ZingTruyen.Store

Thi Tinh Hoa Dich Dai Uy Vuong Biet Yeu Roi Vuong Dich X Chau Thi Vu

1 lớp phấn nhẹ, 1 lớp son tươi, kẻ mắt, kẻ chân mày, tóc để mái xéo buộc cao...WY không còn nhận ra chính mình. 

"Đây...là em á hả? xinh vậy sao?" WY tự khen mình. 

"Đẹp mà không biết thể hiện. Kể từ bây giờ chị sẽ giúp em phô trương hết sắc đẹp...ăn mặc phải nghe theo lời chị đó" 

"Hihi...tuân lệnh" 

"Để xem...giờ phải mang gì đây?" Zhou đứng trước tủ giày dép...vuốt cằm suy nghĩ. 

"Wae...đánh chết em cũng không mang giày cao gót đâu nha!" WY sợ Zhou bắt mình mang cái thứ oái oăm đó.

"Hihi...không có...đây! em mang đôi này đi!" Zhou đưa cho WY một đôi giày bata trắng tinh. 

WY mang vào...rất phù hợp với bộ đồ. 

"Chuẩn! tui chăm lo cho mấy người...mấy người đừng ỷ mình đẹp rồi ra đường cua gái nha! léng phéng đi rồi biết tay tui" Zhou hăm dọa. 

"Làm gì có! em đâu to gan đến vậy...hihi...1 mình chị mà chịu không nổi. Thêm cô nữa chắc chết quá" 

"Còn mơ đến 1 cô nữa hảảả?" Zhou bặm môi.

"Không có...không có. Trễ rồi kìa! em chở chị đến bệnh viện" WY tìm đường rút.

"Liệu hồn đó...đi thôi đồ xấu xa" miệng thì nói vậy nhưng hành động của Zhou thì trái ngược hoàn toàn. Cô câu tay, tựa đầu sát vai WY. 

Cả 2 bước ra khỏi phòng... 

"Cái áo này...?" WY chỉ vào cái áo bác sĩ phai màu được treo ngay ngắn ngoài cửa.

"Ahhh...đây là chiếc áo bác sĩ đầu tiên mà chị khoác lên người. Nó mang 1 lời thề rất độc. Mỗi lần nhìn nó là chị có thêm động lực cứu người" Zhou giải thích. 

"Waooo..." 

"Đi nhanh...trễ rồi...nhây quá" Zhou ghịt WY đi. 

WY chở Zhou đến bệnh viện rồi phóng xe thẳng đến doanh trại quân đội. 

Vừa ra khỏi xe WY liền bị mọi người chú ý...nhất là mấy anh quân nhân. WY vừa đi vừa lấy tay che mặt...

"Cô ấy là ai mà được lọt vào đây thế?"

"Waooo...xinh cực kỳ" 

"Ôi! Tiên nữ" 

"Tôi sẽ cưa đổ cô ấy" Một Thiếu Úy cao ráo, điển trai bước lên chặn đường WY. 

(anh này là lính của WY, nhỏ tuổi hơn WY)

Do che mặt nên WY đâm sầm vào anh Thiếu Úy... 

"Này cô em! đi đâu mà vội mà vàng...mà vấp phải đá mà quàng phải anh...hahaha"

Hốhốhốhốhố

..... 

Cả đám cười chọc quê WY.

"Haizzzzz...các người ăn gan hùm sao? còn cậu...thì chắc ăn gan trời rồi" WY thả tay xuống. 

"Giọng nói này...ôi! Đại Úy...đoàn kết!" anh Thiếu Úy đứng nghiêm. 

"Đoàn kếtttttttt!" tất cả cùng hành lễ.

"Hôm nay...mọi người thấy tôi thế nào?" 

"Rất xinh đẹpppppp" mấy anh quân nhân hô to. 

"Tốt! giờ thì...ra sân chạy 50 vòng cho tôi. Riêng cậu (chỉ vào anh Thiếu Úy) chạy 70 vòng...thực thiiii!" WY ra hình phạt. 

"Rõ...đoàn kếttttttt!" Tất cả xếp thành 1 hàng và...chạy phạt. WY lên phòng mình...mở cửa ra... 

cạch...

"Úi trời! mọi người đến sớm thế?" WY muốn rớt tim khi thấy Thẩm Hào, Tịnh Tịnh, Thủy Thủy, Kỳ Kỳ đang ngồi trong phòng mình... 

4 người kia không nói tiếng nào...chỉ chăm chú dòm WY...

"Ôi! xinh quá..." máu mê gái của Kỳ Kỳ nổi lên. 

"Style thật phong cách" Thủy Thủy gật gật đầu.

"Đại Úy đã lột xác. Trời sắp sập rồi" Tịnh Tịnh hơi mất nết. 

"Cô...ăn mặc lạ lùng thế?" Thẩm Hào nhíu mày. 

"À...xin lỗi! quân phục của tôi lâu ngày không mặc nên bị ẩm mốc...tôi đem giặt hết rồi! hôm nay cho tôi phá lện hé!" Mặt WY hiện lên 2 chữ Nói Dối.

"Chỉ có quân phục bị ẩm mốc thôi sao?" câu hỏi hốc búa của Kỳ Kỳ. 

"Không...tất cả trang phục đều bị" WY bắt đầu lộ sơ hở. 

"Vậy bộ đồ này từ đâu mà có?" Kỳ Kỳ tiến gần đến chỗ WY. 

"À...đồ này..." WY ấp úng. 

"Của Bác sĩ Châu...đảm bảo 100%" Kỳ Kỳ quay lại vị trí ngồi của mình. 

"Sao Thượng Sĩ dám khẳng định như vậy?" Thẩm Hào thắc mắc. 

"Thưa Ngài...tôi thường xuyên tiếp xúc với bác sĩ Châu nên quen thuộc mùi hương trên người cô ấy. Lúc nãy đứng gần Đại Úy tôi đã ngửi thử và...mùi hương trên người Đại Úy không khác tí nào mùi hương trên người bác sĩ Châu" Kỳ Kỳ quá tinh ranh. 

"Lỡ họ xài cùng chung hiệu nước hoa thì sao?" đến lượt Tịnh Tịnh đặt ra câu hỏi hốc búa.

Tất cả đổ dồn ánh mắt về phía Kỳ Kỳ...

"Trung Sĩ Tịnh hỏi rất hay nhưng đó là mùi hương nước hoa hiệu YZG

...được sản xuất tại Pháp. Rất đắt tiền, số lượng có hạn...không dễ để sở hữu nó. Trước giờ Đại Úy chưa từng sử dụng nước hoa, đột nhiên hôm nay lại thơm nực nồng...chưa hết! đôi giày bata hiệu Angle mà Đại Úy đang mang chính là đôi giày mà bác sĩ Châu đã mang trong ngày đầu chúng ta gặp mặt chị ấy trong bệnh viện...lúc bác sĩ Châu bước ra từ phòng phẫu thuật tôi đã để ý rất kĩ. Giá trị của đôi giày này bằng 3 tháng lương của Đại Úy cộng lại đấy. Nó thuộc loại trẻ trung, năng động nhưng...đó đâu phải gu của Đại Úy, với lại Vương Dịch trước giờ đâu xài tiền phun phí như vậy...cộng gộp mọi thứ tôi nghĩ không thể nào có nhiều sự trùng hợp đến vậy. Cho nên! tôi khẳng định...Đại Úy đang sử dụng trang phục của bác sĩ Châu. Nói đúng hơn là Đại Úy đã bị bác sĩ Châu épmặc những thứ này. Còn ai thắc mắc nữa không?" Kỳ Kỳ lập luận quá chặt chẽ. WY bị lật tẩy hoàn toàn. 

"Giả sử tôi tin đây là trang phục của bác sĩ Châu nhưng...cô nói bác sĩ Châu ép Đại Úy đây mặc trang phục của mình...có dẫn chứng không?" Thẩm Hào muốn thử con rễ tương lai. 

"Có thưa Ngài! trước giờ Đại Úy Vương kị nhất là việc dùng chung đồ với người khác. Sao hôm nay lại đột nhiên mặc đồ của bác sĩ Châu? với lại có lẽ vì khó chịu mà Đại Úy đã không cài cúc áo trên cùng. Nếu mặc đúng thì cái cúc đó phải cài lại ngay ngắn. 1 điểm đáng ngờ nữa là Đại Úy không tự tin với trang phục trên người mình...vừa gặp chúng ta Đại Úy đã có biểu hiện xấu hổ, rụt rè. Không ai tự nguyện mặc đồ mà lại tỏ thái độ đó hết...chỉ có bị ép mặc mới hành động như vậy thôi" từng chi tiết nhỏ được Kỳ Kỳ moi ra. 

"Hay...rất hay...vỗ tay tán thưởng Thượng Sĩ nào" Thẩm Hào bị thuyết phục hoàn toàn. 

bốp...chát...bốp...chát... 

Thẩm Hào cùng Thủy Thủy, Tịnh Tịnh vỗ tay rần rần. WY thì đang chết đứng.

"Cảm ơn Trung Tướng! Đại Úy này! tối qua Đại Úy ngủ ở nhà bác sĩ Châu đúng không? sáng dậy trễ nên về không kịp đành mặc đồ của chị ấy luôn đúng không? âyyyy...trước giờ đâu biết đánh phấn, tha son...vậy mà hôm nay lại...chẹp...chẹp...bóng loáng" Kỳ Kỳ quyết tâm hạ sát WY. 

"Tôi...xin thua..." WY gục mặt. 

"Mố? tối qua Đại Úy ngủ tại nhà bác sĩ Châu thật sao? waooo...vậy 2 người đã" Tịnh Tịnh sụp hố đen. 

"Yah...đừng nghĩ bậy. Tôi không phải loại người đó. Tập trung vào chuyên môn đi" WY ngồi xuống cạnh Kỳ Kỳ. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Kỳ Kỳ. 

"Đại Úy Vương! chiều nay viết báo cáo nộp cho tôi! tôi muốn biết đầu đuôi câu chuyện trang phục xem có giống như Thượng Sĩ đây vừa nói hay không. Rõ chưa?" Hôm nay Trung Tướng của chúng ta khá lầy...=))) 

"Vâng! tôi đã rõ" WY ngao ngán. 

"Hạ Sĩ Tiểu Bắc sao còn chưa đến? Đại Úy có thông báo cho cô ấy biết không?" Thủy Thủy hỏi.

"Đúng rồi! nhắc mới nhớ. Tôi không thể liên lạc được với Tiểu Bắc...không biết Tiểu Bắc..." WY dừng lại vì có 1 anh quân nhân hớt ha hớt hải ôm laptop...tông cửa phòng...chạy vào... 

"Mọi người hãy xem cái này...hộc...hộc..." anh quân nhân mở laptop lên.

Màn hình laptop là cảnh Tiểu Bắc đang bị trói, miệng dán băng keo. Cô đang ngồi trên cái ghế, không ngừng giẫy giụa.

"Đó không phải là...hạ sĩ Tiểu Bắc sao?" Thủy Thủy lên tiếng trước. 

Tất cả đều tập trung vào màn hình... 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store