ZingTruyen.Store

[Tổng Cp BSD]

[AkuAtsu] Chuyện cũ

HongYn241561

Nay tui viết Au học đường , #thế giới không siêu năng lực . #Thanh mai trúc mã , #oan gia thành xui gia , #auVietNam . [Dựa trên câu chuyện có thật ngoài đời] . Tất nhiên có thể OOC.

____________________

Vào đêm khuyên lặng lặng , em nằm trong vòng tay gã mà ngủ ngon lành .

Gã đêm nay mất ngủ rồi , vì đang bận nhớ lại thời thiếu niên của cả hai .

[ Cả lớp hiện đang học năm hai , trung học phổ thông quốc gia . Ở lớp chuyên , sĩ số lớp hạn hẹp đến mức chưa từng đạt được số hai mười thành viên .

Cứ đến tiết là giáo viên vô dậy , hết rồi rời đi . Ý thức của lớp này cũng rất cao , nên ngoài tiếng giảng dạy , tiếng quạt , tiếng thở lẫn tiếng bút thì chẳng còn âm thanh nào khác được phát ra cả .

"Tới tiết tự học"- Giám thị phòng viết lên bàng đen vài chữ ngắn gọn rồi rời đi .

Bao giờ đây , mọi người mới bắt đầu nói chuyện với nhau . Nhưng đa số đều là những câu chuyện nhạt nhách về bài tập .

"Akutagawa , anh không làm bài à!". Cậu trai với mái tóc trắng ngố lên tiếng , gọi bạn cùng bàn của mình .

"Không , tại hạ sẽ hoàn thành bài tập sau!". Người tên Akutagawa nhỏ giọng đáp lại , với cách xưng hô độc lạ của mình , anh đã thành công kéo dán khoảng cách của mình và nhưng người bạn , vì ai nhìn vào cũng sẽ thấy anh lạnh lùng .

"Vậy sao! Mm..vậy sao anh cứ nhìn qua tôi quài vậy!". Tất nhiên là trừ cậu ra , vì cậu luôn nói chuyện với anh dù có được trả lời lại hay không .

"...Đừng để ý , Jinko ngu ngốc!". Jinko , có thể hiểu là người hổ . Bởi trong một lần cả hai cả nhau , Akutagawa đã mắng cái phần tóc mái của cậu lởm chởm vậy là do hổ gặm , và cái biệt danh người hồ ra đời:)).

"Này nha , tôi chỉ hỏi thôi . Ngu ngốc là sao hả ! Anh mới ngốc đó , đồ hạng nhì!". Cậu cũng không vừa gì mà đợp lại ngay .

Tất nhiên lời này sẽ làm anh tức giận .

"Hả!! Jinko , mày mới sủa cái chó gì vậy hả?". Anh gằn giọng .

"Sao! Đồ hạng nhì điếc". Nói rồi còn quăng cho anh một cái liếc mắt đầy tức giận.

Cả lớp im lặng hẳn đi , chắc là để nghe cãi nhau rõ hơn .

"Hả!!". Giọng anh lại lớn hơn.
"Mày thử nói lại lần nữa xem". Câu này là lời thách thức đối với cậu .

Lớp thì vẫn cứ như vậy , im im làm bài , lâu lâu lại ngước nhìn coi cãi nhau tới đâu , như là chuyện này diễn ra thường xuyên và trở thành điều hiển nhiên vậy . Có lần cả hai im cả một ngày làm cả lớp cứ thấy thiếu thiếu , khí chịu trong người nữa cơ đấy .

Vì đây là trường bán trú , nên nghiễm nhiên tất cả sẽ ngủ trưa cùng nhau .

Nhưng đến chiều tỉnh dậy , cậu bỗng bật chế độ bơ anh .

"Jinko!". Anh nói , không có tiếng đáp lại nào .

Anh đành khều nhẹ cậu .

Cậu vẫn không nhìn qua.

"Cậu giận tại hạ à? Trẻ con thế á?".

".."

"Thôi nào , chiều tại hạ bao cậu ăn!".

".."

"Vậy cậu muốn sao nào? Sáng nay chửi chưa đủ sao!".

".."

"Ê , Jinko , đừng để tại hạ nói lại!". Anh gằn giọng .

"Gì?". Trả lời đúng một chữ thì thôi đi , còn không thèm nhìn qua đây nữa chứ .

"..". Tới lượt anh im lặng , vì mọi hôm là cậu bắt chuyện , nên anh cũng chả biết nói gì .




Từ ngăn bàn của cậu chuyền đến đôi bàn tay lành lạnh khác .

"A!". Cậu bất giác nhìn xuống , không ngờ là Akutagawa chủ động nắm tay mình .

Bên anh lại rơi vào dòng suy nghĩ , anh chắc rằng mình không làm gì quá đáng , sao cậu lại giận! Nhưng dù sao thì anh có cảm giác muốn dỗ dành cậu . Cái suy nghĩ này đã làm chính anh giật mình trong phút chốc .

Cả hai không nói gì , cậu cũng để yên , không nhúc nhích .

"Akutagawa , buông cho tôi viết bài!".

"..". Anh cẫn không buông .




Thế là cả hai nắm tay nhau được một tiết học , tiết sau đến giờ ra chơi đấy , nếu không chắc anh sẽ còn nắm tay cậu nữa .]

"Ryunosuke, anh chưa ngủ à?". Giọng cậu khàn đi vì một giấc ngủ dài .

"Mấy giờ rồi thế!". Cậu hỏi .

"Bốn giờ rồi , Jinko!". Anh nói nhỏ .

"Anh lại nghĩ lung tung gì sao? Không phải là bệnh chứ!". Cậu hơi lo lắng , đưa tay sờ trán và cổ anh.

"Không có , Jinko . Tại hạ chỉ nghĩ về chuyện cũ của tụi mình thôi".

"A! Là chuyện thời đi học của mình sao?. Công nhận lúc đó tụi mình cãi nhau nhiều thật?".

" Bây giờ khác sao?". Ý anh là giờ họ vẫn cãi nhau như thường .

"Haha , ừ nhễ! Nhưng lúc đó vẫn khác bây giờ đó, anh biết là ở đâu không?". Cậu cười khanh khách .

"Ừ , tại hạ biết , là giờ tụi mình là vợ chồng rồi!".

End_________

Hehe , câu chuyện này có thiệt đó , lấy ý tưởng từ t vs bạn thân t ấy :)))) . Lúc đó chiều ngủ dậy , cái nó bơ t , ko thèm nói gì với t hết . T bắt chuyện mà nó bơ t luôn , dù t ko sai nhưng t vẫn muốn dỗ nó , và t dỗ nó thật .

T khều nó , kêu nó . Nắm tay nói , và nó cg ko dựt ra nên t vẫn nắm tay nói :))) . T ko cho nó buông tay viết bài luôn , lát nó có dựt ra mà t ko buông , nhớ lại mắc cười vãi:)) , bạn bàn trên còn quay xuống cười t vs nó nữa . T chắc chắn là nó đang cười tủm tỉm mà nó nhịn đó . Đến giờ ra chơi t mới buông r ấy .
Xong , tiết sau nắm típ .

Rồi đến bây giờ nó nhắc lại cái t mới nhớ để có idea vt truyện nèeee

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store