ZingTruyen.Store

Tin Nhắn Không Người Gửi

21.

Jonunu1707

Mai ngồi trong quán cà phê quen thuộc, tay cầm tách cà phê đã nguội lạnh. Cô nhìn qua cửa sổ, ánh sáng ban ngày nhạt dần, và thành phố dần chìm vào trong bóng tối. Cảm giác trống vắng lại ùa về, nhưng lần này, Mai không cảm thấy lo sợ như trước. Cô đã đối diện với những người quan trọng trong cuộc đời mình, đã xin lỗi và thực hiện những hành động để sửa chữa, nhưng cô biết rằng sự thay đổi không thể đến trong một sớm một chiều.

Cô chợt nhớ lại cuộc trò chuyện với Hùng vào buổi sáng hôm qua, khi anh nhắc cô rằng sự thay đổi thực sự không phải chỉ là lời nói, mà là những hành động nhỏ mỗi ngày. Cô phải xây dựng lại niềm tin của mọi người, không chỉ bằng lời nói mà còn bằng những việc làm thực tế.

Mai đẩy tách cà phê ra xa một chút, rồi bắt đầu viết vài dòng trong cuốn sổ nhỏ của mình. Là những suy nghĩ, những mục tiêu cô đặt ra cho bản thân. Mỗi bước đi sẽ là một thử thách, nhưng cô hiểu rằng chỉ có khi cô sống thật với bản thân, mọi thứ mới có thể thay đổi.

Chợt, cô nhận được một tin nhắn. Là từ Lan.

"Mai, chúng ta cần gặp nhau. Có một điều quan trọng mình cần nói với cậu."

Mai nhíu mày. Cô không biết tại sao, nhưng cô cảm thấy một sự căng thẳng bất ngờ. Lan là người bạn duy nhất còn lại từ những ngày trước khi cô rơi vào vòng xoáy của sự tự do, của những quyết định vô thức. Mai không thể quên những ngày tháng trước, khi cô và Lan còn là bạn thân thiết, nhưng cô đã làm tổn thương Lan rất nhiều.

Cô đứng dậy, bỏ cuốn sổ vào trong túi và bước ra ngoài quán. Cô biết mình phải gặp Lan, dù không biết cuộc gặp gỡ này sẽ mang lại điều gì. Cô cảm thấy trong lòng mình có một sự lo âu, nhưng cũng là một sự chuẩn bị. Mai đã hiểu rằng, sự thay đổi thật sự không đến từ việc chạy trốn.

Khi Mai đến nơi hẹn, Lan đã ngồi ở một góc khuất trong quán, ánh đèn mờ ảo phản chiếu trên gương mặt cô. Mặc dù thời gian đã qua, Mai vẫn nhận ra được sự lo lắng trong mắt Lan. Chắc chắn cô ấy có điều gì đó muốn nói, và Mai không thể trốn tránh nữa.

Mai ngồi xuống trước mặt Lan, không nói gì, chỉ nhìn vào mắt cô bạn. Lan là người duy nhất mà cô không thể hoàn toàn giải thích những quyết định của mình.

Lan hít một hơi sâu, rồi nói: "Mai, mình không biết phải bắt đầu từ đâu. Những gì cậu đã làm... đã khiến mình tổn thương rất nhiều. Nhưng mình không muốn giữ mãi sự giận dữ trong lòng. Mình cần hiểu lý do vì sao cậu lại làm như vậy."

Mai nuốt khan. Là lúc để nói ra sự thật.

"Mình không biết tại sao mình lại hành động như vậy. Mình nghĩ mình chỉ muốn thoát khỏi mọi thứ, nhưng mình đã quá vội vàng. Mình nghĩ mình đang tự do, nhưng lại làm tổn thương tất cả mọi người xung quanh, trong đó có cả cậu. Mình sai. Và mình muốn sửa chữa tất cả."

Lan im lặng một lúc, ánh mắt cô không còn sự giận dữ, mà thay vào đó là sự lắng đọng. Cô nhìn Mai, rồi cười nhẹ: "Cậu đã sai. Nhưng ai mà chẳng sai? Quan trọng là cậu nhận ra và sẵn sàng thay đổi. Điều đó đã giúp mình nhìn cậu với một ánh mắt khác."

Mai cảm thấy một gánh nặng trong lòng như được tháo bỏ. Cuối cùng, Lan đã hiểu. Mặc dù mọi thứ không thể quay lại như trước, nhưng ít nhất Mai biết rằng cô đã không làm tổn thương Lan thêm nữa.

"Cảm ơn cậu đã hiểu. Mình sẽ cố gắng sống đúng với những gì mình đã chọn. Và mình hy vọng chúng ta có thể tìm lại được tình bạn này."

Lan mỉm cười, rồi nói: "Mình cũng hy vọng vậy. Nhưng mình cũng cần thời gian. Đừng vội vàng."

Mai gật đầu. Cô hiểu rằng mọi thứ sẽ cần thời gian, nhưng lần này, cô đã sẵn sàng để chờ đợi.

Khi Mai rời quán, cảm giác trong lòng cô đã khác đi rất nhiều. Cô biết rằng sự thay đổi không đến ngay lập tức, nhưng cô đã làm những bước đi đầu tiên để sửa chữa mối quan hệ với những người quan trọng trong cuộc đời mình. Cô không thể thay đổi quá khứ, nhưng cô có thể chọn làm một con người tốt hơn từ giờ trở đi.

Và hành trình này, dù còn dài và đầy thử thách, sẽ là nơi Mai chứng minh rằng sự tự do không phải là việc chạy trốn khỏi trách nhiệm, mà là sống với tất cả những quyết định của mình, dù chúng có đau đớn đến đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store