch đi! ""Bữa tiệc bất ngờ?" Rui xử lý ý tưởng. "Hừm, nghe có vẻ như là một kế hoạch mà anh có thể thực hiện được. Nếu đó là một sự suy sụp, thì điều đó thực sự có thể giúp nâng cao tinh thần của Tsukasa-kun.""Em cũng nghĩ vậy!" Emu đồng ý. "Chúng ta có nên làm vậy vào ngày nghỉ tiếp theo không? ""—Chúng ta sẽ làm vậy ngay sau buổi biểu diễn cuối cùng trong ngày." Rui mạnh dạn nói." Eeeee!" Emu hét lên qua điện thoại. " Không phải là quá sớm sao?!""Thời điểm càng bất ngờ thì càng tốt đúng không?" Rui trả lời." Nhưng... Không phải anh đã có rất nhiều việc phải làm sao, Rui-kun? " Emu chỉ ra với vẻ lo lắng. "Anh cũng phải chuẩn bị sân khấu, phải không? ""Fufu, không sao đâu," Rui trấn an. "Nụ cười của một người bạn cũng quan trọng với anh mà."" Rui-kun... " Emu lẩm bẩm tên anh với sự lo lắng vẫn còn hiện rõ trong giọng nói của em. " ...Được rồi! Nhưng nếu quá nhiều, hãy cho bọn em biết, được chứ? Chúng ta luôn có thể thay đổi kế hoạch! ""...Cảm ơn em, Emu-kun."Chỉ vì anh bình tĩnh không có nghĩa là bản thân nhiệm vụ sẽ trở nên dễ dàng. Rui sẽ cực kỳ bận rộn trong những tuần tới trước khi vở kịch diễn ra. Thêm vào đó, kia là một bữa tiệc bất ngờ dành cho Tsukasa, vì vậy, anh phải chuẩn bị nó cẩn thận để không làm cậu thất vọng._________________________Vì Rui phải dành cả buổi tối để luyện tập vở kịch và lắp ráp máy móc nên thời gian lên kế hoạch cho bữa tiệc chủ yếu là trong giờ học. Anh thậm chí còn cúp học - điều đó không phải là vấn đề lớn đối với anh nhưng nếu Tsukasa biết về nó, Rui sẽ không thể thấy kết thúc của những lời phàn nàn đâu.
Rui và Tsukasa thỉnh thoảng ăn trưa cùng nhau, nhưng lần này, Rui không thể làm vậy vì anh đang lên kế hoạch cho bữa tiệc bất ngờ đặc biệt dành cho người vừa được đề cập. Thật dễ dàng để tránh mặt cậu ấy - trên thực tế, nó cực kì dễ dàng, bởi vì Tsukasa dường như không bao giờ bận tâm đến việc rủ anh đi ăn trưa cùng.—Trừ khi đó là để cho Rui xem một video clip từ vở nhạc kịch nào đó để lấy cảm hứng.Đôi khi Rui không thể không tự hỏi liệu họ có thực sự là bạn không. Tất nhiên, đó chỉ là một trò đùa tự ti.Khi Rui đang lắp chiếc đèn mà anh sẽ sử dụng cho bữa tiệc bất ngờ, chuông thông báo từ điện thoại của anh reo lên. Trong nhóm LINE của dàn diễn viên Wonderlands x Showtime được tạo cho bữa tiệc bất ngờ, Nene đã gửi một tin nhắn."Đã mời Aoyagi-san đi cùng.""Cảm ơn, Nene," Rui trả lời. "Còn Shinonome-kun thì sao?""Geh, chúng ta cũng mời cậu ta à?" Rui có thể nghe thấy sự không hài lòng của Nene qua tin nhắn."Fufu, anh biết em đề phòng cậu ấy, nhưng cậu ấy có ý tốt mà," Rui trấn an. "Anh chắc rằng Tsukasa-kun cũng muốn gặp cậu ấy đấy.""Được rồi..." Nene gửi một sticker có hình một cô gái thở dài. "Em sẽ bảo Aoyagi-san chuyển lời.""Yaaaaaa! Wandahoi! Cảm ơn, Nene-chan!" Emu cổ vũ và gửi một sticker gấu trúc đỏ đang nhảy lên vui vẻ. "Tớ cũng đã mời Saki-chan và bạn của cậu ấy rồi! Nó sẽ siêu ~ sống động! Đó sẽ là một bữa tiệc trên sân khấu, yay yay!"Rui không thể nén nụ cười của mình. Thật mệt mỏi khi lên kế hoạch cho cả bữa tiệc và buổi biểu diễn cùng một lúc, nhưng nếu họ có thể nhìn thấy nụ cười của Tsukasa, thì những đêm mất ngủ cũng rất đáng._________________________Sau khi về đến nhà, việc tiếp theo trong danh sách của Rui là hoàn thiện cây đũa phép mà Emu sẽ sử dụng trong vở kịch.
Tuy nhiên, trời đang mưa to bên ngoài. Rui ban đầu định thử nghiệm cây đũa phép nguyên mẫu bên ngoài (vì anh không đủ khả năng cho nổ tung căn phòng của mình một lần nữa - anh đã rút kinh nghiệm). Vì vậy, ngay bây giờ tất cả những gì anh có là một khoảnh khắc nghỉ ngơi mà anh đã dành một cách lơ đãng để mày mò cây đũa phép trên ghế sofa của mình.—Thời tiết thật đúng là ảm đạm. Trời vừa mới nắng xong, Rui nghĩ thầm. Dự báo thậm chí còn không cho thấy bất kỳ dấu hiệu nào của mưa. Anh chỉ có thể hy vọng rằng cơn mưa sẽ không làm hỏng buổi biểu diễn hay bữa tiệc.Và thật bất ngờ, một giọng nói bất ngờ phát ra từ chiếc điện thoại nằm cạnh chân anh."—Rui-kun,"Đó là KAITO. Rui bối rối quay đầu về phía hình dáng holographic."KAITO-san?""—Cậu rảnh không?"Rui nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, "Mình thực sự không thể làm gì nhiều khi trời mưa, vì vậy giờ mình hẳn là người rảnh nhất trên thế giới đấy.""À, vậy là trời đang mưa, chắc rắc rối lắm đây," KAITO cười lo lắng. "Tôi có một việc muốn nhờ cậu, nếu được.""Ồ? Cậu hiếm khi yêu cầu bất cứ điều gì." Rui nhận xét với vẻ thích thú. "Dù sao đi nữa, KAITO-san đã làm rất nhiều cho bọn mình, vì vậy, mình rất vui khi được trả ơn đó.""Thật tuyệt khi được nghe điều đó," nụ cười của KAITO có chút buồn. Có vẻ như KAITO vẫn lo lắng về điều gì đó như ngày hôm trước. Rui chỉ có thể tự hỏi liệu bây giờ cuối cùng anh ấy có tiết lộ gì đó hay không.Vì KAITO không nói gì nên Rui quyết định thăm dò anh ấy, "Vậy, mình có thể làm gì?"KAITO im lặng vài giây trước khi thốt ra—"—Xin hãy cứu Tsukasa-kun.""Hở?"—Đó là điều cuối cùng mà Rui mong đợi được thốt ra từ miệng KAITO. Bởi vì KAITO luôn tỏ ra xa cách trong những vấn đề liên quan đến Tsukasa, liên tục nói những câu như "Ai mà biết được?" cho tất cả các câu hỏi của Rui."Tôi xin lỗi vì đã đột ngột đẩy việc này cho cậu," KAITO khoanh tay. "Tôi không chắc liệu mình có thể nói với tất cả các cậu hay không, vì vậy tôi quyết định chỉ nói với cậu trước vì cậu là đạo diễn, người chỉ đạo, Rui-kun.""...Cậu không cần phải xin lỗi," Rui trấn an anh ấy. "Sẽ chỉ tạo ra sự hoảng loạn không cần thiết nếu bạn đột nhiên nói điều đó với Emu-kun hoặc Nene - vậy, tình hình là sao?""...Cậu có nhớ ngày cậu đến Sekai cho cuộc họp chiến lược không?" KAITO bắt đầu. "Thật ra, Tsukasa-kun đã hỏi những con thú nhồi bông vào cùng ngày rằng liệu có đúng là chúng đã bị vứt đi hay không, và kể từ khi biết câu trả lời, cậu ấy đã luôn hành động như vậy cho đến giờ.""...Vứt đi?" Rui chớp mắt."Đúng. Có vẻ như tất cả những con thú nhồi bông đều thuộc về Tsukasa-kun và em gái của cậu ấy trong quá khứ," KAITO giải thích. "Tất cả chúng đều đã cũ nát theo thời gian và bị vứt bỏ.""...Ồ," Rui thực sự không biết phải trả lời như thế nào trước câu chuyện này, nhưng anh vẫn phải tiếp tục cuộc trò chuyện. "Tuy nhiên, bọn chúng dường như đều trong tình trạng khá tốt ở Sekai. Chà, ngoại trừ chú thỏ hồng và chú gấu mới. Hơi đáng sợ khi nghe thấy điều đó, thành thật.""...Tôi không biết cảm giác của Tsukasa-kun lúc này, và tôi đã định hỏi khi cậu ấy ở một mình," KAITO tiếp tục. "Nhưng dạo này, cậu ấy đến chỉ để dành thời gian với những con thú nhồi bông và những thứ khác thực sự chẳng có cơ hội làm cậu ấy để ý.""Ừ, mình cũng để ý, thật sự là kì lạ khi Tsukasa-kun như vậy," Rui nhận xét. "Nhưng đó có phải là lý do tại sao cậu ấy dành nhiều thời gian hơn với những con thú bông không? Bởi vì giờ cậu ấy biết rằng tất cả bọn chúng đều từng thuộc về cậu ấy?""Có lẽ," KAITO gật đầu, nhưng anh ấy có vẻ không tin lắm "Tuy nhiên, tôi cảm thấy như có điều gì đó hơn thế nữa.""Điều gì đó... hơn thế?" Rui nghiêng đầu sang một bên khi anh chống cằm. "Hm, thú vị đấy. Vì vậy, khi cậu nói cần giúp đỡ, bạn muốn mình tìm ra điều này, đúng không?"-Đúng." KAITO gật đầu."Nhưng mình nghĩ KAITO-san có nhiều kinh nghiệm hơn mình trong việc tư vấn cho người khác chứ.""Vấn đề không phải là Tsukasa-kun cần gì, mà là cậu ấy cần ai," KAITO giải thích. "Tôi không phải là người thích hợp."Rui nhướng mày, "Tại sao cậu lại nói vậy?""Bởi vì tôi không thể liên lạc được với Tsukasa-kun," KAITO lạnh lùng nói. "Len, Rin, MEIKO và Luka cũng vậy.""...Ý cậu là sao, làm thế nào mà tất cả các cậu không thể tiếp cận cậu ấy?" Rui khoanh tay lại. Với anh, tất cả đều không hợp lí. "...Điều gì khiến Miku-kun trở nên đặc biệt?""Chúng ta được sinh ra từ tình cảm của Tsukasa-kun, nhưng người duy nhất ở đây từ khi Sekai được sinh ra, và người hiểu rõ cảm xúc của Tsukasa-kun hơn bất kỳ ai—""—Là Miku."Rui kinh ngạc. Anh không thể tin được, nhưng anh không thể nhớ lại chỉ một lần KAITO đã nói dối anh. Anh phải dành một chút thời gian để thu thập suy nghĩ của mình - suốt thời gian qua, anh đã nghĩ KAITO là thành viên có chức vụ cao hơn trong hai người vì anh ấy được công nhận là chủ tịch."...Vậy à," Giọng của Rui thể hiện rõ tâm trạng xấu. Anh vẫn cần thời gian để xử lý điều đó, "...Vậy tại sao Miku-kun không thể nói chuyện với Tsukasa-kun?"KAITO khoanh tay, "Tôi chắc chắn là Miku đang cố gắng giúp Tsukasa-kun.""...Nhưng, tôi lo lắng về quyết định cuối cùng mà Tsukasa-kun sẽ đưa ra," ánh mắt của KAITO trở nên ủ rũ. "Đó là lý do...tôi nghĩ cậu cũng phải ở đó, Rui-kun. Đó không thể là quyết định mà cậu ấy đưa ra một mình.""Tất cả các cậu đều là một phần của Wonderlands x Showtime," KAITO tiếp tục. "Ngay cả khi Tsukasa-kun có thể không thể chia sẻ suy nghĩ thật của mình bây giờ... tôi chắc chắn qua thời gian, cậu ấy sẽ bắt đầu mở lòng với mọi người.""Vì vậy, hãy trở thành người tiên phong, hãy mở đường cho cậu ấy, Rui-kun.""...Mình không biết Tsukasa-kun phải đưa ra quyết định gì và liệu mình có thực sự giúp được gì không, bởi vì mình không quá thân với Tsukasa-kun. Mình thành thật nghĩ rằng KAITO-san có cơ hội hơn." Rui mỉm cười một cách thiếu tự tin và gãi đầu. "Nhưng giúp đỡ một người bạn đang gặp khó khăn cũng đáng để thử. Dù sao thì Tsukasa-kun cũng đã làm rất nhiều cho mình mà."KAITO nhìn Rui với ánh mắt như hiểu rõ, "...Thật ra, cậu muốn hiểu rõ hơn về Tsukasa-kun, phải không, Rui-kun?""...?""Không khó để mọi người thấy rằng cậu đang muốn làm thân với cậu ấy," KAITO nói. "Xét cho cùng, cậu luôn bị thu hút bởi Sekai để rồi hỏi tôi về mọi thứ lọt vào mắt xanh của cậu."Rui cười, "Đó là bởi vì mình quan tâm đến cách thức hoạt động của Sekai.""...Nhưng tôi không nghĩ cậu chỉ tò mò về hoạt động của Sekai thôi đâu," KAITO khẳng định. "Thực ra, cậu tò mò nhất về bản thân Tsukasa-kun đúng không?""Điều gì khiến cậu lại nói thế?""Đó chỉ là ấn tượng mà tôi có," KAITO nói với một nụ cười hiểu biết. "Tôi không có bất kỳ cơ sở nào cho nó, nhưng, tôi nói chuẩn chứ?""...Haha, có vẻ như mình sẽ phải thành thật," Rui thở dài như bị đánh bại. "Đúng vậy, mình quan tâm nhất đến Tsukasa-kun, mặc dù Sekai của cậu ấy chắc chắn cũng rất hấp dẫn."Rui sau đó nhìn đi chỗ khác khi anh gãi gáy, "Mình không hiểu tại sao lại cảm thấy như vậy. Bọn mình chỉ nên biểu diễn cùng nhau thôi, nhưng mình vẫn muốn biết rõ hơn về Tsukasa-kun.""Không phải vì cậu coi Tsukasa-kun là bạn sao?" KAITO mỉm cười dịu dàng."Một người bạn..." Rui thì thầm với chính mình.Những người bạn duy nhất mà Rui có ban đầu là Nene và Mizuki. Khi tham gia Wonderlands x Showtime, Rui đã gặp Tsukasa và Emu. Emu luôn cho Rui cảm giác như một người bạn, mặc dù lúc đầu giữa cả hai vẫn còn khoảng cách. Tuy nhiên, khoảng cách đó bắt đầu mờ dần, nhất là sau sự cố với các anh trai của Emu và sau khi Emu biến giấc mơ khi còn bé của Rui thành hiện thực.Nhưng vì lý do nào đó, trường hợp của Tsukasa không giống vậy. Mặc dù Tsukasa luôn tuân theo chỉ dẫn của Rui và không bao giờ thất bại trong việc biến ước mơ của anh thành hiện thực - Rui vẫn không thể thấy chính xác khi gọi Tsukasa là bạn, kể cả bây giờ.Thật dễ dàng để gọi cậu ấy là 'bạn' như một cách khái quát mối quan hệ của bạn. Nhưng để thực sự tin rằng cậu ấy thực sự là một 'người bạn' từ tận đáy lòng thì lại là một chủ đề hoàn toàn khác."...Đúng vậy, nhưng mình không chắc Tsukasa-kun nghĩ gì về mình," Rui cười khổ. "Cậu ấy là diễn viên giỏi nhất mà mình có thể mơ ước và là người đã chấp nhận mình, nhưng từ phía mình... Rất khó để nói, nhưng có cảm giác như mình hoàn toàn không biết gì về cậu ấy.""Rui-kun..." Vẻ mặt của KAITO dịu lại. "Vậy thì, tại sao cậu không làm thân với cậu ấy?""...Mình đã nói điều này trước đây, nhưng Tsukasa-kun dường như không có hứng thú nói về bất cứ điều gì khác ngoài các buổi biểu diễn và trở thành một ngôi sao," Rui quay đầu lại nhìn KAITO. "Bất cứ khi nào bọn mình nói về cuộc sống cá nhân của nhau, cậu ấy chỉ kể những câu chuyện về gia đình hoặc em gái, hoặc những ngôi sao mà cậu ấy ngưỡng mộ. Vì vậy, đến cuối cùng, bọn mình thực sự chẳng biết bất cứ điều gì về bản thân Tsukasa-kun.""Là vậy à?" KAITO thả hai cánh tay đang khoanh lại xuống, "Cậu không thấy cô đơn à? Khi thậm chí không có một ai biết bất cứ điều gì về cậu ấy?""Cái đó..." Rui lại không nói nên lời. "Mình chắc rằng một số người sẽ hiểu rõ về cậu ấy. Giống như Saki-kun và Aoyagi-kun.""Có lẽ," KAITO mỉm cười. "Nhưng chẳng phải sẽ bớt cô đơn hơn nếu cậu cũng trở thành bạn của cậu ấy sao?""...Hẳn là vậy," tay Rui lại được đặt lên gáy. "...Tuy nhiên, mình vẫn không hiểu tại sao Tsukasa-kun không bao giờ nói về bản thân mình. Khi cậu ấy luôn tự đề cao bản thân và tự khen mình mỗi khi có cơ hội.""Fufu, đó là điều cậu sẽ phải tự tìm ra, Rui-kun," KAITO ấm áp nói."...Lần này không có gợi ý nào à?" Rui tinh nghịch hỏi."Tôi đã nói với cậu trước đó, rằng tôi không biết tất cả mọi thứ," KAITO nhấn mạnh. "Tất cả những gì tôi có thể làm là cố gắng hiểu tất cả các cậu và hướng dẫn cậu đến câu trả lời mà cậu đang tìm kiếm."Lông mày của Rui nhíu lại, "...Vậy lý do tại sao cậu không thể giúp Tsukasa-kun là vì cậu không thể hiểu cậu ấy sao?""Có lẽ là vậy. Dù sao thì tôi đã không ở đây ngay từ đầu mà," KAITO buồn bã trả lời. "Được tạo ra từ cảm xúc của Tsukasa-kun, tôi không có bất kỳ cảm xúc nào của riêng mình đối với cậu ấy. Nhưng tất cả các cậu thì khác.""Tsukasa-kun đã dựng lên những bức tường xung quanh con người thật của cậu ấy mà không ai trong chúng ta ngoại trừ Miku có thể vượt qua," KAITO tiếp tục. "Đó là lý do - ai đó cần phải có cảm xúc đúng đắn để phá vỡ những bức tường đó.""...Và là một người không ngại sống thật với chính mình, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải sống qua nhiều năm bị từ chối, cô đơn và không có hy vọng trước mắt, tôi nghĩ rằng ai đó có thể là cậu, Rui-kun."
_________________________Vẫn là note của tác giả:CẢNH BÁO!! Tui sẽ nói rất nhiều ở đây vì lúc đó tui đang nghĩ về nó!!Nó không liên quan đến fic, nhưng tui đã suy nghĩ rất nhiều về câu chuyện Hinamatsuri... Có vẻ như Luka tập trung vào là sự thật rằng Tsukasa "là cần thiết" để Saki được hạnh phúc, nhưng Tsukasa lại nghi ngờ điều đó cho đến khi cậu ấy nhận ra rằng cậu ấy đã làm Saki buồn vì không có mặt tại bữa tiệc. Nó khiến tui tự hỏi liệu nó có phải là hint về việc Tsukasa cảm thấy không cần thiết và không được yêu thương hay không. Cậu ấy cũng sử dụng câu thoại moya moya ("Dù vậy, mình có cảm giác kỳ lạ gì thế này? ...mình không hiểu gì cả") --> đó cũng là điều mà Mafuyu đã từng nói. An cũng đã nói điều đó gần đây. Và chúng ta đều biết từ event story gần đây nhất của An rằng khi cô ấy nhận ra những cảm xúc đó là gì, cô ấy trông không khá hơn chút nào.Mặc dù Tsukasa đã mua rất nhiều búp bê Hina bằng tất cả số tiền tiết kiệm của mình, cậu ấy không bao giờ tức giận vì Saki không đánh giá cao những nỗ lực của mình, mà cậu ấy buồn vì mình đã làm Saki buồn. Touya cũng bảo Saki nên hiểu những nỗ lực và cảm xúc của Tsukasa - khi Tsukasa chưa một lần nghĩ đến bản thân kiểu như "Mình đã làm việc rất chăm chỉ để mua cho em ấy những con búp bê này." Tất cả những gì cậu ấy nghĩ là, "mình có được phép về nhà không?".Điều thú vị nữa là trong quá khứ, khi Tsukasa giao búp bê Hina, cậu ấy thậm chí còn bị đánh đập nhiều hơn chúng, theo Saki. Tuy nhiên, Tsukasa không nghĩ nhiều về điều đó.(Thêm: Tui đang đọc ngoại truyện Hinamatsuri của Luka, và có khá nhiều điều đáng ngờ... Trong phần đầu tiên, Rui đã hỏi liệu việc Luka buồn ngủ có liên quan gì đến cảm xúc của Tsukasa hay không, và MEIKO nói rằng Luka dường như không buồn ngủ khi ai đó gặp rắc rối ở gần cô ấy. Trong cốt truyện thứ 2, Tsukasa cảm ơn Luka vì đã giúp cậu ấy. Cuối cùng, Luka ngủ gật, nhưng cô ấy nói, "thật tuyệt khi được nhìn thấy một nụ cười đẹp như vậy," và Tsukasa đã rất ngạc nhiên trước khi trả lời "ừ!" với một nụ cười.)(Thêm vào đó, có một thực tế là Tsukasa không quan tâm dù không thể tham gia vào một lễ kỷ niệm vui như Hinamatsuri với bạn bè của mình. Điều đó khiến tui có ấn tượng về khoảng cách giữa anh ấy và những người bạn đồng nghiệp, rằng Tsukasa chỉ coi họ là những người cùng làm show với cậu ấy và khiến mọi người cười, hơn là những người sẽ làm cậu ấy cười. Chưa kể, trong cốt truyện chính của nhóm, cậu ấy không nói bất cứ điều gì về việc mình cười - cậu ấy từng nói một khi khán giả cười, đồng đội của cậu ấy có thể cũng cười.)Vì vậy, tui luôn tự hỏi, liệu Tsukasa có thực sự hạnh phúc? Tui không có ấn tượng rằng cậu ấy biểu diễn vì cậu ấy đặc biệt xúc động trước những màn trình diễn mà đúng hơn là vì chúng khiến mọi người mỉm cười (nếu bạn đọc phần mở đầu, bạn sẽ nhận thấy cậu ấy chỉ nói về việc mọi người mỉm cười. Và trong bức minh họa, cậu ấy thậm chí không xem buổi biểu diễn mà chỉ để ý Saki). Nếu bạn so sánh nó với Emu, người muốn bảo vệ Wonder Stage đã khiến em ấy mỉm cười, Nene, người muốn hát vì màn trình diễn của diva đã truyền cảm hứng cho cô ấy và Rui, người muốn chỉ đạo các chương trình vì nó thú vị, thì Tsukasa không có bất cứ điều gì của riêng mình như thế - tất cả là vì người khác...Hồ sơ của cậu ấy có đầy đủ những thứ liên quan đến sự ngầu và thanh lịch như một ngôi sao (ngoại trừ piano) (thậm chí cả món ăn yêu thích của cậu ấy - cậu ấy hẳn là thích nó chỉ vì nó nghe có vẻ ngầu - như cách cậu ấy chọn từ thực đơn những cái tên hay trong hội thoại khu vực). Có phải vì thực sự không có gì khác ngoài nụ cười của mọi người khiến Tsukasa hạnh phúc? Thay vì hạnh phúc, có phải nó chỉ khiến cậu cảm thấy thoải mái (vì trước đây cậu ấy luôn lo lắng về việc Saki không cười)? Và với cách Luka chỉ ngủ khi mọi người vui vẻ, không có lý nào mà nó không liên quan đến Tsukasa? :(Tui hy vọng rằng Rui sẽ tìm ra mọi thứ vì anh ta là người duy nhất hỏi nhiều về Sekai và Tsukasa. Trong side story 2 sao hoặc 3 sao của KAITO (tui quên rồi), Rui đã hỏi KAITO về thú bông và Sekai, và KAITO chỉ nói rằng chúng có thể được giải thích "bằng cách hiểu rõ Tsukasa". Điều khiến tui ấn tượng về dòng này là thực tế KAITO không nói là "bằng cách hiểu Tsukasa /hơn/", mà là "bằng cách hiểu Tsukasa". Cũng trong hội thoại khu vực gần đây, Rui nói về việc mỗi con thú nhồi bông đều rất cá tính và KAITO nói rằng "thay vì nói Sekai tuyệt vời, thì Tsukasa mới là người tuyệt vời". Tui không nghĩ rằng Rui biết trọng lượng lời nói của KAITO nhiều như chúng ta, vì không giống như anh ta, chúng ta cũng đã thấy những Sekai khác và biết mọi thứ khác nhau như thế nào.Ngoài ra, VBS Miku đã đề cập rằng rất khó để tự mình tạo ra một Sekai, bởi vì bạn sẽ cần rất nhiều cảm xúc. Hãy nghĩ về điều đó, phải mất cảm xúc của bốn người để tạo ra các Sekai khác ngoài WxS và Niigo. Thế mà, Tsukasa đã có thể tự mình tạo ra Sekai đông đúc nhất trong toàn bộ trò chơi. Vì vậy, hãy nhanh chóng tiết lộ gì đó đi Sega, tui đang đợi.(Tui xin lỗi, tui đã đi chệch hướng. Nói về tính cách của tsukasa luôn khiến tui bị emo)T/N: edit 15.11.2023: chắc là đã edit gì đó...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store