ZingTruyen.Store

The Liar Ke Noi Doi Creepypasta Oc

"Một con cú mèo! "
Một con cú có bộ lông trắng muốt như tuyết, thật đẹp làm sao!
Thật tinh khiết!
Không như những lời dối trá bẩn thỉu kia...
Tôi mở cửa sổ ra, gió lạnh thổi bất chợt vào mặt tôi.
Tôi nhìn con cú mèo, đôi mắt của nó đẹp tựa hai viên đá hổ phách, tựa như nó có thể nhìn thấy sự thật.
Tôi ngồi yên và nói chuyện với nó... không biết từ khi nào...chiếc lưỡi lam đã rớt khỏi tay tôi...ý muốn tự tử đã không còn nữa.
Tôi đã nói chuyện với nó thật nhiều, thật lâu. Dù biết nó sẽ không đáp lại nhưng tôi vẫn nói. Tôi gọi nó là Ophias, một cái tên thật xứng với nó.
Tôi đã kết thúc cuộc trò chuyện bằng một câu hỏi.
"Ophias, mày có tin ta không ?"
Nó không đáp lại, mà chỉ dụi đầu vào cổ tay của tôi...
Sau đó, Ophias đã bay đi vào trong màn đêm.
Tôi đã trông theo bóng dáng của nó mà đã không biết có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình
Như thường lệ, ban ngày tôi đến trường và bị Maris và lũ bạn của cô ta lên mặt, đánh đập.
Ban đêm, tôi tận hưởng cuộc trò chuyện với Ophias. Ngoài ra,những làn gió đêm dường như đã thổi bay tất cả sự hận thù trong lòng tôi.
Tất cả thật cân bằng...
Hay do tôi nghĩ thế?
Hôm nay, tôi đã lâm bệnh nặng nên đã nghỉ ở nhà. Mẹ dường như không quan tâm gì đến tôi nữa khi thành tích học tập của tôi bị tụt xuống.
Tôi chỉ ở trong phòng cả ngày, mặc cho căn bệnh ngày càng nặng hơn, và tôi đã nằm gục trên giường.
Ngay lúc đó, Dyan vừa đi học về, nó nhìn thấy tôi thì lo lắng. Chạy xuống nhà lấy thuốc lên cho tôi uống.
Tay cầm theo một cái khăn lạnh, nó đắp lên đầu của tôi.
Sau vài tiếng, tôi đã đỡ hơn.
Lúc đó cỡ chừng 11:30...
Ophias sắp tới rồi...
1 phút... 2 phút... 3 phút... Sắp tới rồi...
Tôi cứ ngồi bên bậc cửa sổ mà đợi Ophias.
12:00
Từ xa kia màn đêm, tôi đã thấy một con cú trắng bay lại, đó là Ophias.
Tôi đưa tay ra ngoài cửa sổ, mong chờ
nó đậu lên tay tôi thì...
Một chiếc khăn đã bịt vào miệng tôi.
Tôi cảm thấy rất buồn ngủ. Và sau đó , tôi đã vô thức thiếp đi.
Điều cuối cùng mà tôi nghe thấy là :
"Goodnight! My Brother!"
---------------------------------------------------

Sáng hôm sau, tôi thức dậy.
Tôi đã khỏi bệnh, thật bất ngờ!
Tôi leo xuống giường để chuẩn bị cho việc đi học như mọi ngày.
Tôi lại cùng Dyan đi tới trường, tự hỏi rằng hôm nay tụi nó sẽ bắt nạt tôi bằng cách nào đây.
Nhưng kỳ lạ thay. Khi vừa bước vào cổng trường , Maris không có ở đó.
Bước vào lớp, Tôi đã được hay tin rằng Maris đã chuyển trường.
Mọi người không còn bắt nạt tôi nữa. Ai cũng đối xử với tôi thật tốt như thân thiết lắm. Họ thậm chí còn chép bài cho tôi ngày hôm qua nữa.
Thật kỳ lạ!
Giờ ra chơi, một vài đứa con trai dẫn tôi ra sau sân trường.
Họ đưa tôi đến nhà kho thể dục họ đẩy tôi vào và sau đó...
Họ đã khóa cửa nhốt tôi trong cái nhà kho thể dục.
Tôi đã bị ngã xuống đất lúc họ đẩy tôi vào.
Tôi đã cảm thấy mùi tanh nồng xộc lên mũi tôi và tay tôi bị dính một thứ chất lỏng nào đó. 
Tôi đưa tay lên nhìn và thấy thứ chất lỏng ấy có màu đỏ... đó là máu.
Tôi từ từ lần theo vết máu ấy.
Tôi đã thấy một chiếc lông trắng tinh khiết.
O-Ophias?!
Trước mặt tôi là một con cú mèo có bộ lông trắng bị vấy bẩn bởi máu, Đôi mắt hổ phách mở to, không còn thần thái sức sống. Ruột của nó bị rơi ra, toàn thân chằng chịt những vết đâm và vết rạch, cả người của nó... gần như nát nhừ.
Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store