ZingTruyen.Store

Tong Tai Va Anh Mo Khoa Dich Tu La

         Edit + Beta: Choco

 Cảnh sát khó có được một lần phá án hữu hiệu như lần này, sau một tuần đã có điện thoại gọi Hình Thiên tới lấy xe.

          Đại khái tên trộm cũng ý thức được lấy cái xe quảng cáo của Hình Thiên để bỏ trốn quả thức quá nổi bật, rời khỏi hiện trường không xa đã vứt xe mà chạy, cho tới lúc ông chủ bãi đỗ xe hẻo lánh kia gọi điện tới, lúc này xe của Hình Thiên mới có thể Châu về Hợp phố.

            Châu về Hợp phố: Thành ngữ "châu về Hợp Phố" thường được dùng hàm ý chỉ "những cái quý giá không mất được, sớm muộn cũng sẽ quay trở về với chủ nó".

          Hình Thiên làm thủ tục nhận xe xong xuôi, chuyện đầu tiên là đem xe Lăng Hi Nghiêu đi rửa, rửa sạch toàn bộ dấu vết trên, lại khôi phục dáng vẻ xe thương vụ lúc trước.

          Xong việc cậu gọi cho Lăng Hi Nghiêu theo số điện thoại ghi trên danh thiếp, người kia có vẻ như đang họp, đầu tiên bảo cậu chờ một chút, sau đó ra khỏi phòng rồi mới tiếp tục nghe điện.

          "Đang bận?" Hình Thiên hỏi.

          "Không có gì, chuyện gì vậy?" Anh hỏi lại.

          "Xe tôi tìm lại được rồi."

          "Thật sao? Vậy thì tốt quá," Lăng Hi Nghiêu từ đấy lòng vui thay cậu.

          "Tối nay anh rảnh không?" Hình Thiên nói đến chuyện chính, "Tôi mang xe đến trả anh, tiện thể mời anh ăn một bữa." Đối phương cho cậu mượn xe, tiền xăng cũng không cần cậu trả, về lý về tình cũng nên cảm ơn một chút.

          "Ồ," Lăng Hi Nghiêu cân nhắc, "Tôi tối nay có khả năng tan tầm muộn, không bằng cậu mua đồ ăn về tôi làm?"

          Hình Thiên nghĩ vậy không còn gì bằng, thứ nhất, tuy cậu nói muốn mời đối phương ăn cơm, nhưng là mấy nhà hàng bình thường hay đi không hợp với đối phương, nhà hàng đối phương thường ăn cũng không đến lượt cậu vào; thứ hai, cậu thật sự không thấy tay nghề của đầu bếp nào sánh được với Lăng Hi Nghiêu, một tuần rồi chưa ăn, cậu có chút nhớ.

          "Được a," Cậu thoải mái đáp ứng, "Tôi mấy giờ thì qua được?"

          "Lúc nào cũng được," Lăng Hi Nghiêu đùa đáp, "Cửa nhà tôi cũng không phải cậu không mở được."

          Hình Thiên cũng cười, "Được, tôi đến nhà anh chờ."

          Cúp điện thoại, Hình Thiên đến siêu thị càn quét một phen, một lần nữa lái xe tới khu Thịnh Đức Gia, xe của Lăng Hi Nghiêu chính là giấy thông hành, bảo về nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái đã mở cửa.

          Trong xe Lăng Hi Nghiêu có chìa khóa ga ra, ga ra vốn có hai chiếc xe giờ lại trống không, một chiếc kia hẳn là Lăng Hi Nghiêu lái đi rồi.

          Hình Thiên mang theo hai túi đồ đi tới cửa nhà Lăng Hi Nghiêu, cậu đứng ngoài do dự một chút, lại nhìn trái phải một lượt xác định không có người, tay trái nhẹ nhàng đẩy, xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út một vòng, lại không biết ấn ở chỗ nào, trong nhẫn bắn ra một cơ quan khéo léo, nếu có người nhìn thấy hình dạng của cơ quan đó, có lẽ sẽ nhận ra đó chính là một dụng cụ mở khóa bỏ túi.

          Hình Thiên để nhẫn ở ngay trước ổ khóa đẩy vào, nhẹ nhàng chuyển động, cửa lập tức mở, đây là vũ khí bí mật của cậu, chỉ có lúc không người hoặc dưới tình huống khẩn cấp mới có thể sử dụng, lần trước tưởng Lăng Hi Nghiêu gặp chuyện, cậu chính là dùng chiêu này mở cửa.

          Nhà Lăng Hi Nghiêu im ắng, Hình Thiên đem thịt cùng đồ ăn vừa mua vào bếp, nhìn thấy thời gian còn sớm, ôm đồ ăn vặt ngồi xuống sô pha xem TV.

          Phim đang chiếu đến phần cao trào, chuông cửa vang lên, Hình Thiên chạy ra mở cửa, là chuyển phát nhanh, người nhận là Lăng Hi Nghiêu.

          Hình Thiên rồng bay phượng múa ký nhận, ôm bưu kiện trở lại ghế sa lông, mắt lại tiếp tục dán vào bộ phim. Chờ phim hết, Hình Thiên bi kịch phát hiện, cậu trong lúc vô ý đem nhà của người ta thành nhà mình mở luôn bưu kiện, đến ký chuyển phát nhanh cũng ký luôn tên Hình Thiên.

          Cũng may cậu tuy rằng cậu mở ra như vậy nhưng không có nhìn đồ bên trong, Hình Thiên xung quanh tìm băng dính muốn dán lại, không may bên trong rơi ra một tấm danh thiếp, rơi đúng chân Hình Thiên.

          Hình Thiên cúi người nhặt lên, trên danh thiếp không có câu gì lạ, chính là một tổ hợp từ để người ta không hiểu sai.

          Ngoài tiếng Trung, phía trên còn ghi tiếng Anh tên một trang mua hàng qua mạng, ngay cả người chưa từng học tiếng Anh như Hình Thiên nhìn cũng hiểu, đây là hàng Taobao.

          Ra là ngay cả người như Lăng Hi Nghiêu cũng mua hàng qua mạng, Hình Thiên để ngang mặt, cậu còn tưởng chỉ có giai cấp vô sản như cậu mới lên Taobao mua đồ, cậu thật sự muốn biết Lăng Hi Nghiêu mua thứ gì.

          "Khu đồ dùng người lớn, nội y tình thú, búp bê bơm hơi, sản phẩm tránh thai, giấy thử HIV..." Cậu không kìm lòng nổi mà lật mắt sau danh thiếp xem nội dung, sau đó mặt thành 囧.

          Hiện tại Hình Thiên hiểu vì sao đối phương muốn mua đồ qua mạng, lòng hiếu kỳ của cậu lại đặt lên gói bưu kiện, nhìn hình ảnh trên bưu phẩm, Hình Thiên đã hiểu, cái kia đã mất chìa khóa, Lăng Hi Nghiêu phải mua cái khác.

          Dùng cái này tốt vậy sao? Hình Thiên nếu đã mở ra, đơn giản lấy ra xem luôn, lấy đồ bên trong ra nghiêm cứu, sau khi nhìn rõ, Hình Thiên không nhìn được cười ra tiếng.

          Lăng Hi Nghiêu thật sự rất cẩn thận, lần trước làm mất khóa, bất đắc dĩ phải nhờ cậu giúp đỡ, lần này vậy mà đổi thành khóa số. Khóa số rất tiện, không cần chìa khóa, chỉ cần nhớ một chuỗi số, hoàn toàn không sợ mất chìa.

          Nếu Lăng Hi Nghiêu vẫn mua loại khóa cũ, Hình Thiên sẽ làm bộ không thấy mà cất trở về. Nếu Lăng Hi Nghiêu đổi thành khóa số, lại nếu khóa này không bị Hình Thiên phát hiện, cũng sẽ không dẫn đến hậu quả ngoài ý muốn. Nhưng vừa vạn hai trường hợp đều đã xảy ra, Hình Thiên từ nhỏ đã là người bướng bỉnh, chuyện hại người mà không có chút lợi nào cho mình cho tới giờ làm không ít, nhìn cái khóa số này, quả thức trong lòng nảy sinh ý nghĩ tà ác, tính đùa dai đã lâu không xuất hiện giờ lại rục rịch.

          Hình Thiên thưởng thức cái khóa trong tay, Lăng Hi Nghiêu nhiều tiền vậy mà không mua cái khóa nào tốt một chút, loại khóa plastic này, cậu lúc còn nhỏ cũng khinh không thèm mở.

          Loại khóa này tính an toàn khá tốt, khuyết điểm lớn nhất chính là dễ kẹt, không chuẩn bị tốt, mã khóa so với lúc ban đầu sẽ bị lệch vị trí, cho dù mở thế nào cũng không ra.

          Hình Thiên gảy gảy lên mặt số, nụ cười trên khóe miệng càng thêm tà ác.

          Lúc Lăng Hi Nghiêu về đến nhà Hình Thiên vẫn còn đang ngồi trên sô pha xem TV, không phải cậu không muốn giúp chuẩn bị, mà là cậu thật sự dốt đặc mấy chuyện bếp núc, miễn cưỡng làm, làm không tốt còn có thể phá tan phòng bếp nhà Lăng Hi Nghiêu.

          Lăng Hi Nghiêu ngược lại cũng không để ý, nhìn thấy cậu lại rất vui.

          "Ngại quá, làm đến giờ mới xong, để Tiểu Thiên sư phụ phải đợi lâu."

          "Không sao," Hình Thiên hào phóng nói, "Mượn xe của anh rồi lại ăn cơm nhà anh, là tôi thấy ngại mới đúng, đúng rồi," Cậu nhìn về phía bưu kiện trên bàn trà nói, "Có chuyển phát nhanh tới, anh không ở nhà, tôi nhận hộ anh."

          Khi nói những lời này cậu nhìn chằm chằm Lăng Hi Nghiêu, xem đối phương có phản ứng gì, quả nhiên lúc nghe thấy từ chuyển phát nhanh, Lăng Hi Nghiêu trong nháy mắt trở nên căng thẳng, nhưng rất nhanh giả vờ trấn định.

          "Vậy sao, cảm ơn Tiểu Thiên sư phụ," Anh đi tới lấy bưu kiện, như có như không liếc nhìn một cái, Hình Thiên gói lại thật cẩn thận, đương nhiên khiến anh không dễ dàng nhìn ra.

          "Hóa đơn nhận hàng tôi ký tên mình, vậy không sao chứ?" Hình Thiên thăm dò hỏi.

          Lăng Hi Nghiêu nhẹ nhàng thở ra, "Không sao không sao, không phải đồ đáng giá." Anh cầm bưu kiện trong tay, thực tự nhiên nói, "Tôi cất đồ rồi ra ngay."

          Hình Thiên nhịn cười gật gật đầu.

          Hình Thiên không biết cách mua đồ ăn, mua mỗi loại một chút, Lăng Hi Nghiêu còn thật sự làm một bàn lớn, bốn người ăn cũng thừa.

          Lúc ăn cơm chiều, hai người tán gẫu chuyện ngoài ý muốn lần trước.

          "Tôi còn thật sự tưởng khóa tôi thay cho bà ấy không an toàn, ngay ngày hôm đó đã bị chộm, kết quả anh đoán sao?"

          Lăng Hi Nghiêu thật ra ngay từ lúc đi thăm bà lão đã biết sự thật, nhưng vẫn giả như không biết hỏi cậu, "Như thế nào?"

          "Cảnh sát nói cho tôi biết, tên trộm hóa ra là con của bà ấy, hắn vốn muốn vào nhà trộm lấy tiền, kết quả phát hiện khóa bị đổi không mở được, đành phải gõ cửa. Cửa là bà ấy tự mở, khó trách tôi nhìn thế nào cũng không ra dáu vết bị phá."

          Lăng Hi Nghiêu vẻ mặt bất ngờ, "Ra là vậy."

          "Thằng kia thật đúng là khốn nạn, không có tiền liền cướp, làm bà lão tức giận đến bệnh tim tái phát lại còn bỏ chạy, đây là loại con gì chứ?" Hình Thiên tức giận nói, "Nếu không phải chúng ta phát hiện sớm, lúc này nó phải chờ chăm sóc bà lão trước khi mất là vừa."

          Lăng Hi Nghiêu cẩn thận suy nghĩ một chút, "Tuy rằng con bà ấy rất đáng giận, nhưng theo những gì tôi hiểu về bà lão, bà ấy tám phần vẫn sẽ tìm người giải quyết riêng, dù sao đó cũng là đứa con độc nhất của bà."

          Hình Thiên khinh thường xì một tiếng, "Nếu không phải vụ này có thể giải quyết riêng, tôi cũng sẽ không đồng ý, loại người như vậy phải vào tù hai năm mới tốt lên được, mẹ hắn không giáo dục, tôi sẽ giáo dục."

          Lăng Hi Nghiêu tán thưởng nói, "Nhìn không ra, Tiểu Thiên sư phụ lại là người có tinh thần trượng nghĩa như vậy."

          Hình Thiên khinh thường nói, "Đâu nha, tôi làm chuyện xấu còn nhiều hơn hắn."         

Những lời làm Lăng Hi Nghiêu cảm thấy hứng thú, "Ví dụ như...?"

          Hình Thiên lấy đũa gắp đồ ăn lên miệng, cái đầu tiên cậu nghĩ tới là cái khóa số kia.

          "Ai, hỏi cái này làm gì," Cậu cuống quít ngắt lời, "Ăn cơm ăn cơm."

          Vì Hình Thiên là tới trả xe cho Lăng Hi Nghiêu, ăn cơm xong, Lăng Hi Nghiêu còn lái xe chở cậu về.

          Lần cuối cùng ngồi trên chiếc xe đó, cũng không biết là cậu thật sự tiếc hận hay giả tiếc hận, Lăng Hi Nghiêu không khỏi có chút tiếc nuối nói, "Mấy dòng quảng cáo trên đó rửa đi thật tiếc, lần sau Tiểu Thiên sư phụ không dùng xe của tôi được rồi."

          "Xe của tôi cũng đã tìm về rồi, dùng của anh làm gì, cũng không thể cứ lái nó đi phá khóa."

          "Tôi còn thấy mấy cái quảng cáo dán lên kia rất đẹp, còn có thể thuận tiện quảng cáo cho Tiểu Thiên sư phụ, nhất cử lưỡng tiện."

          Mặc kệ là thật hay giả, Hình Thiên nghe những lời này cảm thấy rất thoải mái, "Tôi rất vui."

          Lăng Hi Nghiêu đưa Hình Thiên về đến nhà, "Có rảnh đến nhà tôi ăn cơm, lúc nào cũng hoan nghênh."

          Hình Thiên đảo mắt, "Có yêu cầu phá khóa cũng đừng quên gọi cho tôi, tôi đã nói rồi, tôi không thu phí của anh."

          Lăng Hi Nghiêu cười gật đầu, Hình Thiên cũng cười đáp trả, nhưng trong lòng hai người lại hoàn toàn khác nhau.

          "Nhất định nhất định," Lăng Hi Nghiêu nói.

          "Vậy lần sau gặp lại," Hình Thiên nói đặc biệt nhấn mạnh từ lại, tựa hồ chắc chắn hai người rất nhanh sẽ gặp lại.

          Hình Thiên về đến nhà, từ đâu thần kỳ lấy ra cái danh thiếp, đúng là cái kẹp trong bưu kiện của Lăng Hi Nghiêu.

          Nhìn địa chỉ trên danh thiếp, cậu nhập địa chỉ vào trang web, Hình Thiên trước đây chưa từng xem qua mấy trang đồ dùng người lớn này, cậu không có nhu cầu, tự nhiên cũng không để ý tới.

          Không nhìn không biết, trong này vậy mà có hơn một ngàn kiện hàng hóa, cậu kéo hai hàng, không kiên nhẫn mà dùng thanh tìm kiếm.

          Có hơn mười loại hình ảnh xuất hiện trong kết quả tìm kiếm, cậu liếc mắt một cái thấy ngay loại sản phẩm cùng loại với cái Lăng Hi Nghiêu mua, lượng bình luận tiêu thụ cũng ngoài sức tưởng tượng của cậu.

          "Không thể nào..." Cậu nhìn đên một tràng dài tên mua hàng, vậy mà có nhiều người mua loại đồ này vậy sao, rốt cuộc là thế giới này không bình thường hay là mình mới là kẻ bất bình thường?

          Hình Thiên hoảng sợ sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ suốt hai mươi mấy năm qua mình toàn đi lệch với thế giới này sao?

          Cậu nhảy tới trang bình luận, vậy mà có rất nhiều người nhận xét loại sản phẩm này rất hợp ý, phải biết cậu mỗi lần mua hàng đều chỉ viết mấy chữ khen ngợi cho xong việc.

          Xuống thêm chút nữa, cư nhiên có rất nhiều người mua đánh giá xuất sắc! Cả người Hình Thiên triệt để rối loạn...

          Hình Thiên xoắn xuýt nửa ngày, cuối cùng vẫn nhấn vào xem, dù sao hình thật mình còn thấy qua, cậu không có thói quen ngắm bộ phận sinh dục nam.

          Lại cẩn thận xem mấy lời bình phía dưới, nội dung có đủ loại không thiếu cái nào.

          Khách hàng A: [Khen ngợi] Thừa dịp lão công đi ngủ khóa lại, về sau không thành thật sẽ ném chìa khóa xuống WC.

          Hình Thiên cả người chấn động, kết hôn thật đáng sợ, đàn ông không biết phá khóa mà kết hôn thật đáng sợ.

          Khách hàng B: [Khen ngợi] JB lão công nhỏ, đeo lên vừa mới hay. (JB có lẽ giống JJ)

          Hình Thiên lại chấn động, ra là phụ nữ kết hôn cũng không đơn giản, người đàn ông kia nói nhỏ, còn muốn leo tường, trong ngoài đều vất vả a. (<~ đoạn này không hiểu gì cả *bưng mặt*)

          Khách hàng C: [Khen ngợi] Bánh quai chèo ăn ngon.

          ... Đây là cái gì?

          Khen ngợi nhiều như vậy, mà không tốt cũng không ít, gần như dưới mỗi cái bình luận không tốt đều có trả lời của người bán.

          Khách hàng D: [Không tốt] Chỉ là một món đồ chơi.

          Người bán: Chẳng lẽ lại giống như trang bị máy bay trực thăng của A Mạt Kỳ? (Hình như A Mạt Kỳ là Apache, cơ mà chả hiểu nghĩa là gì)

          Khách hàng E: [Không tốt] Tôi mua cỡ lớn nhất, JJ vậy mà không vừa được, không tốt!

          Người bán: Ngài có thể để lại phương thức liên lạc không? Tôi có không ít khách hàng nhìn bình luận này mà muốn kết thân làm bạn với ngài.

          Buồn cười nhất phải là Khách hàng F: [Không tốt] Quá lớn! Mang vào không cần khóa cũng cởi ra được, căn bản còn không đeo vừa!

          Người bán: Có người mua cỡ lớn còn chê bé, ngài mua cỡ nhỏ nhất rồi còn nói to, chỉ có thể nói... Chúc ngài tính phúc! (<~ câu này hẳn ai cũng hiểu. Tui thích bạn bán hàng quá đi~~ >v< troll quá)

          Hình Thiên cười đến ngửa tới ngửa lui, đây có thể sánh bằng cái tiểu phẩm hài xuân, cậu quyết định về sau nếu không vui, sẽ vào đây xem bình luận, tâm tình nhất định sẽ rất sung sướng.

          Cậu lại tiếp tục xem, lại có một bình luận làm cậu chú ý.

          Khách hàng G: [Khen ngợi] Đồ mang lên, chìa khóa nộp cho chủ nhân, không biết lần này sẽ khóa bao lâu. Tuy rằng kẹp có chút đau, nhưng nghĩ chủ nhân bảo mang, cũng nhất định có thể chịu đựng.

          Hình Thiên nheo mắt lại, thì ra dùng cái này, chìa khóa cũng không phải do chính mình giữ...

          Lời tác giả: Nguyên gốc được đào ra trong bảo khố, đều là lấy từ đánh giá trên mạng của những người mua sản phẩm này, có thể tự kiểm tra độ chân thực.

          Tóm lại, bánh quai chèo ăn ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store