[ Trần Nghị x Eddie ] - Vật Trong Tay
Chương 16 - End
Cả bốn người cùng trở về tiệm bánh, một lúc sau Hứa Vỹ Kỳ cũng theo tới, anh ta đưa cho Eddie và Bạch Tông Dịch ngửi thứ gì đó khiến cả hai dần dần tỉnh lại
- Eddie , Eddie ....
Trần Nghị đầy lo lắng, nhẹ nhàng vỗ vào đùi Eddie
Eddie nheo mắt, đôi mi nặng trĩu khẽ rung lên khi cố gắng thích nghi với ánh sáng xung quanh, cậu chậm chạp đáp
- Sao tôi lại.... Ở đây ?
Phạm Triết Duệ thở phào nhẹ nhõm, anh vừa sát trùng cho Bạch Tông Dịch vừa nói
- May quá, cả hai chỉ có vài vết thương ngoài da thôi
Eddie ngồi thẳng dậy , ký ức rời rạc ùa về
- Lúc đó Bạch Tông Dịch và tôi đang đi dạo, thì đột nhiên tôi thấy có một chiếc khăn bịp vào miệng mình, sau đó liền không biết chuyện gì xảy ra nữa
Hứa Vỹ Kỳ lúc này mới nói
- Là cô nàng lần trước các cậu tưởng đã chết làm đấy
Phạm Triết Duệ ngước nhìn Hứa Vỹ Kỳ
- Nói mới nhớ, sao anh biết bọn tôi ở đó mà đến
Hứa Vỹ Kỳ nhếch mép cười
- Ây da, vị đường chủ của các anh không cho tôi đến thăm Eddie nên tôi đành để người lại theo dõi cậu ấy thôi
Eddie quay sang nhìn Trần Nghị đang lặng lẽ sát trùng các vết thương cho cậu
- Đúng vậy, tôi ghét việc cậu ta cứ quanh quẩn cạnh em
Trần Nghị không ngẩng đầu lên, nhưng anh biết Eddie đang muốn hỏi gì
- Vậy sao phát hiện người bị đem đi, anh không báo cho bọn tôi luôn ? - Phạm Triết Duệ hỏi tiếp
- Tôi vốn dị định tự mình xử lý, sau đó ....
Hứa Vỹ Kỳ ngồi xuống bên cạnh Eddie, rồi nhẹ nâng cằm cậu lên
- Đem tiểu Eddie giấu đi, thì sao lại nói cho các anh biết được chứ
Thấy Hứa Vỹ Kỳ có ý lấn át, Trần Nghị nhanh chóng kéo Eddie lên lòng mình, tạo ra một khoảng cách giữa cậu và Hứa Vỹ Kỳ
- Giữ của thật đây - Hứa Vỹ Kỳ nhếch mép cười, ánh mắt đầy châm chọc nhìn Trần Nghị
Eddie hiểu ý, thuận chân đá nhẹ vào đùi Hứa Vỹ Kỳ
- Đừng đùa nữa, anh nghiêm túc một chút đi
- Tôi nói thật mà, người tôi để lại thấy cậu bị bắt đi liền báo cáo cho tôi, rồi vội đuổi theo xe bắt cóc, nhưng lại bị bọn chúng cắt đuôi mất
- ..............
- Tôi đoán bọn chúng sẽ liên hệ với hai người này, nên đã cho người theo bọn họ để tìm đến chỗ của cậu, trong lúc họ đang đàm phán với cô nàng kia, thì tôi đã sắp xếp bắn tỉa rồi lặng lẽ chuồn ra phía sau để cắt điện
- Cảm ơn cậu - Eddie nói
- Không cần đâu, cái này tôi làm đều là vì mục đích riêng cả......
Hứa Vỹ Kỳ vỗ vỗ xuống ghế rồi đứng lên,lúc đi đến cửa anh ta chợt quay đầu lại
- Tiểu Eddie, sau này nếu anh ta đối xử không tốt với cậu thì cứ đến tìm tôi nhé, tôi rất giàu, có thể nuôi cậu cả đời cũng được
- Cậu cứ mơ tiếp đi - Trần Nghị trừng mắt nhìn về phía cửa
Eddie chỉ mỉm cười nhìn Hứa Vỹ Kỳ rời đi, lúc này Bạch Tông Dịch mới nhớ ra
- À, thế cô gái kia sao rồi ?
- Chết rồi - Phạm Triết Duệ trả lời ngắn gọn
- Chết , chết rồi á - Bạch Tông Dịch hỏi lại, giọng đầy kinh ngạc.
- Ừm , bị người của Hứa Vỹ Kỳ bắn chết, còn xác xử lý thế nào thì cậu ta không nói
Phạm Triết Duệ khẽ lắc đầu
.
.
Sau bữa tối Eddie về lại gara cùng Trần Nghị, sau khi tắm xong cả hai ôm nhau nằm trên giường
Trần Nghị khẽ vuốt tóc Eddie, giọng đầy trầm ngâm
- Em có muốn rời khỏi đây không ?
- Anh, sao tự nhiên lại hỏi vậy ?
- Hôm nay, lúc thấy em bị treo trên cao, cảm giác còn đáng sợ hơn cả bốn năm trước
Trần Nghị bỗng siết chặt vòng tay quanh người Eddie, như sợ cậu sẽ tan biến mất
- Bây giờ tôi không sao nữa rồi mà - Eddie nhẹ giọng an ủi.
- Nhưng tôi sợ, sợ một ngày....
Trần Nghị bỏ lửng câu nói, sự bất an vẫn còn hiện hữu rõ ràng trên khuôn mặt anh
- Một giây, nếu như một trong hai chúng ta xảy ra chuyện , một giây sau người kia sẽ lập tức đi theo
Trần nghị thì thầm
- Không được xảy ra chuyện gì nữa, lần này tôi sẽ bảo vệ em thật tốt
- Lão đại, nữa đời sau của tôi, nhờ anh chiếu cố a
Eddie cọ đầu mình vào cổ anh, nhỏ giọng nói
Trần Nghị mỉm cười rồi hôn lên tóc cậu
- Ngủ ngon, bảo bối
THE END
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store