Thoi Khong Series Niet Ban Joongdunk Pondphuwin
Pond bị Phuwin kéo ra ngoài bệnh viện, mặt vẫn xị một đống, không vui."Sao em lại kéo anh đi, chúng ta có thể đặt đồ ăn tới mà."
"Để thằng Joong nói chuyện với Dunk đi." Giọng Phuwin vẫn cộc lốc, từ danh xưng là nhận ra em không hề vui vẻ với Joong, nhưng vẫn chấp nhận nhường lại không gian cho riêng họ, đơn giản là vì en thương Dunk, hiểu Dunk cần gì lúc này, và em cũng hiểu, nếu để Pond ở lại đó, sớm muộn gì với cái tình thương bạn dào dạt như Pond thì ảnh sẽ xông vô múc Joong ngay và luôn thôi, đến lúc đó, Phuwin sợ em cũng không nhịn được cũng nhào vô phụ Pond, thì khổ cho Dunk không can được mất.Pond hậm hực nghe Phuwin nói, bất đắc dĩ thở dài, con mèo nhỏ nhà cậu cũng chả vui vẻ, điềm tĩnh gì mấy, thôi thôi, chuyện đã vậy, thằng Dunk cũng nói để nó tự lo, thì thôi không xía vô nữa, ai cũng phải tự bước đi trên đôi chân của chính mình, ai cũng phải lớn lên rời khỏi vòng tay bao bọc của mọi người, để nó tự do vậy, muốn làm gì thì làm, nếu nó vấp ngã thì cậu lại tới đỡ nó dậy là được.Dắt nhau đi ăn chút đồ ăn sáng gần đó, nhắn tin thông báo tình hình lần nữa cho mọi người trong group chat, Pond Phuwin tuy nói không xía vô chuyện Joong Dunk nữa nhưng vẫn không nhịn được mà ăn vội ăn vàng, rồi kéo nhau quay lại.Đến đầu giờ chiều, Dunk đã hạ sốt, thuốc cũng đã lấy đủ, vì lịch trình ngày mai rất quan trọng, buổi opening cho SIMM nên cả nhóm quyết định xin cho Dunk xuất viện ra về. Pond, Phuwin, và cả Joong đều xách theo một đống đồ ăn cho người bệnh, rồi kéo nhau qua nhà Dunk ở lại. Mẹ Phuwin nghe tin còn nấu một nồi cháo thịt bằm thanh đạm để Phuwin bưng qua đưa Dunk ăn cho khỏe nữa.Dù mệt, dù ngoài miệng nói tụi nó mặc kệ mình, để mình tự lo, nhưng hành động của các bạn bè vẫn làm Dunk vừa cảm động, vừa áy náy, Dunk sụt sịt mấy cái, ráng ăn cho hết nồi cháo to sụ để tỏ vẻ cảm kích với mẹ Tang, xong thì ôm cái bụng phềnh phềnh thở khó khăn mà nửa nằm nửa ngồi lười biếng trên sô pha, nhìn năm đứa còn lại đang chí chóe cãi cọ dành nhau mấy cái đùi gà KFC."Rồi tối nay không cần tụi tao ở lại thật à?" Louis với lấy cánh gà, không tham gia trận chiến trẻ con của mấy đứa nó, vừa gặm xương vừa hỏi"Ba đứa tao đủ rồi, có phải bệnh nặng liệt giường đâu mà lắm đứa chăm thế." Pond rút lui khỏi trận chiến của Phuwin và Neo, giật lấy khoai từ tay Joong, cắn mạnh nói"Có tao trông Dunk rồi, yên tâm đi" Joong lời ít ý nhiều nói "Thật sự hai đứa mày cũng về đi, để tao trông Dunk rồi mai hai đứa tao đi làm cùng nhau luôn" liếc nhìn Pond và Phuwin nói."Mày trông nó một mình tao mới không yên tâm đấy" Phuwin cuối cùng dành lấy đùi gà từ tay Neo, đắc ý cắn một ngụm lớn "Mày tay chân lóng ngóng, biết chăm không mà bày đặt""E hèm, Tao không có què chân què tay, không nằm liệt giường mà sao qua lời ba đứa mày như kiểu tao đang hấp hối tới nơi vậy?" Dunk bất đắc dĩ cắt ngang lời mọi người "Thật sự, ba đứa mày cũng về cùng NeoLouis luôn đi, tao uống thuốc ngủ một giấc là được mà, khỏe rồi.""Không!!!" Ba đứa Pond, Phuwin, Joong cùng lên tiếng phản đối. "Bốn đứa mày ăn đi, tao đưa Dunk vô phòng nghỉ sớm, 8h tối rồi." Nói xong, Joong đứng bật dậy, đi tới kéo tay Dunk khoác lên cổ mình, bế lên gọn ơ."Ê, thả tao xuống, Joong...."
"Yên coi, té bây giờ"Bốn đứa còn lại ngẩn người trước sự kiện phát sinh đột ngột trước mắt, liếc nhìn nhau, lại nhìn cánh cửa phòng ngủ của Dunk vừa được Joong đóng lại, lắc đầu thở dài. Cỡ đó đó mà còn nói là bạn thôi không có yêu đương.....Dunk cảm nhận được hôm nay Joong có chút kỳ lạ, cứ trầm trầm không vui tươi như mọi ngày nữa. Ừ thì ai cũng có lúc này lúc kia, nhưng bình thường Joong dù trầm xuống cũng không tới mức cả mặt đen lại, nghiêm túc tới vậy, nhìn dữ dằn quá làm cậu lo lo.Joong ôm Dunk đi tới giường, đặt cậu nhẹ nhàng nằm xuống, kéo chăn muốn đắp cho Dunk thì bị Dunk giữ lại tay"Từ từ, tao còn no lắm, chưa ngủ được đâu. Còn chưa có đánh răng nữa, ngủ cả ngày rồi, chưa có mệt.""Vậy Dunk muốn làm gì? Joong bế Dunk ra ngoài trò chuyện cùng mọi người tiếp nha." ".....ở đây trò chuyện cùng mày không được à?"
"Không cần miễn cưỡng nói chuyện với mình Joong đâu, tìm Pond, Phuwin tâm sự cũng được...."
"Ai miễn cưỡng, mày nói cái gì vậy Joong?" Dunk nhíu nhíu mày nhìn Joong, anh chàng to xác này của cậu lại não bổ ra chuyện gì nữa mà tự oán tự giận dỗi rồi nè. "Nói Dunk nghe, ter có chuyện gì buồn vậy? Hửm?""Dunk, Joong không đủ tốt sao?" Giọng yểu xìu, Joong nghĩ mãi cuối cùng vẫn hỏi thẳng Dunk "cảm giác giống như mọi người đều gạt Joong ra vậy.... khó chịu lắm""Không có ai gạt Joong ra cả, mọi người đều coi Joong là bạn thân, chỉ là sáng nay quá gấp gáp, mọi người bận lo cho Dunk nên không báo cho Joong thôi, đừng suy nghĩ nhiều." Dunk nghiêm túc an ủi Joong, thở dài trong lòng, thực sự cậu hiểu rõ vì sao mọi người làm vậy, vì lo cho Dunk cả thôi, nhưng với một người luôn cô đơn và coi trọng bạn bè như Joong, thì quả thật có chút không công bằng."Dunk~" Joong ôm chầm lấy Dunk, cọ cọ làm nũng "Dunk nói gì Joong cũng tin cả, cho nên, đừng lừa Joong nhé...."
"Biết rồi ạ, không có lừa Joong đâu ạ." Chỉ là giấu đi một số lời không thể nói ra thôi.
Pond và Phuwin, Neo, Louis đang lén lút núp ngay cửa phòng Dunk nghe ngóng, thấy Joong lại làm nũng với Dunk, Phuwin bĩu môi rùng mình, hừ!!!!Liếc mắt nhìn nhau, cả đám quay lại tiếp tục đại chiến dành gà, mỗi người trong lòng đều hiểu lần này Joong vô tội, thấy cũng thảm, cũng tội đó, nhưng kệ, ai bảo chơi với trà xanh làm gì.Neo vỗ vỗ cái bụng no nê của mình, uống một hơi coca mát lạnh, ngửa người ra ghế trầm ngâm
"Tụi mày"
"Nên làm gì với hai đứa nó bây giờ?"
"Tao thấy thằng Dunk khổ quá tao cũng buồn."
"Mà thấy mỗi lần gạt thằng Joong ra, xong cả đám âm thầm chửi nó sau lưng tao cũng thấy tội....""Tội gì? Tội chưa xử hả?" Phuwin cộc lốc đáp lời Neo, giọng thì thầm "Ngu quá thì phải chịu chứ biết sao giờ. Miệng thì cả ngày kêu không giống Kluen, Joong mà là Kluen thì phim đã kết thúc từ tập đầu.... nhưng tao thấy nó còn ngu hơn Kluen nữa.""Ít ra Kluen còn biết nó yêu Dao, chỉ là nhát, nghĩ nhiều không dám theo đuổi. Còn thằng Joong.... yêu hay không cũng chẳng biết." Pond lầm bầm nói, cả bốn vừa bực vừa tức vừa thương mà cũng giận, sao lại có thể chậm tiêu như vậy cơ chứ."Theo ý tụi mày, thằng Joong có rung động không?" Louis hỏi "Hai đứa mày thân với hai nó hơn tụi tao, hai đứa mày nghĩ sao, Pond, Phuwin?""Chắc là có đi...." Pond gãi gãi đầu bực bội nói "Nó á, tao cảm thấy nó rung rinh rồi, chứ tụi mày thấy qua thằng Joong nó bám dính ai ngoài Dunk không? Mấy cái hành động nó dành cho Dunk hệt như mấy đứa người yêu thiếu hơi nhau ấy, bịn rịn, quyến luyến....""Nhưng vậy sao mày kêu 'chắc là'?" Neo nhứơng mày hỏi "Tại vì nó nói nó lụy nhân vật Kluen, nhập diễn quá sâu...." Phuwin ngao ngán nói "Chuyện thường gặp ở diễn viên, đặc biệt là với vai diễn yêu đương đầu tay, phim vừa đóng máy rất khó để phân biệt tình cảm mình dành cho đối phương, bạn diễn là do nhân vật, hay do chính người đó.""Haizzzz, vậy phải làm sao bây giờ? Tao thương thằng Dunk!!!!!" Neo gào khẽ nóiLạch cạch!Joong vừa dỗ Dunk ngủ xong bước ra, ngay đúng lúc Neo gào lên câu nó thương Dunk, làm cả năm đứa đơ ra nhìn nhau. Mắt Joong thoáng qua sự bực bội giận dỗi ghen tị sau câu đó, cảm giác bức người Joong tỏa ra làm cho Neo hoảng hốt thấy rõ."Thương vì nó bị ốm thôi, tội lỗi, mày đừng nhìn tao như vậy, tao sợ nha Joong!" Neo âm ừ giải thích, né né ánh mắt Joong, tiện tay kéo Louis tới gần mình chặn lại, rụt rụt núp sau lưng partner thân yêu của mình, mẹ nó, đáng sợ vãi."Làm gì, thương thì đừng có gào to thế, ồn ào." Nén sự bực bội đột nhiên trỗi dậy trong lòng xuống, Joong đi tới ngồi xuống cùng đám bạn."Dunk ngủ rồi hả?"
"Ừ ngủ rồi."Bốn đứa gật gù, im lặng ăn nhanh cho xong đống gà, rồi cùng nhau dọn dẹp một chút trước khi ra về.
Pond nhận được điện thoại của em trai, báo cho mẹ và nhóc sắp lên Krungthep chơi 1 tuần, bảo Pond lo mà dọn dẹp nhà cửa đón mẫu hậu giá lâm đi, nếu mà để mẹ thấy con phòng bừa bộn là tiêu á.Pond đọc xong tin nhắn lúc 6h rưỡi sáng, vội vàng ngồi dậy, ngơ ngác nhìn quanh, nó đang ngủ tại phòng khách nhà Dunk, cạnh bên có thằng Joong đang nằm co ro vì bị Pond cướp hết chăn. Đứng dậy hất đống chăn qua cho thằng bạn, Pond nhẹ nhàng đi vào ngó thử xem hai bé mèo, cả hai đang ôm nhau ngủ ngon lành, vẻ mặt Dunk đã hồng hào hơn hẳn. Tới gần vuốt vuốt tóc Phuwin, Pond đi vệ sinh cá nhân rồi rời đi mua đồ ăn sáng trước cho cả nhóm.7h sáng, Pond trở lại condo của Dunk với đủ các loại thức ăn từ cháo cho người bệnh, sữa đậu nành, quẩy, bánh sandwich, xôi.... đá đá nhẹ Joong cho nó thức giấc, Pond thản nhiên bắt thằng bạn dậy một cách thô bạo như vậy."Làm gì?"
"Tao mua đồ ăn sáng rồi, mày lát gọi hai đứa kia dậy đi nha, tao về trước."
"Sao đi sớm vậy? Nay mày có lịch trình gì đâu?"
"Mẹ với em trai tao lên, tao phải đi đón họ. Nhớ nói với hai con mèo kia giùm tao. Có gì gọi điện sau."
"Ok, đi đi, bye Pang Pond."
Nói xong Joong lại nằm vật ra sàn ngủ tiếp. Pond lắc đầu ngao ngán, đi vào bếp đặt đống đồ ăn lên bàn, rồi lấy túi xách áo khoác rời đi.
Phuwin cảm thấy bực bội trong người, đã ba ngày trôi qua kể từ hôm ở nhà p' Dunk mà Pond về trước, em cảm thấy Pond gần đây là lạ. Vẫn là nhắn tin quan tâm em đó, nhưng lại dùng những câu rất đứng đắn chứ không phải chêm thêm lời thả thính hay icon trái tim nữa. Video call cũng biến mất không gọi suốt ba ngày, lượng tin nhắn giảm, lời ngon ngọt cũng không còn.... cho dù chiều nay có sự kiện đôi của cả hai, Pond cũng không nhiệt tình tương tác với em nhiều lắm, chỉ rụt rè cười cười, làm cho đôi khi Phuwin quăng miếng hài như một thói quen lại không có ai đáp lại, khiến em thấy hụt hẫng, dường như Pond đang xây nên một bức tường vô hình giữa hai đứa vậy, đột ngột mà lại lạnh băng như thế.Chuyện gì vậy trời, Phuwin không tài nào hiểu nổi nữa.Rồi hôm nay, khi em gặp lại Pond lần thứ hai tại event tiếp theo lần nữa, Pond đưa theo mẹ và em trai tới, họ đã đến Krungthep gần 1 tuần mà hôm nay Pond mới giới thiệu em với họ. Và khi Phuwin đang trò chuyện vui vẻ với Pond, theo thói quen em cười ngả người vào anh, thì Pond chợt khựng lại, đẩy em ra và né qua một bên giữ khoảng cách. Mẹ và em trai Pond đang nhìn chằm chằm vào họ, và Pond đang né tránh em vì điều đó? Anh ấy không muốn mẹ phát hiện ra mối quan hệ giữa em và anh ấy.... đúng không?Pond Naravit, anh đang làm gì thế này? Tại sao..... lại phải che giấu tình cảm của chúng ta ......End chap 40Lụy DumDum, lụy First love, lụy Fire boy, lụy JoongDunk, lụy PondPhuwin, lụy cả LOL 😭
"Để thằng Joong nói chuyện với Dunk đi." Giọng Phuwin vẫn cộc lốc, từ danh xưng là nhận ra em không hề vui vẻ với Joong, nhưng vẫn chấp nhận nhường lại không gian cho riêng họ, đơn giản là vì en thương Dunk, hiểu Dunk cần gì lúc này, và em cũng hiểu, nếu để Pond ở lại đó, sớm muộn gì với cái tình thương bạn dào dạt như Pond thì ảnh sẽ xông vô múc Joong ngay và luôn thôi, đến lúc đó, Phuwin sợ em cũng không nhịn được cũng nhào vô phụ Pond, thì khổ cho Dunk không can được mất.Pond hậm hực nghe Phuwin nói, bất đắc dĩ thở dài, con mèo nhỏ nhà cậu cũng chả vui vẻ, điềm tĩnh gì mấy, thôi thôi, chuyện đã vậy, thằng Dunk cũng nói để nó tự lo, thì thôi không xía vô nữa, ai cũng phải tự bước đi trên đôi chân của chính mình, ai cũng phải lớn lên rời khỏi vòng tay bao bọc của mọi người, để nó tự do vậy, muốn làm gì thì làm, nếu nó vấp ngã thì cậu lại tới đỡ nó dậy là được.Dắt nhau đi ăn chút đồ ăn sáng gần đó, nhắn tin thông báo tình hình lần nữa cho mọi người trong group chat, Pond Phuwin tuy nói không xía vô chuyện Joong Dunk nữa nhưng vẫn không nhịn được mà ăn vội ăn vàng, rồi kéo nhau quay lại.Đến đầu giờ chiều, Dunk đã hạ sốt, thuốc cũng đã lấy đủ, vì lịch trình ngày mai rất quan trọng, buổi opening cho SIMM nên cả nhóm quyết định xin cho Dunk xuất viện ra về. Pond, Phuwin, và cả Joong đều xách theo một đống đồ ăn cho người bệnh, rồi kéo nhau qua nhà Dunk ở lại. Mẹ Phuwin nghe tin còn nấu một nồi cháo thịt bằm thanh đạm để Phuwin bưng qua đưa Dunk ăn cho khỏe nữa.Dù mệt, dù ngoài miệng nói tụi nó mặc kệ mình, để mình tự lo, nhưng hành động của các bạn bè vẫn làm Dunk vừa cảm động, vừa áy náy, Dunk sụt sịt mấy cái, ráng ăn cho hết nồi cháo to sụ để tỏ vẻ cảm kích với mẹ Tang, xong thì ôm cái bụng phềnh phềnh thở khó khăn mà nửa nằm nửa ngồi lười biếng trên sô pha, nhìn năm đứa còn lại đang chí chóe cãi cọ dành nhau mấy cái đùi gà KFC."Rồi tối nay không cần tụi tao ở lại thật à?" Louis với lấy cánh gà, không tham gia trận chiến trẻ con của mấy đứa nó, vừa gặm xương vừa hỏi"Ba đứa tao đủ rồi, có phải bệnh nặng liệt giường đâu mà lắm đứa chăm thế." Pond rút lui khỏi trận chiến của Phuwin và Neo, giật lấy khoai từ tay Joong, cắn mạnh nói"Có tao trông Dunk rồi, yên tâm đi" Joong lời ít ý nhiều nói "Thật sự hai đứa mày cũng về đi, để tao trông Dunk rồi mai hai đứa tao đi làm cùng nhau luôn" liếc nhìn Pond và Phuwin nói."Mày trông nó một mình tao mới không yên tâm đấy" Phuwin cuối cùng dành lấy đùi gà từ tay Neo, đắc ý cắn một ngụm lớn "Mày tay chân lóng ngóng, biết chăm không mà bày đặt""E hèm, Tao không có què chân què tay, không nằm liệt giường mà sao qua lời ba đứa mày như kiểu tao đang hấp hối tới nơi vậy?" Dunk bất đắc dĩ cắt ngang lời mọi người "Thật sự, ba đứa mày cũng về cùng NeoLouis luôn đi, tao uống thuốc ngủ một giấc là được mà, khỏe rồi.""Không!!!" Ba đứa Pond, Phuwin, Joong cùng lên tiếng phản đối. "Bốn đứa mày ăn đi, tao đưa Dunk vô phòng nghỉ sớm, 8h tối rồi." Nói xong, Joong đứng bật dậy, đi tới kéo tay Dunk khoác lên cổ mình, bế lên gọn ơ."Ê, thả tao xuống, Joong...."
"Yên coi, té bây giờ"Bốn đứa còn lại ngẩn người trước sự kiện phát sinh đột ngột trước mắt, liếc nhìn nhau, lại nhìn cánh cửa phòng ngủ của Dunk vừa được Joong đóng lại, lắc đầu thở dài. Cỡ đó đó mà còn nói là bạn thôi không có yêu đương.....Dunk cảm nhận được hôm nay Joong có chút kỳ lạ, cứ trầm trầm không vui tươi như mọi ngày nữa. Ừ thì ai cũng có lúc này lúc kia, nhưng bình thường Joong dù trầm xuống cũng không tới mức cả mặt đen lại, nghiêm túc tới vậy, nhìn dữ dằn quá làm cậu lo lo.Joong ôm Dunk đi tới giường, đặt cậu nhẹ nhàng nằm xuống, kéo chăn muốn đắp cho Dunk thì bị Dunk giữ lại tay"Từ từ, tao còn no lắm, chưa ngủ được đâu. Còn chưa có đánh răng nữa, ngủ cả ngày rồi, chưa có mệt.""Vậy Dunk muốn làm gì? Joong bế Dunk ra ngoài trò chuyện cùng mọi người tiếp nha." ".....ở đây trò chuyện cùng mày không được à?"
"Không cần miễn cưỡng nói chuyện với mình Joong đâu, tìm Pond, Phuwin tâm sự cũng được...."
"Ai miễn cưỡng, mày nói cái gì vậy Joong?" Dunk nhíu nhíu mày nhìn Joong, anh chàng to xác này của cậu lại não bổ ra chuyện gì nữa mà tự oán tự giận dỗi rồi nè. "Nói Dunk nghe, ter có chuyện gì buồn vậy? Hửm?""Dunk, Joong không đủ tốt sao?" Giọng yểu xìu, Joong nghĩ mãi cuối cùng vẫn hỏi thẳng Dunk "cảm giác giống như mọi người đều gạt Joong ra vậy.... khó chịu lắm""Không có ai gạt Joong ra cả, mọi người đều coi Joong là bạn thân, chỉ là sáng nay quá gấp gáp, mọi người bận lo cho Dunk nên không báo cho Joong thôi, đừng suy nghĩ nhiều." Dunk nghiêm túc an ủi Joong, thở dài trong lòng, thực sự cậu hiểu rõ vì sao mọi người làm vậy, vì lo cho Dunk cả thôi, nhưng với một người luôn cô đơn và coi trọng bạn bè như Joong, thì quả thật có chút không công bằng."Dunk~" Joong ôm chầm lấy Dunk, cọ cọ làm nũng "Dunk nói gì Joong cũng tin cả, cho nên, đừng lừa Joong nhé...."
"Biết rồi ạ, không có lừa Joong đâu ạ." Chỉ là giấu đi một số lời không thể nói ra thôi.
Pond và Phuwin, Neo, Louis đang lén lút núp ngay cửa phòng Dunk nghe ngóng, thấy Joong lại làm nũng với Dunk, Phuwin bĩu môi rùng mình, hừ!!!!Liếc mắt nhìn nhau, cả đám quay lại tiếp tục đại chiến dành gà, mỗi người trong lòng đều hiểu lần này Joong vô tội, thấy cũng thảm, cũng tội đó, nhưng kệ, ai bảo chơi với trà xanh làm gì.Neo vỗ vỗ cái bụng no nê của mình, uống một hơi coca mát lạnh, ngửa người ra ghế trầm ngâm
"Tụi mày"
"Nên làm gì với hai đứa nó bây giờ?"
"Tao thấy thằng Dunk khổ quá tao cũng buồn."
"Mà thấy mỗi lần gạt thằng Joong ra, xong cả đám âm thầm chửi nó sau lưng tao cũng thấy tội....""Tội gì? Tội chưa xử hả?" Phuwin cộc lốc đáp lời Neo, giọng thì thầm "Ngu quá thì phải chịu chứ biết sao giờ. Miệng thì cả ngày kêu không giống Kluen, Joong mà là Kluen thì phim đã kết thúc từ tập đầu.... nhưng tao thấy nó còn ngu hơn Kluen nữa.""Ít ra Kluen còn biết nó yêu Dao, chỉ là nhát, nghĩ nhiều không dám theo đuổi. Còn thằng Joong.... yêu hay không cũng chẳng biết." Pond lầm bầm nói, cả bốn vừa bực vừa tức vừa thương mà cũng giận, sao lại có thể chậm tiêu như vậy cơ chứ."Theo ý tụi mày, thằng Joong có rung động không?" Louis hỏi "Hai đứa mày thân với hai nó hơn tụi tao, hai đứa mày nghĩ sao, Pond, Phuwin?""Chắc là có đi...." Pond gãi gãi đầu bực bội nói "Nó á, tao cảm thấy nó rung rinh rồi, chứ tụi mày thấy qua thằng Joong nó bám dính ai ngoài Dunk không? Mấy cái hành động nó dành cho Dunk hệt như mấy đứa người yêu thiếu hơi nhau ấy, bịn rịn, quyến luyến....""Nhưng vậy sao mày kêu 'chắc là'?" Neo nhứơng mày hỏi "Tại vì nó nói nó lụy nhân vật Kluen, nhập diễn quá sâu...." Phuwin ngao ngán nói "Chuyện thường gặp ở diễn viên, đặc biệt là với vai diễn yêu đương đầu tay, phim vừa đóng máy rất khó để phân biệt tình cảm mình dành cho đối phương, bạn diễn là do nhân vật, hay do chính người đó.""Haizzzz, vậy phải làm sao bây giờ? Tao thương thằng Dunk!!!!!" Neo gào khẽ nóiLạch cạch!Joong vừa dỗ Dunk ngủ xong bước ra, ngay đúng lúc Neo gào lên câu nó thương Dunk, làm cả năm đứa đơ ra nhìn nhau. Mắt Joong thoáng qua sự bực bội giận dỗi ghen tị sau câu đó, cảm giác bức người Joong tỏa ra làm cho Neo hoảng hốt thấy rõ."Thương vì nó bị ốm thôi, tội lỗi, mày đừng nhìn tao như vậy, tao sợ nha Joong!" Neo âm ừ giải thích, né né ánh mắt Joong, tiện tay kéo Louis tới gần mình chặn lại, rụt rụt núp sau lưng partner thân yêu của mình, mẹ nó, đáng sợ vãi."Làm gì, thương thì đừng có gào to thế, ồn ào." Nén sự bực bội đột nhiên trỗi dậy trong lòng xuống, Joong đi tới ngồi xuống cùng đám bạn."Dunk ngủ rồi hả?"
"Ừ ngủ rồi."Bốn đứa gật gù, im lặng ăn nhanh cho xong đống gà, rồi cùng nhau dọn dẹp một chút trước khi ra về.
Pond nhận được điện thoại của em trai, báo cho mẹ và nhóc sắp lên Krungthep chơi 1 tuần, bảo Pond lo mà dọn dẹp nhà cửa đón mẫu hậu giá lâm đi, nếu mà để mẹ thấy con phòng bừa bộn là tiêu á.Pond đọc xong tin nhắn lúc 6h rưỡi sáng, vội vàng ngồi dậy, ngơ ngác nhìn quanh, nó đang ngủ tại phòng khách nhà Dunk, cạnh bên có thằng Joong đang nằm co ro vì bị Pond cướp hết chăn. Đứng dậy hất đống chăn qua cho thằng bạn, Pond nhẹ nhàng đi vào ngó thử xem hai bé mèo, cả hai đang ôm nhau ngủ ngon lành, vẻ mặt Dunk đã hồng hào hơn hẳn. Tới gần vuốt vuốt tóc Phuwin, Pond đi vệ sinh cá nhân rồi rời đi mua đồ ăn sáng trước cho cả nhóm.7h sáng, Pond trở lại condo của Dunk với đủ các loại thức ăn từ cháo cho người bệnh, sữa đậu nành, quẩy, bánh sandwich, xôi.... đá đá nhẹ Joong cho nó thức giấc, Pond thản nhiên bắt thằng bạn dậy một cách thô bạo như vậy."Làm gì?"
"Tao mua đồ ăn sáng rồi, mày lát gọi hai đứa kia dậy đi nha, tao về trước."
"Sao đi sớm vậy? Nay mày có lịch trình gì đâu?"
"Mẹ với em trai tao lên, tao phải đi đón họ. Nhớ nói với hai con mèo kia giùm tao. Có gì gọi điện sau."
"Ok, đi đi, bye Pang Pond."
Nói xong Joong lại nằm vật ra sàn ngủ tiếp. Pond lắc đầu ngao ngán, đi vào bếp đặt đống đồ ăn lên bàn, rồi lấy túi xách áo khoác rời đi.
Phuwin cảm thấy bực bội trong người, đã ba ngày trôi qua kể từ hôm ở nhà p' Dunk mà Pond về trước, em cảm thấy Pond gần đây là lạ. Vẫn là nhắn tin quan tâm em đó, nhưng lại dùng những câu rất đứng đắn chứ không phải chêm thêm lời thả thính hay icon trái tim nữa. Video call cũng biến mất không gọi suốt ba ngày, lượng tin nhắn giảm, lời ngon ngọt cũng không còn.... cho dù chiều nay có sự kiện đôi của cả hai, Pond cũng không nhiệt tình tương tác với em nhiều lắm, chỉ rụt rè cười cười, làm cho đôi khi Phuwin quăng miếng hài như một thói quen lại không có ai đáp lại, khiến em thấy hụt hẫng, dường như Pond đang xây nên một bức tường vô hình giữa hai đứa vậy, đột ngột mà lại lạnh băng như thế.Chuyện gì vậy trời, Phuwin không tài nào hiểu nổi nữa.Rồi hôm nay, khi em gặp lại Pond lần thứ hai tại event tiếp theo lần nữa, Pond đưa theo mẹ và em trai tới, họ đã đến Krungthep gần 1 tuần mà hôm nay Pond mới giới thiệu em với họ. Và khi Phuwin đang trò chuyện vui vẻ với Pond, theo thói quen em cười ngả người vào anh, thì Pond chợt khựng lại, đẩy em ra và né qua một bên giữ khoảng cách. Mẹ và em trai Pond đang nhìn chằm chằm vào họ, và Pond đang né tránh em vì điều đó? Anh ấy không muốn mẹ phát hiện ra mối quan hệ giữa em và anh ấy.... đúng không?Pond Naravit, anh đang làm gì thế này? Tại sao..... lại phải che giấu tình cảm của chúng ta ......End chap 40Lụy DumDum, lụy First love, lụy Fire boy, lụy JoongDunk, lụy PondPhuwin, lụy cả LOL 😭
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store