ZingTruyen.Store

Trans Nomin To Be A King Beside You

Những ngày tiếp theo của kì phát tình khiến Jaemin vô cùng khó chịu. Jaehyun và Renjun trở nên đặc biệt bảo vệ quá mức trong thời gian này, từ chối thẳng thừng việc để cậu rời khỏi cung điện cho đến khi cậu, theo cách nói của họ, "hoàn toàn bình phục".

Jaemin nghĩ rằng những gì cậu thực sự cần để hồi phục là được ở trong vòng tay của Jeno một lần nữa - nhưng tất nhiên, cậu khó có thể nói với hai alpha vốn đã căng thẳng rằng, tất cả những gì cậu muốn là được ở bên người đàn ông đã giúp cậu vượt qua đêm phát tình đầu tiên, trừ khi cậu thực sự muốn bị cấm rời khỏi lâu đài vĩnh viễn. Tại thời điểm này, cậu chỉ biết ơn vì Renjun đã biết trước về bộ quần áo mà Jeno ướp thơm cho Jaemin, nếu không cậu sẽ không thể giải thích được mùi hương lưu lại của cây thông và cây tuyết tùng trong phòng của mình sau chuyến thăm bí mật đến nhà của Jeno.

Cuối cùng thì Jaemin cũng được phép ra khỏi cung điện, đã hơn một tuần trôi qua kể từ cái đêm cậu ở với Jeno, và cậu thực sự hồi hộp trong suốt thời gian dường như bất tận trên đường đến hiệu sách với mong đợi được gặp lại alpha của mình. Renjun đi cùng với cậu, với lý do Jaemin vẫn cần ai đó ở bên "đề phòng", dứt khoát từ chối nhắc tên Mark và Donghyuck suốt quãng đường tới đó khi họ thảo luận về việc họ sẽ gặp lại ai trong hiệu sách. Jaemin lịch sự không đưa ra bất kỳ nhận xét gợi ý nào về việc Renjun đã chăm chút cho bản thân hơn nhiều so với những gì cậu ấy thường làm – vì dù sao, bản thân cậu cũng làm như vậy.

"Chào mọi người," Jaemin nói khi họ bước vào hiệu sách, mắt cậu ngay lập tức quét quanh phòng tìm kiếm Jeno. "Tôi biết đã được một thời gian. Thật không may, tôi đã bị giam giữ trong lâu đài bởi một số người..."cậu liếc một ánh mắt cường điệu về phía Renjun – "vì kì phát tình của tôi. "

"Ít nhất thì bây giờ cậu đang ở đây rồi," Donghyuck nói và Mark gật đầu mạnh bên cạnh, cả hai thậm chí không nhìn từ xa về hướng của Jaemin. Jaemin cố gắng không bị sặc bởi sự bùng nổ đột ngột của mùi hương vừa xấu hổ vừa hài lòng của Renjun khi cậu ấy cố gắng giả vờ rằng cậu ấy không vui vẻ rõ ràng dưới ánh nhìn của Donghyuck và Mark.

"Jeno đâu rồi?" Jaemin hỏi, sau một lúc lâu không thể tìm thấy Jeno ở bất kì đâu trong phòng.

"Cậu ấy đây," Doyoung nói khi bước ra từ phía sau một trong những cái giá, cẩn thận giúp Jeno với một tay đỡ trên lưng. Mặc dù Jaemin biết rõ rằng Doyoung đã có bạn đời của mình, nhưng có thứ gì đó chiếm hữu bên trong cậu bùng lên, rít lên và tức giận khi nhìn thấy một omega khác chạm vào alpha của cậu một cách quen thuộc. "Kì phát tình của cậu ấy sẽ sớm bắt đầu, vì vậy tôi và Taeyong cần đảm bảo rằng cậu ấy đã chuẩn bị sẵn sàng."

Miệng Jaemin trở nên khô khốc khi mắt Jeno chạm vào mắt cậu, đen hơn bình thường nhưng không kém phần xinh đẹp. "Hoàng tử Jaemin," Jeno nói, và Jaemin nhận ra rằng cậu nhớ giọng nói của Jeno đến thế nào cho đến lúc này. "Tối nay ngài trông rất rạng rỡ."

"Jeno," Jaemin nói nhẹ nhàng, bước về phía anh. "Anh không gọi em là Jaemin à?"

Có gì đó thoáng qua trong mắt Jeno, và một luồng hơi nóng xộc thẳng vào ruột Jaemin khi nhớ lại lần cuối cùng Jeno gọi cậu bằng tên cậu, khi cậu tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn và thấy mình đang nằm trên người Jeno với thứ to lớn của Jeno vẫn còn chôn sâu trong cậu. "Lần khác nhé, hoàng tử của tôi," Jeno nói, nhẹ nhàng nắm lấy tay Jaemin và hôn lên mu bàn tay của cậu. Không giống như tất cả những lần trước, điều này giống như một lời hứa.

"Được rồi," Jaemin thì thầm. "Vậy thì lúc khác."

"Có lẽ Jaemin nên giúp Jeno trở về nhà," Mark gợi ý. "Sẽ tốt hơn cho Jeno nếu cậu ấy có thể tránh xa tất cả mùi hương của chúng tôi."

"Vậy mùi hương của Jaemin thì sao?" Renjun hỏi, nhìn Jaemin một cách sắc bén. Jaemin cố gắng âm thầm truyền đạt rằng cậu sẽ ổn, rằng cậu hoàn toàn có thể được tin tưởng với nhiệm vụ đơn giản là đưa Jeno về nhà, ngay cả khi Jeno sắp bắt đầu kì phát tình của mình.

Jeno chính thức cúi đầu trước Renjun, một động thái rõ ràng khiến Renjun phải ngạc nhiên - Jaemin buộc bản thân không được cười trước vẻ mặt hoang mang trên khuôn mặt của Renjun. "Cậu có thể tin rằng tôi sẽ không chạm vào Hoàng tử Jaemin nếu như cậu ấy không cho phép," Jeno nói. Jaemin nghĩ rằng đó một cách diễn đạt thông minh, bởi vì cậu sẽ cho phép Jeno chạm vào cậu bằng bất kỳ cách nào, bằng mọi cách.

Renjun dường như nhận ra rằng Jaemin sẽ không thay đổi quyết định, bởi vì cậu gật đầu lia lịa với Jeno và Renjun nhìn sang hướng Jaemin. "Hãy cẩn thận, Jaemin," cậu ấy nói, với giọng điệu của một người biết lời khuyên của cậu ấy sẽ không được chú ý. "Đừng làm điều gì ngu ngốc."

Jaemin đáp lại: "Tớ sẽ thận trọng khi hoàn cảnh yêu cầu", cậu tự hào về bản thân vì đã nghĩ ra một cách để nói điều gì đó mà gần như không có chút khẳng định nào. "Không cần đợi tớ," cậu tiếp tục. "Tớ sẽ ở lại, đảm bảo rằng Jeno ổn định và thoải mái, và trở về cung điện ngay sau đó."

"Tớ chắc chắn cậu sẽ làm được," Donghyuck nói với một nụ cười tự mãn. Renjun đập nhẹ vào tay cậu ấy để khiển trách, nhưng Jaemin chỉ mỉm cười tự mãn và quay sang Jeno.

"Chúng ta đi chứ?" cậu hỏi, nắm lấy cánh tay của Jeno. Jeno không nói gì và mở cửa cho Jaemin, nhưng ánh mắt và mùi hương nồng nàn tỏa ra từ anh khiến Jaemin run lên vì mong đợi.

Ngay khi cánh cửa của ngôi nhà nhỏ của Jeno đóng lại sau lưng họ, Jaemin được nhấc lên và ghim vào tường trong khi Jeno bắt đầu liếm và gặm nhấm cần cổ trắng mềm của Jaemin. "J... Jeno," Jaemin rên rỉ, quàng tay qua vai Jeno khi Jeno bắt đầu lao vào người cậu. "Hơn nữa đi."

Jeno khẽ gầm gừ và rời khỏi tuyến mùi của Jaemin để hôn Jaemin một cách hỗn độn. "Thơm quá," anh nói trước khi ngậm lấy lưỡi Jaemin một cách thô bạo, kéo dài tiếng rên rỉ từ Jaemin. "Omega của anh, sẵn sàng cho nút thắt của anh chứ?"

"Vâng, thắt nút cho em," Jaemin nói trong hơi thở, đuổi theo đôi môi của Jeno khi anh rời đi trong giây lát. Cậu cọ sát vào thứ to lớn bên dưới của Jeno, phần tiếp xúc giữa mông cậu và thứ đó khiến cậu cảm giác có dòng điện chạy qua người mình ngay cả khi họ bị ngăn cách bởi những lớp vải quần áo. "Cho em mọi thứ của anh đi, alpha."

Chuyển động của Jeno dần tăng nhanh hơn, và tất cả những gì Jaemin có thể làm là bám vào vai Jeno và quấn chân mình quanh eo Jeno chặt hơn để ngay cả khi quần áo của họ cản trở, cậu vẫn có thể cảm thấy thứ to lớn của Jeno đang áp sát vào mông của mình. Ngay sau đó, Jeno rên rỉ một tiếng, và nơi tư mật của Jaemin siết chặt lại khi cậu nghe thấy tiếng rên của Jeno.

Khi Jaemin tiếp tục quằn quại trong sự kìm kẹp của Jeno, cố gắng ma sát nhiều hơn vào lỗ nhỏ của mình một cách vô ích, đôi mắt của Jeno trở nên rõ ràng khi anh nhìn cậu và một ánh mắt kinh hoàng lướt qua khuôn mặt anh ấy. "Chúng ta... chúng ta không thể làm điều này," anh nói, đặt Jaemin xuống trước khi bản thân mềm lòng. "Anh không nên... Anh xin lỗi, em yêu."

"Jeno, em muốn nó," Jaemin cố gắng nói, nhưng Jeno đang lắc đầu, đưa tay vuốt tóc mình một cách điên cuồng.

"Anh đã vượt qua ranh giới cho phép," anh nói, mắt mở to. "Anh không có ý định ép buộc em ở đây trong thời gian anh phát tình, tình yêu của anh. Anh thành thật xin lỗi."

"Ép buộc em?" Jaemin hỏi, cau mày trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Jeno. "Anh đã giúp em vượt qua kì phát tình của mình. Và anh có nghĩ rằng em sẽ không sẵn sàng làm điều tương tự cho anh trong kì phát tình của anh không? Anh hối hận sao? "

"Jaemin," Jeno nói, vẻ đau khổ. "Tất nhiên anh sẽ không bao giờ hối tiếc về bất cứ điều gì đã xảy ra giữa chúng ta, nhưng điều này khác với kì phát tình của em. Anh có xu hướng trở thành... trong suốt thời gian phát tình của mình, anh sẽ không phải là kiểu người nhẹ nhàng như lúc đó. Anh trở nên... thô bạo, thậm chí có lúc tàn bạo. Và anh không muốn làm tổn thương em, dù chỉ là vô tình".

Jaemin thở ra, cuối cùng cũng hiểu được điều gì đang khiến Jeno e ngại như vậy. "Tất nhiên là em thích khi anh dịu dàng với em, nhưng... anh có bao giờ nghĩ rằng có lẽ em cũng muốn anh thô bạo, rằng em muốn được làm mọi thứ với anh, dù bị anh chèn ép cũng không sao?" Cậu đứng thẳng người hết cỡ và nhìn vào mắt Jeno. "Em không tế nhị đâu, Jeno. Em thật sự muốn nó."

Jeno nuốt nước bọt, vẫn có vẻ không chắc chắn, nhưng Jaemin ngửi thấy cảm giác kích thích đang bùng lên trong người anh – rõ ràng anh cũng muốn điều này. "Em có hoàn toàn chắc chắn không?" anh hỏi. "Bởi vì anh không bao giờ có thể tha thứ cho bản thân mình nếu... nếu điều gì đó xảy ra với em vì anh."

"Em chắc chắn," Jaemin nói chắc nịch. "Nhưng để cả hai chúng ta đều cảm thấy thoải mái, em sẽ nói 'hiệu sách' nếu mọi thứ trở nên quá đối với em và em muốn anh dừng lại. Và anh cũng nói như vậy nếu anh cảm thấy mình quá mất kiểm soát. Được không? "

"Được," Jeno nói, rõ ràng là nhẹ nhõm. "Tất nhiên là được, điều đó thật hoàn hảo. Nếu anh nghe em nói 'hiệu sách', anh sẽ dừng lại ngay lập tức và anh sẽ nói điều đó nếu anh cảm thấy anh có thể làm tổn thương em".

"Tốt," Jaemin nói, nhích lại gần và rũ hàng mi dài của mình. "Vậy thì bây giờ anh có trở thành một alpha tốt và chúng ta sẽ làm những điều mà anh muốn không?"

"Hãy quan tâm nhiều hơn đến những gì em muốn," Jeno nói, liếm môi khi tay anh đưa lên nắm chặt gáy Jaemin, kéo nhanh cậu lại gần khiến cho vật nhỏ của Jaemin giật giật. "Bởi vì em sẽ có được tất cả."

"Anh hứa không?" Jaemin hỏi, thở hổn hển vì dự đoán được điều gì sắp xảy ra, hoàn toàn mềm nhũn trong vòng tay của Jeno. "Thật là xấu hổ nếu anh không thể làm như lời anh nói."

Đôi mắt của Jeno lóe lên thứ gì đó mới mẻ và nguy hiểm, một biểu hiện mà Jaemin chưa từng thấy trước đây nhưng lại bị thu hút mãnh liệt. "Anh nghĩ," Jeno nói một cách bình tĩnh, "omega của anh đang nói hơi quá."

Và trước khi Jaemin kịp phản ứng, Jeno đưa bàn tay đang đặt sau gáy Jaemin kéo lại, sau đó anh hôn Jaemin một cách thô bạo đến mức Jaemin không thể theo kịp – cậu chỉ có thể rên rỉ và cố gắng dùng sức đẩy lại lưỡi của Jeno vì nó buộc đôi môi Jaemin tách ra.

Jaemin thở hổn hển trong khi Jeno kéo cậu đi, nhưng Jeno có vẻ như anh ấy thật sự chỉ mới bắt đầu khi anh ấy kéo Jaemin ra khỏi bức tường. Nụ hôn của Jeno mất tập trung đến mức Jaemin ngạc nhiên khi bị cậu xô ngã một cách vô cớ. "Jeno," cậu nằm ngửa, cố gắng lấy lại hơi thở. "Anh đang mặc quá nhiều quần áo đấy."

"Hãy nhìn lại bản thân em trước đã," Jeno nói, và khoảnh khắc tiếp theo, anh kéo quần và áo khoác ngoài của Jaemin ra, ngay sau đó anh xé toạc chiếc áo sơ mi của Jaemin theo đúng nghĩa đen - Jaemin nghe thấy tiếng vải bị xé rách, và cậu hoàn toàn bị kích thích bởi nó. Trong thâm tâm, cậu hiểu ra rằng cuối cùng cậu đã có một lý do chính đáng về lý do tại sao Jeno nên để cậu mặc một trong những chiếc áo sơ mi của Jeno trở lại cung điện.

"Bây giờ là anh," Jaemin nói, tay vươn tới chạm vào cạp quần của Jeno, nhưng Jeno chỉ quan sát cậu, trông rất thích thú. Khi thấy điều đó không hiệu quả, Jaemin chuyển sang một chiến thuật khác và bĩu môi. "Anh không muốn omega của anh càng sớm càng tốt sao? Em đã sẵn sàng tất cả cho anh, alpha." Cậu dang rộng chân để chứng minh quan điểm của mình, và làm mình trở nên càng quyến rũ hơn khi Jeno nhìn cậu tán thưởng.

"Nhìn em này, hoàng tử của anh," Jeno nói, môi anh nhếch lên một chút. "Hay em là công chúa?" anh trêu chọc. Jaemin cố gắng nén tiếng thút thít, nhưng không thể che giấu được phản ứng vật lý của cậu đối với biệt danh vừa được gọi, và đôi mắt của Jeno lấp lánh đầy vẻ ngưỡng mộ, nhìn vào vật nhỏ cứng ngắc của Jaemin và thứ chất lỏng nhờn nhờn chảy ra từ cậu. "Em thích nó hả? Em thích được làm công chúa của anh? "

"Đúng vậy," Jaemin thì thầm, cảm giác hồi hộp khi cậu thấy bối rối vì phát hiện ra một ham muốn thầm kín như thế. "Em rất thích nó."

"Em thật là một cậu bé ngoan," Jeno nói, bắt đầu cởi đồ một cách từ từ. "Jaeminie xinh đẹp của anh, em rất thật thà và kiên nhẫn vì anh." Anh hoàn thành việc cởi bỏ quần áo của mình và kéo hai đùi Jaemin ra xa hơn nữa, ngay lập tức đẩy vào bằng hai ngón tay. Jaemin bật ra một tiếng kêu rồi biến thành tiếng rên rỉ khi Jeno chuyển động ngón tay nhẹ nhàng. "Anh có cần chuẩn bị cho em không, công chúa? Em nuốt tay anh dễ dàng quá, em có muốn giúp anh không? ".

"Tất nhiên rồi Jeno của em!" Jaemin đồng ý, siết chặt ngón tay thứ ba mà Jeno trượt vào cùng với hai ngón tay đầu tiên. Cậu yêu Jeno khi anh tốt bụng và quan tâm, nhưng Jeno khi anh ấy như thế này thì hấp dẫn một cách tục tĩu. "Muốn thứ to lớn của anh, làm ơn, Jeno. Muốn làm cho anh cảm thấy tốt hơn nữa. "

"Làm sao anh có thể từ chối tình yêu của mình khi cậu ấy hỏi một cách tuyệt vời như vậy?" Jeno hỏi, ôm chặt eo Jaemin và chuyển lên trên giường cho đến khi anh bò hẳn lên giường. Jaemin tự động đẩy hông ra sau, cảm nhận sự trượt của thứ to lớn của Jeno ở khe giữa hai mông mình và cố gắng ép nó vào lỗ nhỏ của mình. "Kiên nhẫn nào, búp bê," anh nói, hôn lên xuống sống lưng của Jaemin và đưa tay ra chạm vào vật nhỏ ướt át của Jaemin.

Jaemin cảm thấy mình sắp mất trí - Jeno đang cho cậu tất cả mọi thứ nhưng cậu thực sự muốn hơn nữa khi anh tiếp tục xoa đầu dương vật của mình vào lỗ nhỏ của Jaemin một cách lười biếng mà không đẩy nó vào. "Em cần nút của anh, Jeno," cậu rên rỉ. "Cần nó, cần nó trong em."

"Thật thiếu thốn, thật tuyệt vọng," Jeno thủ thỉ. "Có phải anh là người đang bạo hành không, Jaeminie? Hay chính em mới là người lại đang phát tình? "

"L...Làm ơn," Jaemin nấc lên, đung đưa hông vào tay Jeno. "Làm ơn, Jeno?"

Jeno nhấm nháp vị trí trên tuyến mùi của Jaemin, nơi anh sẽ cắn xuống để đánh dấu Jaemin và đưa vật lớn của mình vào tận cùng. "Như em muốn, công chúa."

Jaemin bật ra một tiếng nức nở khi Jeno cuối cùng cũng bắt đầu di chuyển vào bên trong cậu, lực đẩy của anh dữ dội và thất thường hơn so với lúc Jaemin phát tình lần trước. "Có... nó có tuyệt không? Em có khiến anh thỏa mãn không? "

"Em... em rất hoàn hảo," Jeno rên rỉ nói. "Bên trong Jaeminie của anh thật ấm áp. Thiên thần của anh sẽ sinh con cho anh, phải không? Em sẽ để anh lấp đầy cho em? "

"Được!" Jaemin thở hổn hển, nắm chặt lấy ga trải giường khi cảm thấy bản thân ngày càng tiến gần đến đỉnh điểm của mình. Nó không đau, nhưng chắc chắn Jeno không nhẹ nhàng như cách anh ấy đã làm trong lần cuối cùng họ ngủ với nhau. "Đúng, em muốn lấy tất cả hạt giống của anh, muốn lấy tất cả những gì anh cho em."

"Cậu bé ngoan," Jeno nói, đè cổ tay Jaemin xuống giường và dựa vào để Jaemin có thể quay đầu lại và hôn Jeno một cách cẩu thả. "Anh... anh gần tới rồi, Jaeminie. Em yêu, hãy đến cùng nhau và anh sẽ trao cho em hạt giống của anh cùng một lúc. "

Với một tiếng thút thít, Jaemin bắn ra khắp ga giường khi Jeno cũng tràn vào bên trong cậu, nút thắt của anh khóa chúng lại với nhau. Khi Jaemin choáng váng sau cường độ cực khoái, Jeno cẩn thận xoay người cậu nằm nghiêng để họ đối mặt với nhau. Jaemin siết chặt nút thắt khi họ ổn định vị trí mới, hơi ấm của nó gần như xoa dịu lỗ nhạy cảm của cậu. "Thật tuyệt," Jaemin nói, nói một cách nhẹ nhàng. "Em thích... thích được thắt nút. Cảm giác như được gần anh. Như giữ anh trong em vậy ".

Jeno nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, trái ngược hẳn với mọi thứ anh vừa làm - cơn thịnh nộ của anh hẳn đã kết thúc. "Anh cũng thích nó," anh nói. Sau đó, nhẹ nhàng hơn, "Anh không làm tổn thương em, phải không, bé yêu?"

"Không hề," Jaemin nói, tỏa ra pheromone xoa dịu Jeno khiến anh phản ứng ngay lập tức, cậu ngả đầu về phía sau để Jeno nhấm nháp tuyến mùi của mình và tiếp tục nói. "Khi kì phát tình sắp đến lần nữa, anh thậm chí có thể thử trở nên thô bạo hơn, nếu anh muốn."

"Em yêu," Jeno nói, nén tiếng cười trong cổ. "Nghe thật thú vị, nhưng em phải trở lại cung điện trước khi trời sáng."

"Mm, em biết," Jaemin thở dài. Cậu nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu Jeno, và họ nằm đó trao nhau những nụ hôn nhẹ nhàng trong một lúc. Cuối cùng, Jeno bắt đầu thô bạo hơn một chút, và Jaemin cảm thấy sự kích thích của bản thân lại tăng lên khi cậu để Jeno ngậm lưỡi và cắn vào môi mình. "Kì phát tình tiếp theo đã bắt đầu chưa?"

Jeno hôn nhẹ một lần nữa trước khi rời khỏi môi cậu, và ánh mắt mãnh liệt trở lại của anh cho Jaemin câu trả lời cho câu hỏi vừa rồi. Jaemin cảm thấy thứ to lớn của Jeno đang xẹp xuống và phải kìm lại tiếng rên rỉ khi Jeno rút ra hoàn toàn, sự trộn lẫn giữa tinh dịch của Jeno với sự ẩm ướt của Jaemin khi không có nút thắt của Jeno khiến mọi thứ trào ra.

"Hãy nhìn xem, tất cả đang trào ra ngoài," Jeno nói, nhìn vào lỗ nhỏ của Jaemin một cách say mê. "Em đang đẩy nó ra, búp bê."

"Giữ mọi thứ lại đi," Jaemin thì thầm. "Đẩy nó trở lại, alpha, Jeno, em cần nó trong em. Em muốn lấy".

Jeno phát ra một tiếng gầm gừ nhẹ. "Anh ước chúng ta có thể, tình yêu. Anh ước điều đó nhiều hơn bất cứ điều gì. Nhưng chúng ta... không thể, không phải bây giờ."

Jaemin phải kìm nén để không thở dài ngán ngẩm - nhưng cậu biết rằng họ đã qua giới hạn bằng cách để Jeno thực sự thắt nút cậu, mặc dù cậu đang không trong kì phát tình, vẫn có cơ hội có thể mang thai. Tuy nhiên, cậu quyết định không nghĩ nhiều về nó, vì cậu muốn chịu trách nhiệm lần này. Cậu đẩy Jeno nằm xuống và trèo lên trên người anh, khiến những nụ hôn của họ trở nên ướt át một lần nữa, và sau đó tâm trí của Jaemin bị chiếm giữ hoàn toàn. Họ có thể lo lắng về hậu quả sau.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store