ZingTruyen.Store

Tiểu Bạo Chúa Không Muốn Gặp Bad End P1

Chương 137: Định Mệnh Không Ở Bên Tôi

Tienlucc

"Thưa Công chúa, những người này là thuộc hạ của cô Charlotte từ Gia tộc Sorofya. Họ không biết về danh tính của ngài, vì vậy xin hãy tha thứ cho họ nếu họ có bất kỳ hành vi vi phạm nào trong nghi thức."

"Tôi hiểu rồi."

Trong một căn phòng của trang viên Ascart, theo kịch bản mà họ đã viết trước, Nora hơi kinh ngạc đã kín đáo di chuyển dây xích trong tay ra sau lưng, che giấu nó khỏi tầm nhìn. Anna cũng tự nhiên tiến lên một bước che cho cô ấy.

Mặc dù sự phối hợp của họ không xuất sắc, nhưng nó khá tuyệt vời cho một phản ứng ngẫu hứng. Tuy nhiên, cách họ hành động chỉ càng khẳng định thêm những nghi ngờ của Grace.

"Vâng, tôi đã nghe nói về lễ đính hôn của anh ấy. Cô có thể tiếp tục với những gì mình đã làm trước đó."

Grace bàng hoàng nhìn Nora đi về phía phòng ngủ của Roel với sợi dây xích trong tay, và sự đánh giá của cô về Roel Ascart rơi xuống vực sâu.

"Đây là một trong những khả năng của Ascendwing. Nó cho phép Công chúa phóng chiếu bản thân thông qua Ascendwing để đến thăm Thiếu gia. Hai người họ đã rất hợp nhau kể từ lần gặp đầu tiên và họ sẽ trao đổi thư từ hàng tuần. Hahaha."

Khi Nora rời khỏi hiện trường, Anna nở một nụ cười khi cô ấy cố gắng hết sức để giảm bớt sự khó xử trong không khí. Những hầu gái khác của Ascart cũng khôn ngoan đi theo Anna và cố gắng cười cho qua chuyện.

Thật không may, không thể đảo ngược ý kiến của Grace được nữa.

Grace nghĩ rằng các phong trào gần đây của Gia tộc Ascart đang ám chỉ mối quan tâm trong tương lai trong việc tham gia vào chính trị của Thần quyền và đấu tranh cho những lợi ích lớn hơn. Tuy nhiên, dựa trên những gì cô đã thấy cho đến nay, tình hình có thể sẽ ngược lại.

Hoàng tộc đang lên kế hoạch kiểm soát Gia tộc Ascart bằng cách thao túng người kế vị của họ, Roel Ascart! Điều đó sẽ giải thích tại sao Hoàng gia lại dốc hết sức để bảo vệ anh ta!

Grace càng nghĩ về nó, cô càng tin chắc vào vấn đề này.

Đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng cô đã có được trải nghiệm trực tiếp về sức thu hút áp đảo của người kế vị vương miện Thần quyền. Ánh mắt lóe lên khi cô ấy rút dây xích ra có một bầu không khí vừa độc đoán vừa hung hăng. Không chàng trai nào có thể hy vọng chinh phục được một cô nàng như vậy, đặc biệt là người có quan hệ bất chính với em gái nuôi của mình.


✦✧✦✧


Thời gian thoáng chốc trôi qua, chẳng mấy chốc đã xế chiều.

Grace và những người khác vừa định rời đi thì họ tình cờ gặp một cậu bé tóc đen, mắt vàng kim trong phòng khách.

Không thể phủ nhận rằng vẻ ngoài của Roel ngay cả với Grace cũng gây ấn tượng mạnh về mặt thị giác, khiến cô có ấn tượng sâu sắc về anh, nhưng sau tất cả những gì cô đã trải qua, cô cực kỳ chắc chắn rằng cậu bé này chẳng khác gì một kỹ nam. Cô đã nhìn thấy quá nhiều đến nỗi không gì có thể thay đổi suy nghĩ của cô được nữa.

Sau khi dành thêm 1 giờ nữa để sắp xếp thêm một vài chi tiết, cô chào tạm biệt Anna.

"Chắc hẳn cô rất mệt mỏi khi phải đi đi lại lại, cô Grace."

"Nhiệm vụ của tôi là giải quyết những vấn đề này trước thời hạn. Cô không cần phải lo lắng về điều đó."

Có thể là do cô tưởng tượng, nhưng Grace nghĩ rằng Anna trông có vẻ nhẹ nhõm khi tiễn cô đi. Trong khi rời khỏi trang viên cùng với những tùy tùng khác của Sorofya, cô đi ngang qua một vài người hầu gái đang bận rộn phơi ga trải giường.

"Ga trải giường ngày nay khó làm sạch hơn nhiều."

"Thực sự có máu trên đó. Thiếu gia thật sự quá bạo với Tiểu thư."

"Suỵt, có người đến rồi! Đừng nói nhảm nữa."

Cuộc trò chuyện ngẫu nhiên giữa những hầu gái tiết lộ một tin tức bùng nổ, nhưng Grace đã quá tê liệt để phản ứng vào thời điểm này. Cô nghĩ đến dáng đi không tự nhiên của cô gái tóc bạch kim khi rời khỏi phòng của Roel và lắc đầu.

Kết hợp các kết quả điều tra của mình, cô đã đi đến một quyết định. Dù thế nào đi chăng nữa, cô không thể để Tiểu thư yêu dấu của mình được gả vào Gia tộc Ascart!


✦✧✦✧


—Đêm hôm sau, trong Đoàn xe Diamond Rivière.

Charlotte ngồi trước một chiếc bàn đầy những món ngon quý hiếm được chế biến một cách tinh tế bởi những đầu bếp hàng đầu của Lục địa Sia, nhưng đôi tay của cô ấy không hề cử động. Đằng sau cô ấy, Grace, người mới quay lại chưa đầy nửa ngày, đang đứng với vẻ mặt cay đắng.

Trong bầu không khí trang nghiêm này, hai người chỉ biết thở dài không nói nên lời trong lòng.

Grace vẫn còn nhớ như thế nào, khi cô cưỡi ngựa trở lại vào đầu giờ chiều nay, cô Tiểu thư đã lao ra khỏi xe ngựa với vẻ mặt lo lắng hiếm thấy để đón cô. Thật không may, cô đã không chịu tin tức mà Tiểu thư muốn nghe.

Khi bắt gặp ánh mắt lo lắng, sợ hãi nhưng đầy hy vọng của Tiểu thư, cô cảm thấy tim mình nhói đau. Cô biết rằng Tiểu thư phải bước ra khỏi vùng an toàn của mình để thử tham gia cuộc đính hôn này, nhưng thực tế thường rất tàn khốc.

Có một khoảng im lặng ngắn trước khi Grace cuối cùng cũng quyết tâm tiết lộ mọi thứ cô đã gặp ở Dinh thự Ascart, bao gồm cả cuộc gặp gỡ của cô với Roel Ascart, Alicia và Nora.

Và, đây là kết quả của việc đó.

Đầu của Charlotte đã cúi xuống kể từ lúc đó, và cô ấy hầu như không nói gì cả. Tâm trạng trong phòng nặng nề đến mức khó thở. Những hầu gái đứng bên cạnh căn phòng có vẻ mặt lo lắng. Ngay cả Nguyên Bản Cấp 3 cũng khó có thể chịu đựng được áp lực.

Grace chưa bao giờ nhìn thấy khía cạnh này của Charlotte trước đây. Cô đã từng nhìn thấy cô bé dễ bị tổn thương cố kìm nước mắt, cũng như thần đồng kinh doanh lôi cuốn, người quyết đoán chớp lấy cơ hội, nhưng cô chưa bao giờ thấy người sau trông thất bại như vậy trước đây. Ngay cả những khó khăn mà cô gái gặp phải ở Vùng đất Hỗn loạn cũng chỉ khiến cô mất ngủ một chút; đây là lần đầu tiên cô hoàn toàn mất cảm giác ngon miệng.

"Tiểu thư..."

Grace cảm thấy mình phải nói điều gì đó với Charlotte, nhưng cô không biết phải tiếp tục như thế nào. Người sau im lặng lắc đầu đáp lại, cho thấy rằng cô ấy muốn có thời gian yên tĩnh cho riêng mình.

Đã có lúc Charlotte Sorofya cảm thấy mình là người bị số phận bỏ rơi.

'Người được ban phước với vinh quang, tài sản và tài năng' - phần còn lại của thế giới ghen tị với những gì cô ấy có, nhưng tất cả những gì cô ấy có thể cảm nhận được là sức nặng của nó đè nặng lên tinh thần của cô ấy. Vận may của Gia tộc Sorofyas phải trả giá - cha cô luôn quá bận rộn để có thể chia sẻ bữa ăn với cô, và mẹ cô thì khinh bỉ cô.

Luôn luôn chỉ có Charlotte và những hầu gái ở bàn ăn.

Tất nhiên, là một thành viên của Gia tộc Sorofya giàu có, trước đây cô chưa bao giờ thiếu bất cứ thứ gì về vật chất. Cô có thể mua những bộ quần áo mà dân thường dù có dành dụm cả đời cũng không bao giờ mua được, và nơi ở của cô không thua kém gì Cung điện Hoàng gia của các quốc gia khác. Thức ăn của cô được chuẩn bị cẩn thận bởi những đầu bếp hàng đầu của Lục địa Sia, và những vệ sĩ đảm bảo an toàn cho cô ngang hàng với Cận vệ Hoàng gia của các cường quốc.

Những người xung quanh nói rằng cô thật may mắn, và cô cũng tự nhủ như vậy. Charlotte cố gắng hài lòng với những gì mình có, và cô tiếp tục suy nghĩ theo cách này cho đến khi cô 6 tuổi.

Đó là trong một lễ hội thu hoạch. Charlotte đang đi trên một chiếc xe ngựa lộng lẫy qua thị trấn thì nhận thấy một đứa trẻ đã bị đám đông xô ngã qua cửa sổ.

Đứa trẻ trạc tuổi cô khi đó đã khóc lớn kêu cứu, và nó nhanh chóng thu hút sự chú ý của cha mẹ cô, những người ở cách đó không xa. Họ nhanh chóng lao đến bên cô. Cha cô đẩy đám đông cản đường, trong khi mẹ cô nhanh chóng nhấc cô lên khỏi mặt đất.

Đương nhiên, nó gây ra một chấn động lớn.

Người cha rối rít xin lỗi những người mà mình đã đẩy ra trước đó, đồng thời, người mẹ lại mắng mỏ đứa con vì đã đi quá xa khỏi họ. Tuy nhiên, có lẽ vì sợ lạc đường, đứa trẻ vẫn tiếp tục gào khóc ầm ĩ.

Người cha thở dài bất lực trước khi rút vài đồng xu để mua một ít kẹo thô ở bên đường. Chỉ sau khi nhận được kẹo, đứa trẻ cuối cùng cũng ngừng khóc và nở một nụ cười. Tay trong tay, ba người họ bước đi và biến mất trong đám đông.

Đó là lần đầu tiên Charlotte, người hầu như không có bất kỳ kinh nghiệm nào với thế giới bên ngoài, có cái nhìn thoáng qua về sự tương tác trong các gia đình khác. Đó có thể là một sự kiện hoàn toàn bình thường mà có lẽ ngay cả những người liên quan cũng không nhớ, nhưng nó đã làm lung lay niềm tin mà cô bé Charlotte đã kiên trì bấy lâu nay.

Gia đình ba người đó là những thường dân. Quần áo của họ hơi rách nát, và họ thậm chí còn phải ngần ngại khi bỏ tiền ra để mua những chiếc kẹo thô sơ như vậy. Tuy nhiên, họ không hạnh phúc sao?

Charlotte không có câu trả lời cho câu hỏi đó và cô cũng không nói ra câu hỏi của mình với bất kỳ ai. Cô chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cửa hàng kẹo mà người cha đã mua kẹo thô từ đó. Sau một hồi im lặng, cô phớt lờ sự phản đối của những người xung quanh và chạy xuống xe ngựa để mua một chiếc cho mình.

Nó rất rẻ, đến nỗi người bán hàng không thể tìm thấy tiền lẻ cho cô ngay cả khi cô đã bẻ đôi đồng xu vàng trên tay.

Kẹo đường thô không hơn gì đường thô đã qua chế biến; nó thậm chí không thể bằng những chiếc bánh ngọt tinh tế mà cô thường ăn. Nó có vỏ ngoài màu đen không hấp dẫn và dư vị hơi đắng.

Cùng một vị ngọt, nhưng mỗi người ăn sẽ có vị khác nhau.

Một gia đình trọn vẹn, hạnh phúc; Charlotte bắt đầu mơ ước có một thứ như thế.

Một lần, trong chuyến đi đến Đế chế Austine, cô đã bí mật đến thăm mẹ mình với trái tim run rẩy vì sự bất an và kỳ vọng. Vậy mà khi mẹ cô nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ trắng trợn, lần đầu tiên cô thấy giấc mơ của mình tan vỡ.

Và hôm nay, giấc mơ của cô lần thứ hai tan vỡ.

Cuối cùng, số phận vẫn không đứng về phía cô.

"Tiểu thư, tất cả những gì tôi báo cáo đều dựa trên quan điểm cá nhân của tôi, vì vậy vẫn còn quá sớm để đưa ra kết luận. Có lẽ, nó có thể chỉ là một sự hiểu lầm..."

Grace muốn an ủi Charlotte, nhưng lời nói của cô dần trở nên nhẹ nhàng và không chắc chắn hơn. Nghe vậy, Charlotte thở dài thườn thượt.

"Đó là một hợp đồng đính hôn được viện dẫn vì lợi ích của hai gia đình quý tộc. Tôi không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì ở Roel Ascart, giống như việc anh ta không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì ở tôi. Tôi thật ngây thơ khi đặt hy vọng của mình vào một người hoàn toàn xa lạ," Charlotte nói với giọng điềm tĩnh, trước khi mỉm cười bất lực.

Hy vọng một cuộc hôn nhân chính trị giữa các quốc gia sẽ kết thúc trong hạnh phúc cũng gần giống như hy vọng một phép màu xảy ra. Ngay cả khi phép màu đã xảy ra trên thế giới này, thì khả năng nó xảy ra với cô ấy là bao nhiêu?

"Tiểu thư, nếu kết quả điều tra của tôi là chính xác thì cô định làm gì?"

"Tôi sẽ hủy hôn ước."

"Nhưng khả năng các Ascart đồng ý với nó là..."

Ý nghĩ về hoàn cảnh hiện tại khiến Grace nhăn mặt đau khổ. Việc hủy bỏ hôn ước chỉ có thể được thực hiện khi có sự chấp thuận của cả hai bên, nhưng gia đình quý tộc nào trên thế giới có thể cưỡng lại những lợi ích khổng lồ đi kèm với mối quan hệ hôn nhân với Sorofya?

"Cuối cùng, các cuộc hôn nhân chính trị đều xoay quanh lợi ích. Khi nói đến việc cung cấp lợi ích, nó chưa bao giờ là vấn đề đối với tôi."

Charlotte đáp lại sự lo lắng của Grace bằng một giọng điềm tĩnh.

"Nếu anh ta không muốn hủy bỏ nó, tôi sẽ phải tăng tiền cược cho đến khi cuối cùng anh ta đầu hàng."


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store