Tien Trung Edit Ky Tuc Xa 305
Ngụy Anh là một học sinh "tốt" của Trung học Vân Mộng, bình thường sẽ làm một ít việc nhỏ như trộm đồ, không phải vì ham muốn gì cả, thứ hắn yêu thích chính là trèo tường trốn học chơi trò chơi.Hôm nay cũng không ngoại lệ, hôm nay hắn lại mang theo cái đám mà hắn gọi là "Bạn thân thiết" trốn học lên sân thượng bị một học sinh rất tốt không muốn bị lộ danh tính báo cáo, thành công bị giáo dục cả ngày."Mẹ nó! Nếu không phải cái kia xen vào việc người khác, như thế nào lão tử sẽ bị người ta túm áo lôi đi?" Ngụy Anh đạp một cước vào bàn, càu nhàu với Tiết Dương.Tiết Dương gặp bạn bè ngày thường vui tươi hớn hở thì đương nhiên là chưa thấy lúc lửa giận đùng đùng, cũng may vì một cốc trà sữa nên hắn mới không hét lên. Y hăng hái túm lấy Ngụy Anh hỏi đông hỏi tây."Ai ai, lão Ngụy, ai là người báo cáo ngươi a?""Một người mới tới, giống như gọi là... A, không biết." Ngụy Anh ngoáy ngoáy cái tai, lộ ra bộ dạng không kiên nhẫn, tỏ vẻ hắn không muốn đàm luận về đề tài này nữa. Tiết Dương cũng là người thông minh, biết họ Ngụy này khi tức giận thì không nên chọc vào, nếu không thì có thể phát rồ ném y vào tủ đồ ăn vặt kia. Thế nên sẽ không tiếp tục qua hỏi.Nhưng thật ra thì Ngụy Anh thấy yên lặng cũng không vui, thế nên túm Tiết Dương lại nói bậy "Học sinh tốt" nói bậy."Ngươi chính là không biết a, hắn quả thực không phải ngó đông ngó tây! Lão tử chính là muốn chơi trò chơi thì có gì sai?""Đúng vậy a!""Cũng không phải chỉ thế, hắn cố tình nói ta vi phạm quy định của trường, còn dám đem lão tử túm về! Có phải hay không có bệnh?""Chính xác, người như thế đặc biệt đáng giận!"Hai người liền như vậy kẻ xướng người hạ nửa ngày. Không biết rằng ở ngoài cửa có người luôn nghe họ nói."A, có bệnh." Người nọ đứng ngoài cửa nói một câu, bước đi ngay lập tức.Ngụy Anh ở bên trong bỗng nhiên hắt xì một cái."A? Sao vậy? Không phải là bị cảm đi?" Ngụy Anh vò vò cái mũi, hít một hơi thật sâu, đứng lên."Tốt, tốt, chúng ta liền đi ra ngoài tra xem cái kia thích xen vào việc người khác rốt cuộc là ai!""Ta không đi, ngươi muốn đi thì tự đi mà đi." Tiết Dương lạnh lùng mở máy tính lên "Lão gia đêm nay còn muốn bung xõa đâu. Không rảnh cũng ngươi làm những điều nhàm chán như vậy.". . . . . .Ngươi không đi cùng ta thì thôi, ta tự mình đi. Ngụy Vô Tiện hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ sau khi trở về sẽ đem tất cả đồ ăn vặt của Tiết Dương ném đi!Ký túc xá A305 là cái địa phương tốt nhất, cũng không biết trường học có phải hay không đãng trí. Ký túc xá 305 lại bị an bài đến ký túc xá nữ. Đúng vậy, liền một cái.Kết quả là, ký túc xá 305 thành nơi mà toàn bộ nam sinh mơ ước, ngươi muốn đến ở tại ký túc xá 305? Nào có thể dễ dàng như vậy. Phải biết rằng, ở tại ký túc xá 305 toàn được mọi người đồn thổi trong miệng là quái vật, ác bá, bệnh thần kinh!Cũng bởi vì như thế, ký túc xá này có tên là "Nơi mà những người không bình thường trú ngụ"Mà Ngụy lão đầu của chúng ta, lại là người trọ tại ký túc xá 305, còn là lão đại."Này, ngươi!" Ngụy Anh lấy một cái tư thế mà hắn cho là cực ngầu cực soái mà chặn đường Giang Trừng."Có chuyện gì sao?" Giang Trừng đến cả mí mắt cũng không buồn nâng lên, nói.Liền... Thật kiêu ngạo.Bàn về khí thế, Ngụy ca ta nhất định không nhận thua!"Nói! Ngươi dựa vào cái gì mà báo cáo ta?""Nhìn ngươi không vừa mắt liền báo, có vấn đề?"Giang Trừng tự nhiên sẽ không cho phép người khác chèn ép khí thế của cậu. Đặc biệt là tên vô sỉ trước mắt này!"Hắc, tiểu huynh đệ, Ngụy Anh ta cùng ngươi không hận không thù, cả trường học này thấy người ở ký túc xá 305 sẽ không dám đắc tội đi? Ngươi là cái tình huống đặc biệt gì vậy, mới tới sao?" Ngụy Anh lời nói đem người ta cực kỳ tức giận, với những cái lưu manh bên đường cũng chả khác nhau là mấy.Thấy Giang Trừng trầm mặc, Ngụy Anh cười thầm trong lòng.Quả nhiên, Ngụy lão đầu vẫn là Ngụy lão đầu, nghe đến ký túc xá 305 liền sợ rồi sao? Ngươi đã gà rồi còn muốn đấu với ta!Mất mặt không cần quá chậm liền tới, Ngụy Anh mới đắc ý trong chốc lát. Giang Trừng liền mở miệng: "Ngươi trọ tại ký túc xá 305?""Chứ sao" Ngụy Anh dương dương tự đắc hất cằm."Thật tốt quá! Ta đang lo không tìm ra ký túc xá! Này, ký túc xá 305 ở đâu? Ta tìm nửa ngày chỉ thấy 304 cùng 306, ngay cả đến nửa đêm cũng chả nhìn thấy ký túc xá 305." Giang Trừng bất mãn dậm chân một cái, trên tay không ngừng lật tới lật lui một cái lục lạc.Xem ra cậu ta diễn kịch không tồi, Ngụy Anh nghĩ, chắc là cậu ta cũng không đến nỗi chán ghét như vậy, vẫn còn thật nhiều điểm đẹp đi! Đương nhiên, vẫn không bằng ngươi Ngụy ca!"Được rồi, ngươi Ngụy ca liền nổi lòng từ bi mang ngươi đi!" Ngụy Anh khó nén ý cười, thổi sáo nắm tay Giang Trừng hướng về phía ký túc xá nữ mà đi.Giang Trừng: ???"Ai ai, ngươi có phải nhầm không vậy?"Giang Trừng ra sức kéo Ngụy Anh về phía sau, dụi dụi cổ tay, vẻ mặt không thể tin nổi. Ngụy Anh thấy cậu làm như vậy cũng không tức giận, cười hì hì ôm vai Giang Trừng "Không lầm! Ký túc xá 305 chính là có phúc lợi đặc biệt!"Nói xong, tên Ngụy nào đó lại dắt tay Giang Trừng kéo đi, thật là, cũng không phải Ngụy Anh muốn cầm tay Giang Trừng. Chỉ là cảm thấy dắt tay Giang Trừng rất thoải mái, không có bất kỳ ý định đen tối nào cả! Dù sao cũng là nam nhân với nhau, sợ gì!Nhưng mà Giang Trừng không phải nghĩ như vậy. Đừng nhìn bộ dạng bình thường của cậu mà phán đoán, thật ra là da mặt cậu rất mỏng, từ nhỏ cũng không có ai chơi đùa cùng cậu, bạn thân thiết lại càng không có!Hành động giống như Ngụy Anh cũng chẳng có ai.Vì thế, Giang Trừng đưa ra một cái kết luận: Ngụy Anh muốn kết bạn với cậu!Trên đường đi đến ký túc xá 305 thì không thấy bất kỳ nữ sinh nào nói gì cả, nhưng tất cả đều bị cậu qua loa cho thành chuyện quá khứ. Cho dù Giang Trừng cảm thấy làm họ miễn cưỡng tiếp nhận là không tốt,nhưng tưởng tượng tới hắn sắp vào kí túc xá 305 ngay cạnh nữ xá mặt liền hồng lên một mảng, lại sợ Ngụy Anh nhìn thì cậu sẽ bị mất mặt, liền sống chết cúi đầu. Như vậy thật sự rất giống một tiểu cô nương đơn thuần."Tới rồi, nhìn thấy không! Đây là chỗ ở của chúng ta! Trước mắt chỉ còn một chiếc giường, ngươi ngủ ở đấy có phải không?" Ngụy Anh hỏi."Đúng vậy" Giang Trừng gật gật đầu. Liền cùng Ngụy Anh đi vào.Vừa mới đi được vài bước liền thấy Tiết Dương hùng hùng hổ hổ cầm một chén nước, đập mạnh xuống bàn một tiếng rồi hét lên."Mẹ nó! Ngươi có phải hay không có bệnh?""Ai, Tiết Dương ngươi làm sao vậy? Bị đá hả?""Đá cái đầu ngươi ấy! Mẹ nó, đây là ai?" Tiết Dương chỉ thẳng tay vào Giang Trừng."A! Này nha, đây là......" Đúng rồi,cậu ta là ai nha? Ngụy Anh vẻ mặt tươi cười nháy mắt bị đóng băng.Mẹ kiếp! Này đều đã đi cùng nhau cả một quãng đường! Cư nhiên lại không biết tên cậu ta là gì! Chỉ biết là cậu ta là người đã báo cáo mình! Từ từ? Cái người đã báo cáo mình này, vì chuyện gì lại dẫn cậu ta đến ký túc xá? Ngụy Anh cảm thấy bản thân đã bị sắc đẹp mê hoặc, mới có thể quên chuyện quan trọng như thế này!"Không đúng, họ Ngụy kia, ngươi ngay lập tức nói ra! Đây là ai?""Xin chào, tên ta là Giang Trừng, là bạn cùng ký túc xá của các ngươi." Không đợi Ngụy Anh trả lời, Giang Trừng đã tự mình giải đáp thắc mắc của Tiết Dương.Tiết Dương nhìn Ngụy Anh, bắt đầu đối thoại mà chỉ có người trong ký túc xá 305 mới có thể hiểu được:Tiết Dương (nháy mắt): Ngụy Anh mẹ nó không nói cho ta biết! Làm ta có ấn tượng xấu với bạn mới!Ngụy Anh ( nháy mắt ): Ta cũng có biết đâu!Tiết Dương ( nháy mắt ): GunĐối thoại chấm dứt"Ha ha, vậy ngươi là bạn cùng ký túc xá của chúng ta! Đúng rồi, tên ta là Tiết Dương, hắn là Ngụy Anh!""Ta biết"Cái gì! Biết? Tiết Dương mơ màng, cậu ấy còn biết đến những người trong ký túc xá 305?Ngụy Anh cũng mơ màng, cậu ấy biết đến bọn họ?Giang Trừng đương nhiên có thể chắc chắn mà nói, cậu biết đến ký túc xá 305, biết những người từng ở trong này.Cậu đã trở lại.Ngay tại lúc hai người đang khiếp sợ, cửa lại vang lên âm thanh "Kẽo kẹt".Người tới là Kim Quang Dao, cũng là người ở ký túc xá 305."Ai nha, là a Dao a! Đến đến đến, giới thiệu cho ngươi thành viên mới, Giang Trừng!" Ngụy Anh lôi kéo KIm Quang Dao vào cửa, miệng còn liên tục nói."Trước đừng nói gì hết, ta ở ngoài nghe thấy mọi người bên ngoài nói về một cái chuyện xưa, hình như là về ký túc xá 305 a! Muốn nghe hay không nghe!""Nghe!" Tiết Dương cùng Ngụy Anh đồng loạt nói.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store