Tong Hop Nakahara Chuuya Thi Tap
Dù bầu trời đã có quang cùng mây tạnh,Giữa những tòa nhà bóng râm vẫn là vương vấn,Xuân đầu làm xuân xao xuyến, trái tim chớm nở rạo rực mà cháy bỏngNhư là một mảnh vải nhỏ như gạc hoặc có thể vẫn là chiếc khăn tay vảiXé tan nát trái tim của chúng ta như chất liệu thế ấy,Tan nát thành mảnh vụn, biết thế đâu chừng,Chúng sẽ bị phân tán bởi hơi thở của gió rồi cũng nên.
Đã là tôi, như thể là hư vô trong đời thường.Không tồn tại, không cảm giác đối mặt với ít người qua lại,Thổi bay trước giữa những cơn gióĐiêu khắc lại ánh nhìn của một người lạ tử tế,Như thể một cái gì đó khó và lại nhanhCũng như thể một cái gì đó bị xóa bởi những bản nháp đơn thuần trong các vết nứt đen đỏ.
Qua đó mà một trái tim đơn độc được ôm ấp,Hơn một năm nữa mà thấy mùa xuân lại đếnQua chuyến thăm lại thanh xuân nhưng chân thật của mùa xuân nơi đâyKhi ánh sáng mặt trời chiếu xuống trái đất như cơn gió se lạnh thổi điTrong khi đi trên bờ kè, trong khi ngắm bầu trời từ xaTôi suy ngẫm, tôi là người đang suy nghĩ về bản thân , Tôi suy ngẫm ......
空は晴れてても、建物には蔭があるよ、春、早春は心なびかせ、それがまるで薄絹ででもあるやうにハンケチででもあるように我等の心を引千切(ひきちぎ)りきれぎれにして風に散らせる私はもう、まるで過去がなかつたかのやうに少くとも通つてゐる人達の手前さうであるかの如くに感じ、風の中を吹き過ぎる異国人のやうな眼眸(まなざし)をして、確固たるものの如く、また隙間風にも消え去るものの如くさうしてこの淋しい心を抱いて、今年もまた春を迎へるものであることをゆるやかにも、茲(ここ)に春は立返つたのであることを土の上の日射しをみながらつめたい風に吹かれながら土手の上を歩きながら、遠くの空を見やりながら僕は思ふ、思ふことにも慣れきつて僕は思ふ......
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store