ZingTruyen.Store

Trans Fortpeat Love Sea Ban Tom Tat

[Vỹ thanh]

- Tong Rak đã ở trên đảo được hai tuần.

- Mahasamut không có ý định rời đảo, mà cậu lại không muốn "yêu xa" nên cậu nói với anh là cậu có thể ở lại đảo. Anh lập tức bật cười nói:

"Cục cưng à, trên đảo không có spa đâu"

Tong Rak lập tức nhăn mặt. Tình yêu là một chuyện, chăm sóc bản thân cũng quan trọng không kém.

- Vì thế Tong Rak vẫn phải quay lại Bangkok để giải quyết công việc. Bây giờ ngoài viết tiểu thuyết, cậu còn phải giải quyết các tài liệu, hợp đồng....vì mẹ đã giao cho cậu quản lý mọi giao dịch bất động sản.

- Cuối cùng, anh và cậu quyết định dành sáu tháng trên đảo và sáu tháng ở Bangkok.

- Nhưng trên đảo thì cậu ở đâu? Cậu nói sẽ ở nhà của anh, nhưng chỉ được hai ngày cậu đã bị anh nhất quyết kéo về lại resort.

"Em thà ngủ ở resort với anh"

"Anh có thể ở lại đây"

"Nhưng phòng em rất nóng, còn phòng anh lại có máy điều hòa, thuê phòng mà không ngủ ở đó thì thật lãng phí. Em không thích bạn trai lãng phí tiền"

Cuối cùng Tong Rak đã nhượng bộ. Trong hai tuần qua, bất cứ khi nào Mahasamut hoàn thành công việc, anh đều đến resort tìm Tong Rak. Nhưng dù có thoải mái đến đâu thì đây cũng không phải là ngôi nhà để họ có thể sống cùng nhau, cũng không phải là nơi họ có thể ở lâu dài. Bây giờ Tong Rak phải nghiêm túc cân nhắc xem phải làm gì.

- Tong Rak bí mật nhờ Palm dẫn cậu đi xem nhà trên đảo.

- Tong Rak đã mất rất nhiều thời gian để tìm kiếm một ngôi nhà hoàn hảo nhưng cậu vẫn chưa tìm được ngôi nhà ưng ý. Nếu không phải vì cách bố trí nhà không tốt thì nó lại không gần biển. Cậu biết người đàn ông của cậu rất thích ngồi ngắm biển. Cậu rất thích khung cảnh đó và muốn nhìn thấy nó mỗi ngày. Vì vậy, tiêu chí chính cho cuộc tìm kiếm này là nhà phải ở gần biển.

- Tìm lâu đến mức cậu thấm mệt và cần nghỉ ngơi nên Palm dẫn cậu đến một quán cafe gần đó. Nhưng khi cậu nhìn lên ngôi nhà trước mặt, cậu đã khựng lại vài giây.

Ngôi nhà cũ nhưng không tồi tàn. Ngược lại còn trông rất cổ kính. Ngôi nhà nằm cạnh biển và thường xuyên bị nước biển đánh vào, điều này khiến đôi mắt cậu trở nên lấp lánh. Cậu nhìn lên ban công tầng hai hướng ra bãi biển, nơi có thể đón được ánh nắng mặt trời. Cậu dường như có thể tưởng tượng ra được cảnh Mahasamut đang ngồi trên ban công đưa cho cậu một tách cà phê. Tong Rak nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió biển phả vào mặt và hít thở không khí trong lành. Khi Tong Rak mở mắt ra lần nữa, cậu biết...cậu đã tìm thấy nó.

- Sau đó Tong Rak đã mất gần một tuần để thương lượng với chủ quán cà phê, đưa ra nhiều đề xuất khác nhau cho đến khi đạt được thỏa thuận mà không nói một lời với Mahasamut (bao gồm cả việc đưa cho Palm một khoản tiền lớn để im lặng).

Cuối cùng! Cuối cùng thì hôm nay, Tong Rak đã có trong tay thứ mình muốn.

- Cậu rất hào hứng đưa cho anh một chiếc phong bì nhưng cũng lo sợ nói

"Anh nghĩ...anh nên nói với em trước. Nhưng anh thực sự muốn cho em một bất ngờ"

Người đàn ông cao lớn tò mò nhìn cậu rồi lấy tập tài liệu ra khỏi phong bì.

Mahasamut im lặng.

"Em tức giận?" - Cậu lo lắng hỏi - "Em thực sự tức giận?"

"..."

"Anh xin lỗi. Anh chỉ muốn cho em một bất ngờ. Anh muốn em biết rằng anh thực sự muốn ở bên em"

Mahasamut im lặng, Tong Rak càng lo lắng hơn.

"Lần này anh vẫn tự cho mình là đúng phải không?"

Bởi vì thứ mà Mahasamut đang cầm trên tay là giấy tờ sở hữu đất đai.

Mahasamut im lặng một lúc lâu và hỏi

"Tại sao anh lại mua nó?"

"Vì anh muốn ở bên em"

"Anh không nghĩ đến việc hỏi em sao?"

"Anh muốn cho em một bất ngờ."

"Còn gì nữa không?"

"Không còn nữa, thế thôi"

Cậu thú nhận rồi cúi đầu chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ sắp tới của anh. Sau đó...

"Này, anh muốn em tức giận đến thế à?"

Cậu lập tức ngước lên, bắt gặp ánh mắt của người đối diện. Mahasamut dịu dàng nhìn anh khẽ cười.

"Em không giận à?"

"Ừm. Anh nói đó là vì anh muốn ở bên em. Tại sao anh nghĩ em sẽ giận anh vì anh đã làm tất cả cho tương lai của chúng ta? ... Hay anh muốn nhìn em tức giận?"

"Không!" Tongrak nhanh chóng phản bác, lắc đầu.

Mahasamut nắm lấy tay Tong Rak, đan các ngón tay vào nhau.

"Nhưng hứa với em nhé. Lần sau có muốn quyết định chuyện lớn gì, anh hãy hỏi em trước, được không?"

Giọng nói trầm ấm như đang dạy dỗ một đứa trẻ khiến trái tim Tong Rak tan chảy.

Mahasamut không trách mắng cậu, điều này khiến cậu cảm thấy áy náy nên gật đầu mạnh mẽ.

Anh biết rất rõ cách dạy dỗ đứa trẻ nghịch ngợm này. Có lẽ Mahasamut hiểu Tong Rak hơn chính cậu.

Anh ôm cậu vào lòng, dịu dàng nói:

"Anh có biết không? Kỳ thật, "nhà" của em không phải là một ngôi nhà"

Tongrak ngẩng đầu lên.

"Mà là anh"

Dù Mahasamut chỉ nói vài lời nhưng đã khiến Tong Rak mỉm cười từ tận đáy lòng. Chúa ơi, cậu yêu người đàn ông này vô cùng. Từ nay trở đi "nhà" của cậu cũng sẽ trở thành Mahasamut.

Khi Tong Rak đưa Mahasamut đi xem nhà, cậu thấy niềm vui hiện lên trong mắt anh, cậu nhìn thấy Mahasamut đứng trên ban công đón gió, cậu nhìn thấy người đàn ông cao lớn đang nói chuyện với người dân địa phương về nơi neo đậu thuyền, cậu thấy anh đang tìm nơi để thiết bị lặn của mình Tong Rak cảm thấy tất cả đều đáng giá. Cậu tự nhủ, nếu có thể quay ngược thời gian, cậu và Mahasamut sẽ cùng nhau đi tìm nhà. Họ sẽ cùng vui mừng, cùng mệt mỏi, cùng chán nản và cùng nhau hạnh phúc.

Tong Rak có thể vẫn còn nhiều điều phải học hỏi, nhưng cậu tin rằng chỉ cần người này ở bên cạnh, họ có thể cùng nhau vượt qua mọi chuyện. Anh mỉm cười với cậu trước căn nhà cạnh biển.

"Đi nào, Tong Rak"

Tong Rak nói không chút do dự

"Được"

Rồi mỉm cười đi về phía anh.

Tong Rak trong khoảnh khắc đó nhận ra... ngay tại đây...ngay bây giờ người đàn ông này... là cuộc sống của cậu, là "nhà" của cậu.

Tong Rak Mahasamut.

HOÀN CHÍNH VĂN

🌊🌊🌊🌊🌊💗💗💗💗💗

Đọc xong càng mong chờ phim ý huhu muốn xem P'Peat nhõng nhẽo với N'Fort quá chờiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store