ZingTruyen.Store

Tho

Mờ sương, hơi ấm, sao còn đó?
Bến đò năm ấy còn ai trông?
Tâm trí anh đây còn lấp ló
Bóng hình năm ấy từng ngóng trông.

Gió hạ làm tim anh bối rối
Đất trời khắc khoải mãi không thôi
Ánh trăng từng giúp anh dẫn lối
Bấy giờ cũng là kí ức thôi.

Hỏi gió, hỏi mây nào ai thấu?
Duyên phận chúng mình còn bao lâu
Nếu ít, anh hoá thành người xấu
Đấu tranh để mình được dài lâu.

Em ơi, anh gửi chút nắng hạ
Để nó sưởi ấm cho tim em
Mong rằng em ở nơi xa lạ
Vẫn nhớ có người luôn yêu em.

Nếu kiếp này chúng mình quá khó
Thì hãy bên nhau vào kiếp sau
Em à, em chỉ cần đứng đó
Anh sẽ đến, và sẽ lại yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store