Tinh Dau Kookmin Abo
Giao kèo xong, Jungkook cõng Jimin trên lưng mà về."Không được seen tin nhắn của tôi như lúc trước, chân còn đau thì nói, tôi mang thuốc sang cho cậu""Được rồi mà, nhớ rồi"Cõng Jimin về đến nhà, hắn không nỡ xa cậu. Vừa quen nhau đôi uyên ương liền bị chia cắt, còn gì đau hơn.[Tối hôm đó] Jungkook
Đã ăn cơm chưa, có ngon miệng không? Jimin
Đã ăn rồi, ăn rất ngonJungkook
Chân thì sao? Không bị sưng đó chứ Jimin
Chân có thể nhảy được rồiJungkook
Jiminie, tôi muốn đổi cách xưng hô Jimin
Chúng ta bằng tuổi nhau,
cậu còn muốn xưng hô thế nào Jungkook
Cậu gọi tôi là anh, có được không? Jimin
Alpha Jeon Jungkook!
Đừng có mà làm nũng nữa.Jungkook
Cậu chiều tôi một chút, không được sao?
Jimin
Đừng nũng nịu nữa,
ghê chết đi được
Xem như cho cậu chút quyền lợiJungkook
Ra ngoài cửa sổ một chút~•~•~Jimin xuống giường, không biết hắn định làm gì nữa. Chậm chạp mà đi đến, nhìn sang bên kia liền thấy hắn.Vừa nhìn thấy Jungkook, điện thoại trên tay liền run run. Chắc hắn cũng thấy cậu rồi."Alo""Tối rồi cậu còn làm khùng điên gì nữa vậy""Lúc nãy vừa nhắn gì? Cậu phải gọi tôi là anh""Đ...được rồi""Chúc em ngủ ngon Jiminie""C... chúc anh ngủ ngon"Nhìn sang bên nhà hắn, liền thấy hắn cười toe toét. Khẩu hình miệng thì mở to."Anh...Yêu...Em"Hắn nói không lớn, vừa nhìn khẩu hình miệng của hắn, vừa nghe tiếng từ trong điện thoại vọng ra. Mặt cậu đỏ bừng, nhanh tay kéo rèm lại, chạy ngay lại giường mà lăn lăn.Jungkook không thấy bóng Jimin nữa, liền vui vẻ mà nằm xuống giường. Sau bao nhiêu lâu, cuối cùng cũng ăn được trái táo này...
Đã ăn cơm chưa, có ngon miệng không? Jimin
Đã ăn rồi, ăn rất ngonJungkook
Chân thì sao? Không bị sưng đó chứ Jimin
Chân có thể nhảy được rồiJungkook
Jiminie, tôi muốn đổi cách xưng hô Jimin
Chúng ta bằng tuổi nhau,
cậu còn muốn xưng hô thế nào Jungkook
Cậu gọi tôi là anh, có được không? Jimin
Alpha Jeon Jungkook!
Đừng có mà làm nũng nữa.Jungkook
Cậu chiều tôi một chút, không được sao?
Jimin
Đừng nũng nịu nữa,
ghê chết đi được
Xem như cho cậu chút quyền lợiJungkook
Ra ngoài cửa sổ một chút~•~•~Jimin xuống giường, không biết hắn định làm gì nữa. Chậm chạp mà đi đến, nhìn sang bên kia liền thấy hắn.Vừa nhìn thấy Jungkook, điện thoại trên tay liền run run. Chắc hắn cũng thấy cậu rồi."Alo""Tối rồi cậu còn làm khùng điên gì nữa vậy""Lúc nãy vừa nhắn gì? Cậu phải gọi tôi là anh""Đ...được rồi""Chúc em ngủ ngon Jiminie""C... chúc anh ngủ ngon"Nhìn sang bên nhà hắn, liền thấy hắn cười toe toét. Khẩu hình miệng thì mở to."Anh...Yêu...Em"Hắn nói không lớn, vừa nhìn khẩu hình miệng của hắn, vừa nghe tiếng từ trong điện thoại vọng ra. Mặt cậu đỏ bừng, nhanh tay kéo rèm lại, chạy ngay lại giường mà lăn lăn.Jungkook không thấy bóng Jimin nữa, liền vui vẻ mà nằm xuống giường. Sau bao nhiêu lâu, cuối cùng cũng ăn được trái táo này...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store