[Thi Tình Họa Dịch] 'Đứa con của quỷ'
Chap 48 - Lo lắng
_ Hi mọi người.! Chap mới đến rồi đây.! 👋 _
_ Xin lỗi sáng giờ mình hơi ngáo, ghi cho đã lưu rồi xóa. Mình không hiểu nổi bản thân luôn.! 😅👉👈 _
_ Thôi, mình vào truyện nha, trễ quá rồi.! 😁 _
_ Xin lỗi sáng giờ mình hơi ngáo, ghi cho đã lưu rồi xóa. Mình không hiểu nổi bản thân luôn.! 😅👉👈 _
_ Thôi, mình vào truyện nha, trễ quá rồi.! 😁 _
€___________ 💤💤💤💤💤💤 ___________€
Vương Dịch và Tả Tịnh Viện xuống phòng ăn, nhìn nồi mì cùng rất nhiều thực phẩm kì lạ bên trong, Trình Qua chán nản bên cạnh. Tả Tịnh Viện mặt mày tối sầm lại, khi trông thấy cái nhà bếp được hai mỹ nữ nhà ta náo loạn không còn ra hệ thống gì nữa rồi. Cứng ngắc xoay đầu sang nhìn Nhất Nhất đang tiến tới bằng ánh mắt cầu cứu. Em ấy đánh mắt nhìn một lượt, rồi bình tĩnh ngồi xuống, bình tĩnh nói. "Ăn thôi.!" Trình Qua và Tả Tịnh Viện thở dài cũng ngoan ngoãn ngồi xuống, phân chia bát đũa rồi bắt đầu ăn. Vừa ăn miếng đầu, cả hai nhăn mày nhìn nhau, mì này có vị kì lạ. "Hai người đã bỏ gì vào mì vậy?!", Tả Tịnh Viện dè dặt hỏi. "Chị thấy hơi thiếu vị nên đã để một tý muối.!", Nhiễm Nhiễm ngây ngô nói. "Chị để rồi sao?!" "Tiểu Bắc đừng nói với chị là em cũng ...?!", Trình Qua xanh mặt hỏi. "Em tưởng chị ấy chưa để nên cũng có để ít muối.!" "Cảm ơn bữa ăn, em lên phòng trước.!", Vương Dịch đứng dậy, đem bát đũa vào trong dọn dẹp rồi lên phòng. Trước đó còn không quên để lại một câu. "Cuối thì phải dọn.!" Câu nói đó chả khác nào lệnh trảm đối với họ, cả hai nhanh chóng lùa mì vào bát ăn tuy có hơi mặn. Dù cố gắng nhưng Tả Tả vẫn là ngưòi thua, Nhiễm Nhiễm thấy vậy xung phong ở lại cùng cậu dọn dẹp. Sau đó, Vương Dịch trở về phòng, dọn dẹp đống bừa bộn lúc nãy, rồi mở máy tính, bắt đầu giải quyết công việc, đột nhiên tiếng tin nhắn vang lên, thu hút sự chú ý của em ấy, liếc mắt nhìn một cái rồi im lặng tiếp tục xem tài liệu. [Ting] lại thêm một tin nhắn nữa, Vương Dịch trau mày nhìn, khó chịu mở điện thoại lên xem thử. Thấy tên người gửi, cơ mặt của em ấy dần dãn ra, rồi bắt đầu trả lời vị tiền bối nào đó.[NỘI DUNG TIN NHẮN]
Vương Dịch?! Em đã về nhà chưa?! Em ngủ rồi hả?!Vẫn chưa.!
Sao thế, tiền bối?!
Em về đến nhà rồi chứ?! Vết thương đã xử lý xong hết chưa?!Đã về rồi, vết thương cũng đã được xử lý.!
Xin lỗi em, vì bảo vệ chị mới bị thương như vậy.!Không sao, tiền bối đừng khách sáo.!
Chị sẽ tặng em món gì đó, để cảm ơn.Không cần đâu, tiền bối.!
Cứ quyết định vậy đi.! Mai gặp lại, ngủ ngon.!Ngủ ngon.!
Vương Dịch mỉm cười nhẹ, nhìn dòng tin nhắn hồi lâu, rồi tắt điện thoại, quay trở lại xem tài liệu, tiếp tục tập trung vào máy tính.£__________ 🤭🤭🤭🤭🤭🤭 ___________£
Sáng sớm hôm sau, nhóm Thi Vũ như mọi khi đến trường từ trạm xe buýt, cùng lúc, xe của Vương thị cũng đến, Vương Minh, Vương Lam Phong, Thiên Thảo và Duệ Kỳ bước xuống. Một chiếc xe đen khác cũng chạy đến, xuống xe là Vương Dịch cùng Tả Tịnh Viện, tiến vào trường, bọn họ và mọi người nhìn thấy vết thương trên mặt em ấy thì đặc biệt bất ngờ. Cả Châu Thi Vũ cũng vậy, cô không nghĩ là trên mặt em ấy cũng có nhiều vết thương như vậy, vì lúc đó trời quá tối.¥_____________ 🥀🥀🥀🥀🥀🥀 ____________¥
_ Sắp được xem công diễn mới của H đội rồi, mấy tỷ đã rất cố gắng, không ngừng luyện tập vì công diễn này, mọi người có thời gian thì nhớ xem nha.! 🥰 _
_ Dạo đây mình bị mất ngủ.! Ban ngày thì mình ngủ nhiều lắm kìa, còn ban đêm thì lại không ngủ được.! 😔 _
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store