ZingTruyen.Store

The Secret Of Us Trai Tim An Giau Tinh Yeu

Trên bàn ăn trong dinh thự tràn ngập tiếng cười của hai đứa trẻ, bé trai bốn tuổi và bé gái ba tuổi đang tranh giành đòi dì Lada bế.

Mẹ của hai đứa trẻ đành phải chạy đến ôm lấy cả hai và dỗ dành: "Thôi nào các con, ngoan nào, dì ấy không thể bế cả hai đứa cùng lúc được."

"Dì ơi, Nong Nueng có thể đi cùng dì được không?"

"Con muốn đi đâu?" Người mẹ vừa dỗ dành vừa bế con trai đặt lên ghế cao, sau đó cài dây an toàn để đứa trẻ không bị ngã.

"Đi chơi với dì Lada ạ."

"Dì Lada, dì cõng Nong Prae đi."

Giọng điệu van nài của cháu gái khiến Fahlada phải chú ý, cô ấy hôn nhẹ lên trán đứa bé và đặt cô bé lên chiếc ghế bên cạnh anh trai. Tuy bữa sáng có chút náo nhiệt, nhưng nhìn cảnh tượng đáng yêu của hai đứa trẻ, ai cũng cảm thấy hạnh phúc và ấm áp.

"Các cháu hãy ăn sáng đi, trừ khi các cháu không muốn thông minh và cao lớn."

"Nong Nueng muốn học giỏi như dì Lada."

"Nong Prae cũng muốn."

"Muốn học giỏi thì phải uống sữa và ăn thật nhiều, có biết không."

Dì Lada ngọt ngào quá, chúng cháu rất yêu dì và muốn được thông minh như dì.

Hơi ấm từ gia đình và sự dễ thương của hai đứa trẻ khiến Fahlada mỉm cười, cũng xoa dịu phần nào vết thương lòng trong cô. Điều này làm Fahlada nhớ tới sự dễ thương của một người nào đó, không ai biết rằng sâu thẳm trong trái tim cô vẫn luôn nhớ nhung một người, một tình yêu đã không còn.

"Công việc của con thế nào rồi con gái, có gặp khó khăn gì không?"

"Không ạ, mọi chuyện đều ổn và công việc khá nhẹ nhàng."

Nói xong, Fahlada đi đến và rót cho cha mình một ly cà phê, không quên hôn vào má ông như thường lệ.

"Mẹ cũng cần một cốc cà phê."

"Con đang chuẩn bị cho mẹ đây, mẹ yêu, mẹ gắt gỏng như một thiếu nữ vậy." Fahlada trêu chọc và hôn lên má mẹ mình.

Sau đó cô quay trở lại ngồi cạnh các cháu của mình và đút cho chúng ăn. Sự bận rộn vào buổi sáng khiến cho bầu không khí trở nên náo nhiệt hơn. Fahlada nhìn món cơm rang tôm trước mặt, trong mắt cô hiện lên nỗi buồn man mác. Món ăn tưởng chừng bình dị này lại khơi gợi trong cô những ký ức đẹp đẽ nhưng cũng đầy tiếc nuối trong quá khứ.

Ngày trước, bạn gái cô luôn yêu cầu cô nấu món này cho cô ấy, cả hai thường cùng nhau ăn và đây cũng là món yêu thích của họ. Bạn gái cô nói rằng đây là món ngon nhất mà cô ấy từng ăn và mong muốn cô nấu nó thường xuyên. Ngay cả khi bị bệnh, cô ấy cũng muốn cô nấu món này và đút cho cô ấy ăn. Từng cử chỉ quan tâm, từng lời nói yêu thương giờ đây chỉ còn là ký ức xa xăm.

Nỗi buồn hiện rõ trên khuôn mặt Fahlada. Món ăn từng là biểu tượng cho tình yêu thương và sự gắn kết của hai người giờ đây lại trở thành niềm đau nhói lòng. Fahlada cảm thấy tình yêu của mình không còn giá trị gì đối với người phụ nữ kia nữa.

***

"Dì Lada"

Hai giọng nói dễ thương vang lên cùng lúc, khiến Fahlada đặt quyển sách đang đọc xuống và cùng hai đứa trẻ ngồi lên ghế sofa. Ngày nghỉ của cô tưởng chừng sẽ yên bình, nhưng lại bị hai đứa cháu tinh nghịch "cướp mất". Tuy nhiên, Fahlada luôn muốn dành thời gian cho các cháu và mong muốn được nghe những câu chuyện vui nhộn từ chúng.

"Nong Nueng và Nong Prae, có chuyện gì thế?" Fahlada hỏi với giọng điệu trìu mến.

"Nong Nueng muốn ăn kem!"

"Nong Prae cũng vậy!" Cô bé phụ họa theo anh trai, đôi mắt long lanh toát lên vẻ háo hức.

Fahlada mỉm cười khi nhìn thấy đôi mắt cầu xin của hai đứa nhỏ. Sau bữa trưa, cô đã ở lại trông chừng hai đứa cháu theo lời dặn của anh chị. Fahlada hiểu rằng lý do anh chị để hai đứa trẻ lại cho mình là vì họ lo lắng cho cô, sợ cô cảm thấy cô đơn nên muốn cô cùng chơi với hai đứa nhỏ.

"Được rồi! Chúng ta đi thay quần áo thôi nào."

***

Fahlada bước vào trung tâm thương mại lớn ở trung tâm thành phố. Bên cạnh là Tan, người bạn thân đang giúp cô bế đứa cháu trai tinh nghịch. Họ hòa mình vào dòng người đông đúc, cùng nhau trò chuyện sôi nổi. Nhìn Tan trong bộ dạng này, không ai có thể ngờ rằng anh ấy là người đồng tính.

"Nhiều người quá? Có phải có sự kiện gì không?" Fahlada hỏi Tan.

"Chắc là do cuối tuần. Mà thôi, chúng ta đưa tụi nhỏ đi ăn kem đi!" Tan đáp.

Không chỉ có Fahlada mà Tan cũng cảm thấy khó chịu khi có quá nhiều người ở đây và anh phải giả vờ là "đàn ông" để bảo vệ hai đứa nhỏ và người bạn xinh đẹp của mình.

Cửa hàng kem nổi tiếng, quán đông đến mức không còn chỗ ngồi. Fahlada muốn đưa hai đứa cháu về nhà ngay lập tức, nhưng bọn trẻ lại nằng nặc đòi ăn kem ở đây. Bất lực, cô đành đứng đợi trước quán. Nhìn vào chủ đề trang trí màu hồng của quán, Fahlada mỉm cười. Có lẽ chủ quán rất thích màu hồng.

"Dì Lada"

"Sao vậy Nong Prae?"

"Nong Prae muốn ăn kem sô cô la."

"Được rồi, hôm nay hai đứa rất ngoan, dì sẽ mua cho mỗi đứa một cây kem sô cô la nhé!" Fahlada mỉm cười và xoa đầu đứa trẻ.

Món kem yêu thích của hai đứa trẻ đã được phục vụ rất nhanh. Không cần phải đợi lâu như khi đợi bàn trống, điều này khiến Fahlada cảm thấy vui vẻ và nhẹ nhõm.

Nhiều người xung quanh nhìn vào đều cho rằng Fahlada và Tan cùng hai đứa trẻ là một gia đình hạnh phúc. Tan quay sang nói nhỏ với Fahlada - người đang bận rộn chăm sóc cho hai đứa trẻ, rằng có rất nhiều người đàn ông đang để ý đến họ. Anh muốn nhìn và làm quen với một anh chàng đẹp trai nào đó, nhưng không thể vì mọi người đều nghĩ anh và Fahlada là một cặp.

"Lada, cậu nhanh lên được không? Tôi không muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người." Tan lúng túng nói.

Fahlada nhướng mày, tinh nghịch đáp: "Tại sao anh lại không thích điều đó? Em là "bạn gái" của anh mà."

"Tôi muốn một người đàn ông chứ không phải phụ nữ, cho dù có xinh đẹp như cậu cũng không được."

"Chú Tan, "phụ nữ" là gì vậy ạ?" Nong Nueng tò mò hỏi Tan.

Fahlada vội vàng ra hiệu cho Tan im lặng, lo lắng hai đứa trẻ sẽ ghi nhớ những lời trò chuyện vừa rồi.

"Ai muốn robot và búp bê? Chúng ta đi mua chúng nào!" Tan nhanh trí đổi chủ đề, hướng sự chú ý của hai đứa trẻ sang những món đồ chơi hấp dẫn.

Mặc dù còn nhỏ, nhưng Nong Nueng và Nong Prae lại vô cùng thông minh, vượt trội so với những đứa trẻ cùng trang lứa. Chúng biết rất nhiều điều, khiến người lớn như Fahlada và Tan không khỏi ngạc nhiên và tò mò về sự hiểu biết của hai đứa trẻ.

Dù giá đồ chơi khá cao, nhưng trước sự nài nỉ của hai đứa trẻ, Fahlada không thể cưỡng lại được và mua cho hai đứa trẻ robot, ô tô điều khiển từ xa và búp bê. Tan giúp cô xách mấy món đồ và không quên phàn nàn rằng cô đã mua quá nhiều. Anh ấy phải xách đồ dùm Fahlada vì anh đang phải giả vờ mình là một người "đàn ông" thực thụ.

"Nếu cậu muốn mua thêm đồ chơi cho bọn nhỏ nữa thì đừng rủ rê tôi đi cùng." Tan nói với giọng điệu mệt mỏi.

"Không nhiều, chỉ vài món thôi."

"Chỉ một chút thôi ư? Cậu xem tay tôi giờ không còn chỗ nào có thể cầm được nữa. Hay là chúng ta ghé qua gian hàng đông đúc kia xem sao?" Tan đề nghị.

"Sao lại đi chỗ đó? Nhiều người quá, tôi sợ bọn trẻ bị đụng trúng."

"Chúng ta muốn gặp người nổi tiếng phải không?" Tankhun hỏi Nong Nueng, cố ý phớt lờ lời của người bạn thân.

"Người nổi tiếng cũng là con người bình thường như chúng ta. Đừng dạy cháu tôi phát cuồng họ như cậu."

"Cậu là bác sĩ da liễu, thường xuyên được gặp người nổi tiếng. Tôi cũng muốn được gặp họ." Tan bĩu môi.

Fahlada lắc đầu chán nản. Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng tính cách người bạn này của cô vẫn không hề thay đổi. Tuy nhiên, khi làm việc, anh ấy lại là một con người hoàn toàn khác.

Sự kiện ra mắt sản phẩm kem dưỡng da mặt nổi tiếng thu hút rất đông người tham dự. Fahlada cảm thấy choáng ngợp trước đám đông náo nhiệt và muốn tránh xa nơi đây. Lúc đầu Tan muốn dẫn bọn trẻ đến đó nhưng Fahlada đã ngăn cản anh vì chúng vẫn còn quá nhỏ và cô lo lắng cho sự an toàn của bọn trẻ.

Hơn nữa, Fahlada vốn không thích những sự kiện đông người như thế này. Nhiều người đã chen lấn, xô đẩy nhau để giành chỗ ngồi, mặc dù người dẫn chương trình còn chưa đến.

"Nong Nueng - Nong Prae, dì nghĩ chúng ta nên đến cửa hàng bánh gần đây để đợi chú Tan."

Fahlada muốn đưa bọn trẻ tránh khỏi sự ồn ào và náo nhiệt của sự kiện. Tiếng hét chói tai vang vọng khắp nơi khiến cô khó chịu. Vội vàng đưa bọn trẻ ra xa khu vực ồn ào này. Mặc dù công việc của cô thường xuyên tiếp xúc với người nổi tiếng, nhưng Fahlada vẫn không thích những tiếng hét vô nghĩa từ các fan cuồng.

Tuy nhiên, nếu Fahlada quay lại và nhìn vào nơi có tiếng hét ầm ĩ, có lẽ cô sẽ nhìn thấy một người mà cô không bao giờ quên được. Gần một năm đã trôi qua kể từ khi họ chia tay, nhưng hình ảnh của người đó vẫn còn in đậm trong tâm trí cô.

***

Làn da trắng nõn nà của Fahlada thu hút mọi ánh nhìn khi cô xuất hiện tại hồ bơi. Diện bộ áo tắm khoe trọn vẹn đường cong hoàn hảo, đôi chân dài miên man và cơ bụng săn chắc không chút mỡ thừa, Fahlada khiến mọi người xung quanh không khỏi ghen tị. Vẻ đẹp rạng ngời của cô như một tia nắng thu hút mọi sự chú ý, khiến ai cũng ngưỡng mộ.

Prem và Tan, hai người bạn thân của Fahlada, chỉ biết lắc đầu khi nhìn thấy cô mặc bộ đồ bơi gợi cảm mà không hề bận tâm đến ánh nhìn của người khác. Bộ đồ bơi tuy không quá hở hang nhưng lại tôn lên vóc dáng hoàn hảo của cô, khiến ai cũng phải ngoái nhìn.

"Giá như hồi xưa tôi nên chọn học da liễu ngay từ đầu." Premsini thở dài thườn thượt.

"Tại sao?"

"Cậu không thấy sao? Đa số các bác sĩ da liễu đều đẹp trai!"

"Ồ, đúng vậy!" Tan gật đầu đồng ý.

Tan nhìn người bạn đang bơi trong hồ, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Anh cảm thấy vui mừng khi thấy cô bạn thân đã không chọn cách chìm đắm trong nỗi cô đơn như khi cô vừa chia tay người yêu. Lúc đó, dù Fahlada luôn tỏ ra mạnh mẽ và lạc quan, khẳng định rằng mình ổn, nhưng anh biết rằng có những lúc Fahlada vẫn âm thầm khóc một mình.

"Bow đâu rồi?"

"Bên kia kìa, đang bơi trong hồ."

"Sao cậu ta bảo là không muốn bơi mà chỉ muốn ngồi nói chuyện?"

"Thấy gái xinh là phi thẳng xuống trước, thậm chí còn xuống trước cả Lada." Tan nói với giọng trêu chọc, ám chỉ Bow đang "mê mẩn" một cô gái nào đó trong hồ bơi.

Những tia nắng mặt trời rọi xuống làn da trắng mịn màng của Fahlada, thu hút mọi ánh nhìn xung quanh. Tuy nhiên, cô không hề e dè hay tự ti, cô đeo kính râm lên và tự tin sải bước sau đó ngả lưng thư giãn trên chiếc ghế dài cạnh hồ bơi, tận hưởng bầu không khí trong lành và mát mẻ.

Đôi mắt dưới cặp kính râm đắt tiền nhắm lại, che đi những suy tư và cảm xúc mệt mỏi trong lòng. Lúc này, Fahlada đang nghĩ về một người nào đó, người đã từng rủ rê cô đi bơi để rèn luyện sức khỏe khiến cô dần dần có thói quen này. Một số ký ức mà cô luôn muốn lãng quên, nhưng càng cố gắng quên đi, trái tim lại càng ghi nhớ rõ ràng hơn.

Tại sao chỉ có mình cô nhớ về những chuyện đã qua? Trong khi giờ này, người phụ nữ ấy có lẽ đang hạnh phúc bên người yêu mới của mình.

Khi nào nỗi nhớ nhung này mới nguôi ngoai? Khi nào trái tim cô mới đủ mạnh mẽ để tìm kiếm một người mới?

"Chào bác sĩ..."

Giọng nói ngọt ngào của một người phụ nữ mặc đồ tắm màu hồng khiến Fahlada phải tháo kính râm và nở nụ cười chào hỏi.

"Hmm... chào cô?"

"Chị cũng đến đây để bơi à?" Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt đáng yêu của người phụ nữ khiến Falada hơi ngạc nhiên. Cách gọi "chị" cho thấy người phụ nữ này trước đây từng là bệnh nhân của cô.

"Ừm, đây là lần đầu tiên tôi đến đây."

"Chị không nhớ ra em sao? Em là Rose." Giọng nói buồn bã của người phụ nữ trước mặt khiến Fahlada chỉ có thể nở nụ cười gượng gạo.

"Tôi có rất nhiều bệnh nhân, xin lỗi vì không thể nhớ ra cô là ai." Fahlada vẫn cố giữ nụ cười trên môi, nhưng nó tắt dần khi người phụ nữ ấy đến gần và nắm lấy tay cô.

​​"Có lẽ em không quá nổi tiếng để chị có thể nhớ được, không sao cả." Nữ ca sĩ nhẹ nhàng đáp lời Fahlada và nhìn cô với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Khi nhìn thấy vóc dáng gợi cảm và xinh đẹp của Fahlada, nữ ca sĩ càng thêm yêu thích và trân trọng vị bác sĩ tài năng này. Trong giới giải trí, ai cũng nói về vị bác sĩ xinh đẹp và tài giỏi này, cô từng điều trị cho nhiều người nổi tiếng trong giới giải trí. Thậm chí nữ siêu sao hạng A như Ingfah Aphiromrak cũng từng là bệnh nhân của Fahlada.

"Tôi không có thời gian theo dõi tin tức giải trí."

"Chị đang nói đùa sao?"

"Tôi không đùa. Tôi mới quay lại làm việc và thật sự không có thời gian cho việc đó." Fahlada vẫn giữ bình tĩnh dù cô có chút khó chịu với cách tiếp cận quá mức thân mật của nữ ca sĩ.

"Bác sĩ..."

"Xin lỗi, tôi có việc phải đi trước." Fahlada lịch sự cắt ngang lời nữ ca sĩ sau đó rời đi.

Nữ ca sĩ chỉ có thể nhìn theo bóng hình xinh đẹp đang dần khuất xa của Fahlada. Nhiều người đồn rằng bác sĩ Fahlada không quan tâm đến đàn ông mà chỉ thích phụ nữ. Vậy tại sao cô không thể thu hút được Fahlada? Phải chăng cô không đủ sức hấp dẫn để có thể thu hút sự chú ý từ vị bác sĩ xinh đẹp này?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store