ZingTruyen.Store

Tho Ca May Tan Day Mat Toska

Nhớ những đêm mùa hạ,
ngẩng đầu là thấy trăng
em chẳng nói chẳng rằng
chiếm lòng tôi một chốc.

tôi vốn kẻ cô độc
giữa chốn lạ muôn người
và em thắm hồng tươi
tưới mát mầm xanh lá.

vì đôi khi vội quá
quên mất hỏi thăm mình
liệu rằng sẽ lặng thinh
hay cháy bùng lên mãi?

chứa chan nơi ngực trái
sẽ có ngày mất đi?
hay vẫn cứ lầm lì
khao khát tìm lẽ sống.

tôi và em trống rỗng
nhưng lại ước tận cùng
dẫu chẳng thể bước chung
giữa muôn trùng thế giới.

Không sao, đi sẽ tới
vốn ta chẳng có gì
từ bé tí đến khi
ta hoá thành không khí.

gặp nhau ta thủ thỉ
chìm trong mắt men say
lòng ôm giấc mộng dày
sớm mai ta sẽ khác.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store