ZingTruyen.Store

Thi Tinh Hoa Dich Dai Uy Vuong Biet Yeu Roi Vuong Dich X Chau Thi Vu

"Có sao không Đại Úy?" WY hỏi.

"Không...do tôi đói quá thôi. Sáng hôm qua tới giờ tôi chưa có gì lót dạ...nghỉ ngơi 1 lát là được" Quỳnh Trang đã dùng 200% sức lực để làm việc...quên ăn quên ngủ. 

Buổi sáng cầm 2 hộp cơm trên tay mà Quỳnh Trang nuốt nước bọt ừng ực nhưng vì danh dự đất nước nên không dám làm bậy (hehe). 

"Tôi sẽ truyền dịch cho cô. Cô sẽ không cảm thấy đói nữa" Zhou lấy bịch nước dịch ra. 

"Không...không cần...còn rất nhiều người cần thứ này hơn tôi...đừng vì tôi mà lãng phí" Quỳnh Trang xua tay...nhất quyết không chịu truyền dịch. Mọi người nhìn Đại Úy của quân đội nhân dân Việt Nam bằng con mắt thán phục. 

"Thôi vậy cô nghỉ ngơi đi. Tôi và Kỳ Kỳ sẽ vào trong xem sau" WY nắm chặt vai Quỳnh Trang. 

"Không...tôi sẽ đi theo. Tôi khỏe rồi" Quỳnh Trang đứng dậy cố gắng đi vào trong. WY cũng không thể cản. WY nhìn Zhou một lần trước khi đi. Kỳ cũng nhìn YaoYao một lần rồi mới vào.

3 tiếng sau

Rất nhiều công nhân được cứu ra từ đống đổ nát. Họ mừng rỡ ôm nhau. Zhou và YaoYao kiểm tra sức khỏe cho những người bị thương. Có 1 người bị thương rất nặng...

"YaoYao...anh ta sao rồi" Zhou hỏi. 

"Mạch đập yếu...khó thở, huyết áp đang giảm. Chắc phải phẫu thuật thôi...mau lấy túi oxi cho tôi" YaoYao nói với y tá. 

Zhou dùng tay đấm liên tục vào ngực bệnh nhân. Chiêu này cô từng sử dụng với WY. 

Một lúc sau bệnh nhân thở bình thường trở lại. YaoYao và y tá trợn mắt... 

"Có lẽ do hít nhiều bụi than gây tắt nghẽn thanh quản, tràn dịch phổi. Phải phẫu thuật ngay. Nơi này tối quá...ở phía kia có ánh sáng...hãy phẫu thuật ở bên đó" Zhou chỉ tay.

"Cậu điên sao? bắt tôi phẫu thuật ở nơi đầy bụi thế này sao? cậu có biết làm vậy sẽ để lại bao nhiêu hậu quả không hả?" YaoYao cự tuyệt. 

"Cậu còn sự lựa chọn khác sao? phòng phẫu thuật của doanh trại y tế đã kín. Bệnh nhân này không chịu được tới 15 phút nữa đâu. Mau quyết định điiiiiii" Zhou hét. 

YaoYao suy nghĩ một lúc rồi quay qua y tá nói... 

"Hãy chuẩn bị những dụng cụ cần thiết. Tôi sẽ phẫu thuật"

"Bác sĩ Châu" WY gọi. 

"Sao? bị thương rồi hả?" Zhou lo lắng chạy lại.

"Không phải. Chị theo em vào trong một tí" WY dắt Zhou vào mỏ than. 

Trong đây có 2 bệnh nhân. Một người lớn tuổi bị kẹt chân trong tảng đá lớn. Phía trên là 1anh thanh niên bị 2 tảng đá kẹp chặt ở vùng ngực...

"Sao không nhanh chóng cứu họ đi?" Zhou hối thúc. 

"Tình hình là...họ có liên kết với nhau. Nếu cứu người bên dưới thì người ở trên sẽ bị đá ép lại mà chết..." WY ngừng lại. 

"Vậy nếu cứu người ở trên thì sao?" 

"Thì toàn bộ đá ở trên sẽ đổ xuống và người bên dưới sẽ chết" 

"Vậy em muốn...bắt tôi phải lựa chọn 1 trong 2 sao?" Zhou sụp đổ tinh thần. 

"Đúng vậy... giữa họ chỉ có 1 người được cứu. Cứu người ởtrên hay ở dưới là do chị quyết định" WY cũng rất đắn đo.

"Tôi chọn 1 người thì người còn lại sẽ chết...tôi không làm được. Phải cứu cả 2...tất cả họ phải sống" Zhou không chịu chọn. 

"Bác sĩ Châuuu" WY quát.

"Không có nhiều thời gian đâu. Hãy xem xét tỉ lệ sinh tồn của ai cao hơn rồi mau chóng quyết định. Với cương vị là một bác sĩ giỏi mong chị hãy sớm có câu trả lời" 

"Hic...hic...tôi...tôi...hãy...cho tôi...10 phút" Zhou sụt sùi...phần thì bị WY quát, phần thì phải đưa ra quyết định khó. 

"Thôi được. 10 phút sau em sẽ quay lại" WY bỏ đi qua chỗ Quỳnh Trang. 

"Nơi này không ở lâu được. Mau cứu những người còn lại rồi ra khỏi đây thôi. Nó có thể sập xuống bất cứ lúc nào đấy" Quỳnh Trang nói với WY. 

"Được rồi...tí xíu nữa thôi...Quỳnh Trang CẨN THẬNNN" WY thấy 1 cái ống to ở trên cao rơi xuống ngay chỗ Quỳnh Trang đang đứng...WY ôm Quỳnh Trang ngồi xuống. 

Cái ống rơi trúng phía sau vai WY. 1 cọng dây điện đứt nẹt lửa dưới đất rất nguy hiểm...

"Chú ý phía bên kia" Một anh quân nhân la lên. 

Pằngggg....rầmmmm 

WY bắn vào tảng đá phía trên. Tảng đá rơi xuống đập vào đầu dây điện làm cho nó không còn gây nguy hiểm nữa. 

WY đỡ Quỳnh Trang đứng dậy...

"Cô có sao không?"

"Không...tôi...không sao. Cảm...ơn Đại Úy rất nhiều"Quỳnh Trang vẫn chưa hoàn hồn. 

"Có gì đâu. Thôi tôi qua bên kia nhé! cẩn thận đấy!" WY quay đi...máu trên vai nhiễu xuống từng giọt...

"Đại Úy Vương! vai của cô..." Quỳnh Trang la lên. 

WY ngoái lại nhìn rồi cười nói... 

"Tôi không sao" WY tiếp tục bước đi. 

Quỳnh Trang thực sự biết ơn cô. Nếu không có WY thì cô tiêu đời rồi.

WY qua chỗ Zhou... 

" đã quyết định xong chưa? không còn nhiều thời gian đâu" WY thúc giục.

"Hic...hic...tôi đã đi kiểm tra. Người ở dưới đã lớn tuổi...hiện tại chân bác ấy mất cảm giác và bắt đầu hoại tử. Người ở trên còn trẻ, chỉ bị đá ép làm cho gãy xương sườn thôi... cho...nên...hic hic..." Zhou nghẹn lời. 

"Nên sao? chị nói đi" WY vịn 2 vai Zhou. 

"Nên...hức...hãy cứu... người...ở trên...hức...hức" Zhou thực sự không muốn quyết định chút nào hết. 

"Tốt lắm" WY ra hiệu cho mấy anh quân nhân cứu người ở trên... 

Sau 10 phút thì anh công nhân trẻ được giải cứu...người công nhân lớn tuổi đã ra đi. Cả 2 được khiêng ra ngoài. 

Zhou quỳ trước thi thể của người công nhân già kia. 

"Hic hic hic...cháu xin lỗi! ...là tại cháu...tại cháu hết...huhuhu...cháu là người đã đưa ra quyết định này...huhu...mong bác hãy tha thứ cho cháu"

WY đứng phía sau chứng kiến tất cả nhưng không đến an ủi. 

WY để cho Zhou khóc vì chỉ có khóc mới giải tỏa được gánh nặng trong lòng Zhou. 

"Chị không có lỗi...chị đã làm rất tốt. Hãy mạnh mẽ lên...bác sĩ Châu" WY nói thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store