Tim Lai Ki Uc Lang Quen
Hỡi nàng hoa anh đào
Kí ức về ta chắc nàng đã quên
Tại sao nàng ko nhớ ra ta ?
Ta luôn tự hỏi bản thân mình như vậy
Phải chăng trước kia ta đã sai
Chạm mặc nhau nhưng nàng đâu còn như xưa
Nàng lạnh lùng xem ta như người xa lạ
Ánh mắt nàng xem ta như chưa từng quen biết
Trái tim sắc đá cùng vì nàng mà đau
Gặp lại nhau bước qua nhau như người xa lạ
Ta nhìn nàng từng bước cách xa ta
Trái tim đau nhưng ta vẫn mỉm cười nhìn bóng dáng nàng đã khuất
Chiến trường đẫm máu đầy oán thanh
Nàng cầm thanh kiếm anh đào
Nàng mặc định rằng chúng ta là kẻ thù
Ta sống ngươi phải chết
Ta biết dù sớm hay muộn ta và nàng sẽ đối đầu
Cớ sao lòng ta âm ỉ mà tan nát thế
Nếu có một điều ước dù trả bất cứ giá nào
Ta chỉ nguyện chúng ta sẽ trở lại như xưa
Nàng sẽ nhớ ra ta
Hỡi người con gái ta nguyện yêu !
Kí ức về ta chắc nàng đã quên
Tại sao nàng ko nhớ ra ta ?
Ta luôn tự hỏi bản thân mình như vậy
Phải chăng trước kia ta đã sai
Chạm mặc nhau nhưng nàng đâu còn như xưa
Nàng lạnh lùng xem ta như người xa lạ
Ánh mắt nàng xem ta như chưa từng quen biết
Trái tim sắc đá cùng vì nàng mà đau
Gặp lại nhau bước qua nhau như người xa lạ
Ta nhìn nàng từng bước cách xa ta
Trái tim đau nhưng ta vẫn mỉm cười nhìn bóng dáng nàng đã khuất
Chiến trường đẫm máu đầy oán thanh
Nàng cầm thanh kiếm anh đào
Nàng mặc định rằng chúng ta là kẻ thù
Ta sống ngươi phải chết
Ta biết dù sớm hay muộn ta và nàng sẽ đối đầu
Cớ sao lòng ta âm ỉ mà tan nát thế
Nếu có một điều ước dù trả bất cứ giá nào
Ta chỉ nguyện chúng ta sẽ trở lại như xưa
Nàng sẽ nhớ ra ta
Hỡi người con gái ta nguyện yêu !
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store