ZingTruyen.Store

Tôi Bị Tên Senpai NTR Mất Bạn Gái Nên Tôi NTR Lại Bạn Gái Của Hắn

Chương 1

VHong6224

Khi tôi, Isshiki Yuu, nhìn thấy việc đó, tay tôi như run lên cầm cập.

…. không thể nào… tuyệt đối không thể nào…

Nhưng màn hình trên smartphone lại cho tôi biết đây là sự thật, về mối quan hệ giữa hai người bọn họ.

> (Kamokura-senpai) Karen, em về chưa?

> (Karen) Ưm, em vừa mới về.

> (Kamokura-senpai) Anh cũng thế, vừa mới về nhà là đã thấy nhớ em rồi.

>  (Karen) Em cũng thấy nhớ senpai quá.

>  (Kamokura-senpai) [Sticker ‘Good’]

>  (Karen) [Stiker ‘Tuyệt vời!’]

>  (Kamokura-senpai) Karen, thật tuyệt khi có em. Em có thể trở thành của riêng anh được không?

>  (Karen) Ể ~~, nhưng anh có bạn gái rồi mà, Sakurajima-senpai á.

>  (Kamokura-senpai) Nhưng mà á, anh thấy 2 chúng ta hợp nhau về mặt thể xác hơn đấy chứ.

>  (Karen) Em cũng nghĩ thế.

>  (Kamokura-senpai) Đúng không? Nên anh muốn ấy với em thêm nữa.

>  (Karen) Tuần nào chúng ta cũng làm một lần rồi mà.

>  (Kamokura-senpai) Anh muốn được làm hằng ngày!

>  (Karen) =)))

>  (Kamokura-senpai) Chính Karen nói cảm thấy phê hơn khi làm với Isshiki mà.

……

Tới đó thôi, tôi không muốn đọc thêm làm gì nữa.

Chỉ nhiêu đây đã đủ rồi.

Tôi chụp màn hình điện thoại lại.

Có kha khá những tin nhắn như thế này giữa hai người họ.

Và những ngày trong tin nhắn là những ngày tôi không thấy Karen.

Có vẻ như Karen nào là “đang đi chơi với bạn”, “ra ngoài ăn tối với cả nhà” rồi là “mai phải làm xong bài báo cáo”, vân vân.

Nhưng vào những ngày đó, Karen Mitsumoto, bạn gái tôi, lại đi gặp Tetsuya Kamokura, một sempai trong câu lạc bộ của tôi.

… Họ tới khách sạn tình yêu, hoặc mấy chỗ khác như vậy.

Theo như lời khuyên quan hệ cho nữ giới trên internet, người có lỗi trong chuyện này là người bạn trai.

—Là lỗi của người bạn trai vì đã không tin tưởng bạn gái—

—Người bạn trai không dành đủ sự quan tâm cho người bạn gái, nên cô ấy ngoại tình; cậu ta phải trả giá vì hành động đó—

—Không được xem điện thoại người khác mà chưa có sự cho phép; chỉ có loại đê tiện mới làm vậy—

Tôi trả lại điện thoại của Karen vào chiếc áo của cô ấy.

Gần đây Karen đã thay đổi trên điện thoại.

Mở khóa bằng dấu vân tay không nhạy lắm nên cô ấy chuyển sang dùng mã PIN.

Tôi biết mã PIN đó.

Là ngày sinh bạn trai cũ của cô ấy.

Tôi vô tình phát hiện ra điều đó.

Thế rồi khi điện thoại Karen rung lên, tôi lại lấy nó ra, thấy “Yoko-senpai” hiện lên trên thông báo.

“Yoko-senpai” là senpai của tôi ở chỗ làm thêm.

Làm sao hắn biết được Karen.

Và khi tôi mở app tin nhắn, nội dung trên màn hình y hệt những gì ban nãy tôi vừa đọc.

Chúng tôi đang ở khách sạn tình yêu.

Karen bây giờ đang tắm.

Tôi mặc lại quần áo và rời khỏi khách sạn.

Giữa lúc về,

[Anh có chút công chuyện. Anh về đây.]

Thay vì hướng thắng tới nhà ga gần khách sạn nhất, tôi lang thang vô định một lúc lâu.

Tôi không biết liệu tôi còn có thể kiểm soát được cảm xúc sau khi thấy những tin nhắn đó và thấy mặt Karen sau khi cô ấy tắm xong. Tôi không biết liệu tôi sẽ làm gì nữa.

Khi tôi chất vấn cô ấy, liệu tôi sẽ bật khóc, hay tôi sẽ đánh cô ấy?

Thế nên tôi một mình rời khỏi khách sạn.

Dư chấn của cú sốc vẫn vương vấn trong tâm trí tôi.

Đầu tôi cứ xoay mòng mòng.

Tôi cảm thấy chóng mặt, như thể bản thân đang trong một giấc mơ.

… Phải rồi ha… Mong rằng đây chỉ là một cơn ác mộng…

Nhưng sâu trong tâm trí, tôi biết là không phải vậy.

Đó là hiện thực.

Tôi, Yuu Isshiki, tân sinh viên Khoa Khoa Máy Tính, Viện Khoa Học và Kỹ Thuật, Trường Đại Học Johto bị-

Bạn gái tôi, Karen Mitsumoto, tân sinh viên Khoa Văn Học Ngoại Ngữ Anh Mỹ, Viện Văn Học, Trường Đại Học Johto-

-cắm sừng.

Đồng lõa là tên senpai ở trường cấp 3 cũ, trường đại học và cũng là senpai ở câu lạc bộ của tôi, Tetsuya Kamokura.

Một cảm giác khó tả, như thế tim tôi bị xé toạc nhưng lại rỗng tuếch.

Khi nhận ra thì tôi đã đến bờ sông Edogawa.

Gió lạnh buổi đêm lướt trên mặt sông và thổi liên tục vào mặt tôi.

Nhưng quá hợp với khuôn mặt nóng bừng của tôi lúc này.

Tôi ngồi xuống và nhìn thơ thẩn vào một điểm ngẫu nhiên ở phía xa.

… Thằng chó Kamokura. Thế đéo nào mày lại động đến Karen? Mày có bạn gái ngon thế kia rồi cơ mà…

Bạn gái Tetsuya Kamokura, tên là Touko Sakurajima, chị ấy là sinh viên năm hai Khoa Khoa Máy Tính, Viện Khoa Học và Kỹ Thuật, Trường Đại Học Johto, giống như chúng tôi.

Tetsuya Kamokura, Touko Sakurajima, và tôi, Yuu Isshiki, đều từ cùng một trường cấp ba đến học cùng một trường đại học, thậm chí còn chung khoa.

Từ hồi cấp ba Touko-senpai đã nổi tiếng vì vẻ đẹp của mình.

Chị ấy là hội trưởng câu lạc bộ văn học và là một thành viên quản lý thư viện. Thế nên chị ấy dành nhiều thời gian ở thư viện, nhiều tới mức chị ấy được gọi là “Nữ Thần Thư Viện”.

Sau khi vào đại học, chị ấy được tiến cử vào cuộc thi “Hoa Hậu Trường Đại Học Johto”, tuy nhiên chị ấy đã từ chối.

Người ta đồn nếu không từ chối thì chị ấy đoạt giải nhất là cái chắc.

Touko-senpai không chỉ xinh đẹp mà còn tao nhã quý phái. Chưa kể còn cực kỳ giỏi giang.

Chị ấy thông minh, không cứng đầu và rất khảng khái.

Như mọi người khác, tôi rất ngưỡng mộ chị ấy.

Vào năm hai học đại học, Touko bắt đầu hẹn hò Tetsuya Kamokura, hơn chị một tuổi.

… Không biết Touko-senpai biết chuyện đôi gian phu dâm phụ Kamokura và Karen chưa nhỉ…?

Đột nhiên nỗi nhục nhã lẫn cơn tức giận cuộn lên trong lòng tôi.

Không thể để im chuyện này được.

Suy nghĩ đó lấn át tâm trí tôi.

Tôi rút điện thoại, chọn “Touko Sakurajima” trong danh bạ và gọi chị ấy.

Sau ba hồi chuông, chị ấy nhấc máy.

“Ơi?”

Tôi nói.

“Touko-senpai. Xin hãy ngoại tình với em!”

=================

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store