ZingTruyen.Store

Toàn trí độc giả orv reup full

189-193. Chân trời của câu chuyện

alienanotherplane67

Chương 198

Vào ngày hôm đó, tất cả mọi người ở mái vòm Seoul đều đắm chìm trong ánh sáng rực rỡ.

[Ai đó đã hoàn thành kịch bản chính thứ mười.]

[Xin chúc mừng, bạn đã vượt qua kịch bản thứ mười.]

Những người đang trốn trong các góc khuất của Mái vòm Seoul để tránh lũ quỷ và những người may mắn sống sót ở tầng một và tầng hai của Lâu đài bóng tối.

Tất cả những hóa thân bằng cách nào đó sống sót sau mối đe dọa của kịch bản đều nhận được cùng một thông điệp.

[Bạn đã hoàn thành thành tích 'Người giải phóng mái vòm Seoul'.]

Người giải phóng. Họ lúc đầu còn không hiểu gì nhưng cơ thể họ đã bị thuyết phục trước cả tâm chí họ. Chân tay họ căng cứng, đồng tử dãn ra và môi run rẩy.

[Bạn có thể thoát khỏi Mái vòm Seoul.]

Mong ước bấy lâu của họ cuối cùng đã trở thành hiện thực. Những người ở tầng một và tầng hai của Lâu đài Bóng tối được triệu hồi vào thành phố.

Sau đó mọi người đều nhìn thấy cảnh tượng giống nhau.

Lâu đài Bóng tối sụp đổ với một âm thanh lớn. Cơn ác mộng khủng khiếp bao trùm cả Seoul sụp đổ như một lâu đài cát. Các khối gạch vỡ sớm biến thành bột. Mọi người tràn ngập những cảm xúc không rõ khi họ chứng kiến cảnh tượng đó.

"Nó đã kết thúc." ai đó nói.

"Tôi có thể ra ngoài... Tôi có thể sống bây giờ..."

"Địa ngục đã kết thúc!"

Một số người cảm thấy đó là sự kết thúc của thảm kịch.

Đền bù đổ ra từ không khí. Tất cả đều có biểu hiện vui mừng. Có lẽ rồi sẽ lại xuất hiện một bi kịch khác nhưng hiện tại, họ đang tận hưởng cảm giác đột ngột được giải thoát này. Tuy nhiên, không phải ai cũng có cảm giác đó.

"...Chuyện gì đã xảy ra với Dokja ahjussi?"

Nhóm của Kim Dokja đã thoát khỏi Lâu đàu bóng tối. Jung Heewon, Lee Hyunsung, Lee Jihye, Gong Pildu, Lee Gilyoung, Shin Yoosung, Han Sooyoung... Tất cả đều tập trung tại một nơi. Họ là những người sống sót vì Kim Dokja hoặc những người mắc nợ Kim Dokja.

"Có ai... có ai biết không? Làm ơn nói gì đi chứ! Sư phụ! Dokja ahjussi thế nào rồi?"

Các thành viên dựa vào trực giác của mình để tìm người có thể giải thích sự việc. Tuy nhiên, người duy nhất có thể trả lời lại im lặng. Yoo Jonghyuk đang mím chặt môi và cứ nhìn chằm chằm vào Lâu đài đổ nát đó.

Lâu đài bóng tối đã sụp đổ, giống như lịch sử đã biến mất. Kim Dokja đã ở lại đó, cậu ta đã chết ở đó.

Yoo Jonghyuk nhìn chằm chằm trong khi xác nhận sự thật nhiều lần.

Kim Dokja đã chết. Làm thế nào mà một điều như vậy có thể xảy ra? Yoo Jonghyuk không biết gì cả.

"Yoo Jonghyuk-ssi! Làm ơn hãy nói gì đó đi! Xin anh!"

Yoo Jonghyuk ngơ ngác nhìn Lee Hyunsung đang lay anh. Lần hồi quy đầu tiên và lần hồi quy thứ hai... anh chưa bao giờ thấy Lee Hyunsung có khuôn mặt này.

Yoo Jonghyuk hiếm khi nhớ lại những biểu hiện của các thành viên trong nhóm của anh ấy khi họ đánh mất một người thực sự quý giá. Bởi luôn là anh, người duy nhất có biểu cảm như thế. Anh là người duy nhất sống sót cho đến khi kết thúc bi kịch và sự tuyệt vọng này.

Tuy vậy, cuộc đời này lại khác. Vẫn còn rất nhiều người ở bên cạnh anh. Và anh phải chịu đựng cái chết của ai đó cùng với họ.

"Yoo Jonghyuk-ssi!"

"Sư phụ!"

Mọi người đều nhìn anh chằm chằm. Họ muốn anh nói rằng vẫn chưa quá muộn. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk không thể đưa ra câu trả lời trước những khuôn mặt này.

"Tôi cũng không biết."

Anh đã phá hủy hy vọng cuối cùng còn lại của họ. Đáng buồn thay, đây là vai diễn được để lại cho Yoo Jonghyuk.

"Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với Kim Dokja."

Trên thực tế, anh có thể nói với họ nhiều hơn. Trục xuất khỏi kịch bản, anh có thể chia sẻ thông tin mà anh biết. Hoặc anh có thể làm chứng cho những hy vọng yếu ớt mà anh có.

Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã không làm điều này. Anh biết rằng nói điều đó sẽ chỉ như nói thế này với các thành viên trong nhóm:

'Kim Dokja đã chết. Mọi người không thể làm gì cho Kim Dokja.'

Một vài người chấp nhận sự im lặng của Yoo Jonghyuk trong khi những người khác lại bác bỏ. Tuy thế, họ đều hiểu.

"Dokja hyung đã nói rồi! Anh ấy chưa chết! Anh ấy sẽ sống lại! Vậy thì tại sao...!"

"Yoo Jonghyuk-ssi! Xin hãy cho tôi biết cách cứu Dokja-ssi!"

Yoo Jonghyuk lắc đầu trước tiếng khóc của Lee Gilyoung và Lee Hyunsung. Nếu có cách nào đó để cứu Kim Dokja, anh đã làm rồi. Chẳng có gì anh có thể làm. Không chỉ anh, mà là tất cả mọi người.

[Chòm sao 'Tù nhân của vòng Kim cô' cảm thấy một sự trống trải kinh khủng.]

[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' đang nằm xuống.]

[Chòm sao 'Seo Ae Il Pil' bị gãy bút.]

[Chòm sao 'Thần của rượu và sự ngây ngất' đang nhìn xuống vực thẳm.]

.

.

[Các chòm sao trên Hàn quốc đang tiếc thương cái chết của một chòm sao.]

[Các chòm sao trên Hàn quốc nhớ tên ai đó.]

Yoo Jonghyuk chưa bao giờ thấy nhiều chòm sao nói về một chòm sao như vậy. Các chòm sao kiêu ngạo đang thể hiện những cảm xúc khác ngoài sự thất vọng hay vui vẻ.

Họ nhận thức được những cảm xúc mới. Bầu trời đêm rực rỡ với nhiều màu sắc hơn bất kỳ lần hồi quy nào trước đây của anh.

Nỗi buồn, sự tuyệt vọng, đau đớn... Bầu trời đêm được tạo thành từ nhiều chòm sao đang tỏa sáng một cách buồn bã.

Có lẽ Kim Dokja cũng hy vọng cho họ. Một hi vọng tạo ra được một một câu chuyện khác biệt. Điều gì đó có thể tạo ra sự khác biệt trong Star Stream.

'Không có nhiều con đường.'

Nhìn ngôi sao chói lọi trên bầu trời, Hồi quy giả Yoo Jonghyuk có một suy nghĩ.

'Nếu bây giờ mình quay lại ...'

Khả năng bắt đầu lại cuộc sống của anh giống như nút của một tên lửa hạt nhân có thể được nhấn bất cứ lúc nào. Yoo Jonghyuk đã có thể quay ngược thời gian sau khi chết và đưa ra lựa chọn tốt hơn với những thông tin mà anh có về tương lai.

Nếu bây giờ anh quay lại thì Kim Dokja có thể sẽ hồi sinh trở lại. Tuy nhiên...

"Yoo Jonghyuk, tỉnh táo lại đi. Đừng nghĩ rằng mọi thứ sẽ cải thiện nếu anh cứ lặp lại chúng một vài lần."

Điều gì sẽ xảy ra nếu Yoo Jonghyuk quay trở lại mà không có Kim Dokja? Hoặc nếu Kim Dokja không hành động như vậy nữa thì sao?

Lần đầu tiên Yoo Jonghyuk sợ một điều gì đó.

Kim Dokja của vòng này có lẽ chỉ xuất hiện trong vòng này. Shin Yoosung của vòng hồi quy thứ 41 chưa bao giờ nói về Kim Dokja và anh cũng chưa bao giờ gặp Kim Dokja trong kiếp trước. Cho dù có quay về quá khứ, Kim Dokja của kiếp này cũng có thể không trở lại.

"Vậy, hãy sống đúng cách lần này."

Sự lựa chọn luôn có thể thực hiện được nay đã không thể thay đổi. Anh gặp Kim Dokja trong lần hồi quy thứ ba và họ trở thành đồng đội. Sau đó, anh mất Kim Dokja.

"Đừng nghĩ rằng anh sẽ làm tốt hơn nếu anh vứt bỏ vòng này. Có lẽ đây là vòng mà anh có thể thấy kết thúc với tư cách là một 'con người'."

Yoo Jonghyuk đứng dậy và cắn chặt môi. Chỉ còn lại những câu nói. Cũng giống như mọi thứ trong Star Stream đều là một câu chuyện, Yoo Jonghyuk không thể không thừa nhận rằng những lời của Kim Dokja là một phần của chính cậu ta.

[Hả, tại sao các bạn không di chuyển? Các bạn không nhận được thông báo của hệ thống sao?]

Dokkaebi được phái đến từ văn phòng nhìn xuống họ từ trên không.

[Aha, tôi hiểu rồi. Mọi người đều thương tiếc cái chết của 'cậu ta'.]

Các thành viên phẫn nộ với giọng điệu chế giễu của nó nhưng không phải ai cũng giống ai. Jung Heewon hầu như không giữ được bình tĩnh và hỏi,

"...Dokja-ssi thế nào rồi?"

[Câu ta đã bị trục xuất khỏi kịch bản.]

"Tôi có thể hỏi điều đó có nghĩa là gì? Anh ấy còn sống hay đã chết?"

[Tôi cũng không biết nữa. Tuy nhiên, không thể sống sót khi bị trục xuất khỏi kịch bản, cho dù đó là hóa thân hay chòm sao. Đó là tất cả những gì tôi biết.]

Ngay cả một chòm sao cũng không thể tồn tại. Các thành viên cứng đờ trước những lời nói của dokkaebi và biểu hiện của họ trở nên lạnh lùng hơn trước. Lee Jihye nói.

"Không có cách nào sao? Một cách để cứu...!"

[Không có gì bạn có thể làm được. Thành thật mà nói, thật tuyệt vời khi bạn vẫn có kiểu suy nghĩ này. Tôi sẽ cho bạn một lời khuyên, đừng nghĩ về những thứ không cần thiết và hãy tập trung vào kịch bản trước mắt. Bạn vẫn chưa thoát khỏi Mái vòm Seoul.]

Dokkaebi chế nhạo và búng ngón tay. Sau đó, các tin nhắn một lần nữa xuất hiện.

[Kịch bản trốn thoát đã được đưa ra.]

[Mái vòm Seoul sẽ sớm đóng cửa! Bạn có nửa ngày để trốn khỏi mái vòm Seoul.]

[Đường thoát được cung cấp tự động.]

[Bạn sẽ chết nếu không thoát khỏi mái vòm trong thời hạn.]

"Chết tiệt..."

Các thành viên nhìn nhau nhưng họ không tìm ra cách giải quyết. Trong mọi trường hợp, không có gì họ có thể chọn.

"...Đi thôi."

Họ bắt đầu di chuyển theo con đường đã định. Họ chạy, bơi hoặc băng qua các lan can khi họ liên tục hướng về ngoại ô Seoul. Cuối cùng, các điểm đánh dấu tuyến đường kết thúc và họ phải đối mặt với một nhóm người.

"Những người này..."

Tất cả các hóa thân còn lại của mái vòm Seoul đều được tập hợp ở đó. Có khoảng 1.000 người.

Một số gương mặt quen thuộc. Min Jiwon vẫy tay về phía này và có cả Han Donghoon. Tất cả bọn họ đều được cứu bởi Kim Dokja.

Yoo Jonghyuk và các thành viên trong nhóm gật đầu nhẹ với những người họ nhận ra.

"...Ở đây."

Các thành viên cùng lúc dừng lại và nhìn chằm chằm vào bức tường bên trong của mái vòm. Cái lồng khổng lồ đã nhốt họ cho đến nay. Bây giờ họ đã có cơ hội thoát khỏi nhà tù này. Mọi người đều hào hứng nhưng không ai bước ra ngoài.

Họ giống như một con chim hoàng yến không thể dễ dàng bay ra khỏi chiếc lồng rộng mở.

Thay vào đó, mọi người đang tìm kiếm thứ gì đó xung quanh. Từng người một, những ánh mắt tụ tập. Mọi ánh mắt đã sớm tập trung vào một người.

Han Sooyoung là người mở lời trước. "Yoo Jonghyuk."

Yoo Jonghyuk đối mặt với Han Sooyoung. Cô ấy không nói gì nhưng Yoo Jonghyuk đọc được đôi mắt của cô ấy.

'Đừng lãng phí cơ hội mà Kim Dokja đã cho anh.'

Yoo Jonghyuk chậm rãi bước tới. Nhiều người đã chờ đợi anh.

Đó là để kỷ niệm khoảnh khắc cuối cùng họ đã được giải thoát. Yoo Jonghyuk bối rối khi nhìn tất cả đang tập trung vào mình.

Yoo Jonghyuk đã từng ở vị trí này vài lần trong tiền kiếp. Anh ấy đôi khi hùng hồn và đôi khi là một nhà lãnh đạo lôi cuốn. Không khó để tìm những từ dẫn dắt đám đông.

Vậy thì tại sao? Anh không muốn nói những điều như vậy lần này. Thay vào đó, anh nói, "...Tôi sẽ không từ bỏ cuộc sống này."

Có lẽ không có ai ở đây có thể hiểu được lời nói của anh. Cùng với nỗi cô đơn khủng khiếp thể hiện trên khuôn mặt, Yoo Jonghyuk đã tuyên bố.

"Vì vậy, cũng đừng bỏ cuộc."

Anh không biết họ có hiểu hay không. Yoo Jonghyuk quay lưng lại với đám đông và chậm rãi đi đến bức tường bên trong của mái vòm. Sau đó...

'Rầm!'

Một tiếng.

'Rầm!'

Hai tiếng vang lên.

Những nắm đấm tức giận của anh đập vào tường. Những vết nứt lớn lan qua bức tường bên trong của mái vòm, chính giữa là điểm tiếp xúc với nắm đấm của anh.

Đó là một bức tường không thể vượt qua sau khi kịch bản bắt đầu. Bức tường hơi sụp xuống và một khe hở to bằng con người được tạo ra. Đó là một khung cảnh luôn tồn tại nhưng không thể vượt qua.

Yoo Jonghyuk đã bước những bước đầu tiên qua đấy,

"Đi thôi."

Anh bước tới một kịch bản không có Kim Dokja.

______

[Trong bóng tối, Kim Dokja cô độc cuối cùng cũng thức dậy.]

Chương 190

"...Ugh"

[Xương của tôi như bị nghiền nát và da thì đông cứng lại, giống như da của một con vật đã chết.]

Tôi lắng nghe những lời của Bức tường thứ tư khi tôi từ từ tỉnh dậy. Giọng nói đáng ghét của Bức tường thứ tư lại được chào đón vào lúc này.

[Tôi vẫn còn sống, Kim Dokja nghĩ như vậy.]

Tôi nghe thấy Bức tường thứ tư nên kế hoạch có vẻ đã thành công. Mà thực ra thì, tôi không thể nói đó là một thành công.

Đây là sự thật. 'Số phận' mà họ cho tôi là cái chết của 'Hóa thân Kim Dokja'. Vậy thì đương nhiên là 'chòm sao' Kim Dokja sẽ không chết.

Nếu tôi biến mất dễ dàng như vậy, tôi đã không xây dựng những câu chuyện của mình và trở thành một chòm sao. Vấn đề là tôi đã mất cơ thể và sự tồn tại như một 'chòm sao'...

"...Mình đang ở đâu đây?"

Khu vực xung quanh tràn ngập các tòa nhà và đường xá đổ nát. Một khung cảnh rất đỗi quen thuộc.

"Nó...?"

Không lâu sau khi lên tiếng, tôi nhận ra tình huống của mình. Tôi nhìn lên không trung. Bầu trời đêm vốn luôn tràn ngập ánh sáng của vô số chòm sao, giờ là một khoảng không trống rỗng.

Tôi ngạc nhiên vì chính những lời nói sâu sắc của mình. Tôi nhìn bầu trời đêm và cười ngây ngô. "Haha..."

Thông thường, rất nhiều tin nhắn gián tiếp từ các chòm sao sẽ xuất hiện vào lúc này.

Ví dụ, Hiền giả vĩ đại và công bằng của Thiên đàng thích thú khi tôi tự nói chuyện với bản thân, hay Hắc hỏa Vực long... hay như Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng thích tôi vì một lý do nào đó. Chuyện thông thường như được mọi người hưởng ứng giờ đã không còn, không còn ai đáp lại lời độc thoại của tôi.

Không có Công lý Hói đánh bóng đầu của mình, Di lặc Một mắt, người sẽ ném băng bịt mắt của chính mình nếu anh ta cảm thấy buồn chán hay Quý bà say giấc của Thổ cẩm trở nên trơ trẽn.

Không còn những tin nhắn của các chòm sao, chỉ còn lại một sự cô đơn khủng khiếp đến nực cười.

[Kim Dokja nghĩ: Mình thực sự cô đơn.]

[Bạn hiện đã bị trục xuất khỏi kịch bản.]

Tôi từ từ nhìn xung quanh. Bị trục xuất khỏi kịch bản, nghĩa là sẽ phải đi đến khu vực 'bên ngoài kịch bản'.

[Bạn hiện đang ở khu vực bên ngoài kịch bản.]

Bên ngoài khu vực kịch bản mà tôi đang đứng hiện tại là một nơi rất quen thuộc với tôi.

[Seoul.]

Nơi này là quảng trường Gwanghwamun của Seoul. Nơi mà Cuộc chiến của các vị vua đã diễn ra và tôi đã phá nát Ngai vàng tuyệt đối.

Thực tế là Seoul đã trở thành một khu vực nằm ngoài kịch bản....

Các thành viên trong nhóm... thật may, họ đã thoát ra ngoài mà không hề hấn gì.

Tôi nhìn vào nơi tọa lạc của mái vòm Seoul trước đây và cảm thấy choáng ngợp. Nơi từng được bao phủ bởi một lớp màng mờ ảo giờ đã được bao phủ bởi một lớp rào chắn dày đặc.

Bây giờ kịch bản 'Seoul' đã hoàn toàn kết thúc. Họ đang chuyển sang các kịch bản mới mà không có tôi và tạo nên những câu chuyện mới. Từ đó, họ sẽ tiếp tục sống.

...Có lẽ đây là kết quả của nó.

[Kim Dokja rất vui nhưng cũng hơi cô đơn.]

Tôi nghĩ về các thành viên của mình một lúc trước khi từ từ quay lại.

[Kim Dokja - chàng trai cô đơn có việc phải làm. Chính vì lẽ đó, anh chọn một cái chết đau khổ.]

_______

[Khi đang đi bộ trên đường phố Seoul, Kim Dokja đắm chìm vào trong ký ức của mình. Bất cứ nơi nào anh ấy đi qua, anh ấy thấy cảnh anh vượt qua các kịch bản cùng các thành viên của mình. Kim Dokja một lần nữa nhận ra rằng anh đã trở thành một phần của Con đường sinh tồn. Rõ ràng là anh ấy đang sống trong câu chuyện này.]

"...Điều này rất cảm động nhưng mày không định dừng lại hả? Mày muốn tiếp tục lẩm bẩm trong bao lâu nữa?"

[Kim Dokja phát cáu vì Bức tường thứ tư tội nghiệp.]

Lúc đầu, cảm giác thật tuyệt khi vẫn còn có người bên cạnh. Tuy thế, tôi không cảm thấy vui nổi khi mà mọi thứ tôi làm đều được giải thích.

[Đã bao lâu trôi qua rồi? Kim Dokja muốn hỏi nhưng không ai trả lời được.]

"Khỉ thật, mày có thể trả lời tao mà."

Tôi mắng nó trước khi quyết định xem xét tình trạng của mình.

[Nhiều câu chuyện của bạn đã bị hỏng.]

[Cơ thể hiện tại của bạn hoàn toàn vỡ vụn.]

Tôi đã sống sót bằng cách sử dụng trạng thái như một chòm sao của mình nhưng tôi đã hoàn toàn mất đi cơ thể vật lý của mình. Nói cách khác, sự tồn tại hiện tại của tôi không phải là 'xác thịt' mà là tập hợp của một khối những câu chuyện chưa hoàn chỉnh.

[Cơ thể hiện tại của bạn đang ở trong tình trạng rất nguy hiểm.]

[Không thể tìm thấy phương pháp bảo tồn cơ thể của bạn.]

Một trạng thái khó chịu khi tôi có thể hoàn toàn bị sụp đổ nếu ai đó chạm vào tôi. Nó không phải sự sống.

Tôi quyết định thử mọi thứ tôi có thể.

[Kỹ năng Độc giả toàn trí không khả dụng trong khu vực này.]

...Đúng như dự đoán, nó không hoạt động.

[Bạn không thể giao tiếp với hóa thân của mình.]

Điều này cũng không. Tôi đã đoán trước được nó nhưng tôi thấy thật kỳ quái khi nó thất bại. Cảm giác như tôi đang sống một mình trong một khu vực không thể giao tiếp.

Tất nhiên, tình hình thực tế của tôi còn tồi tệ hơn thế.

[Bạn không thể sử dụng hệ thống kênh.]

Vì tôi đã bị trục xuất khỏi kịch bản, tôi đương nhiên không thể truy cập vào kênh và hợp đồng của tôi với Bihyung đã bị hủy bỏ. Tôi nhìn chằm chằm vào bầu trời không có sao và cảm thấy trống rỗng.

...Bây giờ tôi thực sự cô đơn. Khi tôi nhận ra sự thật này, một cơn ớn lạnh bắt đầu len lỏi.

[Không ai nhìn thấy tôi và tôi cũng không thể nhìn thấy ai.]

Không, tôi không hoàn toàn đơn độc.

[Giữa lúc này, Kim Dokja chợt nhận ra. Anh cảm nhận được cảm giác tồn tại qua đôi mắt của ai đó.]

"Tao không nghĩ những điều triết học như vậy, đồ ngốc. Bên cạnh đó, mày định tiếp tục chuyện này trong bao lâu?"

[Kim Dokja ngu ngốc không biết. Lí do Bức tường thứ tư vĩ đại lại làm công việc khó khăn này.]

...Hửm?

"Tại sao mày không thể giải thích? Mày là cái quái gì? Mày có phải là một kỹ năng không vậy?"

[Kim Dokja ngu ngốc đang nói chuyện với không khí.]

Nó là một kẻ ngu ngốc thực sự.

[Kim Dokja ngu ngốc...]

"Mày không thể dừng lại sao? Mày muốn tao tắt kỹ năng à?"

Sau đó, một âm thanh được nghe thấy trong không khí.

[Bức tường thứ tư hỏi, 'Tôi có nên làm gì không?']

Tôi bị ngạc nhiên một chút. Thứ dở người này, bây giờ nó đã có thể thể hiện rõ ràng hơn sao? Nghĩ lại, lần trước...

"Ừ, làm ơn. Tao không muốn bị làm phiền ngay bây giờ."

[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' đã im lặng.]

Khoảnh khắc tiếp theo, tôi đã phải hối hận vì lựa chọn của mình. Tôi cảm thấy không khí xung quanh mình đóng băng. Nó đột nhiên ăn sâu vào tận xương tủy của tôi. Không khí trong phổi tôi như bị tắc nghẽn.

"Khụ..."

Vào lúc này, một điều gì đó muộn màng hiện ra trong đầu tôi. Đó là lý do tại sao Vedas và Olympus gửi tôi ra ngoài khu vực kịch bản.

Chính vì tình huống này. Một âm mưu để giết 'Hóa thân Kim Dokja' và đối phó với 'Chòm sao Kim Dokja.'

"K-Kuoooock..."

Tôi cố hét lên nhưng không có âm thanh nào. Tôi có thể thở nhưng lại như không thở được. Cảm giác như thể ai đó bóp phổi tôi làm hơi thở của tôi bị tắc nghẽn. Đầu tôi trở nên trống rỗng và suy nghĩ của tôi từ từ trở nên mông lung.

Star Stream là một thế giới của những câu chuyện. Không có ngoại lệ, cho dù đó là hóa thân hay các chòm sao. Mỗi sinh vật đều tồn tại thông qua một 'câu chuyện'.

[Tốc độ thiệt hại các câu chuyện của bạn đã tăng lên!]

[Sự tồn tại của bạn đã bắt đầu biến mất.]

Ở một nơi không có 'câu chuyện', không có gì có thể tồn tại. Ngay cả tôi.

'Chết tiệt, cứu tôi!'

Tôi hét lên trong khi lo sợ rằng mình sẽ biến mất. Cuối cùng tôi cũng có thể hiểu tại sao Bức tường thứ tư lại lắm mồm như vậy. Nó liên tục nói là để cứu tôi. Ở một nơi không có những câu chuyện, nó giúp tôi sống sót...

Nó tiếp tục kể cho tôi nghe những câu chuyện

[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' được kích hoạt.]

[Bức tường thứ tư nói, "Đ..ồ....ng...u."]

Tôi cố gắng để bắt đầu thở trở lại.

"Hộc, hộc..."

Tôi biết rằng bị trục xuất khỏi kịch bản rất khủng khiếp nhưng tôi không ngờ nó lại đến mức này.

Đúng thế, ngay cả Cheok Jungyeong cũng không thể sống sót ngoài kịch bản mà không có sự trợ giúp của một tinh vân... chết tiệt, tôi đã quá coi nhẹ tình huống này.

Tôi nghĩ bằng cách nào đó tôi có thể chuyển đến khu vực mục tiêu đầu tiên nếu tôi từ bỏ một vài câu chuyện...

Tôi sẽ khó sống sót nếu không có Bức tường thứ tư.

[Kim Dokja nghĩ: Mình không bao giờ nên tắt Bức tường thứ tư nữa.]

Tôi không thể phản bác lại lời nói của nó trong tình trạng đau khổ của mình.

"...Thế, mày có thể duy trì nó trong bao lâu?"

[Bức tường thứ tư nói, "Kh..ông...lâ..u...."]

Những tia lửa dữ dội xuất hiện khi Bức tường thứ tư lên tiếng. Thật vậy, thật kỳ lạ khi Bức tường thứ tư có thể đối phó một mình với thứ đòi hỏi xác suất của một tinh vân.

Tôi không có nhiều thời gian. Nếu tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách kịp thời, tôi sẽ chết ở đây.

Đúng lúc này, một tiếng động từ đâu đó vang lên. Nó gợi tôi nhớ đến một chiếc máy hút bụi...

[Kim Dokja biết đây là gì.]

"Đúng, tao biết, các trình dọn dẹp kịch bản."

Sự xuất hiện của một người dọn dẹp có nghĩa là cuộc 'dọn dẹp' chính khu vực kịch bản đã bắt đầu.

[Kim Dokja nghĩ: Vì việc dọn dẹp đã bắt đầu, Ác quỷ từ vùng chân trời sẽ sớm lộ diện. Những con linh cẩu đi lang thang qua những tàn tích của kịch bản không thể bỏ lỡ những tàn tích ngon lành này.]

Thật là tuyệt vời khi đọc. Tuy nhiên, trước khi gặp họ, tôi phải tìm một thứ trước.

[Kim Dokja bắt kịp tốc độ của mình.]

Tôi loạng choạng và dần dần tăng tốc. Những điều gợi nhớ như những đám mây nhỏ đang lang thang khắp phố phường. Những người dọn dẹp kịch bản.

Họ là những người cần đề phòng nhưng tôi đã chạy mà không lo lắng. Trong mọi trường hợp, họ ở cấp thấp và phạm vi nhận biết của họ hạn hẹp. Nếu tôi cẩn thận tránh họ, sẽ không khó để đạt được mục tiêu mà không bị chú ý.

Tôi đi về phía nam của Gwanghwamun. Euljiro, ga Chungmuro, quận Dongdae, Yaksu, trạm Geumho...

Như một con cá hồi, tôi đi ngang qua những nơi tôi đã đến. Cuối cùng, tôi đến trạm Oksu.

Ở đó, tôi đã đối mặt với cây cầu Dongho bị gãy. Tôi nhìn cây cầu gãy và những ký ức lướt qua đầu tôi. Đây là nơi mà Yoo Jonghyuk đã thả tôi vào miệng của một con ichthyizard.

Tôi không biết liệu giờ anh ta có ổn không. Nhưng, anh ta đã có Han Sooyoung giúp đỡ.

...Tôi phải có hy vọng.

Tôi nhẹ nhàng nhảy qua chiếc cầu gãy. Trong quá khứ, nó là một cây cầu chỉ có thể qua được bằng Deus X Machina. Bây giờ chỉ cần một bước nhảy là đủ.

Một khoảnh khắc nhận thấy đã có bao nhiêu thay đổi so với kịch bản đầu.

Tuy nhiên, tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước. Những thứ tôi phải vượt qua đang chờ đợi tôi ở một nơi xa hơn rất nhiều so với cây cầu gãy này.

Cuối cùng, tôi đến được một tàu điện ngầm bị hỏng. Đây là sự khởi đầu của tất cả các kịch bản. Tôi nhìn vào hình dáng của tàu điện ngầm trước khi bước vào và nhìn qua đống đổ nát.

Tôi đã nhìn được bao lâu? Cuối cùng tôi đã tìm thấy những gì tôi đang tìm kiếm. Đó là một hộp vật phẩm sáng trắng. Có một tin nhắn ngắn còn lại trên hộp vật phẩm.

-Kim Dokja, tôi có thể tin cậu không? Nó đã được để lại như cậu yêu cầu. Cảm ơn cậu vì đã là một hóa thân của kênh của tôi.

Rõ ràng là ai đã viết tin nhắn.

- Làm ơn, hãy sống sót.

Tất nhiên, tôi sẽ không chết. Tôi mở hộp vật phẩm. Chiếc hộp chứa 300.000 xu và những món đồ tôi yêu cầu mua.

[Một thuộc tính mới đã được mua.]

[Vật phẩm 'Trứng Dokkaebi' đã được mua.]

[Vật phẩm 'Vẹn tín' đã được mua.]

...

Tôi vớ lấy tất cả các món đồ và rời khỏi tàu điện ngầm. Gã đó đã đến đúng lúc. Tôi ngồi trên cầu và chờ đợi.

Chẳng bao lâu nữa, ông ta sẽ đến.

Khi tôi nghĩ vậy, một người xuất hiện ở chân trời nơi câu chuyện kết thúc. Một ông già với một cục u khổng lồ trên má. Ông ta đi về phía bên này với một biểu hiện kỳ lạ. Giống như ông ta đã biết tôi ở đây.

"Cậu có phải là Quỷ vương của sự cứu rỗi?"

Tôi nhìn ông ta một lúc trước khi hướng ánh mắt về phía ánh bình minh bên ngoài mái vòm.

Tôi nghĩ về những tinh vân ở ngoài đó. Có lẽ bây giờ họ nghĩ tôi đã chết.

Olympus, Vedas, Papyrus...

Tôi nhớ kỹ từng người trong số họ. Tất cả các chòm sao đã cười những câu chuyện của các hóa thân và cuối cùng biến nó thành trò giải trí cho riêng mình.

Chờ một chút thôi.

[Tôi sẽ kéo tất cả các người xuống khỏi cái thiên đường chết tiệt đó. ]

Chương 191

Có một câu nói như thế này trong Con đường sinh tồn.

[Ác quỷ vĩ đại sống trong 'vùng chân trời của câu chuyện.' Họ không phải là quỷ vương cũng chả phải loài quỷ, họ được gọi là những ác quỷ vĩ đại. Họ ghét dokkaebi bằng với mức độ khao khát và theo đuổi câu chuyện của họ.]

Đúng thế, câu này.

[Nếu bạn bị trục xuất khỏi kịch bản, chỉ có duy nhất một hi vọng. Đó là sự thương xót từ Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời.]

Bức tường thứ tư đã nói rõ điều đó cho tôi và tôi không còn gì để nói. Tôi nhìn Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời.

Ông ta cho tôi một ấn tượng rất xưa cũ. Nhìn lướt qua, họ chả khác gì dân lang thang, nhưng rất dễ để nhận ra họ. Bởi mỗi Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời đều có một cục u lớn trên má. Do đó, một số người gọi họ là 'người đàn ông mặt bướu'.

Tia lửa sáng xuất hiện trong không khí và người đàn ông mặt bướu lùi lại.

"...Thật kỳ lạ. Ta không thể nhìn thấy thông tin của ngươi bằng Đôi mắt của ác quỷ vĩ đại."

Mắt của người đàn ông mặt bướu lóe lên ánh sáng màu vàng. Một nỗ lực để tìm kiếm thông tin cá nhân của tôi.

Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại. Anna Croft có đôi mắt giống hệt người đàn ông mặt bướu. Mà cũng đúng, tôi chắc chắn rằng ông ta là người đã cung cấp cho Anna thông tin về Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại.

Những Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời nguy hiểm hơn rất nhiều lần so với Bihyung. Tôi sẽ bị nuốt chửng nếu tôi đánh giá thấp ông ta dù chỉ một chút.

Tôi cố tình trì hoãn trước khi mở miệng. "Thông tin của tôi không thể đọc được bởi nhà tiên tri. Có vẻ mạng lưới thông tin của ông cập nhật hơi chậm nhỉ?"

Người đàn ông mặt bướu cau mày như thể lòng tự tôn của ông ta bị tổn thương. "...Ngươi đã biết là ta sẽ đến?"

"Đúng."

"Làm thế nào?"

"Ông đến để lấy thứ này."

Tôi lôi ra quả trứng dokkaebi. Đôi mắt của người đàn ông mặt bướu run lên. Ông ta biết quả trứng này chứa gì.

"Linh hồn này là của ta." Cùng lúc đó, cục u của ác ma vĩ đại bắt đầu sưng lên một cách đáng ngại. "Ta đã gửi linh hồn này đến đây từ một chiều không gian song song khác. Ta có quyền sở hữu linh hồn này."

Ông ta tiến một bước thì tôi lùi một bước.

"Ông đang nói cái gì cơ?"

"...Linh hồn này lẽ ra phải trở về với ta từ Địa phủ. Ngươi đã chặn ngang nó. Ta hi vọng rằng ngươi có thể đưa linh hồn này trở lại trước khi quá muộn."

"Trở lại? Chuyện nhảm nhí gì thế? Có phương pháp nào để xử lý đồ thất lạc trong Star Stream cơ à?"

Người đàn ông mặt bướu vẫn đứng ở phía xa khi ông ta nhìn chằm chằm vào quả trứng với ánh mắt tham lam sâu thẳm.

Tôi nhìn xuống quả trứng. Sự hiện diện trong quả trứng này là Shin Yoosung từ vòng hồi quy thứ 41 của Yoo Jonghyuk.

Theo một nghĩa nào đó, Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời nói đúng. Người đã biến Shin Yoosung thành một thảm họa và đưa cô đến chiều không gian này chính là người đàn ông mặt bướu đằng trước.

Các nếp nhăn trên khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu tăng lên. "Nếu ngươi muốn chơi chữ..."

"Để tôi hỏi trực tiếp cô ấy. Đứa trẻ này có ý nghĩ của riêng mình."

Tôi không ngần ngại gõ vào bề mặt quả trứng và hỏi, "Yoosung, ông ta là chủ nhân của em. Em nghĩ sao?"

Quả trứng lắc đều đặn. "Hmm, ta hiểu rồi. Vậy là bị bác bỏ rồi?"

"...Này."

Tôi phớt lờ người đàn ông mặt bướu và hỏi lại quả trứng. "Vậy em thuộc về ai?"

Quả trứng càng lắc mạnh. Tôi gật đầu như thể đã hiểu.

"Đúng rồi, một linh hồn không thể thuộc về ai cả. Cũng như không ai có thể là người làm chủ nhân của câu chuyện."

Không ai có thể là chủ nhân của câu chuyện. Một cái nhìn sắc bén lướt qua khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu khi nghe thấy điều này. Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại đang xoay chuyển. Ông ta cười như thể đã tìm thấy một điều thú vị.

"Thật buồn cười làm sao, Quỷ Vương của Sự cứu rỗi. Bây giờ ngươi đang có ý định thương lượng với ta đấy ư?"

Bị tóm rồi. Tôi mỉm cười và trả lời, "Đúng vậy."

"...Được thôi. Hành vi của ngươi cho đến nay đều rất thú vị. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn thương lượng, trước tiên hãy đưa quả trứng cho ta đã."

"Ông không hiểu nghĩa của việc thương lượng sao? Đây chính là vấn đề. Tôi cần đứa trẻ này."

"Ngươi không biết giá trị của quả trứng đó."

"Không, tôi biết chứ."

Quả trứng dính chặt vào tay tôi như không muốn rời. Tôi vỗ nhẹ vào quả trứng.

"Sinh vật được sinh ra từ quả trứng này có thể tạo ra một kênh mới."

"...Ngươi có biết ý nghĩa của việc này không?"

"Nó có nghĩa là tôi có thể phát sóng ngoài thẩm quyền của văn phòng."

Người đàn ông mặt bướu hơi rung động trước lời nói của tôi. Những ngón tay bối rối vuốt bộ râu của ông ta.

Tôi nói thêm, "Nói cách khác, quả trứng này có sức mạnh tạo nên vô số câu chuyện. Đó không phải là lý do tại sao ông muốn có quả trứng này à?"

Người đàn ông mặt bướu vô cùng ngạc nhiên và ông ta im lặng trong giây lát. Cảm giác như thể ông ta đang cố gắng đọc suy nghĩ của tôi. Tuy nhiên, ông ta không thể nhìn được bên trong tôi khi mà ngay cả Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại cũng không nhìn thấy gì.

"...Ngươi sẽ nổi dậy chống lại Star Stream?"

"Nổi dậy? Ai biết được? Cơ quan có quản lý tất cả Star Stream không?"

"Đôi khi một phần giống với toàn bộ."

"Tôi không nghĩ điều đó đúng nhưng... không sao. Nếu đó là câu trả lời ông muốn... "

Đôi mắt của người đàn ông mặt bướu đang xoay tròn. Tôi biết ông ta muốn gì nên tôi chỉ lên bầu trời đêm và cố tình nói như một nhà cách mạng.

"Tôi sẽ phá hủy thế giới của những tên dokkaebi chết tiệt."

Khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu méo mó. Tôi biết biểu cảm rùng rợn này có nghĩa là gì. Đây là 'nụ cười' của ông ta.

"Ta thích nó."

Thật đơn giản để có được sự ưu ái của người đàn ông mặt bướu. Tôi chỉ cần bêu xấu dokkaebi...

________

Câu chuyện được biết đến rộng rãi nhất về Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời, hay 'người đàn ông mặt bướu' có lẽ là câu chuyện về 'ông già với một cái bướu'.

Một câu chuyện mà tất cả chúng ta đều đã nghe ít nhất một lần trong thời thơ ấu của mình.

Một người đàn ông tốt bụng đã thoát khỏi cái bướu của mình nhờ vào dokkaebi, trong khi một người đàn ông xấu tính lại thêm cho mình một cái bướu vì dokkaebi.

(*Đây là một câu truyện dân gian Hàn Quốc. G*ogle để biết thêm chi tiết.)

Tôi nhìn vào cái bướu trên người đàn ông và hỏi, "Vậy thì ông thuộc bên nào đây, tốt hay xấu?"

"Con người luôn thắc mắc về điều đó. Không có gì đảm bảo rằng ta sẽ đứng về phía ngươi chỉ vì ta tốt."

"Chà, ông có một cái bướu nên ông ở bên xấu chắc rồi."

"Câu chuyện dân gian đó đã lan truyền khắp thế giới. Những câu chuyện được lưu truyền không phải lúc nào cũng chính xác."

"Càng ngày càng rõ rằng ông là người xấu..."

Người đàn ông mặt bướu run lên như tức giận. Theo Con đường sinh tồn, 'cái bướu' đóng vai trò như một nhà kho để lưu trữ những câu chuyện. Vô số câu chuyện bên trong cái bướu đó đang chờ tìm chủ nhân mới.

Người đàn ông mặt bướu nhìn vào cửa sổ hệ thống của ông ta đang rung lên như một con lắc và nói với tôi, "Ngươi đã yêu cầu hai điều."

Tôi gật đầu.

"Một là quay lại kịch bản. Hai là có được một 'cơ thể hóa thân' mới.

"Đúng vậy."

'Người đàn ông mặt bướu' đã hoạt động ở những nơi mà các kênh dokkaebi không thể tiếp cận và đóng một vai trò tương tự như nhà giao dịch chợ đen của Star Stream.

Họ nhận được phần thưởng khi đưa những người lưu vong trở lại kịch bản và họ cũng giữ lại các vật phẩm độc đáo mà kênh không thể có được. Tất nhiên, cái giá phải trả là rất đắt.

"Ta có thể thực hiện cả hai giúp ngươi."

"Được, giúp tôi đi."

"Trả quả trứng lại cho ta."

"Không."

"Vậy thì chả có thỏa thuận gì ở đây cả."

Chết tiệt, nó lại quay về điểm bắt đầu. Có vẻ họ nhất định muốn có quả trứng dokkaebi. Tôi quyết định chắc nịch.

"Tôi đã nói rồi, tôi không thể đưa quả trứng cho ông. Ông không thể sử dụng ngay cả khi ông lấy được nó. Đứa trẻ sẽ chỉ nghe lời tôi."

"Đừng nói với ta là... quả trứng lớn lên nhờ ăn câu chuyện của ngươi?"

"Đúng rồi."

"Độc quyền một dokkaebi với những câu chuyện của ngươi, đúng là một tên bẩn thỉu."

"Im đi, thay vào đó tôi sẽ đưa ông một thứ khác."

"Ngươi thì có thể cho ta thứ gì?"

"Một câu chuyện, nó không phải là thứ ngay từ đầu mà ông luôn muốn có sao?"

Chỉ những 'câu chuyện' mới có giá trị trong Star Stream. Vì vậy, người đàn ông mặt bướu đã nhận được 'những câu chuyện.'

"...Ngươi rất tự tin. Ngươi có thể cho ta loại câu chuyện nào đây?"

"Tôi sẽ cho ông thấy."

Tôi mở danh sách các câu chuyện của mình.

[Danh sách các câu chuyện:

-Vua của thế giới không vua.

-Người phản đối điều kỳ diệu.

-Người tỏ ra khinh thường một Streamer.

-Kẻ Săn Bắt Vua Thảm Họa.

-Kẻ giết một vị thần bên ngoài.

-Quỷ vương của sự cứu rỗi.

...

-Lực lượng Đồng minh Silla.

-Kẻ giết Bọ.]

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ thu thập được nhiều câu chuyện như vậy. Tất nhiên, chỉ có sáu câu chuyện đạt cấp độ huyền thoại trở lên, nhưng đó cũng là một khởi đầu tốt.

Có lẽ tôi là người duy nhất thu thập được số lượng câu chuyện này khi đến kịch bản thứ 10.

Trên thực tế, người đàn ông mặt bướu tỏ ra một chút ngưỡng mộ. "Ta biết ngươi rất tuyệt nhưng điều này... thực sự tuyệt vời."

Ông ta không ngần ngại chiêm ngưỡng mọi câu chuyện, như một vị khách trong một cửa hàng sang trọng. Đặc biệt, ánh mắt của ông ta ánh lên một sự 'tham lam' khi nhìn thấy những câu chuyện huyền thoại. Màu của cục u trở lên đỏ rực, dường như thể hiện sự phấn khích của ông ta.

"Không khó để thay thế quả trứng."

"Tất nhiên."

"Ta chỉ có thể chọn một?"

"Ngay bây giờ."

Tất nhiên, nó phụ thuộc vào giá trị của câu chuyện. Có một số câu chuyện tôi không muốn bị lấy đi. Điều đó tương đương với việc cho đi mọi thứ khiến tôi trở thành một chòm sao.

Sau đó, người đàn ông mặt bướu chọn một câu chuyện mà không do dự. "Vậy thì, ta sẽ chọn Kẻ giết một vị thần bên ngoài."

"...Sao ông có thể mặt dày như thế? Đó là câu chuyện bán thần thoại duy nhất mà tôi có."

Giá trị của một câu chuyện bán thần thoại không thể quy đổi thành tiền xu. Cho dù thỏa thuận với Ác quỷ vĩ đại của vùng Chân trời quan trọng thế nào, tôi cũng không thể cho ông ta một câu chuyện bán thần thoại được.

Hơn nữa, Kẻ giết một vị thần bên ngoài sẽ hữu ích khi gặp một vị thần bên ngoài khác.

Người đàn ông mặt bướu vỗ môi như thể ông ta biết ông ta đã đưa ra một yêu cầu quá mức. "Vậy thì cái này cũng không tệ, ta sẽ chọn Vua của một thế giới không có vua."

Tôi lắc đầu. "Nó là câu chuyện ra đời của tôi, tôi không thể đưa nó cho ông."

"Ta hiểu rồi. Vậy thì, Quỷ vương của sự cứu rỗi... "

"Ông muốn tôi tặng ông câu chuyện khiến tôi trở thành một chòm sao đúng nghĩa? Địa vị của tôi sẽ bị giáng cấp."

"...Thật là đáng tiếc, vậy còn Người phản đối Phép màu thì sao?"

"Có một nơi tôi phải sử dụng nó sau này, tôi xin lỗi."

Người đàn ông chết lặng nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ thất vọng. "Vậy thì ngươi định đưa ta câu chuyện gì?"

"Tôi sẽ đưa cho ông cái này, Lực lượng Đồng minh Silla."

Đó là một câu chuyện cấp độ lịch sử mà tôi có được khi giúp Quý bà say giấc của Thổ cẩm và các chòm sao Silla. Khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu nhăn lại. "Nó vô dụng đối với ta."

...Có hơi quá đáng không? Quý bà say giấc của Thổ cảm sẽ rơi nước mắt nếu nghe được điều này. Đó là một câu chuyện tuyệt vời khi Silla bắt tay với nhà Đường để đánh vào tộc người Hán.

"Vậy còn Kẻ giết Bọ?"

"Nó tốt hơn câu chuyện trước nhưng nó vẫn là một câu chuyện phổ thông."

"Tôi sẽ cho ông cả hai cái đó. Nếu cần, những câu chuyện lịch sử khác cũng vậy..."

"Ta có nên hiểu rằng ngươi không có ý định giao dịch với ta?"

Chết tiệt, ông ta không phải là một tên ngốc như Bihyung. Bihyung là người đã thay đổi tỷ lệ bồi thường từ 10% thành 0%.

Tôi tiếp tục do dự và người đàn ông mặt bướu mỉm cười mơ hồ. "Ta không biết làm thế nào ngươi vẫn giữ được sự tồn tại của mình nhưng liệu ngươi còn đủ thời gian không hả?"

Tôi có thể cảm thấy rằng nhiệt độ cơ thể của tôi giảm xuống nhiều hơn trước. Khoảng cách giữa những lời của Bức tường thứ tư ngày càng tăng dần.

[Cơ thể bạn đang suy sụp.]

Tôi đã không thu được nhiều lợi nhuận từ người đàn ông mặt bướu và sự tồn tại của tôi đang ở trong tình trạng khá bấp bênh. Sự sụp đổ này sẽ tăng lên nếu tôi không quay lại kịch bản ngay lập tức hoặc ít nhất là nhận được một cơ thể mới.

[Kim Dokja ngốc nghếch nghĩ: Chết tiệt, mình nên cho ông ta câu chuyện gì đây?]

...Tôi đang cảm thấy bực bội, vì vậy đừng làm phiền tôi vào lúc này.

[Ngay lúc đó, một câu chuyện lọt vào mắt Kim Dokja.]

Cái gì đã lọt vào mắt tôi... hả? Tôi thoáng do dự. Nghĩ lại, đúng là có câu chuyện này.

"Vậy còn cái này thì sao?"

Chương 192

Nó là một câu chuyện huyền thoại nhưng đồng thời cũng không có chức năng gì đặc biệt. Tuy nhiên, bản thân sự tồn tại của câu chuyện đã đủ để thu hút sự chú ý của người đàn ông mặt bướu.

"Câu chuyện này...?"

"Thấy sao? Ông có thích nó không?"

Người đàn ông mặt bướu nhìn chằm chằm vào câu chuyện với ánh mắt đầy hoài nghi. Đôi mắt ông ta run lên như thể một câu chuyện như vậy là không thể. Đầu ngón tay dài chạm vào cửa sổ và nội dung của câu chuyện bắt đầu hiện ra.

'Bốp! Bốp! Bốp-!'

Dokkaebi trung cấp Paul đang bị đấm bởi nắm đấm của tôi. Mỗi khi khuôn mặt của dokkaebi bị đập, sự kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu.

Câu chuyện 'Người tỏ ra khinh thường một Streamer'.

Ngay cả khi đưa câu chuyện này ra, tôi đã có năm câu chuyện trên cấp độ huyền thoại và địa vị của tôi sẽ không bị đe dọa. Đương nhiên, nó là câu chuyện mà bất kể người đàn ông mặt bướu nào cũng sẽ yêu thích. Họ thích chửi bới dokkaebi nên họ nhất định thích những câu chuyện đánh bại dokkaebi.

"Ha... haha... hahahaha!"

Người đàn ông mặt bướu bật ra một tràng cười. Tôi đợi cho đến khi ông ta hoàn toàn tận hưởng xong nó.

"Tốt, ta sẽ lấy cái này. Nó là một câu chuyện rất dễ chịu."

"Vậy thì chúng ta đã có một thỏa thuận?"

"Chưa đâu, câu chuyện cậu đưa ra tuy hiếm nhưng hầu như không có giá trị về mặt chức năng."

...Tôi đã nghĩ điều này sẽ xảy ra. Tôi nhanh chóng nói thêm, "Vậy thì tôi cũng sẽ cho ông Lực lượng Đồng minh Silla."

"...Chưa đủ. Nếu muốn tiếp tục giao dịch thì phải thay đổi nội dung giao dịch."

"Thay đổi nó? Như nào?"

"Như ta đã nói trước đó, ngươi yêu cầu hai điều, một là quay lại kịch bản và hai là có được một 'cơ thể hóa thân' mới."

Tôi suy nghĩ một lúc trước khi hỏi, "Câu chuyện này chỉ đủ để chọn một trong số chúng?"

"Đúng. Chính xác mà nói, ta chỉ có thể giúp ngươi có được một thân thể hóa thân mới."

Có được một cơ thể hóa thân. Điều này tất nhiên quan trọng. Tuy nhiên...

"Tại sao ông không thể đưa tôi quay lại kịch bản? Hay ngay từ đầu ông đã không thể làm nhiều như thế?"

"Ngươi nói như thể ngươi biết điều gì đó."

"Tôi đã nghe được một số điều."

Đúng hơn, tôi đã đọc về nó. Cheok Jungyeong bị loại khỏi kịch bản và tôi nhớ những gì mà tinh vân Hongik đã trả.

Người đàn ông mặt bướu nhìn chằm chằm vào mắt tôi và nói, "Hmm... bình thường thì cái giá này là đủ nhưng hiện tại tình hình có hơi đặc biệt."

"Đặc biệt?"

"Cục và tinh vân đang lo lắng vì tất cả những gì ngươi đã làm."

Tôi phần nào hiểu được ông ta đang nói về cái gì. Người đàn ông mặt bướu tiếp tục nói. "Cái giá để đưa một người bị loại ra khỏi kịch bản quay trở lại đắt hơn ngươi nghĩ nhiều. Nó là một trong những thứ cần tiêu thụ xác suất nhiều nhất trong toàn bộ Star Stream. Tuy nhiên, như người đã biết, ta có một mối quan hệ chặt chẽ với 'mắt' của xác suất."

"Trong tình huống có nhiều con mắt đang theo dõi như này, ông cần tiêu thụ rất nhiều xác suất."

"Đúng. Hơn nữa, ta không biết vì sao nhưng giám đốc chi nhánh của văn phòng, Baram đã ra ngoài và tất cả các cửa sổ giao dịch hiện tại đều bị chặn. Bây giờ, con đường để về thẳng kịch bản gần như đã bị phong tỏa hoàn toàn. Ta không thể thực hiện được, ngay cả khi ngươi trả một cái giá cao hơn nữa."

Tôi không thể quay trở lại Trái đất...

Tình hình không suôn sẻ như tôi nghĩ. Người đàn ông mặt bướu nhìn tôi và hỏi, "Ngươi chỉ muốn một cơ thể hóa thân thôi hả? Đây là một câu chuyện huyền thoại nên ta có thể cho ngươi một cơ thể kha khá đó. Có một số cơ thể khỏe mạnh mà ta đã phục hồi từ phe Murim."

Các hóa thân từ Murim. Đó là một đề xuất hấp dẫn. Tuy nhiên, tôi lắc đầu. Dù cơ thể tốt đến đâu, nếu tôi không thể quay lại kịch bản thì cũng vô ích.

Một cơ thể hóa thân mới có thể ngăn chặn sự sụp đổ trong một thời gian nhưng nếu tôi không thể quay lại kịch bản, sự sụp đổ vẫn sẽ tiếp diễn.

Người đàn ông mặt bướu đã đưa ra một đề nghị như vậy bởi vì ông ta biết điều này. Một khi cơ thể mới của tôi bị phá vỡ bởi án phạt này, ông ta sẽ cố gắng lấy hết những câu chuyện khác của tôi bằng cách lập một thỏa thuận mới.

Tôi quyết định đẩy mạnh hơn. "Tôi phải quay lại kịch bản bằng mọi cách. Nó quan trọng hơn là có được một cơ thể hóa thân."

"Hmm... thật khó."

"Trái đất là không thể, vậy liệu có ổn để đi đến các kịch bản khác không?"

Cheok Jungyeong đã thoát khỏi kịch bản Hàn Quốc bằng cách này. Không có lý do gì mà tôi không làm được.

Tuy nhiên, người đàn ông mặt bướu lắc đầu. "Có vài nơi để suy xét nhưng vẫn không ổn. Chuyển sang kịch bản trốn thoát đòi hỏi xác suất lớn hơn nữa."

"...Thực sự là như vậy? Hay ông đang không kiềm chế nổi lòng tham của mình?"

Tôi cố tình vẫy cửa sổ trong không khí. Cảnh tượng dokkaebi Paul trung cấp bị đấm hơi rung chuyển.

"Câu chuyện này hiếm hơn ông nghĩ. Có hóa thân nào khác sẽ tấn công một dokkaebi trong một thế giới do chúng điều khiển sao?"

"Hừm..."

"Tưởng tượng đi, ông thu giữ nó và sau đó đi khoe với bạn bè của mình."

Người đàn ông mặt bướu vật lộn với suy nghĩ về nó trong một thời gian dài. Ông ta cứ nghĩ đi nghĩ lại về nó.

[Sự tồn tại của bạn đang bị đe dọa.]

[Có được một cơ thể mới hoặc quay trở lại kịch bản.]

[Sự tồn tại của bạn sẽ sớm sụp đổ.]

Cuối cùng, người đàn ông mặt bướu mở miệng. "Có một nơi mà ngươi có thể đến."

"Chỗ nào?"

Vào lúc này, một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện quanh miệng của người đàn ông mặt bướu.

"Thế giới Quỷ."

Tông giọng của ông ta biến đổi như thể ông ta đang nói điều gì đó khủng khiếp. Người đàn ông mặt bướu nhìn thấy biểu hiện của tôi và cười.

"Ngươi không cần phải sợ hãi như vậy. Thế giới Quỷ cũng là nơi có con người sinh sống. Bên cạnh đó, trong cơ thể ngươi có đủ năng lượng của quỷ nên khi ngươi đến đó, ngươi sẽ không bị nhận ra."

"Có những khu vực khác nhau của Thế giới Quỷ. Ông định gửi tôi đi đâu?"

"Vương quốc quỷ thứ 73. Đó là một nơi không có người cai trị. Đó cũng là nơi tụ tập những kẻ bại trận trong kịch bản từ lâu lắm rồi."

Vương quốc quỷ thứ 73. Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là một trong những vùng kịch bản trùng với kịch bản Trái đất. Tôi gật đầu.

"Vậy thì... nó không tệ."

"Thay vào đó, ta sẽ không thể cung cấp cho ngươi một cơ thể hóa thân nếu ta gửi ngươi đến đó."

"Tuy nhiên, tôi sẽ được trở lại kịch bản?"

Vào khu vực kịch bản không có nghĩa là tôi có thể quay lại kịch bản. Đó là vì tôi đã hoàn thành kịch bản. Nói cách khác, tôi phải nhận được sự trợ giúp để vào kịch bản.

Sau đó, người đàn ông mặt bướu lắc đầu. "Nó là điều không thể. Ta chỉ có thể đưa ngươi đến Vương quốc Quỷ thứ 73."

"Chuyện vô nghĩa gì vậy?"

"Ta sẽ cung cấp cho ngươi một số thông tin thay thế. Ngươi sẽ cần nhiều may mắn và nỗ lực nhưng nếu sử dụng thông tin này, ngươi sẽ có thể nhận được một cơ thể hóa thân và quay trở lại kịch bản."

"Nhìn như tôi đang bị lỗ vậy."

"Đó là tất cả những gì ta có thể cung cấp."

Tôi suy nghĩ một lúc trước khi từ từ gật đầu. Bây giờ tôi không có lựa chọn nào khác.

"Được rồi, tôi sẽ chấp nhận thỏa thuận."

Tôi đã quyết định nên không cần lãng phí thời gian nữa. Tôi liền lấy câu chuyện đưa cho ông ta

[Bạn đã cho câu chuyện 'Người tỏ ra khinh thường một Streamer'.]

Người đàn ông mặt bướu gật đầu. "Giá đã được nhận."

Người đàn ông mặt bướu nuốt câu chuyện mà ông ta đã nhận được từ tôi. Sau đó cục u của ông ta phát ra ánh sáng màu xanh. Ông ta mỉm cười hài lòng và hít thở sâu.

Cứ như thể ông ta đang hút hết không khí xung quanh mình. Tôi nhìn kỹ hơn và nhận ra ông ta không chỉ nuốt không khí.

Thời gian và không gian xung quanh ông ta đang bị hút vào bên trong. Khối u sưng lên nhiều lần trước khi một tiếng gầm lớn vang lên. Cùng với tiếng gầm, một khoảng trống tràn ra khỏi miệng của người đàn ông.

Không gian tràn ra tạo ra một lối đi dài hình elip. Ngoài lối đi này, cảnh quan của một thế giới khác đang tỏa sáng.

"Mau vào đi. Nó có thời gian rất ngắn, nó không giống như một cổng thông gian đâu."

Tôi nhảy vào lối đi mà không do dự.

[Bạn đã được chuyển đến một thời gian và không gian mới.]

Cảm giác như tôi đang nhảy qua vũ trụ. Những ngôi sao vụt qua như vô số trận mưa sao băng.

Tôi đang bay qua bầu trời đêm của Star Stream. Nhiều vùng kịch bản đã trở thành mảnh vụn của các câu chuyện đang bay xung quanh tôi.

[Star Stream đã nhận thấy sự hiện diện của bạn.]

Trong một khoảnh khắc, có một ánh nhìn chằm chằm vào tôi.

[Star Stream đã chấp nhận sự hiện diện của bạn.]

Sau đó ánh mắt biến mất. Một dòng điện nhỏ cuốn lấy cơ thể tôi nhưng đó là tất cả. Có lẽ xác suất cần thiết đã được trả bởi người đàn ông mặt bướu. Sau một chuyến du hành không gian ngắn, tôi cảm thấy sức hút của một câu chuyện mạnh mẽ đang kéo tôi lại.

[Bạn đã đến khu vực liền kề với kịch bản!]

Tôi lăn dài trên mặt đất phủ đầy bụi và rên rỉ. Cú va chạm ảnh hưởng đến cơ thể tôi khi những chỗ chạm đất bắt đầu nứt ra từng chút một.

[Sự tồn tại của bạn đang sụp đổ.]

[Câu chuyện của bạn bị hư hỏng.]

[Bạn cần một cơ thể hóa thân mới!]

Chết tiệt. Tôi vội vàng đứng dậy khỏi mặt đất nhưng địa ngục đã bắt đầu.

"Khụ..."

Những câu chữ bắt đầu chảy ra từ những vết nứt trên cơ thể tôi. Khu vực nguy hiểm nhất là trái tim của tôi.

[Câu chuyện khởi nguồn của bạn bị rò rỉ.]

Nếu tôi không băng bó vết thương và cứu lấy cơ thể mình, mọi câu chuyện của tôi sẽ thoát ra và tôi sẽ chết.

Tôi vội vàng nhìn quanh.

Ông ta nói rằng sẽ gửi tôi đến một nơi có thể tôi có thể cứu lấy thân xác mình. Ở đây phải có thứ gì đó có thể tạo nên cơ thể hóa thân.

Khoảnh khắc tôi nhìn xung quanh, nét mặt tôi cứng lại.

"Chỗ này...?"

Xung quanh tôi là một đống rác lớn. Sau đó, như thể đã chờ đợi, tôi nghe thấy giọng nói của người đàn ông mặt bướu.

[Có lẽ bây giờ ngươi đã đến Vương quốc Quỷ thứ 73 và ngươi đang đối mặt với vùng chân trời của viễn cảnh.]

Chân trời của viễn cảnh. Tôi biết cái tên này. Đó là một nơi mà những chất thải bị loại trừ khỏi kịch bản, giống như tôi, bị những người dọn dẹp kịch bản cưỡng bức ném đi.

Tôi hét lên khi nhìn những mảnh vỡ lăn lóc xung quanh. "Không, khoan đã! Đây là một bãi rác!"

[Ngươi sẽ có thể có được một cơ thể hóa thân mới nếu tận dụng được ở đó. Tất nhiên, ngươi phải tìm các thành phần hữu ích. Ta không biết liệu ngươi có thể lấy được chúng không.]

"Khỉ thật...

Người đàn ông mặt bướu đã không định thỏa thuận công bằng với tôi ngay từ đầu. Nếu tôi chết, ông ta sẽ đến đây và lấy những câu chuyện của tôi.

[Ta hi vọng ngươi có thể tìm thấy một cái gì đó tốt từ phía chân trời.]

Tôi ngập ngừng ngồi xuống. Những câu chữ cứ chảy ra khỏi trái tim tôi. Nếu điều này tiếp tục, tôi sẽ chết trong vòng chưa đầy 5 phút.

[Sau một lúc, biểu hiện của Kim Dokja bắt đầu thay đổi.]

Tôi từ từ nhìn xung quanh. Đó là điều chắc chắn. Tôi không thể cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông mặt bướu.

[Đôi mắt bối rối trở nên bình tĩnh và cái miệng đang mở như một kẻ ngốc từ từ khép lại. Ngay sau đó, Kim Dokja mặc lại quần áo và lẩm bẩm.]

"Thật khó khăn."

[Hành động của Kim Dokja thật tuyệt vời.]

"...Mày có để ý không?"

Tôi từ từ nhìn xuống. Nó khá khó chịu nhưng tôi phải hành động để tránh những nghi ngờ của người đàn ông mặt bướu.

[Mục đích ban đầu của cậu ta chính là đến đây. Cậu ta phải cố gắng che giấu hết mức có thể nếu cậu ta muốn lấy được thứ cậu ta cần, cậu ta phải hành xử như vậy.]

Tôi lắng nghe Bức tường thứ tư khi tôi tìm kiếm khu vực xung quanh.

"...Tao nghĩ tao đã đến đúng nơi."

Như Bức tường thứ tư đã nói, tôi đã định đến đây ngay từ đầu. Đó là lý do tại sao tôi cược một màn tử thần trước các chòm sao.

Tôi trèo lên đống rác và bắt đầu quan sát xung quanh.

"Khụ, đau quá..."

Tuy nhiên, thật không dễ dàng để duy trì sự tỉnh táo của tôi do nỗi đau xuyên thấu trong tim.

[Câu chuyện khởi nguồn của bạn đang sụp đổ.]

Mọi thứ khác rõ ràng đang diễn ra nhưng nỗi đau này không sai. Tôi cố gắng giữ vững ý thức của mình trong khi nghĩ về những câu trong Con đường sinh tồn.

[Đó là lần hồi quy thứ 111 của Yoo Jonghyuk. Yoo Jonghyuk đã bị trục xuất khỏi kịch bản và đến một nơi mà anh có thể xây dựng sức mạnh của mình.]

[Vương quốc quỷ thứ 73, chân trời của viễn cảnh.]

[Tại bãi rác, Yoo Jonghyuk đã có được 'cơ thể' mới của mình.]

Tuy nhiên, dù tôi có tìm kiếm đến đâu, tôi cũng không thể tìm thấy một câu chuyện có thể làm nguyên liệu cho một cơ thể mới.

Ngay từ đầu, chân trời của kịch bản là nơi hội tụ những câu chuyện vụn vặt. Không có cách nào tôi có thể tìm thấy một cơ thể có thể sử dụng được ở nơi này. Ít nhất, thông qua một phương pháp thông thường.

"Kích hoạt hiệu ứng thuộc tính."

[Hiệu ứng của thuộc tính Lamarck Kirin đã được kích hoạt.]

Lamarck Kirin là một thuộc tính tiến hóa mà tôi đã mua với giá 300.000 xu. Đó là một thuộc tính bị bỏ lại trong hộp vật phẩm của Bihyung. Cuối cùng, đã đến lúc việc tiêu thụ tiền xu trở nên xứng đáng.

[Đặc quyền 'Tìm kiếm nhân tố tiến hóa' đã bắt đầu!]

[Tìm kiếm các đoạn câu chuyện mà bạn có thể tiếp thu!]

Tôi từ từ nhắm và mở mắt khi những thứ khác nhau bắt đầu trở nên đáng chú ý xung quanh bãi rác.

[Các mảnh vỡ của câu chuyện đã được phát hiện!]

Các mảnh vỡ sáng lên với một ánh sáng trắng. Ít nhất đối với tôi, nơi này không phải là một "bãi rác".

"Cánh tay phải của bậc thầy kiếm thuật đáng thương bị đồng nghiệp đâm sau lung."

"Thùy trán bị tổn thương nghiêm trọng của một pháp sư vĩ đại."

Trái tim của một con rồng vàng non bị một vị thần ngoại lai xé xác.

Theo bối cảnh của Con đường sinh tồn, đặc quyền của Lamarck Kirin là xây dựng cơ thể bằng cách hấp thụ những câu chuyện rời rạc.

"Vậy thì tôi sẽ bắt đầu"

Tôi chậm rãi vươn tay về phía một mảnh trái tim màu đỏ.

Chương 193

Khăn bông mềm mịn trên da.

Jung Heewon không nhớ rõ đã bao lâu rồi cô không được tận hưởng một thứ xa xỉ như thế này. Mọi thứ thật yên bình. Cô không cần phải sợ bị quái vật tấn công trong đêm hay đề phòng có người cố gắng lấy trộm đồ của cô.

Tuy vậy, Jung Heewon cũng biết rõ rằng sự yên bình này sẽ không kéo dài mãi.

"Jung Heewon-ssi! Xin hãy mở cửa!"

"Hãy cho chúng tôi cơ hội phỏng vấn cô!"

Trong một tuần này, phóng viên cứ rình rập trước nhà cô. Cô có thể nhìn thấy những tia sáng lóe lên qua rèm cửa. Trước những ống kính vô cảm của máy quay, Jung Heewon cảm thấy một cảm giác deja vu mạnh mẽ.

"...Không phải chỉ có những chòm sao mới là những người theo dõi."

[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' đang cười khúc khích.]

[Chòm sao 'Kẻ mưu phản bí mật' đồng ý với suy nghĩ của bạn.]

Jung Heewon có cảm giác mới lạ đối với những ánh nhìn dõi theo cô. Trước khi kịch bản bắt đầu, hình thức khác nhau nhưng chúng có những thứ tương tự.

Những ánh nhìn mãn nhãn và cuộc đấu tranh sinh tồn. Theo nghĩa này, kịch bản có thể xảy ra trước khi 'kịch bản' bắt đầu. Và không ai biết đó là một 'kịch bản.'

Qua cửa sổ, cô nhìn thấy khu vực thành phố bị phá vỡ và mái vòm Seoul đã bị phong tỏa. Đã một tuần kể từ khi họ rời mái vòm Seoul nhưng Jung Heewon chưa thể tin rằng cô đã ra khỏi mái vòm.

"Heewon unnie! Chị vừa dậy sao?"

"À, ừ, Jihye."

Jung Heewon mỉm cười bất lực khi Lee Jihye xông vào cửa.

Đã một tuần sau lần trốn thoát khỏi Seoul. Nhiều thứ đã xảy ra trong thời gian này.

Jung Heewon và cả nhóm đã được chính phủ lâm thời ở khu vực Gyeonggi hỗ trợ nhà cửa và được mời đến viện để trả lời một số câu hỏi. Những câu hỏi hiển nhiên.

Điều gì đã xảy ra bên trong mái vòm Seoul?

Những tin đồn trên Internet có thật không?

Có bao nhiêu người giống họ và họ nghĩ sao về việc này?

Các chòm sao và kịch bản là gì?

Lúc đầu, Jung Heewon trả lời trung thực các câu hỏi với tư cách là người đại diện. Sau đó, theo thời gian, mọi thứ bắt đầu trở nên khó chịu.

Cô tự hỏi mục đích của việc làm này là gì?

Chính phủ Hàn Quốc đã biến mất. Chính phủ lâm thời gồm một số thành viên quốc hội và hội đồng thành phố may mắn không biết chuyện gì đã xảy ra. Họ vẫn tin chắc rằng hệ thống 'nhà nước' sẽ có ý nghĩa khi đối mặt với các kịch bản trong tương lai. Đối với những người vẫn còn mắc kẹt với tư tưởng cũ mặc dù đã bước sang thời đại mới, Jung Heewon có vài điều muốn nói với họ.

"Cởi quần áo và cà vạt của các người ra."

"Huh?"

"Những bộ trang phục bóng bẩy đó sẽ gây rắc rối cho các người khi chạy trốn đấy."

Jung Heewon liếc nhìn Lee Jihye. Trong mọi việc thì đồng đội là những người duy nhất cô có thể tin tưởng.

"Còn Yoo Sangah-ssi thì sao?"

"Cô ấy đang ở trong một căn phòng với lũ trẻ."

Vấn đề là họ đang không ổn chút nào hết.

Lee Jihye nói bằng một giọng u ám,

"...Việc mất Dokja ahjussi là một cú sốc lớn."

Thành thật mà nói, mọi thứ cứ bấp bênh kể cả khi anh ấy ở bên họ nhưng chỉ một lần mất anh ấy, mọi người đều bị mất phương hương. Đây là điều mà Kim Dokja để lại cho các thành viên trong nhóm. Mục đích của họ đều là sinh tồn nhưng chính Kim Dokja mới là người quyết định cách sống sót. Bởi thế khi mất đi anh, họ nhất định sẽ bị mất phương hướng và bắt đầu phân tán.

"Em ước em có cuốn sách hướng dẫn mà chú Lính đã đề cập."

"Em đã nghe tin gì từ Hyunsung-ssi chưa?"

"...Ngày đầu tiên chú ấy đã bị gọi nhập ngũ và giờ vẫn chưa có tin tức gì."

Lee Hyunsung vốn là một quân nhân và việc anh được gọi nhập ngũ là điều đương nhiên. Lee Jihye rên rỉ.

"Chú ấy thực sự rất ngu ngốc... Nếu là em thì em sẽ không đi đâu. Với thế giới hiện nay thì quân đội có ích gì chứ?"

Jung Heewon đồng ý với lời nói của Lee Jihye nhưng cô không muốn mắng Lee Hyunsung. Mọi người đều có những cách khác nhau để đối mặt với mất mát. Những đứa trẻ ở trong phòng trong khi Lee Hyunsung trở lại quân đội.

Nếu nó chỉ là...

[Kịch bản sẽ bắt đầu sau ba ngày.]

Jung Heewon nuốt nước bọt khi cô nhìn thấy tin nhắn lơ lửng trong không khí. Ba ngày sau, địa ngục sẽ lại bắt đầu.

Vấn đề phức tạp hơn là các kịch bản trong tương lai có thể sẽ hoàn toàn khác với những gì họ đã trải qua.

[Giờ đây, bạn có thể đáp ứng lời kêu gọi của các nhà tài trợ và nhận các bản dùng thử cá nhân mà họ đã đặt ra.]

[Thử nghiệm cá nhân được coi là kịch bản ẩn và có thể được thay thế kịch bản chính nếu nó trùng lặp với một số kịch bản chính.]

[Thay thế kịch bản chỉ khả dụng cho đến khi kịch bản chính thứ 25 bắt đầu.]

Họ đã thông qua kịch bản thứ mười và mở 'phiên tòa cá nhân.' Jung Heewon vẫn chưa biết chúng là gì.

Lee Jihye nói với vẻ an ủi. "Chị đừng lo lắng quá. Sư phụ nói giờ nó không phải là vấn đề lớn."

"Còn Yoo Jonghyuk-ssi thì sao?"

"Em không biết thầy ấy đã đi đâu sau sự cố của Kim Dokja-ahjussi. Thầy ấy khác với Sư phụ mà em biết..."

Chắc chắn rồi, phản ứng của Yoo Jonghyuk trước cái chết của Kim Dokja rất khó hiểu.

Yoo Jonghyuk ở trong phòng như người mất hồn một lúc trước khi đột ngột biến mất, và nói rằng anh ấy sẽ trở lại sau ba ngày.

"Han Sooyoung-ssi thì sao?"

"Chị ấy đã đến nói chuyện với các quan chức chính phủ sáng nay. Chị ấy nói đã đến lúc phải thu lấy thành quả từ những hạt giống đã được gieo..."

"Chính phủ? Cô ấy có thể mong đợi điều gì ở họ?"

Rồi một điều gì đó muộn màng hiện ra trong đầu cô.

"Nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, hãy đi theo Han Sooyoung một cách vô điều kiện."

Đó là những lời mà Kim Dokja đã để lại cho cô. Tại sao họ phải đi theo Han Sooyoung? Tuy thế, nó chắc chắn phải có lý do vì Kim Dokja đã nói điều này.

Jung Heewon đứng dậy và Lee Jihye ngạc nhiên hỏi, "Chị định ra ngoài sao?"

"Ừ. Chị không thể tiếp tục ở lại đây. Chúng ta cũng nên chuẩn bị sẵn sàng."

"Vậy em sẽ đi với chị."

Họ đều không phải kiểu người do dự sau khi đã quyết định điều gì đó. Lee Jihye và Jung Heewon đi thẳng ra khỏi nhà. Họ mở cửa và tiếng chớp nháy hướng về phía họ.

"Jung Heewon-ssi! Tôi là phóng viên của Georyo Ilbo! Chỉ một câu thôi, làm ơn!"

Họ không phải là những người sống sót duy nhất.

Gần 1.000 người đã trở về từ mái vòm Seoul. Một số người trong số họ liên lạc với người sống sót và nói về những ngày tháng khủng khiếp mà họ đã sống.

Các phóng viên vẫn tiếp tục tìm đồng đội cô dù đã biết đủ chuyện cho họ. Lý do rất đơn giản. Trong số 1.000 người sống sót, Jung Heewon và những người nổi tiếng khác là trung tâm của kịch bản.

"Jung Heewon-ssi! Điều gì đã xảy ra bên trong đó?"

"Tôi nghe nói rằng việc cô từng học kiếm đạo đã giúp ích rất nhiều. Có đúng như vậy không?"

"Có tin đồn rằng cô là ứng cử viên cho đội tuyển quốc gia..."

Jung Heewon nhìn các phóng viên đang đưa micro về phía mình. Chính phủ đã yêu cầu cô không được nói với giới truyền thông những gì đã xảy ra. Từ trước đến nay, cô cũng luôn kiệm lời vì cảm thấy không dễ để nói ra.

Vậy thì... tại sao? Hôm nay, Jung Heewon cảm thấy muốn nói điều gì đó.

"Các người tò mò về những gì đã xảy ra bên trong đó?"

Jung Heewon buông tay Lee Jihye ra và nhìn tấm băng rôn vẫy bên ngoài.

'Anh hùng của Yangcheon-gu! Mừng sự trở lại an toàn của Thẩm phán hủy diệt Jung Heewon!'

...Anh hùng? Cô sao?

Yangcheon-gu đã biến mất từ ​​lâu. Tuy nhiên, biểu ngữ này đã được treo và Jung Heewon không thể chịu đựng được nữa.

"Tôi không phải là anh hùng như các vị nghĩ. Tôi không phải là ứng cử viên cho đội tuyển quốc gia và tôi không giỏi kiếm đạo."

Jung Heewon nói vào micro giống như cô đang tuyên bố với cả thế giới.

"Trước khi cuộc tàn phá này xảy ra, tôi chỉ là một nhân viên pha chế làm việc tại một quán bar rẻ tiền."

Lời nói của cô khiến cánh phóng viên xôn xao. Không ai có thể tin được. Có người chế giễu và người khác có vẻ hơi ghen tị.

Trước những ánh mắt đó, Jung Heewon cảm thấy tự do đến lạ. Cô không còn là 'Jung Heewon' ngày xưa nữa. Jung Heewon nhận ra điều đó với tất cả những ánh mắt nhìn cô.

Các phóng viên liên tục đặt câu hỏi cho cô.

Làm thế nào một người pha chế có thể trở thành một trong những người sống sót cuối cùng?

Làm thế nào cô ấy có thể sống sót và làm thế nào cô ấy có thể trở thành Thẩm phán hủy diệt?

[Chòm sao 'Công lý Hói' đang nhìn bạn với đôi mắt buồn.]

[Chòm sao 'Di lặc một mắt' được lời của bạn gợi nhớ về ai đó.]

Tin nhắn gián tiếp của các chòm sao đến từ khắp nơi. Jung Heewon há hốc mồm mà không hiểu cảm xúc của cô.

"Các người có biết Kim Dokja không?"

[Chòm sao 'Hải chiến Thần' đang gật đầu.]

[Chòm sao 'Seo Ae Il Pil' nhớ cái tên ấy.]

[Chòm sao 'Người hùng cuối cùng của Hwangsanbeol' tưởng nhớ anh ấy.]

Tiếng của các phóng viên theo sau các chòm sao.

"Kim Dokja?"

"Đó là ai?"

"Hình như tôi đã nghe nó trước đây."

Jung Heewon nghĩ nó thật buồn cười. Họ không biết. Tất nhiên, họ không bao giờ có thể biết được.

Jung Heewon thở nhẹ và nói, "Những người sống sót cuối cùng đã không sống sót dựa vào chính sức mình."

Cô đột nhiên cảm thấy muốn khóc khi nói. Các phóng viên không biết gì và liên tục đặt câu hỏi.

"Cô đang nói gì vậy?"

"Tên 'Kim Dokja' không có trong danh sách những người sống sót?"

"Tại sao Kim Dokja-ssi không quay lại với cô?"

"Người đó bây giờ đang ở đâu?"

Anh ấy đang ở đâu? Jung Heewon không biết. Tuy nhiên, nếu cô có một điều ước...

"Người đó..." Jung Heewon nhìn chằm chằm vào Seoul Dome. "Anh ấy sẽ quay trở lại. Chắc chắn."

________

[Vào thời điểm này, Kim Dokja mở mắt trong Ma giới.]

"Haaa!!!"

Tôi hét lên rồi nôn khi vừa mở mắt. Âm thanh của nhịp tim tôi không quen thuộc.

Một vầng hào quang màu vàng xuất hiện xung quanh trái tim tôi và ma lực thô ráp được phát ra. Nó có thể bị nứt vỡ nhưng nó vẫn là trái tim của một con rồng con. Ma lực của vật liệu được cấy ghép đủ để làm tôi choáng váng.

Nếu tôi có thể sử dụng nó đúng cách, tôi sẽ không thiếu ma lực để chiến đấu trong một thời gian.

[Thuộc tính 'Lamarck Kirin' đã cho phép bạn hấp thụ sức mạnh của câu chuyện bị hỏng.]

Trên thực tế, tiếp thu một câu chuyện bị hỏng là một ý tưởng nguy hiểm. Tôi sẽ không thể làm điều đó nếu không có Lamarck Kirin.

[Lamarck Kirin không được thừa nhận trong số các thuộc tính tiến hóa khác vì nó kém hiệu quả hơn. Tuy nhiên, nó có ít tác dụng phụ nhất và không hấp thụ điểm yếu của câu chuyện.]

Nếu tôi lấy được Darwin's Demon, một thuộc tính tiến hóa khác, tôi sẽ bị giết ngay khi tôi ăn câu chuyện của rồng vàng.

Hiệu quả hấp thụ này đủ tốt bởi sự an toàn của tôi đã được đảm bảo. Tôi không còn nhiều cơ hội sống lại nữa.

[Câu chuyện 'Trái tim vỡ nát của một con rồng vàng nhỏ' đã được mua lại.]

Tên ban đầu của câu chuyện này là 'trái tim của một con rồng vàng nhỏ tuổi bị một vị thần bên ngoài xé nát đến chết' Tuy nhiên, tôi không hiểu phần 'bị một vị thần bên ngoài xé nát đến chết'.

Đây là lợi thế của Lamarck Kirin. Tỉ lệ hấp thụ của truyện thấp nhưng điểm yếu là không thấm vào đâu.

[Cơ thể mới của bạn đang được xây dựng.]

[Việc tạo ra một cơ thể mới sẽ trì hoãn sự sụp đổ sự tồn tại của bạn.]

[Hiệu ứng này là tạm thời và bạn nên nhanh chóng quay lại kịch bản.]

Ma lực tuôn ra từ trái tim mới đập của tôi và tôi có thể thở được một chút. Ít nhất, thảm kịch mất đi chuyện sinh nở của tôi sẽ không xảy ra nữa.

Việc tái tạo cơ thể của tôi sẽ bắt đầu từ bây giờ.

Tôi bắt đầu ăn 'cánh tay phải của bậc thầy kiếm thuật tội nghiệp bị đồng đội đâm sau lưng.' Thay vì xé nát thịt, gần hơn là nhìn trộm một câu chuyện đã vỡ ngay khi vừa nhìn thấy.

[Câu chuyện 'Cánh tay phải của Kiếm sư tội nghiệp' đã được mua lại.]

Tôi không biết đó có phải chỉ là tưởng tượng của mình không nhưng tôi cảm thấy rằng mình có thể sử dụng kiếm tốt hơn một chút.

[Thuộc tính 'Lamarck Kirin' đã đạt đến giới hạn bão hòa.]

[Giảm mức bão hòa để hấp thụ các câu chuyện mới.]

Tôi cảm thấy tốt hơn sau khi ăn hai mẩu truyện và ngồi xuống đống rác.

"...Hơi lạnh nhỉ."

Nó đỡ đau hơn trước nhưng cái lạnh vẫn như tiếp tục châm vào da tôi.

Độ bền của cơ thể tôi đã tăng lên nhưng 'hình phạt lưu đày' vẫn chưa biến mất. Tôi cảm thấy một sự trống trải và cô đơn từ phần câu chuyện bị thất thoát. Tôi dường như biết lý do tại sao mọi người muốn nghe, xem hoặc đọc đi đọc lại một thứ gì đó.

Sau đó, một hơi ấm bắt đầu chảy qua cơ thể tôi.

[Ai đó đang nói về bạn.]

...Nói về tôi?

[Câu chuyện của bạn đang được tạo trên Hành tinh Trái đất.]

Tôi có thể thấy những gì đã xảy ra. Ai đó đã nhắc đến tôi trên Trái đất.

Ai vậy? Đó không thể là Yoo Jonghyuk. Lee Hyunsung? Jung Heewon? Hay Shin Yoosung?

...Tôi không biết. Dù sao, nó vẫn hài hước. Ai đó đang kể câu chuyện của tôi. Ai đó vẫn còn nhớ...

[Câu chuyện mới 'Truyền thuyết Kim Dojega' đã được tạo ra trên Vùng đất Hòa bình.]

...Tôi hy vọng ít nhất họ sẽ đặt đúng tên tôi. Tôi nhìn lên bầu trời đêm nơi những vì sao không thể nhìn thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store