ZingTruyen.Store

Tong Chu Conan Nguoi Lon

"Đây là Fushiguro Megumi-chan." Gojo giới thiệu, còn Kaya ở bên cạnh có vẻ khá bồn chồn và lo lắng, "Còn đây là Kudo Kaya-chan, hai đứa bằng tuổi nhau đó. Làm quen với nhau đi nào mấy đứa."

Megumi cũng đã nghe nói đến một đặc cấp mới vào trường, là một trong hai đặc cấp trẻ tuổi nhất và cũng trẻ hơn cả đàn anh Okkotsu Yuta. Nhưng cậu không ngờ là cô bạn này lại có vẻ lo lắng đến vậy. Megumi có thể thấy đôi mắt tím ấy của Kaya hơi tăm tối, không giống với những cô gái mơ mộng bình thường ở tuổi này.

Mà, có lẽ là do trẻ vậy đã là đặc cấp, tiếp xúc với nhiều thứ kinh khủng.

"Chào... chào cậu, Fushiguro-san." Kaya lắp bắp, mắt cứ nhìn đăm đăm xuống bên dưới.

"Nào nào, Kaya-chan, bé phải tự nhiên lên chứ!" Gojo cười ha hả vỗ bồm bộp vào lưng nó, "Megumi-chan không được bắt nạt Kaya-chan đâu đó nha!"

"Há?" Megumi cau có, "Tôi bắt nạt ai bao giờ đâu!?"

"Hê hê, vậy thôi!" Gojo đẩy lưng Kaya tiến về phía trước, còn mình thì trong tư thế chuẩn bị chạy, "Thầy đi trước đây nha mấy đứa. Nhờ Megumi-chan chăm sóc cho Kaya-chan nhé!"

"Ê... Khoan---!"

Nhưng Megumi còn chưa kịp ú ớ thêm câu nào, Gojo đã để lại một tàn ảnh trước khi hoàn toàn biến mất. Megumi không biết nên nói chuyện gì với Kaya, hay là làm gì với nó nữa. Cái gì mà chăm sóc chứ, tuổi này rồi thì ai cũng phải biết chăm sóc cho bản thân mình rồi mới phải.

Kaya hiện tại cảm thấy khá lo lắng. Từ khi Mimiko xuất hiện và cướp tất cả mọi thứ từ nó, nó chưa bao giờ đi mở lòng thêm với ai nữa, nó luôn cô độc một mình, cho đến khi Gojo nói rằng sẽ đưa nó đi kết bạn. Nhưng đây không phải là người ở thế giới bình thường, mà là một người thuộc thế giới chú thuật sư, cậu hoàn toàn khác với họ. Vấn đề là mặt cậu trông lạnh lùng vô cảm quá, nó cảm thấy hơi sợ khi phải chủ động bắt chuyện với cậu.

"Vậy, Kudo Kaya phải không?" Megumi gãi sau gáy, nhận được cái gật đầu của nó, cậu mới nói tiếp, "Trước hết thì chúng ta nên đi đâu đó đã. Cậu muốn đi uống gì không?"

Kaya để ý, dù mái tóc của cậu ấy như mấy cái gai nhím, nhưng có vẻ rất mềm mại.

"Nếu vậy thì đến quán Poirot đi?" Kaya vui vẻ đề nghị, "Quán đó tớ thường xuyên lui tới, thức uống lẫn đồ ăn đều rất ngon đó."

Cơ thể Megumi khẽ thả lỏng khi Kaya đã bớt đề phòng cậu hơn ban nãy. Cậu nghĩ là Kaya chỉ hướng nội thôi, nói chuyện nhiều chút sẽ ổn. Dù sao thì hiện tại năm nhất mới chỉ có cậu và nó, lỡ mà có nhiệm vụ chung thì còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.

"Có trà gừng không?"

"Hể?" Kaya khá ngạc nhiên, "Cái gì cũng có hết á."

"Vậy thì được."

Megumi gật đầu, cuối cùng vẫn đồng ý đi với Kaya đến quán Poirot. Nó thầm để ý, có vẻ như cậu bạn này không thích ăn đồ ngọt lắm mà thích những thứ liên quan đến gừng hơn nhỉ.

"À."

Kaya dừng bước khi thấy cậu cũng dừng lại, "Sao vậy?"

"Cậu tính mang cây kiếm đó đến quán nước hả?" Megumi chỉ tay vào thanh kiếm đen nó cầm trên tay không rời, "Chúng ta sẽ bị cảnh sát gô cổ vì tội mang vũ khí trái phép đấy."

"... A."

Kaya đơ ra một hồi, rất lâu sau mới bật ra được một tiếng. Nó đã quên mất chuyện này. Vừa mới nhận thanh kiếm này từ Gojo hôm qua nên nó cũng chưa có túi đựng chuyên dụng dành cho kiếm. Bây giờ cách tốt nhất để an toàn ngồi trong quán nước chính là bỏ lại thanh kiếm ở kí túc xá rồi người không đi đến. Nhưng vấn đề ở đây là Kaya không muốn. Lỡ mà có nhiệm vụ đột xuất gì đó thì nó lại mất công đi về kí túc xá một chuyến. Dù sao nó cũng là một đặc cấp, một ngày có nhiều nhiệm vụ là chuyện bình thường thôi.

Megumi thấy Kaya cứ nhìn trân trân vào thanh kiếm đen mà mình cầm theo thì có vẻ như cô bạn đang cần sự giúp đỡ thì phải. Cậu nhớ là đặc cấp nhiều tiền lắm mà, chẳng lẽ một cái túi đựng kiếm bình thường lại tốn nhiều tiền đến vậy sao?

"Mình có cái túi đựng kiếm nào còn dư không nhỉ?" Megumi thầm nghĩ, có vẻ như thanh kiếm đó rất quan trọng nên cô ấy không muốn đưa cho người khác giữ, vì vậy gợi ý để cậu cất vào "bóng" giúp là không khả thi rồi.

"Đợi chút."

"Hể?"

Megumi xoay người đi vào trong chính cái bóng của mình khiến Kaya vô cùng ngạc nhiên. Nhưng nó cũng ngoan ngoãn đứng chờ. Bọn họ vẫn chưa ra khỏi khuôn viên trường nên không lo bị phát hiện. Nó cảm thấy khá ngạc nhiên khi Megumi có thể ra vào chính cái bóng của mình, theo như Gojo nói thì thuật thức của cậu bạn này là [Thập Chủng Ảnh] thì phải, lấy bóng tối làm trung gian để triệu hồi thức thần. Kaya cũng có thể triệu hồi thức thần của mình qua bóng, nhưng nó chưa bao giờ thử đi vào bóng của mình bao giờ cả.

Thật ra là nó còn không biết việc có thể đi vào bóng của mình cơ. Mà thôi, cái thế giới chú thuật này cái gì kì kì dị dị nó đều nhìn qua rồi, việc đi vào bóng cũng giống như kiến thức mới thôi.

Lát sau, Megumi trồi lên từ cái bóng của mình, đem theo một cái túi đựng kiếm.

"Đây, cho cậu." Megumi đưa cái đó cho Kaya, "Dù sao tôi cũng không dùng gì nhiều."

"Được không á?" Kaya hỏi, nhưng tay thì vẫn nhận lấy, "Không phiền cậu chứ Fushiguro-san?"

"Không." Megumi gãi đầu, "Và cứ gọi tôi là Megumi được rồi."

Kaya mỉm cười. Không biết cảm giác ấm áp trong lòng mình là gì.

"Nếu vậy, Megumi, cậu cũng có thể gọi tớ là Kaya."

. . .

24.6.2024

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store