ZingTruyen.Store

Toàn trí độc giả orv reup full

233-236. Kẻ lừa đảo

alienanotherplane67

Chương 233

Sư phụ của Yoo Jonghyuk, Phá Thiên Kiếm Thánh rất kiên nhẫn. 100 năm trước hay thậm chí 200 năm trước cũng vậy. Đó là cách cô ấy có thể tạo ra một nhóm kiếm thuật. Khi các võ sĩ khác rao bán kỹ năng của họ và rời khỏi Murim, cô ấy ở lại đây một mình và đột phá đến những đỉnh cao siêu việt.

"Vậy ngươi rốt cuộc là cái quái gì?"

Ngón tay to của cô ấy chọc vào má Yoo Jonghyuk khi anh ấy lơ lửng trên không. Nó chỉ là một ngón tay nhưng nó lại là ngón tay của người siêu việt. Vì vậy, không thể không cảm thấy đau đớn. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk không phản ứng.

["Sư phụ và đệ tử, hai người bọn họ giống nhau."]

Đó là những lời được nói bởi một chuyên gia tuổi teen Murim - Thiên quỷ.

"Ngươi không nói một lời nào cả. Ngươi sẽ bị đánh đòn nếu ngươi không chịu mở miệng đấy."

Phá Thiên Kiếm Thánh giơ điếu thuốc khổng lồ lên. Mông của Yoo Jonghyuk không thể chịu được áp lực và anh ấy không thể kìm được tiếng kêu thảm thiết.

'Kim Dokja chết tiệt. Tôi chắc chắn sẽ gϊếŧ cậu!'

'Bốp! Bốp! Bốp!'

Những âm thanh giống như trò đùa nhưng sức mạnh chứa trong nó không phải là một trò đùa. Không lâu sau, máu chảy ra từ miệng Yoo Jonghyuk. Sau đó lông mày của Phá Thiên Kiếm Thánh tạo thành một đường cong kỳ lạ. "Ngươi là một hóa thân của chòm sao."

Cô ấy có một chút ấn tượng. "Ta sẽ hỏi lại, ngươi đã ăn cắp và học được sức mạnh của Phá thiên kiếm ở đâu?"

"..."

"Ta sẽ tha mạng cho ngươi nếu ngươi nói thật với ta."

Yoo Jonghyuk từ từ ngẩng đầu trước những lời này.

Phá Thiên Kiếm Thánh ban đầu là một tổ chức phi nhân văn. (TL: Một tổ chức không truyền lại kỹ thuật cho những người có vấn đề về nhân cách, tức là không coi trọng tài năng hơn đức độ) Là một người ngoài cuộc, Yoo Jonghyuk không thể học được.

Giờ đây, Phá Thiên Kiếm Thánh đã nói rằng cô ấy sẽ tha cho anh ấy. Ý cô ấy rất rõ ràng: hiện tại, Phá Thiên Kiếm Thánh đang cố gắng thu nhận Yoo Jonghyuk làm đồ đệ.

'Sư phụ.'

Yoo Jonghyuk hiểu rõ tâm tư của sư phụ mình hơn bất cứ ai. Thật khó để tìm một đệ tử trong Murim đang suy tàn này. Rồi một người siêu việt học võ công của cô bất ngờ xuất hiện. Đó là lẽ tự nhiên khi cô ấy quan tâm đến anh ấy.

'Nhưng...'

Yoo Jonghyuk cắn môi. Có lẽ không tồi nếu làm theo kế hoạch của Kim Dokja. Anh ấy hiểu rõ về Phá Thiên Kiếm Thánh hơn bất cứ ai. Nếu anh ấy có cơ hội và kể cho cô ấy nghe câu chuyện, anh ấy chắc chắn sẽ thấy mình trong những ân sủng tốt đẹp của Phá thiên kiếm thánh. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk không muốn làm điều đó.

"Hmm, đó là một ánh mắt rực lửa."

"..."

"Ngươi có ham muốn ta không?"

Nói chuyện nhảm nhí như vậy giữa hoàn cảnh này, chắc chắn chỉ có sư phụ của hắn. Yoo Jonghyuk tiếp tục cắn môi.

'Người sẽ chết nếu người gặp ta ở đây.'

Yoo Jonghyuk nhớ lại lần xuất hiện cuối cùng của sư phụ mình. Một thương binh siêu việt đơn độc sau nhiều năm làm việc chăm chỉ. Bất kể thế nào, sự bướng bỉnh của cô ấy vẫn không bị phá vỡ.

"Đồ đệ, chúng là những tồn tại mà ngươi có thể đối phó."

Sư phụ của anh đã chiến đấu một mình chống lại liên minh những người trở về sau khi bị kẻ mạnh nhất Murim, Thiên quỷ và Huyết quỷ từ chối.

"Hãy sống sót, Jonghyuk."

Vào thời điểm đó, Yoo Jonghyuk đã không thể chiến đấu cùng cô ấy vì anh yếu. Anh quá yếu.

"...Đôi mắt của ngươi thật buồn."

Yoo Jonghyuk run lên trước câu nói bất ngờ. Đôi mắt trong veo của Phá Thiên Kiếm Thánh đối diện với Yoo Jonghyuk. Phá Thiên Kiếm Thánh là sự kết hợp giữa một con người và một vị thần khổng lồ. Vì vậy, cô có một trong những khả năng của người Neanderthal.

"Cô đơn, kiêu ngạo, bi thương sâu sắc."

Cô có 'Mắt gương' có thể đọc được cảm xúc của người khác. Phá Thiên Kiếm Thánh đang nhìn Yoo Jonghyuk với đôi mắt này.

"Ngươi là ai?"

Yoo Jonghyuk cắn chặt môi như đang tự đào lên cơn đau của mình. Anh ấy không nên nói điều đó. Không bao giờ, anh ấy hoàn toàn không thể nói điều đó...

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang nhìn bạn.]

Yoo Jonghyuk nhìn vào tin nhắn.

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' nói rằng nó sẽ ổn thôi.]

...Sẽ ổn chứ?

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' nói rằng lần này sẽ khác.]

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang nói với bạn rằng hãy tin tưởng vào sư phụ của mình.]

Lần này sẽ khác. Anh ấy sẽ không tin điều đó nếu nó được nói bởi người khác. Vậy thì tại sao? Anh lại tin những gì người này đang nói.

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi'...]

"Con ruồi này... im đi."

Phá Thiên Kiếm Thánh hất ngón tay lên không trung và mọi âm thanh trong khu vực biến mất hoàn toàn. Tất cả âm thanh bên ngoài đã bị cắt đứt bằng ma lực. Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra đối với một siêu việt ở cấp độ của Phá Thiên Kiếm Thánh. Giọng nói của Kim Dokja sẽ không được nghe thấy trong một thời gian miễn là dokkaebi không điều chỉnh tần số kênh. Từ bây giờ, mọi chuyện là do Yoo Jonghyuk tự quyết định.

"...Tên ta là Yoo Jonghyuk." Yoo Jonghyuk hít một hơi nhỏ trước khi nói ra. "Ta là đệ tử của người."

"Hmm... nghĩa là sao? Ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi trước đây. Ta đương nhiên không có ký ức nào về việc nhận ngươi làm đồ đệ."

"Nghĩa ở trên mặt chữ ấy, ta đã học được các kỹ thuật từ..."

Khoảnh khắc Yoo Jonghyuk chuẩn bị nói, những tia lửa bay khắp người anh.

[Câu chuyện 'Đệ tử Phá Thiên Kiếm Thánh' được kích hoạt.]

Môi của Yoo Jonghyuk nhếch lên khi phần cuối của lời nói của anh ấy bị thay đổi thành kính ngữ.

"...Sư phụ."

Biểu cảm của Yoo Jonghyuk méo mó. Anh ấy nhớ lại cuộc trò chuyện mà anh ấy đã có với Phá Thiên Kiếm Thánh ở lần hồi quy trước.

"Ta đã nói rằng ta là hồi quy giả. Nếu vậy, chúng ta có thể gặp lại nhau vào một ngày nào đó."

"Ta sẽ không trở thành đệ tử của người vào lần sau."

"Tên nhóc nóng tính này. Ngươi nên nói những lời ngọt ngào... và tại sao ngươi không dùng kính ngữ?"

Có lẽ câu chuyện này vẫn còn là do cuộc trò chuyện trước đó của anh với Phá Thiên Kiếm Thánh.

[Bạn phải sử dụng kính ngữ với hóa thân 'Phá Thiên Kiếm Thánh.']

Thật là hài hước. Vào thời điểm này, anh ấy vẫn chưa chính thức là đồ đệ của Phá Thiên Kiếm Thánh nhưng câu chuyện này vẫn còn với anh ấy.

"Vậy thì đến lúc đó hãy trở thành đệ tử của ta."

Tim anh đập rộn ràng khi những kỉ niệm xưa ùa về như thác và tràn vào tim anh. Anh không thể nghe thấy những tin nhắn gián tiếp nhưng anh cảm thấy Kim Dokja đang nhìn về phía này.

'Đồng đội.'

Yoo Jonghyuk từ lâu đã quên mất cảm giác tin tưởng vào một ai đó. Anh từ từ chớp mắt trước khi mở miệng. "Người có đang thắc mắc ta là ai không?"

"Tất nhiên, ta rất tò mò."

"Vậy thì ta sẽ mở rào cản tinh thần của mình. Hãy xem nó, điều đó hoàn toàn có thể với 'Mắt gương' của người."

"Hm.... ngươi biết về Mắt gương?"

"Chỉ năm phút, không thể lâu hơn đâu."

Đôi mắt của Phá Thiên Kiếm Thánh đầy vẻ nghi ngờ. "Ngươi đang định sử dụng một mánh khóe kỳ lạ gì à?"

"Người có thể khuất phục ta ngay cả khi ta sử dụng một mánh khóe nào đó."

Chân mày của Phá Thiên Kiếm Thánh nhướng lên với giọng điệu hứng thú. "Được thôi."

Không chỉ những chòm sao yêu thích những câu chuyện. Không có nhiều cơ hội để nhìn ra một tồn tại siêu việt khác. Người siêu việt này bất ngờ xuất hiện ở Murim và sử dụng các kỹ thuật tương tự như cô ấy. Không đời nào cô ấy không tò mò.

"Ta sẽ nhìn ngươi."

Ngay sau đó, Mắt gương của Phá Thiên Kiếm Thánh tỏa sáng. Yoo Jonghyuk cảm thấy như tóc mình bị giựt ra.

Việc chuyển giao trí nhớ qua Mắt gương là rất nguy hiểm đối với Yoo Jonghyuk và Phá Thiên Kiếm Thánh. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã cam kết. Có lẽ linh hồn của Phá Thiên Kiếm Thánh sẽ bị phá vỡ. Cô ấy có thể không tin những gì cô ấy nhìn thấy. Cô có thể phủ nhận mọi thứ và xóa sổ Yoo Jonghyuk. Tuy nhiên, nếu canh bạc này thành công, anh ấy có thể thay đổi Phá Thiên Kiếm Thánh.

Mười mấy phút trôi qua cho đến khi năng lượng của Mắt gương biến mất. Ánh sáng của Mắt gương đã tắt nhưng Phá Thiên Kiếm Thánh không nói gì cả. Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào sàn nhà với cái đầu cúi thấp. Cô ấy có phát điên không? Hay là...

Có một cảm xúc không rõ trong đôi mắt của Phá Thiên Kiếm Thánh khi cô ấy ngẩng đầu lên. Đó là lần đầu tiên anh nhìn thấy biểu hiện này ở lần hồi quy thứ ba.

Một khoảnh khắc trôi qua trước khi Yoo Jonghyuk nhận ra ý nghĩa của biểu cảm này.

"Ngươi đã nói rằng ngươi sẽ không làm đồ đệ của ta nữa..."

_______

Yoo Jonghyuk và Phá Thiên Kiếm Thánh nói chuyện rất lâu.

"Ngươi đã làm việc chăm chỉ."

"...Đừng an ủi ta nữa, nó không phù hợp với người."

"Được thôi, không hổ là đệ tử của ta."

Phá Thiên Kiếm Thánh của lần hồi quy thứ hai đã chết và sẽ không bao giờ quay lại. Phá Thiên Kiếm Thánh hiện tại không giống như Phá Thiên Kiếm Thánh của lần hai. Mặc dù vậy, hai người vẫn nói như thể họ không hề biết về sự thật này.

"...Ta đã trả thù Thiên Quỷ và Huyết Quỷ, ta đã đánh bại cả hai trong kịch bản thứ 35."

"Phải, ta đã thấy. Ta không hài lòng vì ngươi phải rất khó khăn để giành chiến thắng."

"Vậy thì người không nên chết."

Đó không phải là một cuộc trò chuyện bình thường giữa một sư phụ và đệ tử nhưng có một nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt của Phá Thiên Kiếm Thánh. "Ngươi đã thay đổi rất nhiều, Jonghyuk."

"Không có gì thay đổi cả."

Phá Thiên Kiếm Thánh lắc nhẹ ngón tay trước câu trả lời. Sau đó, một phần rào chắn xung quanh túp lều bị biến dạng và một màn hình hiện lên. Trên màn hình, khung cảnh bên ngoài hiện rõ.

"Có phải vì tên đó mà ngươi đến gặp ta không?"

Kim Dokja đang nói chuyện với con chó khi đang ăn bánh bao. Yoo Jonghyuk nhìn cảnh đó và mở miệng.

"Hắn có phải là người bạn mới của ngươi không?"

"Không có thứ gọi là bạn, người này chỉ là..."

"Hắn đã rất dũng cảm khi nghĩ về việc chiến đấu chống lại tinh vân."

"..."

"Ngươi có nghĩ rằng hắn có thể làm được không?"

Người bạn đầu tiên của đệ tử cùn của cô, Phá Thiên Kiếm Thánh quan sát kỹ khuôn mặt của Kim Dokja. Sau đó, rào chắn rung chuyển và một giọng nói lớn được nghe thấy.

[Phá Thiên Kiếm Thánh từ gỡ kỹ năng khỏi bạn.]

Yoo Jonghyuk ngạc nhiên đứng dậy.

"...Dokkaebi." Phá Thiên Kiếm Thánh nói như thể cô ấy rất mệt mỏi với chuyện này. "Chúng đến đây để mua lại các kỹ thuật."

"...Nhanh hơn dự định, nó đã diễn ra bao lâu rồi?"

"Đã được một khoảng thời gian. Ta là người duy nhất ở chịu lại đây."

Võ thuật rất có giá trị ở Murim. Đó là bởi vì chúng đều là những câu chuyện được tạo nên từ lịch sử. Nguồn gốc càng sâu thì giá trị càng lớn. Các dokkaebi nhận thức rõ điều này và thèm muốn các kỹ thuật của Phá Thiên Kiếm Thánh.

Yoo Jonghyuk rút Thiên Kiếm của những đám Mây ra và mở miệng. "Kim Dokja và ta sẽ xử lý nó."

"Đối thủ là dokkaebi, ngươi không thể làm bất cứ điều gì."

"Với Kim Dokja thì nó có thể."

Thay vì trả lời câu hỏi của sư phụ, Yoo Jonghyuk quan sát dokkaebi qua màn hình. Một trong những dokkaebi đó trông khá quen thuộc.

"Đó là dokkaebi đến từ Seoul Dome."

Kim Dokja có lẽ sẽ không để anh ta đi. Sau đó giọng nói của Kim Dokja phát ra từ màn hình.

[Ta không biết là ngươi vẫn còn sống đấy. Ngươi không bị trừng phạt sao?]

Đúng như dự đoán, tính cách 'thích đùa giỡn với mọi người' của Kim Dokja đã bắt đầu. Kim Dokja gãi cằm và nói với dokkaebi như thể nó rất thú vị.

[Hmm... có đấy. Ngươi đến để mua lại các kỹ thuật của Phá Thiên Kiếm Thánh?]

Yoo Jonghyuk nhún vai với sư phụ của mình. Kim Dokja sẽ xử lý được ngay cả khi không có Yoo Jonghyuk. Anh ấy không biết Kim Dokja đang cố gắng làm gì nhưng Kim Dokja sẽ làm một trò kỳ quặc khác để giáng một đòn thích hợp vào dokkaebi.

Khoảnh khắc tiếp theo, Kim Dokja nói với một nụ cười kỳ lạ.

[Được thôi, ta sẽ bán nó, các kỹ thuật của Phá Thiên Kiếm Thánh.]

Chương 234

[Ngươi... lúc đó...]

Tôi nhìn vẻ mặt run rẩy của dokkaebi và nhớ lại những ký ức tồi tệ. Biyoo ở bên cạnh tôi cũng đang cau mày. Cô ấy tức giận là điều tự nhiên. Đây là dokkaebi đứng đằng sau thảm kịch của 'thảm họa Shin Yoosung' thứ 41. Tên hắn ta... có phải là Paul không nhỉ?

Tôi cứ nghĩ rằng hắn ta sẽ phải đến luyện ngục và chịu trừng phạt nghiêm khắc...

Hình phạt của Cục trông như trò đùa vậy. Loại hình phạt nào lại cho hắn ta tham gia Nhóm Tái phát triển Murim?

"Ngươi đã sụt cân khá nhiều trong quãng thời gian ta không gặp ngươi đấy nhỉ?"

[Ugh, kuooooh....!]

"Lúc đó ngươi là một dokkaebi trung cấp. Bây giờ ngươi đang... ở cấp thấp hơn à?"

[Ngươi! Ngươi...!]

Tôi thấy sự kích động của hắn ta và muốn yêu cầu 'buổi gặp gỡ cá nhân' để đánh hắn ta một lần nữa. Câu chuyện tên này bị đánh, những người đàn ông mặt bướu đọc có thấy hay không?

[Dừng lại, Paul.]

Một dokkaebi khác tiến lên thay cho Paul, người không thể nói được.

[Anh là Kim Dokja?]

Tôi nhìn kỹ hơn, dokkaebi này trông khá quen. Hình như tôi đã nghe thấy giọng nói này ở đâu đó trước đây. Hả? Chờ đã...

"Uh, là ngươi? Người làm việc dưới trướng Bihyung...?"

[Youngki, phải! Anh là Kim Dokja!]

Dokkaebi vui vẻ chào tôi. Tôi lờ mờ nhớ ra. Anh ta là dokkaebi chịu trách nhiệm về các kênh phụ dưới trướng của Bihyung.

[Tôi nghe đồn rằng anh vẫn còn sống. Tôi không ngờ lại được gặp anh ở một nơi như thế này...!]

"Bihyung làm tốt chứ?"

[Anh ấy trông rất ảm đạm sau khi anh biến mất.]

Tôi cảm thấy hơi buồn khi Bihyung trở nên như vậy. Anh chàng Bihyung đó chắc hẳn rất quý tôi. "Ngươi cũng đến đây à? Trước đây, ngươi thậm chí còn không biết cách cập nhật kịch bản."

[Ahaha, đó là một chuyện khá xấu hổ. Tôi bây giờ là một dokkaebi trung cấp.]

Anh ta đã trở thành một dokkaebi trung cấp. Cảm giác như rất nhiều thời gian đã trôi qua nhưng chỉ mới chưa đầy một năm.

[Nhân tiện, Dokja, ý anh là gì khi anh bán các kỹ thuật?]

Youngki nhìn tôi với ánh mắt bình tĩnh. Không có gì khó hiểu cả, một dokkaebi vẫn là một dokkaebi. Tôi không thể làm điều đó dễ dàng.

"Ý trên mặt chữ. Ta sẽ thuyết phục Phá Thiên Kiếm Thánh bán các kỹ thuật cho ngươi."

[Anh định làm thế nào...]

"Ta tự có cách của mình. Ngươi muốn kỹ thuật gì? Red Phoenix Shunpo? Hay Trăm nắm đấm của Chúa?"

[Chúng tôi đã có Trăm nắm đấm của Chúa. Những gì chúng tôi cần là...]

"Kiếm pháp Phá Thiên?"

Youngki gật đầu trước lời nói của tôi. Đúng như tôi nghĩ, Kiếm pháp Phá Thiên. Đó là cái tên được đặt bởi Phá Thiên Kiếm Thánh. Một trong những kỹ thuật hàng đầu trong Murim đầu tiên mà bất kỳ ai cũng thèm muốn, đó là Kiếm pháp Phá Thiên của Yoo Jonghyuk.

Tôi có thể cảm thấy Phá Thiên Kiếm Thánh đang gầm gừ bên cạnh mình và nhanh chóng đồng ý. "Được chứ, ta sẽ bán nó. Không, không phải bán, mà ta sẽ cung cấp nó cho ngươi."

Phá Thiên Kiếm Thánh nhìn tôi với ánh mắt tức giận. Youngki rất ngạc nhiên.

[T-Thật không?]

"Đổi lại, hãy thực hiện cho ta hai điều. Đầu tiên, hãy để Kiếm pháp Phá Thiên làm giải thưởng cho kịch bản mà ngươi sẽ mở ra."

[Huh?]

Tôi mỉm cười trước biểu hiện ngơ ngác của Youngki. Anh ta nghĩ rằng tôi sẽ cho không anh ta Kiếm pháp Phá Thiên sao?

"Chẳng phải ngươi sẽ sớm mở kịch bản 'Cuộc thi võ thuật' sao? Kiếm Hắc Quỷ cũng có trong đó."

[L-Làm sao anh biết được...!]

"Sao ngươi giật mình vậy? Các ngươi luôn làm điều này. Đó là một kịch bản thường thấy ở Murim. Một thanh gươm quý giá của Murim sẽ xuất hiện và một đám người sẽ chiến đấu vì nó."

[Đó là sự thật nhưng... làm thế nào anh biết về Kiếm Hắc Quỷ?]

Làm sao tôi biết được á? Cuộc thi võ thuật là một kịch bản mà Yoo Jonghyuk đã tham gia nhiều lần khi đến Murim đầu tiên. Không biết tôi đã bình luận bao nhiêu lần bảo tác giả hãy bỏ cuộc thi này.

"Làm sao ta biết không quan trọng. Hãy thêm Kiếm pháp Phá Thiên làm phần thưởng. Hãy trao nó cho giải nhất."

Youngki đảo mắt. Đó có lẽ là một gợi ý tuyệt vời cho anh ta. Có một số hạn chế với dokkaebi khi mua các kỹ thuật của Phá Thiên Kiếm Thánh. Họ có thể đảm bảo đăng ký bổ sung bằng cách thêm nó vào một kịch bản lớn hoặc bán nó với giá cao thông qua Túi Dokkaebi. Youngki hiện đang xem xét cách nào sẽ có lợi hơn.

[Được thôi, tôi cũng chẳng mất mát gì nếu tôi làm vậy, nó sẽ tiết kiệm chi phí mua lại kỹ thuật. Chỉ là...]

"Chỉ là?"

[Anh đã nói thực hiện hai điều. Cái thứ hai là gì?]

Tôi cười nhẹ vì sự thận trọng của anh ta. Anh ta đã trở nên khá thông minh kể từ khi đạt đến trình độ trung cấp. "Điều kiện thứ hai rất đơn giản. Ta muốn tất cả mọi người ở đây đều tham gia vào kịch bản Cuộc thi võ thuật."

[Tất cả mọi người ở đây...?]

Youngki nheo mắt lại. Cuối cùng anh ta cũng tìm ra chủ ý của tôi.

[Đó là một gợi ý thú vị nhưng... hơi khó.]

"Tại sao?"

[Tôi không biết về các hóa thân khác nhưng điều đó là không thể với Phá Thiên Kiếm Thánh.]

Tôi đã đoán được anh ta sẽ nói điều này. Cô ấy chắc chắn sẽ thắng nếu cô ấy tham gia cuộc thi võ thuật. Vì thế, số lượng người tham gia cuộc thi võ thuật đương nhiên sẽ bị giảm và các dokkaebi sẽ bị tổn thất. "Vậy thì tất cả mọi người ngoại trừ Phá Thiên Kiếm Thánh."

[Vậy thì được. Cuộc thi võ thuật sẽ diễn ra trong hai tuần. Cho đến lúc đó, xin hãy chuẩn bị các kỹ thuật của Phá Thiên Kiếm Thánh.]

Tôi đáp lại Youngki. "Ta hiểu rồi. Đừng quên mời bọn ta đến kịch bản một cách đàng hoàng."

[Tất nhiên, vậy tôi sẽ gặp lại anh sau.]

"Gửi lời chào của ta đến Bihyung."

[Haha, hiểu rồi.]

Có lẽ anh ta rất vui vì mọi việc diễn ra tốt đẹp. Youngki cười vui vẻ khi anh ta biến mất. Các dokkaebi theo sau anh ta cũng bắt đầu rời đi. Paul đã nhìn chằm chằm vào tôi suốt thời gian đó và trừng mắt với tôi hết sức có thể.

Một lúc sau, các dokkaebi đi hết và Jang Hayoung đến bên cạnh nắm lấy cổ áo tôi. "Này, anh vừa làm cái quái gì vậy? Bán các kỹ năng? Vào thi đấu võ thuật? Cái quái gì thế?"

"Gâu gâu! Gâu gâu gâu gâu!"

[Chúng tôi sẽ không bán kỹ thuật của mình! Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy?]

Bậc thầy phá vỡ bầu trời phản ứng gay gắt. Tôi cũng đã đoán được điều này.

"Kim Dokja!"

...Đúng như dự đoán. Yoo Jonghyuk gây ra một đám bụi lớn khi anh ta chạy đến và nắm lấy cổ áo tôi. Anh ta túm lấy tôi như một kẻ bị phản bội. Tôi vùng vẫy như một con búp bê giấy không chút sức lực và nói, "Hãy để tôi giải thích."

"Câm miệng! Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy? Bán kỹ thuật...!"

"Bình tĩnh đi, tôi làm điều đó vì anh đấy."

"...Gì?"

"Anh không biết chúng ta sẽ nhận được gì à?"

Lần đầu tiên, Yoo Jonghyuk dừng lại trước lời nói của tôi. Sau đó, một tin nhắn vang lên bên tai tôi.

[Một kịch bản phụ mới đã đến!]

[Kịch bản phụ - Cuộc thi võ thuật đã bắt đầu.]

Yoo Jonghyuk đọc chi tiết của kịch bản vừa đến và im lặng trong giây lát. "...Kiếm Hắc Quỷ?"

"Phải, anh đã nói rằng anh muốn nó mà."

"..."

"Nếu anh nhìn kỹ, còn có Hạt Tinh Linh Quỷ, đó là giải ba nhưng tôi không nhớ rõ..."

Đôi mắt Yoo Jonghyuk rung động khi anh ta nhìn tôi. Anh ta đột ngột thả tôi ra. Tên ngu này, anh không cần phải quá xúc động như vậy đâu.

Dù gì thì, anh ta dường như đã bị thuyết phục. Vấn đề là phía bên kia. Tôi quay lại và nhìn thấy Phá Thiên Kiếm Thánh đang đứng với vẻ mặt cứng đờ.

[Một sự tồn tại được sinh ra với sức mạnh của một vị thần khổng lồ. Sự tồn tại của Phá Thiên Kiếm Thánh không khác gì một vị thần.]

Không có gì sai với mô tả từ Con đường sinh tồn. Chỉ cần đứng đó thôi là đã thấy một áp lực khủng khϊếp.

Tôi mỉm cười và xua tay. "Cuộc trò chuyện giữa sư phụ và đồ đệ có kết thúc tốt đẹp không?"

"Ngươi..."

"Hãy nghe tôi nói."

"Ta không có thời gian để nói chuyện với một người như ngươi."

Màn sương xung quanh chúng tôi ngày càng dày đặc. Tôi nhanh chóng nói thêm, "Phá Thiên Kiếm Thánh, không thể cứ duy trì cách làm cũ mãi được."

Đôi lông mày của Phá Thiên Kiếm Thánh cong lên dữ dội.

"Cố chấp giữ những nguyên tắc có quan trọng như vậy không? Điều gì sẽ xảy ra nếu cô mất tất cả những gì cô có chỉ vì nó?"

Yoo Jonghyuk nhìn tôi như thể tôi bị bệnh tâm thần. "Kim Dokja! Đừng nói gì nữa!"

Tất nhiên, tôi vẫn tiếp tục nói.

"Ngay từ đầu, sức mạnh thực sự của cô không phải là Phá Thiên Kiếm, đúng không? Cô đã bỏ lơ nó một thời gian dài sau khi đạt đến sự siêu việt. Tại sao cô không bán nó để đổi lấy gì đó?"

Mặt đất xung quanh tôi bắt đầu rung chuyển. Yoo Jonghyuk đẩy tôi ra sau anh ta và nâng thanh Thiên kiếm của những đám Mây lên.

Cảm giác như thể trọng lực của cả khu vực được tăng cường. Cảm giác như một ngọn núi khổng lồ đang đè lên vai tôi. Jang Hayoung và Han Myungoh thậm chí còn không thể hét lên khi họ bị ấn xuống đất. Cả nhóm sẽ bị xóa sổ nếu điều này tiếp tục.

"Sư phụ! Khoan đã...!"

Yoo Jonghyuk la lên nhưng Phá Thiên Kiếm Thánh vẫn không dừng lại.

...Cô ấy sẽ làm điều này? Cô ấy thực sự rất cứng đầu.

[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đã kích hoạt trạng thái của một chòm sao.]

Tia lửa xuất hiện xung quanh tôi và trọng lực tạm thời được giải tỏa. Tôi mỉm cười với Phá Thiên Kiếm Thánh đang giật mình. Mặc dù cơ thể hóa thân của tôi chưa hoàn chỉnh nhưng tôi vẫn là một chòm sao ở cấp độ tường thuật. "Tôi vẫn chưa bán nó nên đừng tức giận như vậy."

"Ngươi đã lập thỏa thuận."

"Dù gì thì cô vẫn có thể lấy lại kỹ thuật đó nếu cô giành chiến thắng trong cuộc thi. Chẳng lẽ cô cũng không thắng nổi một cuộc thi sao?"

Phá Thiên Kiếm Thánh trông bình tĩnh hơn và áp lực mà cô ấy gây ra giảm xuống. Sẽ chẳng có gì khó khăn nếu cô ấy chế ngự tôi bằng sức mạnh thực sự của mình, nhưng có vẻ cô ấy đã coi tôi là đồng đội của Yoo Jonghyuk. Cô ấy nói với tôi, "Ta không thể tham gia cuộc thi."

"Sẽ chẳng có gì vui nếu người lớn lại đi đánh nhau với trẻ em."

"Những đứa trẻ của Murim mạnh hơn ngươi nghĩ rất nhiều."

"Tôi biết. Tuy nhiên, đệ tử của cô rất mạnh."

Phá Thiên Kiếm Thánh hiểu ý tôi và tôi vỗ vai Yoo Jonghyuk khi anh ta đứng cạnh tôi. "Jonghyuk sẽ tham gia cuộc thi."

Yoo Jonghyuk quay lại và tròn mắt nhìn tôi. Tôi không biết tại sao anh ta lại ngạc nhiên như vậy. Anh ta nghĩ rằng mình sẽ không tham gia sao?

Đôi lông mày của Phá Thiên Kiếm Thánh lại nhăn lại. "Hắn vẫn còn rất yếu."

"Cô có thể khiến anh ta mạnh mẽ hơn. Dù sao anh ta cũng là đệ tử của cô mà."

"Ta chưa bao giờ nói rằng ta sẽ nhận hắn làm đệ tử..."

Lúc này, Yoo Jonghyuk tròn mắt nhìn Phá Thiên Kiếm Thánh. Hay thật, cả giáo viên và học sinh đều không trung thực như vậy.

[Kỹ năng độc quyền, 'Độc giả toàn trí' đã được kích hoạt!]

Tôi biết rằng nói dối là thói quen của họ.

'Vẫn còn quá sớm.'

'Jonghyuk sẽ chết nếu thằng nhóc tham gia cuộc thi.'

'Nó không cùng đẳng cấp để cạnh tranh với những thiếu niên kia.'

Tôi không thể nghe hết những suy nghĩ của Phá Thiên Kiếm Thánh vì độ hiểu biết của tôi với cô ấy vẫn còn thấp. Mặc dù vậy, không khó để biết cô ấy đang nghĩ gì. Cuối cùng, tôi phải làm điều này vì tình thầy trò.

"Nếu cô chịu thu nhận Yoo Jonghyuk làm đồ đệ, tôi sẽ cho cô gặp lại tộc của cô."

"...Nghĩa là sao?"

"Như những gì tôi đã nói. Cô vẫn chưa tìm thấy tộc của mình, đúng không?"

Phá Thiên Kiếm Thánh nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ. "Ta không biết làm sao ngươi biết được điều này nhưng tộc của ta đã bị xóa sổ, không còn một vị thần khổng lồ nào nữa."

"Không, vẫn còn một vài người."

"Gì...?"

Tôi nhìn lên và nói, "Vua Địa phủ, anh vẫn đang xem chứ?"

Hades bây giờ đang ở trong kênh của tôi. Tôi nợ anh ấy lần trước nên đã đến lúc phải chào hỏi. Tuy nhiên, Hades không phải là người trả lời tôi.

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' đang nhìn bạn với một nụ cười kỳ lạ.]

"...Đã lâu rồi nhỉ, Persephone."

Gezz... Nữ hoàng này khá khó đối phó. Cô ấy vào đây khi nào vậy? Tôi đang định mở miệng thì nghe thấy tin nhắn.

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' nói rằng cô ấy đã nghe câu chuyện.]

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' sẽ lắng nghe yêu cầu của bạn.]

Đúng như dự đoán, Persephone rất nhanh nhạy trong việc này. Vấn đề là nữ hoàng này không bao giờ làm bất cứ điều gì mà không có động cơ thầm kín.

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' nói rằng có một điều kiện.]

...Biết ngay mà.

"...Nói đi."

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' đang mời bạn đến bữa tiệc của các chòm sao.]

Bữa tiệc của các chòm sao? Thật kỳ lạ. Bây giờ là thời gian tổ chức bữa tiệc của các chòm sao à? Tin nhắn tiếp theo của Persephone đã trả lời cho câu hỏi của tôi.

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' đang mời bạn tham gia 'Hiệp hội sành ăn'.]

Chương 235

Từ ngày hôm đó trở đi, Yoo Jonghyuk miệt mài luyện tập với Phá Thiên Kiếm Thánh.

Phá Thiên Kiếm Thánh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc kể từ khi nghe tin có thể được gặp lại tộc của mình. Yoo Jonghyuk biết rõ cảm giác của cô nhưng anh ấy dành hết tâm trí cho việc tập luyện thay vì an ủi sư phụ của mình.

'Ban đầu, mình định gặp trực tiếp các vị thần khổng lồ cổ đại, nhưng...'

Nhưng sẽ không tệ nếu để nó cho Kim Dokja. Yoo Jonghyuk sẽ phải vượt qua 40 kịch bản để có thể gặp một vị thần khổng lồ cổ đại nếu anh ấy làm theo kế hoạch ban đầu của mình.

"Anh chàng đó, ta không nghĩ cậu ta lại có mối quan hệ như vậy với Địa phủ."

Kim Dokja thực sự có những chuyện bí ẩn. Làm thế quái nào mà anh ta lại có thể thân thiết với những chòm sao đó...

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang cười.]

Chỉ cần nhìn vào vị tống lãnh thiên thần này. Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng không phải là một chòm sao như vậy trong lần hồi quy thứ hai. Cô ấy là một vị tống lãnh thiên thần nghiêm khắc và cao cả, đầy công lý. Yoo Jonghyuk không hiểu sao lần này cô ấy lại thay đổi đến vậy.

"Ngươi có thực sự nghĩ về việc tham gia cuộc thi không?"

Yoo Jonghyuk lặng lẽ gật đầu trước câu hỏi của Phá Thiên Kiếm Thánh.

"Ngươi có thể sẽ chết đấy. Các kịch bản cạnh tranh không bao giờ là dễ dàng."

"Ta đã mạnh hơn nhiều so với thời điểm này ở vòng trước."

"Nhưng vẫn không đủ trình độ để có thể đấu lại các bậc thầy tuổi teen."

Yoo Jonghyuk nhận thức rõ về các bậc thầy tuổi teen của Murim. Một trong số đó là Nữ thần băng hoa có kỹ năng được bán bởi thương nhân trước đó họ đã gặp. Còn có một vị thiếu gia Nam Cung gia, họ hàng xa của Phá Thiên Kiếm Thánh. Họ sẽ xuất hiện khi cuộc thi võ thuật khai mạc.

Ngoài ra, cuộc thi võ thuật là một kịch bản khá hấp dẫn nên anh phải cân nhắc đến việc các hóa thân của những chòm sao nổi tiếng tham gia.

[Một số chòm sao đang mong chờ cuộc thi võ thuật.]

[Một số chòm sao cảm thấy mệt mỏi với cuộc thi võ thuật.]

May mắn thay, những chòm sao mạnh mẽ cảm thấy mệt mỏi với những kịch bản này. Như một kịch bản lặp đi lặp lại hàng năm ở Murim, không có nhiều chòm sao chú ý đến cuộc thi võ thuật.

Phá Thiên Kiếm Thánh đọc được suy nghĩ của Yoo Jonghyuk và mở lời. "Ngươi phải mở ra giai đoạn siêu việt thứ hai."

"Ta đã mở nó trước đây nên sẽ không có nhiều khó khăn."

"Nó khác với việc vượt qua giai đoạn một."

"Ta sẽ làm được điều đó. Ta đã đạt đến giai đoạn ba trong lần hồi quy trước."

"...Giai đoạn ba?"

Đôi mắt của Phá Thiên Kiếm Thánh run lên. Giai đoạn thứ ba của sự siêu việt không phải là một giai đoạn có thể đạt được chỉ với tài năng. Phải mất rất nhiều thời gian để vượt qua giai đoạn thứ ba. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã không phải trải qua khoảng thời gian khó khăn như vậy trong vòng hồi quy trước đó...

Yoo Jonghyuk trả lời "Ta đã sử dụng lỗi thời gian trong Không gian bóng tối."

Một lỗi thời gian trong Không gian bóng tối. Nó thường được gọi là 'nghĩa trang của Murim.' Có hai loại người đến nơi đó. Những người không vượt qua được bức tường và hóa điên, hoặc những người vượt ra được khỏi bức tường và phát triển. Yoo Jonghyuk là loại người thứ hai.

"...Ta không thể tưởng tượng được việc luyện tập của ngươi đã khó khăn như thế nào. Ngươi đã ở trong đó bao nhiêu năm?"

"Khoảng 100 năm."

"Giai đoạn ba trong 100 năm... không đáng ngạc nhiên tại sao ngươi lại kiêu ngạo như vậy."

100 năm. Đó là một khoảng thời gian dài đối với con người bình thường nhưng đối với những người siêu việt thì không giống vậy.

Có rất nhiều người đã sống 200 hoặc 300 năm trên thế giới này nhưng vẫn không thể đạt đến siêu việt cho dù họ có luyện võ công đến đâu. Đó là một bức tường thành không thể vượt qua chỉ bằng cách cải thiện cơ thể với tất cả các loại linh dược. Có một bức tường dày trong sự siêu việt nhưng Yoo Jonghyuk đã vượt qua bức tường đó ba lần trong vòng 100 năm.

"Ta sẽ có thể rút ngắn nó nếu ta vào lỗi thời gian một lần nữa."

"Đó là một ý tưởng điên rồ! Sử dụng lỗi thời gian sẽ làm tê liệt tâm hồn. Ngươi không thấy những võ sĩ đã nổi điên trong lỗi thời gian à? Ngươi không biết rằng ranh giới giữa điên rồ và siêu việt rất mong manh sao?"

"...Ở lần hồi quy cuối cùng, ta vẫn không thể vượt qua người ngay cả khi vào lỗi thời gian."

"Tất nhiên! 100 năm là quá ngắn để đuổi kịp ta!" Phá Thiên Kiếm Thánh đấu tranh một lúc trước khi nói, "Dù sao đi nữa... ngươi đã đạt đến giai đoạn thứ ba, dạy ngươi còn đỡ hơn là dạy một người dốt nát."

Biểu cảm của Yoo Jonghyuk không được tươi tắn cho lắm mặc dù được giáo viên khen ngợi. Phá Thiên Kiếm Thánh cảm thấy có gì đó không đúng và chất vấn anh ấy. Yoo Jonghyuk cuối cùng cũng kể cho cô ấy nghe câu chuyện.

Phá Thiên Kiếm Thánh nghe câu chuyện và hỏi như thể điều đó thật vô lý, "Sự thức tỉnh tâm linh của ngươi trong khi ngươi đang kiệt sức?"

"Chà, ta không nhớ chính xác."

Cuối cùng, anh ấy không biết ai là người giúp anh ấy vượt qua giai đoạn ba. Biểu cảm của Phá Thiên Kiếm Thánh không được tốt cho lắm. "Ngươi có tự tin rằng ngươi có thể vượt qua giai đoạn ba một lần nữa không? Nghe cứ như những tín đồ sùng bái Nữ thần Hoa Băng ấy."

"Đó là lý do tại sao ta cần người. Xin hãy dạy lại cho ta những kỹ thuật của người."

"Gì?"

"Sử dụng phương pháp như trước đây rất khó, nó quá lâu."

Phá Thiên Kiếm Thánh choáng váng trước những lời nói vô liêm sỉ từ đệ tử của mình. "Ta không biết mình có nên giúp không. Ngươi đã vượt qua bức tường của sự siêu việt nên ngươi biết rằng sự siêu việt không bao giờ được thực hiện theo một cách. Tất cả những người siêu việt đều phải tìm ra con đường riêng của mình."

"Người vẫn có thể giúp. Không phải ở đó 10.000 luồng sẽ tập hợp lại trường học."

(*thành ngữ cho rằng mọi sự vật cuối cùng sẽ trở về cùng một điểm)

"Có nghĩa là chúng ta sẽ phải tìm một trong nhiều nhánh. Không có sự giác ngộ như vậy trên thế giới. Cũng như không có câu chuyện như vậy."

"Tuy nhiên, nếu có 10.000 nhánh, chúng ta không thể bắt được một trong số chúng sao? Ta đã tìm thấy một cái trong quá khứ."

Yoo Jonghyuk nói điều này và trông anh ấy rất giống Kim Dokja. Có lẽ anh ấy đã bị ảnh hưởng khi họ ở bên nhau khá lâu. Phá Thiên Kiếm Thánh thở dài nhìn đệ tử của mình. "Ngươi vốn là người nói nhiều như vậy sao? Nó sẽ không dễ dàng. Từ vòng trước, ngươi có lẽ cũng biết rằng Kiếm pháp Phá Thiên ban đầu không dành cho nam giới."

Yoo Jonghyuk cũng biết điều đó. Đó là lý do tại sao trước đây rất khó để học các kỹ năng của Phá Thiên Kiếm Thánh. Tuy nhiên, lần này thì khác.

"Vấn đề giới tính có thể được giải quyết ở một mức độ nào đó."

"Điều đó nghĩa là sao?"

[Chòm sao thích chuyển đổi giới tính đang khịt mũi.]

Yoo Jonghyuk cau mày trước tin nhắn gián tiếp. Những cảm xúc phức tạp và sự tức giận to lớn dâng lên mỗi khi anh nghĩ về nó nhưng anh phải tận dụng mọi thứ có thể.

"Đã đến lúc phải kết thúc chuyện này."

Một lúc sau, Phá Thiên Kiếm Thánh há hốc mồm ngạc nhiên. Yoo Jonghyuk rút kiếm ra với vẻ mặt vô hồn.

"Người không được nói với tên kia."

_________

[Trong Khu liên hợp công nghiệp Kim Dokja, có những người nghi ngờ thành tích của bạn.]

[Câu chuyện về 'Kẻ lừa đảo Kim Dokja' đang được lan truyền trong Khu liên hợp công nghiệp Kim Dokja.]

Tôi thức dậy sau giấc ngủ ngắn vì một tin nhắn trong không khí. Dựa trên tin nhắn, có vẻ như một tin đồn xấu đã lan truyền trong khu liên hợp công nghiệp khi tôi đi vắng. Đó là lẽ tự nhiên vì khu liên hợp công nghiệp đã thay đổi người cai trị nhưng người cai trị mới chưa bao giờ lộ mặt.

Nhân tiện, Kẻ lừa đảo Kim Dokja... sao tôi có cảm giác như những người không hề quen biết tôi còn hiểu rõ tôi hơn những người khác thế?

"Kim Dokja, cậu đang làm gì vậy?"

Ai đó đá tôi và tôi bật dậy với một tiếng rêи ɾỉ. Tôi nhìn thấy Yoo Jonghyuk đang cởi trần và đầy mồ hôi. Đó có lẽ là do quá trình luyện tập chăm chỉ dưới sự rèn luyện của Phá Thiên Kiếm Thánh.

"...Tôi chỉ đang suy nghĩ vài thứ."

"Cậu đang lười biếng."

"Tôi cần phải lười biếng bây giờ, tôi là một bệnh nhân đấy."

Đó là một cái cớ nhưng nó là sự thật. Tôi vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau hình phạt đày ải. Việc phục hồi cũng bị trì hoãn do những gì đã xảy ra với Phá Thiên Kiếm Thánh. Tôi đang nâng cao mức độ thông thạo của Lamarck Kirin và ăn dần các phân đoạn của câu chuyện, vì vậy việc phục hồi sẽ không quá lâu.

Tôi nhìn những người đang tập luyện chăm chỉ. "Còn những người khác thì sao?"

Jang Hayoung đổ mồ hôi khi đấu với Han Myungoh. Bậc thầy phá vỡ bầu trời đang giám sát và chỉ ra những sai sót cho họ.

"Cô gái đó có rất nhiều tài năng. Thuộc tính kỳ lạ của cô ta cho thấy cô ta đang học nó rất nhanh."

"Đó không phải là một cô gái. Cậu ấy là một người đàn ông."

"Đôi khi tôi không biết mắt cậu để ở đâu nữa."

Đúng là tên ngốc. Cậu ấy là một người đàn ông thật đấy. Tôi định nói thì Yoo Jonghyuk hỏi, "Hơn nữa, điều gì đang xảy ra với các chòm sao vậy?"

"...Tôi cũng đang thắc mắc."

Đã một tuần trôi qua kể từ khi tôi nhận được tin nhắn của Persephone.

[Chòm sao 'Nữ hoàng của mùa xuân đen tối' mời bạn tham gia 'Hiệp hội sành ăn'.]

[Trong vòng một tuần, Bữa tiệc Hiệp hội sành ăn sẽ được tổ chức tại Lâu đài Oro.]

[Hãy quyết định xem bạn có khởi hành vào tối nay hay không.]

Một lời mời đến Hiệp hội sành ăn. Tôi cũng đoán được nó sẽ xảy ra vào một ngày nào đó nhưng nó sớm hơn dự kiến.

Hiệp hội sành ăn, đó là nơi tập hợp những chòm sao yêu thích những món ăn ngon. Thoạt nhìn, nó giống như 'bữa tiệc của các chòm sao' nhưng thực tế lại hoàn toàn khác.

Nếu bữa tiệc của các chòm sao là chính thức, thì Bữa tiệc của những người sành ăn là không chính thức và cường độ của các sự kiện diễn ra cũng khác nhau.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang lo lắng cho bạn.]

Hơn nữa, Uriel không có trong Hiệp hội sành ăn.

[Chòm sao 'Tù nhân của vòng Kim cô' đang phân vân về sự lựa chọn của mình.]

Không có Hiền giả Vĩ đại và Công bằng của Thiên đàng, không có Kẻ mưu phản Bí mật, có... Hắc hỏa Vực long không nhỉ? Tôi không nhớ rõ.

Dù gì thì chắc chắn tôi sẽ không gặp may như lúc ở 'bữa tiệc của các chòm sao'. Không còn gì nguy hiểm hơn khi đến một nơi tập hợp những chòm sao kỳ dị.

Yoo Jonghyuk đọc được suy nghĩ của tôi và hỏi, "Cậu có sợ không?"

"Không đời nào."

Tôi sẽ không thể đến được đây nếu tôi sợ tham gia Hiệp hội sành ăn. Tôi im lặng nhìn Jang Hayoung và Han Myungoh đánh nhau. Han Myungoh bị đánh liên tục và hét lên một tiếng. Yoo Jonghyuk cùng theo dõi với tôi và nói. "Đó là do nơi này."

"...Phải."

Theo tin nhắn của Persephone, đúng một tuần sau, Bữa tiệc của Hiệp hội sành ăn sẽ diễn ra. Ngày đó rơi đúng vào ngày thi đấu võ thuật.

Điều đó có nghĩa là tôi sẽ không thể có mặt tại Murim đầu tiên vào ngày kịch bản thi đấu võ thuật xảy ra. Lỡ có chuyện gì...

"Hãy đi và quay trở lại, Kim Dokja."

Chương 236

Theo phản xạ, tôi ngẩng đầu lên trước những lời của Yoo Jonghyuk. "...Như thế có ổn không?"

"Kịch bản mà chúng ta phải đối mặt bây giờ không phải là 'Tuyển chọn Quỷ vương' mà là 'Cuộc thi võ thuật'."

Tôi đã nghĩ đến điều này nhưng khi nghe Yoo Jonghyuk nói, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tự hào lạ lùng. "Anh... đã thực sự trở thành một con người. Đừng lo, ít nhất tôi sẽ không chết trong lúc này đâu."

Yoo Jonghyuk phớt lờ lời nói của tôi và tiếp tục, "Thứ duy nhất có thể kiếm được từ cuộc thi là Kiếm Hắc Quỷ. Có được Kiếm Hắc Quỷ không có nghĩa là chúng ta có thể thắng được Tuyển chọn Quỷ Vương."

Yoo Jonghyuk nói đúng. Chiến thắng trong cuộc thi Murim không có nghĩa là chúng tôi có thể giành chiến thắng trong Cuộc thi tuyển chọn Quỷ vương.

"Đó là lý do tại sao cậu phải tham gia Hiệp hội sành ăn. Ta có thể có được đồng minh nếu cậu tham gia nó."

Tôi hiểu anh ta đang nói gì. Đến Hiệp hội sành ăn và trở về với một số chòm sao có thể hợp tác được. Có một điểm đáng lo ngại.

"...Tinh vân của chúng ta?"

"Không phải cậu đã nói rằng cậu sẽ đến kịch bản cuối cùng sao?"

"Kim Dokja Company?"

"Tôi sẽ rời đi ngay lập tức nếu nó được đặt tên như vậy."

Yoo Jonghyuk cau mày quay đầu đi. Tôi cảm thấy ngạc nhiên.

[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang lau nước mắt bằng khăn tay.]

Đó là điều không thể tưởng tượng được khi nhớ lại lần đầu tiên anh ta tóm cổ tôi. Yoo Jonghyuk và tôi thực sự đã trở thành đồng đội. Thật buồn cười là tôi đã do dự khi Yoo Jonghyuk nói với tôi điều này.

Tôi đứng dậy và tuyên bố, "Tôi sẽ đi."

________

Đêm đó, tôi được chào đón bởi một Hướng dẫn viên của Hiệp hội sành ăn. Người hướng dẫn lái một cỗ xe nhỏ với một con ngựa đen trong khi mặc trang phục cao bồi phương Tây. Anh ta dường như là một trong những thuộc hạ của Chủ nhân Lâu Đài Oro.

Người hướng dẫn bước xuống xe và cúi chào tôi một cách lịch sự.

[Ngài có phải là Quỷ vương của Sự cứu rỗi không?]

"Phải."

[Xin mời lên xe ngựa. Cuộc hành trình sẽ khá dài, ngài có thể nghỉ ngơi trên đường đi.]

Người hướng dẫn không thể hiện bất kỳ sự ngạc nhiên hay phản đối nào đối với tôi. Có phải vì là hướng dẫn viên của Hiệp hội sành ăn nên anh ta không ngạc nhiên trước 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' không? Người hướng dẫn lên xe và quay lại hỏi tôi.

[Tôi sẽ đón thêm một số hành khách trên đường đi. Ngài có phiền không?]

"Không sao đâu."

Một số hành khách... ai vậy nhỉ? Tôi đã bỏ lỡ cơ hội để hỏi vì người hướng dẫn ngay lập tức bắt đầu chuyến xe.

Nội thất của cỗ xe khá rộng rãi và thoải mái. Không hề có sự rung lắc nào, giống như tôi không hề di chuyển vậy. Nó thật tuyệt. Tôi có thể đọc Con đường sinh tồn trên đường đi.

Tôi đã đọc Con đường sinh tồn trong vài giờ. Có thể không phải là vài giờ mà là vài ngày. Thật khó để xác định thời gian vì tôi không biết xe ngựa đang chuyển động nhanh như thế nào.

[...Vì vậy, ở lần hồi quy thứ 15, Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Mình không được may mắn.'

[...Vào cuối lần thứ 19, Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Lần sau.'

[...Yoo Jonghyuk đã kết thúc cuộc đời thứ 25 của mình và thì thầm, "Thực sự sẽ là lần sau."]

...Tôi không thể gọi anh ta là một con người được nữa. Tên ngu này, trong bản chỉnh sửa lần thứ nhất, anh ta vẫn là một con cá mặt trời. Dù tôi có giúp anh ta, anh ta vẫn không thay đổi.

Tôi không quên tìm thông tin về cái chết của Yoo Jonghyuk. Không có nhiều thông tin chi tiết về Hiệp hội sành ăn. Yoo Jonghyuk đã đến Hiệp hội sành ăn trong giai đoạn sau nhưng đó là để gϊếŧ họ, không phải nói chuyện với họ. Những phần đó chủ yếu được lấp đầy bằng "Kuaaaack!"

[Con Cáo bay nói, "Các chòm sao đều xấu. Tuy nhiên, Hiệp hội sành ăn có những tên tồi tệ nhất trong số đó."]

Cũng không thể tìm thấy bất kỳ chi tiết tốt đẹp nào về họ. Càng đọc, tôi càng không chắc về việc tham gia Hiệp hội sành ăn. Dù sao, tôi vẫn tiếp tục đọc Con đường sinh tồn.

[Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Sẽ thật tốt nếu cậu ta đi cùng mình.']

Nếu nói về sự khác biệt giữa bản gốc và bản sửa đổi, thì đó là những lời này. Chúng là dấu vết khi tôi can thiệp vào tác phẩm gốc. Tôi đặc biệt chú ý bất cứ khi nào những dòng này xuất hiện. Đó là bởi vì chỉ có một vài cảnh mà "lần hồi quy thứ ba" được đề cập.

['Mình phải làm điều này. Cậu ta nói đây là cách đúng đắn.']

...Đúng đắn? Nghĩa là sao?

[Đã đến giờ ăn. Nếu ngài không phiền, tôi đã chuẩn bị một vài thứ đơn giản.]

"Cảm ơn."

Cỗ xe dừng lại và người hướng dẫn cung cấp cho tôi một bữa ăn. Như một bữa ăn trên máy bay. Nó giống thịt nguội chất lượng cao và có mùi rất thơm. Tất nhiên, nó không thực sự là thịt.

[Đấu sĩ cuối cùng của Hành tinh Selegedon.]

Đó là một bữa ăn câu chuyện điển hình của Hiệp hội sành ăn. Đó dường như là một câu chuyện khá mạnh mẽ...

Tôi chạm vào miếng thịt bằng một cái nĩa mà người hướng dẫn đưa cho tôi. Lúc này, nội dung câu chuyện hiện ra trong đầu tôi.

[Hãy tha cho tôi! Xin hãy tha cho tôi...!]

Một thành phố bị tàn phá khủng khϊếp do sự hỗn loạn của các chòm sao. Sự xuất hiện của các hóa thân bùng nổ dưới áp lực rất lớn. Đấu sĩ hấp hối, người mất hết phẩm giá...

Cơ thể của những hóa thân bị xé nát rơi vào miệng của những chòm sao đang mỉm cười độc ác. Khung cảnh cuối cùng của thế giới biến mất. Những tiếng la hét tuyệt vọng của những hóa thân tụ lại nơi đầu mũi tôi.

Tôi nhìn xuống miếng giăm bông và lặng lẽ đặt cái nĩa xuống.

[...Thức ăn không hợp khẩu vị của ngài sao?]

"Ta không đói." Tôi trả lời với một nụ cười điềm tĩnh.

[Tôi xin lỗi, tôi không biết về khẩu vị của ngài. Thức ăn mới sẽ...]

"Không, ta sẽ ăn những gì ta mang theo."

Người hướng dẫn đem cái khay đi. Khi anh ta đã hoàn toàn biến mất, tôi thả lỏng biểu cảm của mình. Cảm giác như tôi sắp nôn.

Một câu tôi vừa đọc trong Con đường sinh tồn lướt qua đầu.

["Đó là một cơn ác mộng đối với các hóa thân."]

Một lần nữa, tôi nhận ra mình sẽ đi đâu và phải đối phó với ai. Tôi đã quá bất cẩn.

Tôi chạm vào một số câu chuyện có trong túi của tôi. So với những câu chuyện đã ăn, những câu chuyện bị bỏ rơi trong 'Chân trời câu chuyện' gần như không màu, không mùi. Đó là những câu chuyện đơn giản về những hóa thân bình thường, sống và chết một cách bình thường, giống như rác rưởi. Có một lý do tại sao Hiệp hội sành ăn lại bỏ lơ chúng.

Tôi tiếp thu các mảnh vỡ của câu chuyện bằng Lamarck Kirin và lặng lẽ nhắm mắt lại. Không hiểu sao, tôi cảm thấy mình sắp gặp ác mộng.

________

Chuyến đi tiếp tục trong vài ngày và tôi đã kiểm tra một số thứ.

[Số xu sở hữu: 1.252.353 xu.]

Đầu tiên, tôi kiểm tra số xu mà tôi đã không để ý đến gần đây. Đó là một số tiền khổng lồ.

1,2 triệu là đủ để mua Mắt quỷ. Tuy nhiên, Anna Croft đã có được nó. Dù gì thì tôi cũng có một kỹ năng tốt hơn nên tôi không cần nó. Nhưng...

Tôi tự hỏi làm thế nào để sử dụng số tiền còn lại. Việc tăng chỉ số của tôi không tệ nhưng hiệu quả của chỉ số sẽ bắt đầu giảm khi mức trung bình vượt quá 100. Từ đó, đầu tư vào kỹ năng tốt hơn nhiều so với đầu tư vào chỉ số.

Tất nhiên, cũng có lúc chỉ số tổng thể tích lũy có lợi hơn. Khi tôi đã thuyết phục được Bức tường thứ tư, tôi nên kiểm tra đúng cách Cửa sổ thuộc tính của mình.

[Một hành khách mới sẽ vào, nó ổn chứ?]

Tôi đắm chìm trong những suy nghĩ của mình đến nỗi tôi không biết rằng chiếc xe ngựa đã dừng lại. "Ổn thôi."

Cánh cửa bên trái của xe ngựa mở ra khi tôi trả lời. Tôi hơi lo lắng về những người sẽ đi cùng tôi. Khả năng cao đó sẽ là một chòm sao.

"Ah! Ta đã đợi khá lâu đấy. Sao ngươi tới muộn vậy?"

[Tôi xin lỗi, con đường gồ ghề hơn tôi nghĩ...]

Một giọng nói có phần quen thuộc lọt vào tai tôi. Đó là một giọng nữ cao xen lẫn giọng Nga.

Tôi có thể nhìn thấy tổng cộng ba người qua khe cửa.

[Có người đã lên xe trước. Tôi hy vọng mọi người có một chuyến đi vui vẻ.]

Dù may mắn hay không may mắn, tôi không cảm thấy có bất kỳ chòm sao nào. Nói cách khác, tất cả đều là hóa thân với những câu chuyện.

Một người phụ nữ với nụ cười dịu dàng lên xe trước. "Xin lỗi."

Người phụ nữ vừa chào tôi có mái tóc nâu tung bay trong gió. Khoảnh khắc người phụ nữ ngẩng đầu lên, tôi hỏi theo phản xạ, "Selena Kim?"

Selena Kim. Cô là một trong những đại diện của Mỹ tại bữa tiệc của các chòm sao. Có lẽ là do khuôn mặt thay đổi của tôi, người phụ nữ bối rối một lúc trước khi thốt lên,

"À, anh...?"

"Cô có nhớ tôi là ai không?"

"Tất nhiên! Kim Dokja! Đã được một thời gian rồi nhỉ! Anh được mời sao?"

"Phải."

Tôi bắt tay Selena và nhìn những người còn lại trong nhóm. Người theo sau là một cô gái buộc tóc hai chùm.

"Anh là ai... hả?"

Đúng như dự đoán, tôi đã từng nhìn thấy người này trước đây. Đó là cô gái Nga mà tôi đã gặp trong bữa tiệc của chòm sao.

Tên cô ta... là gì nhỉ? Tôi nhớ cô ta có biệt danh là Red gì đó.

Tôi phớt lờ cô gái và kiểm tra người còn lại. Lúc này, tôi nổi da gà.

"Đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp nhau nhỉ?"

Có một chiều sâu vô hạn trong giọng nói bình tĩnh và thư thái đó. Tôi biết rõ người này. Một trong những hóa thân mạnh nhất trong Con đường sinh tồn cùng với Yoo Jonghyuk. Tôi thậm chí đã gặp người này trước đây.

"Một ngày nọ, tôi đã nhìn thấy anh trong một giấc mơ. Tôi không nhớ vì nó đã qua lâu rồi. Lúc đó, anh đã nói chúng ta sẽ gặp lại nhau..."

Tất nhiên là tôi nhớ. Trong kịch bản Greenzone, tôi đã nhìn thấy cô ta sau khi ăn Đá linh hồn. Tôi nói với cô ta, "Tôi nhớ."

"Rất vui được gặp anh, Kim Dokja. Không... Quỷ vương của Sự cứu rỗi. "

Cô ta mỉm cười trong khi một con mắt quỷ ẩn hiện sau mái tóc vàng của cô. Đó là một nụ cười rất đẹp nhưng tôi không thể thoải mái được. Đó là vì tôi hiểu rõ hơn ai hết những suy nghĩ đằng sau nụ cười đó. "Tôi là Anna Croft."

Tiên tri của Asgard, người đứng đầu Zarathustra - Anna Croft đang ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store