ZingTruyen.Store

Thoi Gian Vi Em Ma Tro Nen Ngot Ngao

Phong ca trong miệng Đường Nguyên Nguyên, là em họ của cô, Nam Phong.

Cậu nhỏ Nam Hồng An qua đời năm trước, Nam Phong liền đi tới nhà Cậu cả Nam Hồng Minh.

Nếu như nói Nam gia không ai coi Nam Kiều là thân nhân, cũng chỉ có cậu em họ Nam Phong này.

"Đi thôi, vừa đi vừa nói."

Nam Kiều cũng bất chấp trở về tìm người của Nam gia tính sổ, kéo Đường Nguyên Nguyên lên xe.

Đường Nguyên Nguyên ngồi lên xe, liền nói cho nàng biết chuyện phát sinh gần đây.

"Sau khi chị bị bắt, tập đoàn Diệu Thế cùng Nam gia đều không chịu ra mặt cứu chị, em cùng Phong ca trên tay tiền cũng không đủ mời luật sư, cho nên... Anh ấy đã đilàm bồi luyện quyền anh kiếm tiền."

"Bồi luyện quyền anh ?" 

Nam Kiều nghe rất lo lắng.

Bồi luyện quyền anh nói thì dễ nghe, chứ thật sự chính là bị coi thành bao cát để người ta đánh.

Nam Kiều từ nhỏ thần kinh phát triển, hơn nữa lại có một ông ngoại làm chủ võ quán, cho nên học được không ít bản lĩnh.

Chẳng qua, sau khi đến Nam gia, Nam Kiều được lệnh không được động thủ với người khác nữa.

"Em vốn định nhờ Nam thúc thúc, nhưng người của Nam gia căn bản không quản, còn đuổi em ra ngoài." 

Đường Nguyên Nguyên khóc nói.

Nam Kiều vừa lái xe vừa nói.

"Ông ta ngay cả con gái ruột thịt của mình cũng mặc kệ, còn có thể quản một cháu trai không cha không mẹ?"

Nam Kiều xảy ra chuyện lâu như vậy, cha ruột của cô cũng không nhìn cô một cái, chứ đừng nói là giúp cô mời luật sư, bảo lãnh cô đi ra.

"Tiết thiếu nói chỉ cần Phong ca cho hắn một tuần bồi luyện quyền anh liền cho năm vạn."

 Đường Nguyên Nguyên nhìn nàng một chút, hốc mắt đỏ nói:

"Phong ca muốn mời luật sư cho chị, cho nên liền đáp ứng. "

"Quả thực là ngốc."

Nam Kiều nhíu mày, lại giẫm chân ga tăng tốc.

Mặc dù đây không phải là em trai cô, nhưng bây giờ cô đã trở thành Nam Kiều, nói gì cũng nên giúp cô ấy bảo vệ em trai này.

Sau tất cả, trong gia đình này, đây là người thân duy nhất quan tâm đến cô ấy.

Đường Nguyên Nguyên mở ba lô của mình ra, nói.

"Nhưng bốn ngày trước anh ấy đã bị thương nặng, ema sợ hôm nay lại đi sẽ mất mạng."

......

Nam Kiều nhìn thoáng qua, trong lòng một trận khó chịu.

Bốn vạn đồng như vậy, tiểu tử đó cũng không biết bị đánh bao nhiêu để đổi lấy.

Cô vừa mới trọng sinh trên người Nam Kiều, đối với chuyện Nam gia nhớ cũng có chút rõ.

Cho nên, không phải là lần đầu tiên trở về Nam gia.

Ai mà nghĩ, Nam Phong liền đi làm chuyện ngu ngốc như vậy.

......

Đế đô, Câu lạc bộ chiến đấu Đằng Viễn.

Mấy đứa con nhà giàu mang theo em gái trẻ xinh đẹp, vui sướng khi người gặp họa nhìn Tiết Thiếu Dương lấy quyền bồi luyện ra đánh.

Đối tượng luyện tập của hắn đã bị đánh ngã trên sàn đấu, không đứng lên được.

Tiết Thiếu Dương từ trên cao nhìn Nam Phong bị hắn đánh đến mặt bầm tím, châm chọc nói.

"Nam Phong, một ngày một vạn, mày phục vụ bằng trình độ này?"

Nam Phong giãy dụa đứng dậy, nhổ máu ra khỏi miệng.

"Tiếp tục đi."

Chỉ cần cắn răng chống đỡ, cậu có thể đi bảo lãnh chị cậu đi ra.

"Lúc trước lão tử muốn ngủ chị mày, mày còn dám động thủ với tao?" 

Tiết Thiếu Dương nói, lại hung hăng một quyền đánh tới, nhìn người thổ huyết ngã xuống.

"Hiện tại, mày cũng ngoan ngoãn bị đánh thôi. "

Nam Phong lau vết máu bên miệng, giãy dụa muốn đứng dậy.

Thế nhưng, liên tục mấy ngày bồi luyện, đã làm cho cậu bị thương thêm.

Tiết Thiếu Dương tuy rằng không phải quyền thủ chuyên nghiệp, nhưng ở trong giới nghiệp dư, cũng là người nổi bật.

Người cùng hắn luyện tập, không thể ra quyền, chỉ có thể phòng thủ.

Nói trắng ra, chính là bao cát cá nhân, chỉ có phần bị đánh.

Tiết Thiếu Dương đá Nam Phong ngã xuống đất, lạnh lùng trào phúng nói.

"Nếu mày còn muốn lấy được một vạn đồng, đừng giống như một con chó sắp chết, ngoan ngoãn đứng dậy đi."

Vừa dứt lời, lối vào liền truyền đến thanh âm thanh thúy của cô gái, mang theo sự khiêu khích giễu cợt.

"Bằng không, tôi cùng anh luyện tập?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store