Tho
Một tiếng yêu từ môi ra như bẫng,Dành cho ta những khoảng trống bâng khuâng.Muốn dứt đi nhưng lòng ta không nỡ,Bởi mảnh tình vẫn còn là vần thơ.Là giấc mơ, là ngập tràn hơi thở,Như tiếng chim ríu rít ở bên tai.Ta chọn nghe để lòng mình bình thản,Mặc trái tim cứ mãi vấn vương hoài.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store