[ TOKYO REVENGERS ] Izana x Reader : 𝚎𝚖 𝚟ề 𝚛ồ𝚒
NGOẠI TRUYỆN
Bỗng từ đầu hẻm có một cậu bé chạc 10 tuổi xuất hiện, mái tóc cậu trắng bạc trông thật khác biệt, nước da ngăm, đôi mắt long lanh của cậu đẹp đến lạ thường. Cậu bé ấy chính là Kurokawa Izana...
"Izana..Sao anh biết được nơi này?"- Y/n bàng hoảng hỏi
Izana nhẹ đưa tay vuốt ve mái tóc của Y/n và nói :
- Không sao đâu y/n à. Có anh ở đây rồi, giờ em đừng lo.
Vừa dứt câu cậu quay mặt sang Kakuchou :
- Nhờ mày chăm sóc Y/n, đám này để tao.
Kakuchou giật ngay cổ tay của Izana :
- Mày không đấu lại những người này đâu, chúng ta về thôi.
"Trong từ điển của tao không có từ đầu hàng" - Nói xong cậu hất mạnh tay Kakuchou ra, tiến nhanh về phía trước.
Một trong số đám côn đồ kia cười nắc nẻ, ôm bụng ngã chổng vó cả ra:
"HAHAHAHAHAHA!!! Lũ bây định diễn trò hề cho ai xem đấy, 2 người tụi tao đủ chấp cả 10 đứa con nít chúng mày đấy."
"Khôn hồn thì......AAAAAAAAAAAAA"
Chưa nói dứt câu, hắn đã bị "đứa con nít" Izana phang mạnh cái gậy sắt vào đầu máu bắt đầu chảy tứ tung. Y/n chỉ biết ôm lấy Kakuchou khóc thút thít.
Tên còn lại bắt đầu hoảng loạng, tiến sầm tới toan trói Izana lại, nhưng với chuyển động linh hoạt của mình, cậu luồn qua người hắn, tặng hắn một cú đá vào hậu môn=))))) khiến hắn lăn quay ra bất tỉnh...
"Xong việc rồi giờ ta về thôi y/n"- Cậu mỉm cười hiền hòa mặc cho máu me dính khắp người
Y/n rời khỏi vòng tay Kakuchou, chạy đến xem những vết thương của Izana vẫn khóc thút thít :
- Izana, anh có sao không ? Em xin lỗi vì để anh bị thương như này, em xin lỗi vì đã nghỉ chơi với anh mà không nói nửa lời, em xin lỗi, tất cả là tại em.
Nghe vậy cậu ôm Y/n thật chặt, cố ngăn cho nước mắt không rơi ra:
- Em không có lỗi, anh biết em chỉ muốn tốt cho anh thôi mà..
"Kịch đến lúc hạ màn chưa nhỉ??"-Tên vừa bị Izana cho ăn gậy sắt đứng dậy với vẻ mặt hung hãn hơn bao giờ hết dù trông hắn chỉ thiếu điều là ngã lăn queo ra lần nữa.
Ngay khi Izana chưa kịp phản ứng hắn ôm lấy cổ Kakuchou hét lớn :
- Lũ bây cút mau, nếu không tao cắt cổ thằng bé này đấy.
Y/n ôm tay Izana sợ hãi, Kakuchou thì vùng vẫy trong tuyệt vọng, cố gạt tay tên cướp ra.
"TÌNH CẢNH TRÔNG THẬT HỖN LOẠN"
Đúng lúc đó, tiếng còi cảnh sát từ đâu vang lên. Tên còn lại tỉnh giấc vội vơ ngay mấy con mèo vào lồng chạy lên xe, tên còn lại bỏ tay ra khỏi cổ Kakuchou leo lên xe không quên để lại lời đe dọa : "CHÚNG MÀY NHỚ MẶT TAO ĐẤY!!!"
Y/n ngất xỉu đi vì sợ, Izana ngã quỵ xuống nhưng vẫn cố đỡ Y/n còn Kakuchou thì ho sặc sụa. May là cả ba được đưa đến bệnh viện kịp lúc.
Khi tỉnh dậy y/n thấy bên cạnh mình là Izana và Kakuchou. Cả hai thấy em tỉnh mừng quýnh lên, quên cả gọi bác sĩ.
Izana lên tiếng trước tiên:
- Y/n, em tỉnh rồi à. Anh lo cho em lắm đấy. Lúc ấy em ngất anh sợ em có chuyện gì. Ông bà em đến thăm em đấy, họ trông lo lắm còn cảm ơn anh rối rít dù anh chả làm được gì, lũ mèo cũng bị bắt đi. Anh xin lỗi em nhiều y/n à. Anh hứa sẽ trở lên thật mạnh mẽ thật mạnh mẽ để bảo vệ được em. Anh nói là...
Cậu liến thoắng kể chuyện cho em.
Còn Y/n không nói gì mà chỉ biết mỉm cười lắng nghe.....
End.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store